Lúc này hẳn là nên có một khúc nhạc piano làm nổi bật không khí chứ nhỉ? Ở Italia, mình dù gì cũng có thể coi là một nhân vật phản diện cỡ lớn cơ mà! Đánh một khúc Croatian Rhapsody trợ hứng, hoàn toàn phù hợp với loại hành vi vô đạo đức của Serov.

‘Hình như khúc nhạc này còn chưa ra đời?” Serov giật mình nhớ ra, mình kỳ thực có thể sao chép ra không ít thứ ở thời đại này, ‘Có phải là mình ngày ngày đấu tranh đến mức đấu ngốc cả đầu óc rồi không?’ Nghĩ đi nghĩ lại, hắn cảm thấy mình hình như đang dùng áp lực tiền bạc ở nhầm chỗ, chủ yếu là ở trong nội địa Liên Xô không có bao nhiêu chỗ để tiêu tiền, ra nước ngoài thì đã thành đại sứ ở Ý, càng không cần phải bỏ tiền túi ra, khiến cho bản thân hoàn toàn không có áp lực tiền bạc. Nắm nắm ly thủy tinh trong tay, Serov thầm đánh giá qua giá trị của nó.

Nếu như bắt Serov rút tiền của mình để chi trả cho snh hoạt thế này, không nghi ngờ gì, tiền lương của hắn căn bản không đủ để duy trì cuộc sống.

“Đã đến lúc để tính toán cho chính mình rồi!” Một lần nữa cụng ly, Mendeleev còn chưa biết cấp trên của mình chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã bị giai cấp tư sản làm sa ngã, tỏa ra mùi vị thối rữa khiến người ta buồn nôn.

Serov thật không lo lắng cho an nguy của bản thân, là cán bộ cao cấp của KGB, hắn có thể không khách khí gì nói, “Mi rút cuộc có phải là chủ nghĩa cộng sản hay không, do ta quyết định!” Chính là bá đạo như vậy, ngay cả tướng lĩnh bình thường của Hồng quân, đứng trước mặt Serov cũng không có năng lực để tự ngạo, Bộ Nội vụ biến thành KGB, vẫn cứ trên quản trời, dưới quản đất...

“Bây giờ đã là tháng mười rồi, lần này xem ra đồng chí Smith của chúng ta đã hạ quyết tâm không xuất hiện ở hoàn cảnh công chúng nữa!” Mendeleev vẻ mặt thầm vui sướng, quá trình Serov đuổi theo sau Smith, Mendeleev vẫn luôn là người chứng kiến. Mặc dù công việc chính của anh ta không phải là nhân viên ngoại giao nhưng cảnh tượng đại sứ Mỹ chật vật như vậy vẫn là lần đầu tiên được thấy.

Serov một vẻ cao thâm khó lường, chuẩn bị cho đồng nghiệp KGB Mendeleev chút ám chỉ tâm lý gì đó, theo lý mà nói, Mendeleev hẳn là nên nịnh nọt tưng bừng, ai ngờ anh ta lại quay đầu đi thẳng, lẩm bẩm, “Tôi đi liên hệ với người của tiểu tổ KGB...”

“Thật buồn chán...” Serov lăn qua lăn lại trên giường, tức tối giống như một đứa bé, khiến cho Valia đang đọc sách phải khó chịu quay người đi, bỏ lại cặp mông to đẹp hướng về phía hắn.

Đây có tính là bạo lực nguội không? Thò tay vào trong quần lót của Valia bóp bóp mấy cái, liền thấy Valia mang vẻ cười cợt, quay đầu lại nói: “Làm sao vậy, chiến hữu giai cấp vô sản vĩ đại, người chồng cách mạng của em, đồng chí Serov?”

“Thật buồn chán, đại sứ nước Mỹ cũng không chịu chui ra, tìm một kẻ để bắt nạt cũng không có!” Serov tay không ngừng nghỉ, tìm tới con đường quen thuộc, ngón tay lập tức được trải nghiệm áp lực chặt chẽ.

“Chỉ có vậy?” Valia không chút dao động, lại quay mông về phía Serov, êm ái nói, “Anh dọn tới Đại sứ quán Mỹ, tìm cái vị đại sứ đó đi!”

To chuyện rồi! Trong đầu Serov lóe lên một tia chớp, mình vẫn trả bài đúng lịch mà? Sao lại khiến gấu mẹ vĩ đại nổi giận rồi?

‘Mình mới có hai mươi bảy, chưa cần phải dùng đến thuốc chứ?’ Serov khẽ rùng mình, nghĩ tới một tin đề ngày mai của tờ Nhật báo Roma, đại sứ Liên Xô qua đời, nguyên nhân tử vong chưa rõ. Trong báo cáo điều tra của KGB viết, đồng chí Serov chết do thượng mã phong...

“Có chuyện gì?” Bị đôi tay heo của Serov làm cho khó chịu, Valia khẽ lườm hắn, quát nhẹ, “Còn không đi phê duyệt hồ sơ?”

“Em đừng như vậy, anh tương lai đã định sẵn sẽ thành tổng bí thư, em làm như vậy, nếu truyền ra ngoài, tổng bí thư sẽ rất mất mặt!” Serov cười bồi nịnh bợ, đồng thời miệng bốc tung giời, “Đại sứ Mỹ Smith em cũng biết đúng không, bây giờ trông thấy anh là chạy, trốn trong Đại sứ quán Mỹ không dám bước ra ngoài, đã hoàn toàn bị thực lực của anh dọa khiếp vía. Có đôi lúc anh cảm thấy, trên thế giới này căn bản không có chuyện gì có thể làm khó anh...”

Bộp... Valia gập sách lại, đặt sang một bên, tay ngọc khẽ vuốt mái tóc dài vàng óng, ỏn ẻn nói, “Tổng bí thư tương lai, móng chân tôi cần được sơn lại rồi...”

“Chuyện này, bà xã, nể mặt chút đi mà...” Serov cười khổ, ấp ấp úng úng giải thích, trong thấy Valia lại định quay người đi lập tức nghiêm mặt nói, “Thân là một người đàn ông, anh nhất định phải che mưa che gió cho người phụ nữ của mình, chỉ là chuyện cỏn còn như sơn móng chân, tự nhiên là nghĩa bất dung từ...”

Phụ nữ chẳng qua chỉ kiếm một cái cớ làm nũng thôi, Serov hiểu rất rõ, cũng vui vẻ phối hợp diễn kịch. Nếu thấy một cặp đôi cãi cọ, nữ giới động tay động chân, rất nhiều người sẽ đứng xem trò, nếu nam giới trả đòn có lẽ sẽ tiến lên khuyên can, đó là vì sao? Bởi vì sức lực của đàn ông lớn hơn phụ nữ, hơn nữa do hoàn cảnh sinh trưởng, phụ nữ rất kém chịu đòn, cho nên liền xuất hiện tình huống như vậy.

Vì thế khi phụ nữ lên cơn, Serov tự nhiên là sẵn lòng giương cờ trắng, nếu em muốn được chiều thì liền thuận theo ý em mà chiều...

‘Ta cũng không phải thật sự là người Nga, chỉ biết uống rượu đánh vợ!’ Serov hoàn toàn không có chút nguyên tắc nào, luôn có thể tìm được lý do lấy cớ, chỉ cần có lợi cho mình là được, nguyên tắc và quy định gì gì đó đều có thể tạm gác sang một bên.

Mở một phát địa đồ pháo khổng lồ, trong lòng xúc xiểm cả trăm triệu người, Serov thong dong đứng dậy, thực hành công việc bản chức, lúc này hắn thề rằng...

Reng reng reng...

Serov liếc nhìn sắc trời, nhấc điện thoại lên, nói: “Giờ là thời gian cá nhân...”

“Đồng chí Serov, tiểu tổ KGB nhận định thời cơ đã chín muồi! Tổng cục trưởng cho rằng đã có thể bắt đầu...” Giọng Mendeleev vang lên qua điện thoại khiến Serov giật mình chấn động.

Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, trong nội địa Liên Xô, ánh mắt của rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào Italia, tuy rằng mục tiêu khác biệt, mục đích của Shelepin là bão tố cách mạng, Serov thì hy vọng có thể cướp thêm được nhiều kinh phí, nhưng về phương hướng lớn, mục tiêu của họ là nhất trí.

“Nếu thời cơ đã đến, vậy thì bắt đâu đi...” Serov bỏ điện thoại xuống, ánh mắt quay trở lại đôi chân thon trong tay, cẩn thận sơn sửa xong móng chân, hắn có chút áy náy nói: “Valia, mấy ngày tới chúng ta dạo chơi quanh Roma đi, có khả năng một tháng sau anh sẽ không có thời gian nữa...”

“Công việc là quan trọng, em biết đây là chuyện trọng yếu, ông xã tương lai định sẵn sẽ trở thành tổng bí thư của em!” Valia đột ngột biến thành nghiêm túc, nói: “Ông xã, vừa nãy anh còn nói, trên thế giới không có chuyện gì có thể làm khó được anh...”

“Đương nhiên!” Ngữ điệu Serov cực kỳ nghiêm trang, “Ánh mắt của anh nhìn xa hơn tất cả mọi người, biết được mỗi một sơ hở của kẻ địch, hình thái của tương lai! Đi theo anh, em cứ việc cười thầm thôi...”

Tháng 9/1954, Garistine thành lập đảng Bình minh nước Ý, tháng mười, tiểu tổ KGB đã thành công xác định mặt hàng, chỉ cần một tiếng mệnh lệnh, ngọn lửa lớn kinh doanh đa cấp sẽ bốc cháy trên khắp Italia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện