Vùng ngoại ô Lưu Vân sơn mạch...
Một thiếu niên mặc hắc bào chậm rãi hành tẩu trên đại địa, hắn mặt mũi như quan như ngọc, thần thái sáng láng, anh khí bức người.
Hắn chính là Diệp Minh.
Giờ khắc này hắn dựa theo kiến nghị của lão gia gia đi vào Lưu Vân sơn mạch rèn luyện, tiện thể kiếm điểm huyết tinh hấp thu để tiến hóa.
Thần Tộc chi huyết mạch cần đại lượng máu tươi năng lượng để hấp thu, từ đó trích xuất ra năng lượng giúp thân thể cường hóa, nếu đạt tới một mức nào đó, huyết mạch sẽ phát sinh thuế biến.
""hắc hắc, tiểu tử, nhân loại hiện tại ở kỷ nguyên này đang là Thiên địa sủng nhi, nếu ngươi muốn nhanh chóng đột phá, cần đại lượng nhân loại máu tươi a.."" Một thanh âm tà ác từ trong chiếc nhẫn phát ra, chính là Vương Bá Ngưu tàn hồn.
""Đã biết!"" Diệp Minh ánh mắt lạnh lùng, mâu quang bức người, hắn tuy thân là nhân loại, nhưng sau khi kích phát thần tộc chi huyết mạch, biến đỗi thành thần tộc chi thân, tâm của hắn đã không còn là nhân loại nữa, nên việc giết người lấy máu đối với hắn không chút miễn cưỡng nào.
Lưu Vân sơn mạch thân một trong tứ đại hiểm địa của Ma Vũ Đại lục, địa hình chập trùng quái dị, có đại thảo nguyên, có rừng rậm, có dãy núi trùng trùng liên miên vô tận, có sa mạc nóng bỏng bức người.
Lưu Vân Sơn mạch ẩn chứa đủ loại các sinh vật không biết tên, động một tí liền có thể để cho người ta mất mạng.
Diệp Minh cũng không dám khinh thường, hắn hành tẩu tuy nhanh nhưng ánh mắt vẫn rất cảnh giác, một hơi gió thổi cỏ lay đều không thể qua được mắt hắn dù hắn không biến thân thành Lôi Thân.
Diệp Minh ánh mắt nhìn chung quanh sinh trưởng các loại thực vật kỳ dị.
Có dây leo đỏ như máu bám quanh các đại thụ lớn, có cây ăn thịt người khổng lồ ẩn núp trong bụi cỏ rậm rạp, chỉ cần con mồi sơ hở đi vào là mất mạng.
Tương đối mà nói, phạm vi bên ngoài Lưu vân sơn mạch là không có nguy hiểm gì lớn, chỉ cần cẩn thận một chút là có thể đi vào.
Diệp Minh một đường đề phòng tiến lên, lấy tốc độ không nhanh không chậm phi hành liên tục không ngừng trong hai tiếng, vẫn không có gặp được nguy hiểm gì.
Trong khoảng thời gian đó Diệp Minh cũng không có phát giác có linh dược gì, cái này khiến hắn hơi thất vọng.
Đi thêm một đoạn nữa, cảnh vật liền biến hóa, không còn là mảnh cỏ dại cao um tùm nữa, mà xuất hiện trước mặt hắn là một mảnh rừng rậm u ám.
Khu rừng rậm từng lớp từng lớp đại thụ tung hoành, cây nào cây đấy đều mọc thẳng tới tầng mây thấp, khiến cho người ta cảm giác bản thân nhỏ bé trong này, và vì có nhiều cổ thụ mọc rất cao cho nên cảnh sắc trong rừng tối tăm, u ám, lạnh lẽo.
Hắn khẽ dừng bước, trong lòng đánh giá khu rừng trước mặt, hắn đang suy nghĩ có nên đi vào nó hay đi đường khác.
""Tiểu tử, ta cảm giác phía trước khoảng mười cây số, có một gốc Hạ cấp Linh dược.."" Giọng nói Vương Bá Ngưu chợt vang lên trong đầu hắn.
“Linh dược?” trong lòng Diệp Minh hơi động, hắn hiện tại thiếu nhất ngoài huyết dịch chúng sinh, chính là linh dược, có thể giúp thân thể hắn tăng cường, cho nên hắn không chút nghĩ ngợi, đâm thẳng đầu đi vào, và làm thêm chút bảo hiểm, hắn thi triển ra Thần Lôi chi thân.
Tức khắc sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh nhỏ, sải cánh mỗi bên chỉ dài tới một mét, tầm mắt cũng có thể nhìn thấy rất xa, ngay cả một trăm mét trước mặt có đàn kiến di chuyển hắn vẫn thấy, và hắn cảm giác bản thân có thể nhìn xuyên màn đêm như ban ngày, móng tay có một bộ móng vuốt sắc nhọn có thể thu ra rút vào, bộ móng vuốt này màu đen thuần túy, ẩn chứa Độc tính cường liệt.
Chưa hết, Làn da trên cơ thể có Lôi điện đạo văn ẩn hiện, đây là hình thái thứ nhất của Thần Tộc, Lôi chi Thần! Trời sinh điều khiển Lôi nguyên tố, tu luyện lôi đạo hiệu sức mạnh mẽ! Hiện tại sức chiến đấu của hắn thẳng bức Võ Quân chi cảnh võ tu.
Chỉ dựa vào trạng thái hiện tại, hắn cũng không ngán Thạch Hiên, tuy nhiên hắn muốn ẩn nhẫn bản thân một thời gian, để có thể tăng cường lực chiến, và muốn chiến với Thạch Hiên hắn không thể biến thân, nếu không sẽ bị các tộc vây công, người người tru diệt, mà nếu không biến thân chiến lực hắn suy giảm sáu mươi phần trăm, không thể đánh được với Thạch Hiên.
Diệp Minh tốc độ rất kinh người, mỗi một bước phóng ra, đều sẽ xuất hiện khoảng cách năm trăm mét phía trước, hắn tại cánh rừng bên trong phi nước đại, ngoài tốc độ kinh người ra, Lôi nhãn khiến hắn cảm nhận và tránh né nguy hiểm, cho nên hắn không gặp trở ngại, nếu dựa theo tốc độ này, khoảng cách gốc linh dược mười cây số hắn chỉ cần mấy chục bước là tới.
Nhưng mà ngay tại Diệp Minh phóng qua một bụi cỏ dại phía trước, thì bên trong bụi cỏ thình lình phóng ra một đầu Hắc rắn, nó hả to cái miệng ra để lộ hai cái răng nanh sắc nhọn, đôi mắt rắn âm lãnh khẽ híp lại, với khí thế muốn cắn nuốt Diệp Minh.
Diệp Minh gặp nguy không loạn, đôi cánh sau lưng khẽ vỗ, hắn vừa vặn tránh thoát một kích trí mạng của Hắc Xà.
Đây là Nhất Cấp hạ phẩm Yêu Thú Hắc Ma Xà, Hắc Ám hệ xà độc, có khả năng điều khiển bóng tối để săn mồi.
Yêu thú phân biệt chia làm Cửu giai, mỗi giai phân biệt từng bậc theo thứ tự là hạ, trung, thượng, Tinh Anh, Vương.
Phàm Thú tương ứng Đại Võ Tông trở xuống, Nhất cấp yêu thú tương ứng Võ Quân cảnh, Nhị cấp yêu thú tương ứng Võ Vương cảnh, Tam cấp yêu thú tương đương võ Hoàng cảnh, Tứ Cấp yêu thú tương đương Võ Tôn cảnh, Ngũ Cấp yêu thú tương đương Võ Đế cảnh, Lục cấp yêu thú tương đương võ Tiên cảnh, Thất Cấp yêu thú tương đương Võ Thần cảnh, Bát Cấp yêu thú tương đương Võ Thánh cảnh, Cửu cấp yêu thú tương đương Chí Tôn cảnh!
Mà Hắc Ma xà vừa vặn ngang với tu vi mới đột phá Võ Quân chi cảnh.
Hắc Ám nguyên tố của Hắc Ma xà không thể ảnh hưởng thị giác của hắn, ánh mắt Diệp Minh lạnh lẽo, toàn thân cuồng bạo khí tức thập phần mãnh liệt, hai cánh khẽ đập, hắn liền xuất hiện trước mặt Hắc Ma Xà, móng vuốt khẽ xuất, hung hăng bổ xuống mắt của Hắc Ma Xà, hòng vô hiệu hóa thị giác của nó.
Ầm ầm ——
Ngay khi móng tay Diệp Minh sắp bổ tới mắt của Hắc Ma xà, thì Hắc Ma xà ánh mắt lộ ra vẻ nhân tính hóa châm chọc, cái đuôi của nó đập tới Diệp Minh.
Một tiếng ầm vang, Diệp Minh móng tay chạm vào đuôi rắn, nhưng móng tay hắn lại không thể xuyên qua được lớp giáp da của Hắc Ma xà, lập tức bàn tay hắn bị chấn ra phải nhanh chóng lùi lại một bên.
Diệp Minh chợt nhíu mày, hắn thế mà bị đẩy lui, lấy thực lực của hắn bây giờ, liền xem như võ quân cao giai cường giả cũng có thể không chút phản kháng bị móng tay hắn đâm xuyên, đơn giản diệt sát.
Hắc Vũ Xà phun ra lưỡi rắn, một đôi con mắt màu vàng vô cùng âm lãnh nhìn hắn, Diệp Minh có thể từ ánh mắt của nó nhận ra suy nghĩ của Hắc Ma xà, nó đang ngưng trọng nhìn hắn, như gặp kỳ phùng địch thủ.
Nó thân thể khổng lồ, coi như mười người cũng chưa chắc có thể ôm hết qua, có thể nghĩ, thân thể nó lớn đến bao nhiêu.
""Đây là biến dị mãng xà, thực lực viễn siêu các loại rắn cùng giai."" Vương Bá Ngưu kiến thức sâu rộng, nháy mắt truyền âm cho hắn.
Vụt!
Hắc Vũ xà khẽ rít lên một tiếng quái dị, nó cuộn tròn lại như lò xo rồi bật lên, mạnh mẽ mở ra cái miệng lớn trực tiếp phóng tới Diệp Minh, tốc độ của nó vô cùng nhanh, thân thể của Hắc Ma Xà ma sát với không khí tạo ra từng tia lửa.
Tốc độ này đơn giản muốn đột phá năm lần vận tốc âm thanh!
Diệp Minh kinh hãi, hai cánh mạnh mẽ vỗ bay lên trên tránh né cú táp chí mạng của Hắc Ma Xà, lần này hắn dùng nắm đấm đấm thẳng mặt Hắc Ma Xà, uy lực cú đấm của Diệp Minh khiến xương đầu Hắc Ma Xa hơi lõm một chút, do vết thương từ não bộ nên khiến máu tươi từ mắt, mũi, miệng Hắc Ma xà chảy ra.
Rít Gào!
Cự mãng rít lên một tiếng đau đớn, ngẩn đầu rắn nhìn Diệp Minh đang lơ lửng trên không, ánh mắt vô cùng phẫn nộ.
Hắc Ma Xà không nghĩ tới Diệp Minh chơi bẩn vậy bay lên không trung né đòn của nó.
“Súc sinh! Khởi động như vậy đủ rồi, giờ ta đánh nổ ngươi!” Diệp Minh gào to, lấy cực nhanh tốc độ lướt ngang một bên, bàn tay khẽ giơ lên đỉnh đầu, rống lên: ""Lôi tới!""
Lập tức chỉ thấy trên đầu hắn hiện lên dị tượng, hàng loạt Lôi chi Lực từ trên trời tụ tập vào bàn tay hắn, tạo ra một quả cầu to lớn!
Diệp Minh mạnh mẽ vỗ cánh, hai chân đạp lên cổ thụ cao chọc trời mượn lực nhún lên, lực từ bàn chân hắn nhún gãy cả cổ thụ, lập tức hắn bộc phát ra tốc độ kinh người, vượt qua tốc độ âm thanh, xuất hiện trước mặt Hắc Ma xà, bàn tay đưa quả cầu Lôi chi lực khổng lồ đập vào đầu Hắc Ma Xà.
Ầm ầm!!
Qủa cầu khổng lồ tụ tập Lôi chi lực oanh kích thẳng vào đầu rắn, kinh khủng uy năng nở rộ, một tiếng ầm vang, Hắc Ma xà đầu lâu to lớn bị oanh bạo một nửa, chết không thể chết lại, thân thể to lớn của nó nặng nề rớt xuống.
Một thiếu niên mặc hắc bào chậm rãi hành tẩu trên đại địa, hắn mặt mũi như quan như ngọc, thần thái sáng láng, anh khí bức người.
Hắn chính là Diệp Minh.
Giờ khắc này hắn dựa theo kiến nghị của lão gia gia đi vào Lưu Vân sơn mạch rèn luyện, tiện thể kiếm điểm huyết tinh hấp thu để tiến hóa.
Thần Tộc chi huyết mạch cần đại lượng máu tươi năng lượng để hấp thu, từ đó trích xuất ra năng lượng giúp thân thể cường hóa, nếu đạt tới một mức nào đó, huyết mạch sẽ phát sinh thuế biến.
""hắc hắc, tiểu tử, nhân loại hiện tại ở kỷ nguyên này đang là Thiên địa sủng nhi, nếu ngươi muốn nhanh chóng đột phá, cần đại lượng nhân loại máu tươi a.."" Một thanh âm tà ác từ trong chiếc nhẫn phát ra, chính là Vương Bá Ngưu tàn hồn.
""Đã biết!"" Diệp Minh ánh mắt lạnh lùng, mâu quang bức người, hắn tuy thân là nhân loại, nhưng sau khi kích phát thần tộc chi huyết mạch, biến đỗi thành thần tộc chi thân, tâm của hắn đã không còn là nhân loại nữa, nên việc giết người lấy máu đối với hắn không chút miễn cưỡng nào.
Lưu Vân sơn mạch thân một trong tứ đại hiểm địa của Ma Vũ Đại lục, địa hình chập trùng quái dị, có đại thảo nguyên, có rừng rậm, có dãy núi trùng trùng liên miên vô tận, có sa mạc nóng bỏng bức người.
Lưu Vân Sơn mạch ẩn chứa đủ loại các sinh vật không biết tên, động một tí liền có thể để cho người ta mất mạng.
Diệp Minh cũng không dám khinh thường, hắn hành tẩu tuy nhanh nhưng ánh mắt vẫn rất cảnh giác, một hơi gió thổi cỏ lay đều không thể qua được mắt hắn dù hắn không biến thân thành Lôi Thân.
Diệp Minh ánh mắt nhìn chung quanh sinh trưởng các loại thực vật kỳ dị.
Có dây leo đỏ như máu bám quanh các đại thụ lớn, có cây ăn thịt người khổng lồ ẩn núp trong bụi cỏ rậm rạp, chỉ cần con mồi sơ hở đi vào là mất mạng.
Tương đối mà nói, phạm vi bên ngoài Lưu vân sơn mạch là không có nguy hiểm gì lớn, chỉ cần cẩn thận một chút là có thể đi vào.
Diệp Minh một đường đề phòng tiến lên, lấy tốc độ không nhanh không chậm phi hành liên tục không ngừng trong hai tiếng, vẫn không có gặp được nguy hiểm gì.
Trong khoảng thời gian đó Diệp Minh cũng không có phát giác có linh dược gì, cái này khiến hắn hơi thất vọng.
Đi thêm một đoạn nữa, cảnh vật liền biến hóa, không còn là mảnh cỏ dại cao um tùm nữa, mà xuất hiện trước mặt hắn là một mảnh rừng rậm u ám.
Khu rừng rậm từng lớp từng lớp đại thụ tung hoành, cây nào cây đấy đều mọc thẳng tới tầng mây thấp, khiến cho người ta cảm giác bản thân nhỏ bé trong này, và vì có nhiều cổ thụ mọc rất cao cho nên cảnh sắc trong rừng tối tăm, u ám, lạnh lẽo.
Hắn khẽ dừng bước, trong lòng đánh giá khu rừng trước mặt, hắn đang suy nghĩ có nên đi vào nó hay đi đường khác.
""Tiểu tử, ta cảm giác phía trước khoảng mười cây số, có một gốc Hạ cấp Linh dược.."" Giọng nói Vương Bá Ngưu chợt vang lên trong đầu hắn.
“Linh dược?” trong lòng Diệp Minh hơi động, hắn hiện tại thiếu nhất ngoài huyết dịch chúng sinh, chính là linh dược, có thể giúp thân thể hắn tăng cường, cho nên hắn không chút nghĩ ngợi, đâm thẳng đầu đi vào, và làm thêm chút bảo hiểm, hắn thi triển ra Thần Lôi chi thân.
Tức khắc sau lưng hắn mọc ra một đôi cánh nhỏ, sải cánh mỗi bên chỉ dài tới một mét, tầm mắt cũng có thể nhìn thấy rất xa, ngay cả một trăm mét trước mặt có đàn kiến di chuyển hắn vẫn thấy, và hắn cảm giác bản thân có thể nhìn xuyên màn đêm như ban ngày, móng tay có một bộ móng vuốt sắc nhọn có thể thu ra rút vào, bộ móng vuốt này màu đen thuần túy, ẩn chứa Độc tính cường liệt.
Chưa hết, Làn da trên cơ thể có Lôi điện đạo văn ẩn hiện, đây là hình thái thứ nhất của Thần Tộc, Lôi chi Thần! Trời sinh điều khiển Lôi nguyên tố, tu luyện lôi đạo hiệu sức mạnh mẽ! Hiện tại sức chiến đấu của hắn thẳng bức Võ Quân chi cảnh võ tu.
Chỉ dựa vào trạng thái hiện tại, hắn cũng không ngán Thạch Hiên, tuy nhiên hắn muốn ẩn nhẫn bản thân một thời gian, để có thể tăng cường lực chiến, và muốn chiến với Thạch Hiên hắn không thể biến thân, nếu không sẽ bị các tộc vây công, người người tru diệt, mà nếu không biến thân chiến lực hắn suy giảm sáu mươi phần trăm, không thể đánh được với Thạch Hiên.
Diệp Minh tốc độ rất kinh người, mỗi một bước phóng ra, đều sẽ xuất hiện khoảng cách năm trăm mét phía trước, hắn tại cánh rừng bên trong phi nước đại, ngoài tốc độ kinh người ra, Lôi nhãn khiến hắn cảm nhận và tránh né nguy hiểm, cho nên hắn không gặp trở ngại, nếu dựa theo tốc độ này, khoảng cách gốc linh dược mười cây số hắn chỉ cần mấy chục bước là tới.
Nhưng mà ngay tại Diệp Minh phóng qua một bụi cỏ dại phía trước, thì bên trong bụi cỏ thình lình phóng ra một đầu Hắc rắn, nó hả to cái miệng ra để lộ hai cái răng nanh sắc nhọn, đôi mắt rắn âm lãnh khẽ híp lại, với khí thế muốn cắn nuốt Diệp Minh.
Diệp Minh gặp nguy không loạn, đôi cánh sau lưng khẽ vỗ, hắn vừa vặn tránh thoát một kích trí mạng của Hắc Xà.
Đây là Nhất Cấp hạ phẩm Yêu Thú Hắc Ma Xà, Hắc Ám hệ xà độc, có khả năng điều khiển bóng tối để săn mồi.
Yêu thú phân biệt chia làm Cửu giai, mỗi giai phân biệt từng bậc theo thứ tự là hạ, trung, thượng, Tinh Anh, Vương.
Phàm Thú tương ứng Đại Võ Tông trở xuống, Nhất cấp yêu thú tương ứng Võ Quân cảnh, Nhị cấp yêu thú tương ứng Võ Vương cảnh, Tam cấp yêu thú tương đương võ Hoàng cảnh, Tứ Cấp yêu thú tương đương Võ Tôn cảnh, Ngũ Cấp yêu thú tương đương Võ Đế cảnh, Lục cấp yêu thú tương đương võ Tiên cảnh, Thất Cấp yêu thú tương đương Võ Thần cảnh, Bát Cấp yêu thú tương đương Võ Thánh cảnh, Cửu cấp yêu thú tương đương Chí Tôn cảnh!
Mà Hắc Ma xà vừa vặn ngang với tu vi mới đột phá Võ Quân chi cảnh.
Hắc Ám nguyên tố của Hắc Ma xà không thể ảnh hưởng thị giác của hắn, ánh mắt Diệp Minh lạnh lẽo, toàn thân cuồng bạo khí tức thập phần mãnh liệt, hai cánh khẽ đập, hắn liền xuất hiện trước mặt Hắc Ma Xà, móng vuốt khẽ xuất, hung hăng bổ xuống mắt của Hắc Ma Xà, hòng vô hiệu hóa thị giác của nó.
Ầm ầm ——
Ngay khi móng tay Diệp Minh sắp bổ tới mắt của Hắc Ma xà, thì Hắc Ma xà ánh mắt lộ ra vẻ nhân tính hóa châm chọc, cái đuôi của nó đập tới Diệp Minh.
Một tiếng ầm vang, Diệp Minh móng tay chạm vào đuôi rắn, nhưng móng tay hắn lại không thể xuyên qua được lớp giáp da của Hắc Ma xà, lập tức bàn tay hắn bị chấn ra phải nhanh chóng lùi lại một bên.
Diệp Minh chợt nhíu mày, hắn thế mà bị đẩy lui, lấy thực lực của hắn bây giờ, liền xem như võ quân cao giai cường giả cũng có thể không chút phản kháng bị móng tay hắn đâm xuyên, đơn giản diệt sát.
Hắc Vũ Xà phun ra lưỡi rắn, một đôi con mắt màu vàng vô cùng âm lãnh nhìn hắn, Diệp Minh có thể từ ánh mắt của nó nhận ra suy nghĩ của Hắc Ma xà, nó đang ngưng trọng nhìn hắn, như gặp kỳ phùng địch thủ.
Nó thân thể khổng lồ, coi như mười người cũng chưa chắc có thể ôm hết qua, có thể nghĩ, thân thể nó lớn đến bao nhiêu.
""Đây là biến dị mãng xà, thực lực viễn siêu các loại rắn cùng giai."" Vương Bá Ngưu kiến thức sâu rộng, nháy mắt truyền âm cho hắn.
Vụt!
Hắc Vũ xà khẽ rít lên một tiếng quái dị, nó cuộn tròn lại như lò xo rồi bật lên, mạnh mẽ mở ra cái miệng lớn trực tiếp phóng tới Diệp Minh, tốc độ của nó vô cùng nhanh, thân thể của Hắc Ma Xà ma sát với không khí tạo ra từng tia lửa.
Tốc độ này đơn giản muốn đột phá năm lần vận tốc âm thanh!
Diệp Minh kinh hãi, hai cánh mạnh mẽ vỗ bay lên trên tránh né cú táp chí mạng của Hắc Ma Xà, lần này hắn dùng nắm đấm đấm thẳng mặt Hắc Ma Xà, uy lực cú đấm của Diệp Minh khiến xương đầu Hắc Ma Xa hơi lõm một chút, do vết thương từ não bộ nên khiến máu tươi từ mắt, mũi, miệng Hắc Ma xà chảy ra.
Rít Gào!
Cự mãng rít lên một tiếng đau đớn, ngẩn đầu rắn nhìn Diệp Minh đang lơ lửng trên không, ánh mắt vô cùng phẫn nộ.
Hắc Ma Xà không nghĩ tới Diệp Minh chơi bẩn vậy bay lên không trung né đòn của nó.
“Súc sinh! Khởi động như vậy đủ rồi, giờ ta đánh nổ ngươi!” Diệp Minh gào to, lấy cực nhanh tốc độ lướt ngang một bên, bàn tay khẽ giơ lên đỉnh đầu, rống lên: ""Lôi tới!""
Lập tức chỉ thấy trên đầu hắn hiện lên dị tượng, hàng loạt Lôi chi Lực từ trên trời tụ tập vào bàn tay hắn, tạo ra một quả cầu to lớn!
Diệp Minh mạnh mẽ vỗ cánh, hai chân đạp lên cổ thụ cao chọc trời mượn lực nhún lên, lực từ bàn chân hắn nhún gãy cả cổ thụ, lập tức hắn bộc phát ra tốc độ kinh người, vượt qua tốc độ âm thanh, xuất hiện trước mặt Hắc Ma xà, bàn tay đưa quả cầu Lôi chi lực khổng lồ đập vào đầu Hắc Ma Xà.
Ầm ầm!!
Qủa cầu khổng lồ tụ tập Lôi chi lực oanh kích thẳng vào đầu rắn, kinh khủng uy năng nở rộ, một tiếng ầm vang, Hắc Ma xà đầu lâu to lớn bị oanh bạo một nửa, chết không thể chết lại, thân thể to lớn của nó nặng nề rớt xuống.
Danh sách chương