Dương Thần nhìn Quách Phù mở cửa đi vào hắn liền làm một bộ khiêm tốn hướng Quách Phù hỏi "" Quách thí chủ không biết đêm hôm khuya hoắc đến bần tăng có việc gì nha "
"" Là!.
là !.
ta muốn ngươi phụ trách " Quách Phù ấp úng một hồi đỏ mặt nói.
" Á đù tự đưa tới cửa nha , bắt quá mình không được dễ giải , ừ là vậy " Dương Thần thầm nghỉ rồi giả bộ ngu ngơ nói "" Thiện tai thiện tai , nữ thí chủ nói gì bần tăng không hiểu "
"" Ngươi !.
ngươi! cái đó !.
ngươi đã bóp cái !.
.
cái ! !.
" Quách Phù đỏ mặt mà căm tức nhìn bóp ngực mình xong không chịu nhận Dương Thần.
"" Với lại bần tăng là kẻ xuất gia , không tức nhị sắc , sắc tức nhị không , nên không thể chịu trách nhiệm gì nha " Dương Thần nhìn căm tức mặt đỏ bừng Quách Phù mà vui vẽ trêu chọc.
"" Ngươi !.
ngươi !.
không không chịu trách nhiệm ta liền " Quách Phù nhìn lấy một bộ thánh tăng Dương Thần , thì không biết ở đâu nàng rút ra cây kéo chỉ về phía hắn nói.
"" Ặc , nữ thí chủ cái gì từ từ nói , không nên vọng động nha " Dương Thần nhìn một bộ hùng hổ cầm kéo Quách Phù , thì hắn khoa trương hai tay bụm xuống dưới háng.
"" Xì , ta hỏi ngươi lần nữa có chịu trách nhiệm cưới ta " Quách Phù nhìn động tác bỉ ổi của Dương Thần thì khỉnh bỉ một tiếng đỏ mặt , nhưng rất chăm chú hỏi.
"" Không được ta là kẻ xuất gia " Dương Thần một bộ kiên quyết nói.
"" Tốt "
Dương Thần nhìn lấy Quách Phù nghe mình trả lời xong vậy mà không có nhào đến mình liều mạng , mà tay cầm kéo tự cắt lấy mình y phục vài chổ để lộ ra từng mãnh da thịt trắng nõn , rồi nàng làm cho mình quần áo xọc xệt , tay thì chà lên tóc cho hơi rối , rồi nàng đi đến trước người Dương Thần đưa cây kéo , hắn không tự chủ ngu ngơ cầm lấy kéo thì một tiếng la hét có hơi hoảng sợ của Quách Phù vang lên " Ahhhhhh " có thể để cho cả phủ người nghe được.
" Gầm gầm , bịch bịch ! !.
ầm "
Thì những tiếng đi và chạy đến phòng Dương Thần cửa phòng hắn không khách khí bị Quách Tĩnh đá bay , rồi Quách Tĩnh và Hoàng Dung chạy vào , Quách Phù nhìn mình phụ mẫu rồi hất lên cái càm khuôn mặt đắc ý liếc qua Dương Thần một cái.
"" Phụ thân , mẫu thân tên hòa thượng muốn làm nhục con " Quách Phù giả bộ khóc như lê hoa đái vũ nhào vào lòng Hoàng Dung bộ dáng uỷ khuất nói
Dương Thần vừa nghe khuôn mặt tái xanh nhìn mình trong tay cây kéo rồi nhìn y phục trên người của Quách Phù bị cắt , thêm quần áo tóc tai rối bù như bị người ta làm loạn.
" mẹ nó bị chơi " Dương Thần thầm chửi lấy Quách Phù một câu.
"" Ngươi cái tên này , rống " Quách Tĩnh đầu khúc gỗ nghe con mình bị ăn hiếp không hỏi gì nhào tới định đánh với Dương Thần.
"" Phụ thân đừng nha " Quách Phù thấy vậy chạy đến kéo lấy tay Quách Tĩnh , còn không quên nháy con mắt với Hoàng Dung.
Hoàng Dung được người xưng là nữ gia cát thấy được mình nữ nhi nháy mắt thì đã hiểu mỗi chuyện , cũng đi lên giữ lấy Quách Tĩnh nói "" Tĩnh ca ca dù sao chuyện đã vậy , với lại ai cũng biết Phù nhi bị vị cao tăng này làm nhục , sao này là gả không đi được , Tĩnh ca ca nên bình tĩnh nói chuyện với Thần tăng về việc này nha "
"" Làm nhục con khỉ ta còn chưa mò được cái gì đâu " Dương Thần buồn bực chửi thầm nhìn một bộ đắt ý của Quách Phù cùng mình mẫu thân dụ dỗ cho Quách Tĩnh nói chuyện với mình.
"" Thần tăng , ngài tính như thế nào với con của ta đây " Quách Tĩnh đầu gổ được hai nữ khai thông mà đi đến Dương Thần hỏi.
"" Tại ha là người xuất gia nha " Dương Thần dù sao đã làm bộ thì giả thêm chút nữa vậy.
"" Cái này " Quách Tĩnh đầu gổ nghe thì sửng người rồi nhìn lại hai nữ.
"" Xuất gia có thể hoàn tục nha Tĩnh ca ca " Hoàng Dung mĩm cười nhìn lấy Quách Tĩnh.
"" Ừ , cũng đúng " Quách Tĩnh gật đầu tỏ vẽ có lý.
"" Không phải Thần tăng con không gả , con liền tự tử " Quách Phù liếc qua Dương Thần thị uy nói.
Dương Thần nhìn hai mẹ con kẻ tung người hứng thì trong bụng chửi lấy " Các ngươi chờ "
"" Không được nghĩ quẩn Phù nhi , không biết Thần tăng có chịu lấy con gái của ta , không thì dù biết đánh không lại ta cũng liều cái mạng này cùng Thần tăng ngươi đánh nhau " Quách Tĩnh nghe Phù nhi nói liền sợ , hướng lấy Dương Thần nói rồi thủ thế , nếu ngươi không chịu thì một bộ liều mạng.
" Hừ ngươi chờ đã nói ta làm nhục thì chút ta lấy thần khí đâm ngươi , để chính thức làm nhục nha " Dương Thần nghĩ lấy bất quá hắn thì ở bên ngoài một bộ đắt bất dĩ nói "" Nếu việc của bần tăng làm nghiêm trọng như vậy , đành phải nghe theo các vị nói thôi "
"" Tốt Thần tăng chịu cưới ta , phụ thân , mẫu thân chúng ta ra ngoài mau tính đến chuyện kết hôn " Quách Phù nghe thì vui vẽ sợ bị Dương Thần đổi ý nắm lấy tay Hoàng Dung và Quách Tĩnh kéo ra ngoài mà đi.
Dương Thần nhìn một bộ đắt ý vì kế hoạt thành công của mình Quách Phù , hắn liền hơi bực nha lần đầu bị con tiểu nha đầu chơi đâu , bất quá hắn lại nghĩ đến tối nay thì bỉ ổi cười lên nhìn phương hướng phòng của Quách Phù.
"" Là!.
là !.
ta muốn ngươi phụ trách " Quách Phù ấp úng một hồi đỏ mặt nói.
" Á đù tự đưa tới cửa nha , bắt quá mình không được dễ giải , ừ là vậy " Dương Thần thầm nghỉ rồi giả bộ ngu ngơ nói "" Thiện tai thiện tai , nữ thí chủ nói gì bần tăng không hiểu "
"" Ngươi !.
ngươi! cái đó !.
ngươi đã bóp cái !.
.
cái ! !.
" Quách Phù đỏ mặt mà căm tức nhìn bóp ngực mình xong không chịu nhận Dương Thần.
"" Với lại bần tăng là kẻ xuất gia , không tức nhị sắc , sắc tức nhị không , nên không thể chịu trách nhiệm gì nha " Dương Thần nhìn căm tức mặt đỏ bừng Quách Phù mà vui vẽ trêu chọc.
"" Ngươi !.
ngươi !.
không không chịu trách nhiệm ta liền " Quách Phù nhìn lấy một bộ thánh tăng Dương Thần , thì không biết ở đâu nàng rút ra cây kéo chỉ về phía hắn nói.
"" Ặc , nữ thí chủ cái gì từ từ nói , không nên vọng động nha " Dương Thần nhìn một bộ hùng hổ cầm kéo Quách Phù , thì hắn khoa trương hai tay bụm xuống dưới háng.
"" Xì , ta hỏi ngươi lần nữa có chịu trách nhiệm cưới ta " Quách Phù nhìn động tác bỉ ổi của Dương Thần thì khỉnh bỉ một tiếng đỏ mặt , nhưng rất chăm chú hỏi.
"" Không được ta là kẻ xuất gia " Dương Thần một bộ kiên quyết nói.
"" Tốt "
Dương Thần nhìn lấy Quách Phù nghe mình trả lời xong vậy mà không có nhào đến mình liều mạng , mà tay cầm kéo tự cắt lấy mình y phục vài chổ để lộ ra từng mãnh da thịt trắng nõn , rồi nàng làm cho mình quần áo xọc xệt , tay thì chà lên tóc cho hơi rối , rồi nàng đi đến trước người Dương Thần đưa cây kéo , hắn không tự chủ ngu ngơ cầm lấy kéo thì một tiếng la hét có hơi hoảng sợ của Quách Phù vang lên " Ahhhhhh " có thể để cho cả phủ người nghe được.
" Gầm gầm , bịch bịch ! !.
ầm "
Thì những tiếng đi và chạy đến phòng Dương Thần cửa phòng hắn không khách khí bị Quách Tĩnh đá bay , rồi Quách Tĩnh và Hoàng Dung chạy vào , Quách Phù nhìn mình phụ mẫu rồi hất lên cái càm khuôn mặt đắc ý liếc qua Dương Thần một cái.
"" Phụ thân , mẫu thân tên hòa thượng muốn làm nhục con " Quách Phù giả bộ khóc như lê hoa đái vũ nhào vào lòng Hoàng Dung bộ dáng uỷ khuất nói
Dương Thần vừa nghe khuôn mặt tái xanh nhìn mình trong tay cây kéo rồi nhìn y phục trên người của Quách Phù bị cắt , thêm quần áo tóc tai rối bù như bị người ta làm loạn.
" mẹ nó bị chơi " Dương Thần thầm chửi lấy Quách Phù một câu.
"" Ngươi cái tên này , rống " Quách Tĩnh đầu khúc gỗ nghe con mình bị ăn hiếp không hỏi gì nhào tới định đánh với Dương Thần.
"" Phụ thân đừng nha " Quách Phù thấy vậy chạy đến kéo lấy tay Quách Tĩnh , còn không quên nháy con mắt với Hoàng Dung.
Hoàng Dung được người xưng là nữ gia cát thấy được mình nữ nhi nháy mắt thì đã hiểu mỗi chuyện , cũng đi lên giữ lấy Quách Tĩnh nói "" Tĩnh ca ca dù sao chuyện đã vậy , với lại ai cũng biết Phù nhi bị vị cao tăng này làm nhục , sao này là gả không đi được , Tĩnh ca ca nên bình tĩnh nói chuyện với Thần tăng về việc này nha "
"" Làm nhục con khỉ ta còn chưa mò được cái gì đâu " Dương Thần buồn bực chửi thầm nhìn một bộ đắt ý của Quách Phù cùng mình mẫu thân dụ dỗ cho Quách Tĩnh nói chuyện với mình.
"" Thần tăng , ngài tính như thế nào với con của ta đây " Quách Tĩnh đầu gổ được hai nữ khai thông mà đi đến Dương Thần hỏi.
"" Tại ha là người xuất gia nha " Dương Thần dù sao đã làm bộ thì giả thêm chút nữa vậy.
"" Cái này " Quách Tĩnh đầu gổ nghe thì sửng người rồi nhìn lại hai nữ.
"" Xuất gia có thể hoàn tục nha Tĩnh ca ca " Hoàng Dung mĩm cười nhìn lấy Quách Tĩnh.
"" Ừ , cũng đúng " Quách Tĩnh gật đầu tỏ vẽ có lý.
"" Không phải Thần tăng con không gả , con liền tự tử " Quách Phù liếc qua Dương Thần thị uy nói.
Dương Thần nhìn hai mẹ con kẻ tung người hứng thì trong bụng chửi lấy " Các ngươi chờ "
"" Không được nghĩ quẩn Phù nhi , không biết Thần tăng có chịu lấy con gái của ta , không thì dù biết đánh không lại ta cũng liều cái mạng này cùng Thần tăng ngươi đánh nhau " Quách Tĩnh nghe Phù nhi nói liền sợ , hướng lấy Dương Thần nói rồi thủ thế , nếu ngươi không chịu thì một bộ liều mạng.
" Hừ ngươi chờ đã nói ta làm nhục thì chút ta lấy thần khí đâm ngươi , để chính thức làm nhục nha " Dương Thần nghĩ lấy bất quá hắn thì ở bên ngoài một bộ đắt bất dĩ nói "" Nếu việc của bần tăng làm nghiêm trọng như vậy , đành phải nghe theo các vị nói thôi "
"" Tốt Thần tăng chịu cưới ta , phụ thân , mẫu thân chúng ta ra ngoài mau tính đến chuyện kết hôn " Quách Phù nghe thì vui vẽ sợ bị Dương Thần đổi ý nắm lấy tay Hoàng Dung và Quách Tĩnh kéo ra ngoài mà đi.
Dương Thần nhìn một bộ đắt ý vì kế hoạt thành công của mình Quách Phù , hắn liền hơi bực nha lần đầu bị con tiểu nha đầu chơi đâu , bất quá hắn lại nghĩ đến tối nay thì bỉ ổi cười lên nhìn phương hướng phòng của Quách Phù.
Danh sách chương