Anh rót cho cô một ly cà phê giúp cô bình ổn lại tâm trạng. Nhận thấy mắt cô không còn đỏ nữa, tiếng nấc đã dứt hẳn anh mới hỏi cô
-Giờ em có thể nói cho tôi nghe lý do vì sao lại cải trang như thế chứ? Cô căng thẳng, tay nắm chặt ly cà phê
-Kaiba, em không muốn vừa vào làm đã làm một chức vụ cao như vậy. Vả lại dù gì trên danh nghĩa, em học kinh tế, không phải IT, khó trách người ta nói em vào công ty nhờ vào quan hệ
Anh cười ôm cô vào lòng
-Ngốc, làm sao anh có thể để em làm nhân viên bị mọi người sai khiến chứ?
-Không sao đâu mà.
-Đến khi nào em mới chịu nghĩ cho mình hả?
Cô ngượng ngùng đẩy anh ra, vội lảng sang đề tài khác
-Này, hôm nay em đến phỏng vấn đấy!
Anh xoa đầu cô, khẽ thì thầm
-Thì anh đang phỏng vấn em đây
Cô đỏ mặt, tay đánh mạnh vào ngực anh
-Phỏng vấn kiểu như anh á!
Anh vui vẻ nghịch với cô. Bàn tay hư hỏng di chuyển từ hông lên ngực. Sau cùng, bàn tay anh đặt sau gáy cô, khuôn mặt nhẹ nhàng áp sát, rất gần, rất gần. 2 chóp mũi chạm vào nhau tạo ra một khung cảnh đầy phong tình lãng mạng. Đúng lúc hai cánh môi sắp chạm vào nhau thì bên tai vang lên tiếng đằng hắng rất to của Jibessca. Cô đỏ mặt liền đẩy anh ra một bên
Anh nhíu mày nhìn Jibessca, giọng nói tỏ vẻ không hài lòng
-Sao lại không gõ cửa?
-Từ trước đến giờ, tôi đã gõ cửa bao giờ
Anh hừ lạnh một tiếng, ngồi vào bàn làm việc
-Có chuyện gì?
Jibessca liếc nhìn cô đỏ mặt đứng một bên, lớp trang điểm nhòa đi càng khó coi hơn lúc hóa trang
-Anh phỏng vấn cô ấy từ sáng đến giờ nghỉ trưa, không lẽ anh không cho cô ấy đi tham quan, làm quen chỗ làm và đồng nghiệp mới à?
Anh nhìn cô một cái, khẽ gật đầu
-Kyoko, hay em đi tham quan chỗ làm trước.
Rồi nói với Jibessca
-Tôi giao cô ấy cho cô canh chừng. Tôi mà thấy anh nào gần cô ấy, tôi xử đẹp cô!
Jibessca bật cười, quay sang nói với cô
-Dựa vào lớp hóa trang lúc nãy, chẳng có anh nào dám đến gần đâu
Thấy cô cúi đầu xấu hổ, Jibessca lại cười, vỗ vai bảo
-Thôi, cô đi hóa trang lại đi. Lúc nãy khóc hay sao mà nhòe hết rồi
Cô giật mình vội vào nhà vệ sinh chỉnh sửa lại
...
Chỉ còn Jibessca và anh trong phòng
-Này, lúc nãy anh làm gì cô ấy?
-Sao?
-Lúc nãy Kyoko khóc nhiều lắm đúng không?
-...
-Anh chẳng biết đối xử tốt với cô ấy gì cả!
-Không liên quan đến cô!
-Xí, chỉ là tôi cảm thấy, cô ấy có tâm sự. Việc tính cách cô ấy thay đổi, cũng như từ một hacker đại tài trở thành một lập trình an ninh giỏi chắc chắn có ẩn tình
-...
-Nhớ đối xử tốt với cô ấy. Tôi đi trước
-Giờ em có thể nói cho tôi nghe lý do vì sao lại cải trang như thế chứ? Cô căng thẳng, tay nắm chặt ly cà phê
-Kaiba, em không muốn vừa vào làm đã làm một chức vụ cao như vậy. Vả lại dù gì trên danh nghĩa, em học kinh tế, không phải IT, khó trách người ta nói em vào công ty nhờ vào quan hệ
Anh cười ôm cô vào lòng
-Ngốc, làm sao anh có thể để em làm nhân viên bị mọi người sai khiến chứ?
-Không sao đâu mà.
-Đến khi nào em mới chịu nghĩ cho mình hả?
Cô ngượng ngùng đẩy anh ra, vội lảng sang đề tài khác
-Này, hôm nay em đến phỏng vấn đấy!
Anh xoa đầu cô, khẽ thì thầm
-Thì anh đang phỏng vấn em đây
Cô đỏ mặt, tay đánh mạnh vào ngực anh
-Phỏng vấn kiểu như anh á!
Anh vui vẻ nghịch với cô. Bàn tay hư hỏng di chuyển từ hông lên ngực. Sau cùng, bàn tay anh đặt sau gáy cô, khuôn mặt nhẹ nhàng áp sát, rất gần, rất gần. 2 chóp mũi chạm vào nhau tạo ra một khung cảnh đầy phong tình lãng mạng. Đúng lúc hai cánh môi sắp chạm vào nhau thì bên tai vang lên tiếng đằng hắng rất to của Jibessca. Cô đỏ mặt liền đẩy anh ra một bên
Anh nhíu mày nhìn Jibessca, giọng nói tỏ vẻ không hài lòng
-Sao lại không gõ cửa?
-Từ trước đến giờ, tôi đã gõ cửa bao giờ
Anh hừ lạnh một tiếng, ngồi vào bàn làm việc
-Có chuyện gì?
Jibessca liếc nhìn cô đỏ mặt đứng một bên, lớp trang điểm nhòa đi càng khó coi hơn lúc hóa trang
-Anh phỏng vấn cô ấy từ sáng đến giờ nghỉ trưa, không lẽ anh không cho cô ấy đi tham quan, làm quen chỗ làm và đồng nghiệp mới à?
Anh nhìn cô một cái, khẽ gật đầu
-Kyoko, hay em đi tham quan chỗ làm trước.
Rồi nói với Jibessca
-Tôi giao cô ấy cho cô canh chừng. Tôi mà thấy anh nào gần cô ấy, tôi xử đẹp cô!
Jibessca bật cười, quay sang nói với cô
-Dựa vào lớp hóa trang lúc nãy, chẳng có anh nào dám đến gần đâu
Thấy cô cúi đầu xấu hổ, Jibessca lại cười, vỗ vai bảo
-Thôi, cô đi hóa trang lại đi. Lúc nãy khóc hay sao mà nhòe hết rồi
Cô giật mình vội vào nhà vệ sinh chỉnh sửa lại
...
Chỉ còn Jibessca và anh trong phòng
-Này, lúc nãy anh làm gì cô ấy?
-Sao?
-Lúc nãy Kyoko khóc nhiều lắm đúng không?
-...
-Anh chẳng biết đối xử tốt với cô ấy gì cả!
-Không liên quan đến cô!
-Xí, chỉ là tôi cảm thấy, cô ấy có tâm sự. Việc tính cách cô ấy thay đổi, cũng như từ một hacker đại tài trở thành một lập trình an ninh giỏi chắc chắn có ẩn tình
-...
-Nhớ đối xử tốt với cô ấy. Tôi đi trước
Danh sách chương