Tùy ý nói một câu Cảnh Trường Phát hiện đã mắc bịnh điên, Cảnh lão phu nhân liền chuyển đề tài.
Bắt đầu hỏi chuyện nông trang.
Đây là lần đầu tiên Giang Long ra ngoài rèn luyện, Cảnh lão phu nhân tự nhiên sẽ phái người âm thầm theo dõi hắn, Giang Long ở nông trang đã làm gì, Cảnh lão phu nhân biết toàn bộ.
Hiện tại mở miệng hỏi, chẳng qua là biểu lộ ra vẻ quan tâm, khích lệ vài câu.
Nghe Giang Long dứt lời, Cảnh lão phu nhân vẻ mặt hiền lành cười nói:
- Bình thường không thấy cháu cố gắng học tập, hóa ra cũng biết không ít chuyện.
Cũng biết kể chuyện, biết làm ra phân bón, biết cho người rèn ra lưỡi cày. Những việc này, cuối cùng cũng phải có một giải thích hợp lý, Giang Long liền nói là có chút do xem nhiều sách vở ở nhà, có chút linh cảm tới đột ngột, có chút còn lại là xem qua rồi nhớ kỹ những tri thức thực dụng.
Cảnh phủ mặc dù là võ tướng thế gia, nhưng trong phòng thư rất nhiều sách.
Mặc kệ có đọc hay không đọc, chỉ cần có chút địa vị, trong nhà sẽ không thiếu vạn quyển sách.
- Tôn nhi không nên thân, khiến bà nội bận tâm.
Giang Long đưa tay gãi đầu.
Cảnh lão phu nhân cũng cười nói:
- Không, cháu dần dần hiểu chuyện rồi, bà nội rất vui.
Nói tới đây chuyển mắt liếc Lâm Nhã ngồi bên cạnh, trêu ghẹo nói:
- Tuy nhiên nếu có thể sớm có chắt trai cho bà nội bồng lại càng tốt hơn.
Giang Long ngại ngùng cúi đầu.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhã nóng lên, hệt như một khối vải đỏ.
Ở trong phủ nghỉ ngơi xong, Giang Long và Lâm Nhã an vị trên xe ngựa trở về nông trang.
Biết Giang Long muốn hợp tác với Sài Thế Vinh xây xưởng in in ấn truyện xưa, Lâm Nhã lấy bản thảo đem đến cho Giang Long.
Lúc này phòng trong chỉ có hai người Giang Long và Tang Chu.
Giang Long và Lâm Nhã hàn huyên vài câu rồi để Lâm Nhã trở về tiểu viện.
Lâm Nhã nửa đường quay trở lại, vẫn chưa đến tiểu viện, chợt nghe âm thanh mắng chửi.
- Tất cả các ngươi chân tay vụng về, thật không biết Thiếu phu nhân nhìn trúng các ngươi ở điểm nào!
- Cho ngươi qua bên kia quét dọn! Mắt ngươi mù không thấy trên mặt đất còn tro bụi sao? - Động tác nhanh lên một chút, mới ngày đầu tiên đừng nghĩ làm biếng!
- Mua các ngươi về để làm việc đấy, không phải cho các ngươi làm tiểu thư phu nhân.
- Không nghe lời, liền đem các ngươi trả lại!
Nghe thanh âm sắc nhọn của Đỗ Quyên, hai mắt Lâm Nhã khẽ nhíu lại, nhưng bước chân không ngừng, chậm rãi đi vào tiểu viện.
Trong tiểu viện, mọi người quay lại nhìn.
Bọn nha hoàn mới được mua về, giờ phút này phần lớn vẻ mặt ủy khuất, thậm chí ánh mắt đều đỏ hoe.
Chỉ có đại nha hoàn mới nhận chức trong tay cầm cây chổi, sắc mặt vẫn bình tĩnh.
Thấy nàng tiến vào, cúi người làm lễ vạn phúc.
Đỗ Quyên lúc này ưỡn ngực vênh cằm, vẻ mặt đầy tức giận còn muốn ra oai, đầu gối chỉ hơi hạ xuống lại nhanh chóng đứng lên.
Lâm Nhã chỉ liếc mắt qua mọi người một cái rồi chậm rãi tiến vào phòng ngủ.
Thấy Lâm Nhã một chút cũng không quan tâm, bọn nha hoàn mới mua đều cúi đầu.
Đỗ Quyên tựa như đánh vào không khí, vô lực đáp trả.
Phương Tình cúi đầu, trong mắt hiện một tia tinh quang.
Xem ra Cảnh phủ cũng không bình an nha.
Lát sau nặn ra nụ cười sáng lạn nói:
- Đỗ Quyên tỷ tỷ, trong tiểu viện còn việc gì khác sao? Ngươi chỉ cho chúng ta làm.
- Có chuyện gì các ngươi không biết nhìn sao? Còn phải để ta tới nói cho các ngươi biết?
- Là chúng ta ngu ngốc.
Khi nói chuyện, Phương Tình lấy thỏi bạc người môi giới lúc trước cho nàng, nhét vào tay Đỗ Quyên.
Đỗ Quyên ước lượng phân bạc, thản nhiên liếc nhìn Phương Tình, tuy rằng không mắng chửi người nữa nhưng sắc mặt vẫn không tốt hơn, lạnh giọng nói:
- Các ngươi ngày đầu tiên đến làm, trước về chỗ Thiếu phu nhân xem nàng có gì muốn hỏi thì phải giải thích rõ ràng.
Các nha hoàn đều nhìn về phía Phương Tình.
Lúc trước trong tửu lâu, ngoại trừ Lâm Nhị Nha và Bảo Châu, còn lại đều là Phương Tình chọn lựa.
- Đỗ Quyên tỷ tỷ, mời.
Phương Tình làm như không thấy ánh mắt của các nàng, vâng lời nói.
Đỗ Quyên sắc mặt càng lạnh hơn, híp mắt đánh giá Phương Tình một phen mới hừ lạnh một tiếng trước đi tới hướng phòng ngủ.
- Chúng ta về sau cẩn thận một chút.
Phương Tình hạ giọng nhắc nhở một câu, lúc này mới đi theo.
Các cô gái khác cũng đi theo.
Đỗ Quyên đi vào phòng ngủ, hít một hơi thật sâu, sắc mặt mới tốt lên, Lâm Nhã đột nhiên chọn mua nhiều nha hoàn như vậy, làm cho nàng rất phẫn nộ, cho dù lúc này chúng là nha hoàn nhưng nàng cũng không dám làm càn quá mức.
Lâm Nhã dựa vào bên giường, tay cầm bản tiểu sử lẳng lặng nhìn.
Từ khi biết được Giang Long vì xem nhiều loại sách và thoại bản nên thông hiểu nhiều sự tình, từ đó nàng sinh ra hứng thú với bộ sách này.
Đến khi toàn bộ đám nha hoàn đến, Lâm Nhã cũng không buông, thậm chí còn không dời mắt.
Chỉ có thản nhiên nói:
- Đỗ Quyên ở bên cạnh ta hầu hạ nhiều năm, là nha hoàn hồi môn, các ngươi về sau phải nghe lời nàng…, không thể cãi lời, có biết không?
- Vâng.
Phương Tình và bọn nha hoàn cung kính trả lời.
Đỗ Quyên nghe vậy an tâm một chút.
Lâm Nhã nói tiếp:
- Tình nhi, ngươi giới thiệu cho Đỗ Quyên biết những người này đi.
- Vâng.
Tuy rằng Lâm Nhã giọng điệu bình tĩnh nhưng trong lòng Phương Tình nhảy dựng. Khi ở quán rượu, Lâm Nhã cho nàng chọn lựa nha hoàn, trong lòng nàng cũng đoán được đại khái, lúc này Lâm Nhã lại đem nàng đẩy lên phía trước, trong nội tâm càng thêm xác định bên trong Cảnh phủ thật sự rất không yên bình.
Bất kể là chọn nha hoàn, hay là lúc này điểm tên của nàng, đều trong lúc vô hình khiến cho nàng lập nên uy vọng.
Đây là muốn mình giúp đỡ đối phó Đỗ Quyên sao?
Phương Tình chẳng những xuất thân tiểu thư quan gia, hơn nữa đầu óc cũng thông minh hơn người. Nếu phụ thân không quá mức cổ hủ, không hiểu được thời thế cũng không nghe nàng khuyên can, kết quả là đụng chạm đến lợi ích của một số quan viên mà bị kẻ gian hãm hại, thì nàng đã sớm gả vào nhà quyền quý.
Năm đó nàng đã đính hôn, nhà chồng là danh môn vọng tộc.
Chỉ là sau khi phụ thân bị giam vào ngục, nhà chồng dùng tiền mua lại hôn thư trong tay nàng.
Nhà chồng tới nói rõ không phải là không ra tay giúp đỡ, nếu bọn họ tiêu phí chút tiền tài dựa vào mối quan hệ, cũng có thể bảo vệ phụ thân nàng ra.
Nhưng vấn đề là phụ thân nàng quá mức ngay thẳng, nếu không thay đổi mà nói, như vậy mặc dù có đi ra, lần sau cũng sẽ bị nhốt vào. Nhà chồng đích xác rất có thế lực nhưng cũng bất lực bởi vì phụ thân nàng đắc tội quá nhiều người.
Phải biết rằng phụ thân của nàng đụng chạm đến chính là lợi ích của nhiều người mà không phải là một loại quan viên.
Lại nói tiếp người ta bỏ tiền đến mua hôn thư, đã là làm không tệ rồi.
Đổi lại nếu lòng dạ ác độc, đã trực tiếp đoạt lấy rồi.
Chính bởi xuất thân không tầm thường, trải qua nhiều sự tình, nên Phương Tình trở nên nhạy cảm như vậy.
Mới vừa vào phủ liền trở thành đại nha hoàn, hơn nữa Lâm Nhã cho thấy rõ ràng muốn trọng dụng nàng. Hiện tại chẳng qua đang thử dò xét năng lực của nàng, tuy rằng sau lưng Đỗ Quyên khẳng định có thế lực che chở, không dễ trêu vào, nhưng Phương Tình cũng không có ý niệm sợ hãi lùi bước trong đầu.
Ở trong phủ muốn có thân phận địa vị, muốn được hậu đãi, không bỏ ra thứ gì đó, không giúp Lâm Nhã làm mấy thứ gì đó, Lâm Nhã dựa vào cái gì cho nàng mấy thứ này?
Tuy nhiên bởi vì chưa rõ trước đó của Lâm Nhã, nên nàng lựa chọn tránh tranh nổi bật cùng Đỗ Quyên. Mặc dù mấy ngày kế tiếp có thể bị sỉ nhục chỉ có thể nhẫn. Nếu Đỗ Quyên dễ đối phó như vậy, Lâm Nhã đã tự mình động thủ, còn phải mượn tay nàng sao.
Vả lại Đỗ Quyên còn là nha hoàn hồi môn.
Nói cách khác, có thể quan hệ giữa Lâm Nhã và nhà mẹ đẻ bất hòa.
Trong nháy mắt, Phương Tình suy nghĩ rất nhiều, động tác cũng không chậm:
- Đỗ Quyên tỷ tỷ, trước hết muội giới thiệu cho tỷ một chút. Thiếu phu nhân lần này mua tổng cộng chín nha hoàn, muội bổ sung làm đại nha hoàn, còn dư lại bốn nha hoàn nhị đẳng và bốn nha hoàn tam đẳng...
Tiếp theo từng nha hoàn nói tên với Đỗ Quyên.
Tuy nhiên không phải là tên trước kia của họ, mà là trong tửu lâu, Lâm Nhã đã đặt tên mới cho các nàng.
Nha hoàn nhị đẳng theo thứ tự là: Bảo Châu, Bảo Chi, Bảo Ngọc, Bảo Hoàn.
Bốn nha hoàn tam đẳng còn lại là: Hỷ Xuân, Hỷ Hạ, Hỷ Thu, Hỷ Đông, Hỷ Đông.
Nghe xong Phương Tình giới thiệu, Đỗ Quyên lạnh lùng giáo huấn:
- Thiếu phu nhân mua các ngươi hồi phủ, các ngươi về sau phải trung tâm với Thiếu phu nhân, không được cả gan làm ra sự tình ảnh hưởng đến Thiếu phu nhân... Còn có, tay chân phải lanh lẹ, làm việc chăm chỉ, không được làm biếng...
Những lời này là Đỗ Quyên giáo huấn cả với Phương Tình nhưng nàng không toát ra nửa điểm bất mãn.
Trong lòng mấy nha hoàn lại vì Phương Tình mà bất bình.
Phương Tình mặc dù mới tới nhưng là nhất đẳng đại nha hoàn Thiếu phu nhân chỉ định, Đỗ Quyên ngươi đồng dạng là nhất đẳng nha hoàn, dựa vào cái gì giáo huấn Phương Tình?
Lâm Nhã trên giường lại không tỏ ý gì, các nàng cũng chỉ có thể oán thầm trong lòng.
Đây là Lâm Nhã dụng ý cho Phương Tình thụ lập uy tín.
Những người này là Phương Tình chọn, dĩ nhiên coi Phương Tình như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, cũng chỉ có như vậy Phương Tình mới có thể có thực lực đấu với Đỗ Quyên.
- Đỗ Quyên tỷ tỷ nói rất đúng, chúng ta về sau phải nghe lời tỷ tỷ ấy, các ngươi biết chưa?
Phương Tình thuận theo nói.
Lần này các nha hoàn vội vàng đồng thanh nói:
- Vâng!
Đỗ Quyên mơ hồ cảm thấy có chút gì không đúng nhưng cũng không phát hiện ra được cái gì.
Chủ yếu là Phương Tình rất nghe lời, bằng không nếu hai người làm ầm ỹ, Đỗ Quyên sẽ phát hiện các nha hoàn đứng về phía Phương Tình.
Hiện tại cũng vậy, các hoàn toàn đều nghe theo lời chỉ bảo của Phương Tình.
Lâm Nhã cho bọn nha hoàn và Đỗ Quyên làm quen rồi cho các nàng ra ngoài làm việc.
Đỗ Quyên vẫn muốn giữ lại uy hiếp vài câu, nhưng nghĩ đến cái bà tử mới nhìn có vẻ lợi hại kia mấy ngày nay sẽ hạ độc thủ với Bảo Bình, liền cố gắng nhịn xuống.
Đợi sau khi Bảo Bình gặp chuyện không may, nàng lại đem chân tướng sự tình nói ra, khiến Lâm Nhã đừng vọng tưởng thoát khỏi tay nàng.
Phương Tình đi sau Đỗ Quyên, cho rằng Lâm Nhã sẽ lưu mình lại, nói vài câu công đạo gì đó nhưng mãi đến khi bước ra cửa, nàng ta cũng không mở miệng.
Nhóm nha hoàn vừa bị đuổi ra khỏi phòng, Đỗ Quyên liền bắt đầu chỉ huy các nàng làm việc, mặt vẫn lạnh lùng, hơi có chút không vừa ý liền mắng chửi.
Phương Tình cũng bị mắng vài câu.
Nhưng nàng vẫn mang ý cười trên mặt, mặc cho Đỗ Quyên có mắng khó nghe hơn nữa cũng đều nhịn.
Ngược lại làm cho Đỗ Quyên một bụng buồn bực.
Nếu có ai dám cãi nàng, nàng có thể danh chánh ngôn thuận yêu cầu Lâm Nhã trả lại cho người môi giới.
Không thể không nói, Lâm Nhã mang chín nha hoàn trở lại, quả thực tại khiến Đỗ Quyên cảm thấy áp lực lớn.
Có nhiều người giúp đỡ Lâm Nhã như vậy, nàng về sau làm sao có thể giám sát nàng ta?
Vốn hôm nay vụng chép lại được một bản, tâm tình Đỗ Quyên có vẻ khá vui mừng, nhưng bây giờ lại bực mình vô cùng.
Trong chính sảnh tiểu viện của Giang Long, Tang Chu đang báo cáo lại tỉ mỉ tình huống theo dõi phát hiện ra bà tử kia.
Nghe nói hộ vệ Cảnh phủ bị bà tử kia mua chuộc, Giang Long cũng giật mình kinh hãi.
Hắn vẫ ỷ lại hộ vệ Cảnh phủ.
- Tiểu thiếu gia, phải trừ khử hộ vệ kia sao?
Tang Chu hỏi:
- Gã hứa với bà tử, sẽ nghĩ cách diệt trừ Bảo Bình.
Bắt đầu hỏi chuyện nông trang.
Đây là lần đầu tiên Giang Long ra ngoài rèn luyện, Cảnh lão phu nhân tự nhiên sẽ phái người âm thầm theo dõi hắn, Giang Long ở nông trang đã làm gì, Cảnh lão phu nhân biết toàn bộ.
Hiện tại mở miệng hỏi, chẳng qua là biểu lộ ra vẻ quan tâm, khích lệ vài câu.
Nghe Giang Long dứt lời, Cảnh lão phu nhân vẻ mặt hiền lành cười nói:
- Bình thường không thấy cháu cố gắng học tập, hóa ra cũng biết không ít chuyện.
Cũng biết kể chuyện, biết làm ra phân bón, biết cho người rèn ra lưỡi cày. Những việc này, cuối cùng cũng phải có một giải thích hợp lý, Giang Long liền nói là có chút do xem nhiều sách vở ở nhà, có chút linh cảm tới đột ngột, có chút còn lại là xem qua rồi nhớ kỹ những tri thức thực dụng.
Cảnh phủ mặc dù là võ tướng thế gia, nhưng trong phòng thư rất nhiều sách.
Mặc kệ có đọc hay không đọc, chỉ cần có chút địa vị, trong nhà sẽ không thiếu vạn quyển sách.
- Tôn nhi không nên thân, khiến bà nội bận tâm.
Giang Long đưa tay gãi đầu.
Cảnh lão phu nhân cũng cười nói:
- Không, cháu dần dần hiểu chuyện rồi, bà nội rất vui.
Nói tới đây chuyển mắt liếc Lâm Nhã ngồi bên cạnh, trêu ghẹo nói:
- Tuy nhiên nếu có thể sớm có chắt trai cho bà nội bồng lại càng tốt hơn.
Giang Long ngại ngùng cúi đầu.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhã nóng lên, hệt như một khối vải đỏ.
Ở trong phủ nghỉ ngơi xong, Giang Long và Lâm Nhã an vị trên xe ngựa trở về nông trang.
Biết Giang Long muốn hợp tác với Sài Thế Vinh xây xưởng in in ấn truyện xưa, Lâm Nhã lấy bản thảo đem đến cho Giang Long.
Lúc này phòng trong chỉ có hai người Giang Long và Tang Chu.
Giang Long và Lâm Nhã hàn huyên vài câu rồi để Lâm Nhã trở về tiểu viện.
Lâm Nhã nửa đường quay trở lại, vẫn chưa đến tiểu viện, chợt nghe âm thanh mắng chửi.
- Tất cả các ngươi chân tay vụng về, thật không biết Thiếu phu nhân nhìn trúng các ngươi ở điểm nào!
- Cho ngươi qua bên kia quét dọn! Mắt ngươi mù không thấy trên mặt đất còn tro bụi sao? - Động tác nhanh lên một chút, mới ngày đầu tiên đừng nghĩ làm biếng!
- Mua các ngươi về để làm việc đấy, không phải cho các ngươi làm tiểu thư phu nhân.
- Không nghe lời, liền đem các ngươi trả lại!
Nghe thanh âm sắc nhọn của Đỗ Quyên, hai mắt Lâm Nhã khẽ nhíu lại, nhưng bước chân không ngừng, chậm rãi đi vào tiểu viện.
Trong tiểu viện, mọi người quay lại nhìn.
Bọn nha hoàn mới được mua về, giờ phút này phần lớn vẻ mặt ủy khuất, thậm chí ánh mắt đều đỏ hoe.
Chỉ có đại nha hoàn mới nhận chức trong tay cầm cây chổi, sắc mặt vẫn bình tĩnh.
Thấy nàng tiến vào, cúi người làm lễ vạn phúc.
Đỗ Quyên lúc này ưỡn ngực vênh cằm, vẻ mặt đầy tức giận còn muốn ra oai, đầu gối chỉ hơi hạ xuống lại nhanh chóng đứng lên.
Lâm Nhã chỉ liếc mắt qua mọi người một cái rồi chậm rãi tiến vào phòng ngủ.
Thấy Lâm Nhã một chút cũng không quan tâm, bọn nha hoàn mới mua đều cúi đầu.
Đỗ Quyên tựa như đánh vào không khí, vô lực đáp trả.
Phương Tình cúi đầu, trong mắt hiện một tia tinh quang.
Xem ra Cảnh phủ cũng không bình an nha.
Lát sau nặn ra nụ cười sáng lạn nói:
- Đỗ Quyên tỷ tỷ, trong tiểu viện còn việc gì khác sao? Ngươi chỉ cho chúng ta làm.
- Có chuyện gì các ngươi không biết nhìn sao? Còn phải để ta tới nói cho các ngươi biết?
- Là chúng ta ngu ngốc.
Khi nói chuyện, Phương Tình lấy thỏi bạc người môi giới lúc trước cho nàng, nhét vào tay Đỗ Quyên.
Đỗ Quyên ước lượng phân bạc, thản nhiên liếc nhìn Phương Tình, tuy rằng không mắng chửi người nữa nhưng sắc mặt vẫn không tốt hơn, lạnh giọng nói:
- Các ngươi ngày đầu tiên đến làm, trước về chỗ Thiếu phu nhân xem nàng có gì muốn hỏi thì phải giải thích rõ ràng.
Các nha hoàn đều nhìn về phía Phương Tình.
Lúc trước trong tửu lâu, ngoại trừ Lâm Nhị Nha và Bảo Châu, còn lại đều là Phương Tình chọn lựa.
- Đỗ Quyên tỷ tỷ, mời.
Phương Tình làm như không thấy ánh mắt của các nàng, vâng lời nói.
Đỗ Quyên sắc mặt càng lạnh hơn, híp mắt đánh giá Phương Tình một phen mới hừ lạnh một tiếng trước đi tới hướng phòng ngủ.
- Chúng ta về sau cẩn thận một chút.
Phương Tình hạ giọng nhắc nhở một câu, lúc này mới đi theo.
Các cô gái khác cũng đi theo.
Đỗ Quyên đi vào phòng ngủ, hít một hơi thật sâu, sắc mặt mới tốt lên, Lâm Nhã đột nhiên chọn mua nhiều nha hoàn như vậy, làm cho nàng rất phẫn nộ, cho dù lúc này chúng là nha hoàn nhưng nàng cũng không dám làm càn quá mức.
Lâm Nhã dựa vào bên giường, tay cầm bản tiểu sử lẳng lặng nhìn.
Từ khi biết được Giang Long vì xem nhiều loại sách và thoại bản nên thông hiểu nhiều sự tình, từ đó nàng sinh ra hứng thú với bộ sách này.
Đến khi toàn bộ đám nha hoàn đến, Lâm Nhã cũng không buông, thậm chí còn không dời mắt.
Chỉ có thản nhiên nói:
- Đỗ Quyên ở bên cạnh ta hầu hạ nhiều năm, là nha hoàn hồi môn, các ngươi về sau phải nghe lời nàng…, không thể cãi lời, có biết không?
- Vâng.
Phương Tình và bọn nha hoàn cung kính trả lời.
Đỗ Quyên nghe vậy an tâm một chút.
Lâm Nhã nói tiếp:
- Tình nhi, ngươi giới thiệu cho Đỗ Quyên biết những người này đi.
- Vâng.
Tuy rằng Lâm Nhã giọng điệu bình tĩnh nhưng trong lòng Phương Tình nhảy dựng. Khi ở quán rượu, Lâm Nhã cho nàng chọn lựa nha hoàn, trong lòng nàng cũng đoán được đại khái, lúc này Lâm Nhã lại đem nàng đẩy lên phía trước, trong nội tâm càng thêm xác định bên trong Cảnh phủ thật sự rất không yên bình.
Bất kể là chọn nha hoàn, hay là lúc này điểm tên của nàng, đều trong lúc vô hình khiến cho nàng lập nên uy vọng.
Đây là muốn mình giúp đỡ đối phó Đỗ Quyên sao?
Phương Tình chẳng những xuất thân tiểu thư quan gia, hơn nữa đầu óc cũng thông minh hơn người. Nếu phụ thân không quá mức cổ hủ, không hiểu được thời thế cũng không nghe nàng khuyên can, kết quả là đụng chạm đến lợi ích của một số quan viên mà bị kẻ gian hãm hại, thì nàng đã sớm gả vào nhà quyền quý.
Năm đó nàng đã đính hôn, nhà chồng là danh môn vọng tộc.
Chỉ là sau khi phụ thân bị giam vào ngục, nhà chồng dùng tiền mua lại hôn thư trong tay nàng.
Nhà chồng tới nói rõ không phải là không ra tay giúp đỡ, nếu bọn họ tiêu phí chút tiền tài dựa vào mối quan hệ, cũng có thể bảo vệ phụ thân nàng ra.
Nhưng vấn đề là phụ thân nàng quá mức ngay thẳng, nếu không thay đổi mà nói, như vậy mặc dù có đi ra, lần sau cũng sẽ bị nhốt vào. Nhà chồng đích xác rất có thế lực nhưng cũng bất lực bởi vì phụ thân nàng đắc tội quá nhiều người.
Phải biết rằng phụ thân của nàng đụng chạm đến chính là lợi ích của nhiều người mà không phải là một loại quan viên.
Lại nói tiếp người ta bỏ tiền đến mua hôn thư, đã là làm không tệ rồi.
Đổi lại nếu lòng dạ ác độc, đã trực tiếp đoạt lấy rồi.
Chính bởi xuất thân không tầm thường, trải qua nhiều sự tình, nên Phương Tình trở nên nhạy cảm như vậy.
Mới vừa vào phủ liền trở thành đại nha hoàn, hơn nữa Lâm Nhã cho thấy rõ ràng muốn trọng dụng nàng. Hiện tại chẳng qua đang thử dò xét năng lực của nàng, tuy rằng sau lưng Đỗ Quyên khẳng định có thế lực che chở, không dễ trêu vào, nhưng Phương Tình cũng không có ý niệm sợ hãi lùi bước trong đầu.
Ở trong phủ muốn có thân phận địa vị, muốn được hậu đãi, không bỏ ra thứ gì đó, không giúp Lâm Nhã làm mấy thứ gì đó, Lâm Nhã dựa vào cái gì cho nàng mấy thứ này?
Tuy nhiên bởi vì chưa rõ trước đó của Lâm Nhã, nên nàng lựa chọn tránh tranh nổi bật cùng Đỗ Quyên. Mặc dù mấy ngày kế tiếp có thể bị sỉ nhục chỉ có thể nhẫn. Nếu Đỗ Quyên dễ đối phó như vậy, Lâm Nhã đã tự mình động thủ, còn phải mượn tay nàng sao.
Vả lại Đỗ Quyên còn là nha hoàn hồi môn.
Nói cách khác, có thể quan hệ giữa Lâm Nhã và nhà mẹ đẻ bất hòa.
Trong nháy mắt, Phương Tình suy nghĩ rất nhiều, động tác cũng không chậm:
- Đỗ Quyên tỷ tỷ, trước hết muội giới thiệu cho tỷ một chút. Thiếu phu nhân lần này mua tổng cộng chín nha hoàn, muội bổ sung làm đại nha hoàn, còn dư lại bốn nha hoàn nhị đẳng và bốn nha hoàn tam đẳng...
Tiếp theo từng nha hoàn nói tên với Đỗ Quyên.
Tuy nhiên không phải là tên trước kia của họ, mà là trong tửu lâu, Lâm Nhã đã đặt tên mới cho các nàng.
Nha hoàn nhị đẳng theo thứ tự là: Bảo Châu, Bảo Chi, Bảo Ngọc, Bảo Hoàn.
Bốn nha hoàn tam đẳng còn lại là: Hỷ Xuân, Hỷ Hạ, Hỷ Thu, Hỷ Đông, Hỷ Đông.
Nghe xong Phương Tình giới thiệu, Đỗ Quyên lạnh lùng giáo huấn:
- Thiếu phu nhân mua các ngươi hồi phủ, các ngươi về sau phải trung tâm với Thiếu phu nhân, không được cả gan làm ra sự tình ảnh hưởng đến Thiếu phu nhân... Còn có, tay chân phải lanh lẹ, làm việc chăm chỉ, không được làm biếng...
Những lời này là Đỗ Quyên giáo huấn cả với Phương Tình nhưng nàng không toát ra nửa điểm bất mãn.
Trong lòng mấy nha hoàn lại vì Phương Tình mà bất bình.
Phương Tình mặc dù mới tới nhưng là nhất đẳng đại nha hoàn Thiếu phu nhân chỉ định, Đỗ Quyên ngươi đồng dạng là nhất đẳng nha hoàn, dựa vào cái gì giáo huấn Phương Tình?
Lâm Nhã trên giường lại không tỏ ý gì, các nàng cũng chỉ có thể oán thầm trong lòng.
Đây là Lâm Nhã dụng ý cho Phương Tình thụ lập uy tín.
Những người này là Phương Tình chọn, dĩ nhiên coi Phương Tình như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, cũng chỉ có như vậy Phương Tình mới có thể có thực lực đấu với Đỗ Quyên.
- Đỗ Quyên tỷ tỷ nói rất đúng, chúng ta về sau phải nghe lời tỷ tỷ ấy, các ngươi biết chưa?
Phương Tình thuận theo nói.
Lần này các nha hoàn vội vàng đồng thanh nói:
- Vâng!
Đỗ Quyên mơ hồ cảm thấy có chút gì không đúng nhưng cũng không phát hiện ra được cái gì.
Chủ yếu là Phương Tình rất nghe lời, bằng không nếu hai người làm ầm ỹ, Đỗ Quyên sẽ phát hiện các nha hoàn đứng về phía Phương Tình.
Hiện tại cũng vậy, các hoàn toàn đều nghe theo lời chỉ bảo của Phương Tình.
Lâm Nhã cho bọn nha hoàn và Đỗ Quyên làm quen rồi cho các nàng ra ngoài làm việc.
Đỗ Quyên vẫn muốn giữ lại uy hiếp vài câu, nhưng nghĩ đến cái bà tử mới nhìn có vẻ lợi hại kia mấy ngày nay sẽ hạ độc thủ với Bảo Bình, liền cố gắng nhịn xuống.
Đợi sau khi Bảo Bình gặp chuyện không may, nàng lại đem chân tướng sự tình nói ra, khiến Lâm Nhã đừng vọng tưởng thoát khỏi tay nàng.
Phương Tình đi sau Đỗ Quyên, cho rằng Lâm Nhã sẽ lưu mình lại, nói vài câu công đạo gì đó nhưng mãi đến khi bước ra cửa, nàng ta cũng không mở miệng.
Nhóm nha hoàn vừa bị đuổi ra khỏi phòng, Đỗ Quyên liền bắt đầu chỉ huy các nàng làm việc, mặt vẫn lạnh lùng, hơi có chút không vừa ý liền mắng chửi.
Phương Tình cũng bị mắng vài câu.
Nhưng nàng vẫn mang ý cười trên mặt, mặc cho Đỗ Quyên có mắng khó nghe hơn nữa cũng đều nhịn.
Ngược lại làm cho Đỗ Quyên một bụng buồn bực.
Nếu có ai dám cãi nàng, nàng có thể danh chánh ngôn thuận yêu cầu Lâm Nhã trả lại cho người môi giới.
Không thể không nói, Lâm Nhã mang chín nha hoàn trở lại, quả thực tại khiến Đỗ Quyên cảm thấy áp lực lớn.
Có nhiều người giúp đỡ Lâm Nhã như vậy, nàng về sau làm sao có thể giám sát nàng ta?
Vốn hôm nay vụng chép lại được một bản, tâm tình Đỗ Quyên có vẻ khá vui mừng, nhưng bây giờ lại bực mình vô cùng.
Trong chính sảnh tiểu viện của Giang Long, Tang Chu đang báo cáo lại tỉ mỉ tình huống theo dõi phát hiện ra bà tử kia.
Nghe nói hộ vệ Cảnh phủ bị bà tử kia mua chuộc, Giang Long cũng giật mình kinh hãi.
Hắn vẫ ỷ lại hộ vệ Cảnh phủ.
- Tiểu thiếu gia, phải trừ khử hộ vệ kia sao?
Tang Chu hỏi:
- Gã hứa với bà tử, sẽ nghĩ cách diệt trừ Bảo Bình.
Danh sách chương