Quản lý Thiệu nhìn cô lật báo cáo tài chính.Đối phương chỉ nhìn qua, nhưng nhìn biểu lộ ngây thơ hẳn nghĩ chắc xem không hiểu.Còn hỏi mấy câu rất ngu ngốc.Nhìn đến đây, quản lý Thiệu liền thở dài một tiếng, quả nhiên không phải ai cũng giống Diệp Vân, không học qua ai đều có thể tự làm.Nhưng mà, Diệp tổng có vẻ rất thích đứa con này"Đây là bảng phân tích tài sản và nợ phải trả." Quản lý Thiệu mặc dù xem thường, nhưng không dám tỏ ra quá lạnh lùng, mà phân tích vô cùng cặn kẽ: "Những thay đổi về tài sản và nợ phải trả, đánh giá triển vọng của công ty..."Tài chính là một công việc rất tỉ mỉ, không thể mắc sai sót.Diệp Vân ngay từ đầu đã làm trong lĩnh vực tài chính, Diệp Vân mặc dù hiểu rất rõ tình hình thị trường nhưng không thể ở trong lĩnh vực tài chính, cô ta do dự tính toán sai sót một chút liền bị chuyển sang phòng kế hoạch.Quản lý Thiệu nghĩ đến việc này, chờ Diệp tổng trở về, hắn tùy tiện tìm một lý do, đem đại tiểu thư đẩy đi.Diệp Thiều Hoa tự nhiên hiểu những cái này.Cô không biết mình đã điều hành bao nhiêu công ty.Nhưng nguyên chủ thì không, nguyên chủ thậm chí ngay cả học đều không học tốt.Vì vậy, cô không thể biểu hiện quá yêu nghiệt, vừa đến đã biết hết mọi thứ.Nhưng nguyên chủ có một chút tốt, trước kia cũng là một thiên tài.Làm một thiên tài, suy một ra ba không quá phận nhỉ? Đã gặp qua là không thể quên được cũng không quá phận lắm nhỉ?“Tại sao tỷ lệ doanh thu năm ngoái lại giống năm 2008? Bị giảm xuống rất nhiều.” Diệp Thiều Hoa khẽ nheo mắt khi nhìn thấy một loạt các con số.Quản lý Thiệu ngay từ đầu đã hơi khinh thường, sau đó hơi kinh ngạc, hắn ta đột nhiên đứng thẳng người, “Chờ đã, làm sao cô biết tỷ lệ doanh thu năm ngoái?”Bản tính toán ở mặt sau của báo cáo tài chính chứ không phải ở trang trước.Tuy nhiên, tỷ lệ quay vòng một năm đòi hỏi một phép tính rất lớn, đó là tỷ lệ giữa thu nhập hoạt động thuần của một năm trêи tài sản bình quân.Chỉ thu nhập hàng tháng trong hai báo cáo tài chính dữ liệu.Để tính tỷ lệ doanh thu, trước tiên bạn phải cộng thu nhập hàng tháng của mình.Số liệu doanh thu hàng tháng của một công ty là rất lớn.Ngay cả tài chính cũng được tính toán bằng máy tính.Cô không sử dụng máy tính?“Ngay khi nhìn thấy những con số, kết quả đã trực tiếp hiện ra trong đầu tôi.” Diệp Thiều Hoa thản nhiên nói.Cô còn từng tính qua không gian 16 chiều, tính các khoản tiền này cũng không là gì!Nhưng mà cô không nghĩ tới.Lúc trước cô ở đâu? Là xã hội phát triển hơn thế giới này gấp mấy trăm năm, những người trong thế giới đó đã có sự phát triển vượt bậc về trí não, những thiên tài đều mạnh hơn nhau rất nhiều.Hai thế giới căn bản không thể so sánh.Tính toán kế toán của một công ty không phải là quá nhiều, nhưng trong thế giới tương lai còn rất nhiều người làm, dù sao thì những người làm việc này IQ đều trêи 200.Nhưng bây giờ là thế giới gì?Xã hội hiện đại!Một xã hội hiện đại không thể bình thường hơn, đặc biệt là trong thời đại mà mọi người đều sử dụng máy tính và máy tính, thiên tài tính nhẩm có, cũng có người có năng lực tính nhẩm khổng lồ.Quản lý Thiệu chưa bao giờ gặp qua người có IQ cao như vậy.Quản lý Thiệu so sánh tỷ lệ luân chuyển tài sản của năm ngoái, nó thật sự là con số mà Diệp Thiều Hoa nói.Hắn không tin lật lại những con số năm 2008.Quả nhiên, giống như đúc.Nói cách khác, đại tiểu thư không chỉ có năng lực tính nhẩm siêu cấp, trí nhớ còn tốt như vậy?Phải một lúc lâu sau, quản lý Thiệu mới khôi phục lại chấn động, nghiêm mặt liếc nhìn Diệp Thiều Hoa, đối phương vẻ mặt rất lãnh đạm, hiển nhiên vừa rồi cô không quan tâm đến năng lực.Mặc dù lúc nào cũng nghe Diệp tổng ca ngợi con gái mình là thiên tài.Nhưng khi thực sự tiếp xúc với vị thiên tài này, quản lý Thiệu vẫn cảm thấy ...!Không phải tới để đả kϊƈɦ người ta đấy chứ?Ngay từ đầu còn ghét bỏ Diệp Thiều Hoa, quản lý Thiệu bây giờ hai mắt phát sáng.Khả năng tính nhẩm này đặt ở giới tài chính, quản lý Thiệu cho rằng trong tương lai Diệp Thiều Hoa cái gì cũng sẽ làm được.Quản lý Thiệu cho rằng hắn ta đã tìm thấy kho báu.Mặc dù đại tiểu thư đối với nghiệp vụ còn chưa quen, nhưng không sao ——Cô ấy là một thiên tài!Cô đương nhiên thích hợp ăn bát cơm này!"Đại tiểu thư, cô ở lại phòng tài vụ nha." Quản lý Thiệu tối nay chỉ định cho Diệp Thiều Hoa xem tài chính của quý một, nhưng không ngờ bên kia lại là một thiên tài.Bắt đầu từ số không, từ lúc vừa mới bắt đầu không hiểu.Cuối cùng, lại phát hiện ra một lỗ thủng của tài vụ năm nay.Các báo cáo tài chính do họ đệ trình đã được hạch toán ba lần, và mỗi bước đều được giám sát.Tuy nhiên, dù bằng cách này thì vẫn sẽ có những kẽ hở không thể tìm ra được, Diệp Thiều Hoa cái vừa lật ra đã tìm được.Quản lý Thiệu nghĩ tới đây, suy nghĩ nhất định không thể thả đại tiểu thư rời khỏi ngành tài vụ của bọn họ.Bộ phận tài chính là bộ phận rất quan trọng của công ty, đồng thời cũng là bộ phận nắm rõ về công ty nhanh nhất.Bằng không thì lúc trước Diệp Vân cũng sẽ không muốn tới tổ tài vụ.Diệp Thiều Hoa vui vẻ đáp ứng.Diệp Quốc Phú đã họp xong.Hắn ở cửa chính chờ Diệp Thiều Hoa, quản lý Thiệu nhìn Diệp Quốc Phú, khó nén nội tâm kϊƈɦ động của bản thân, khen Diệp Thiều Hoa vài câu.Diệp Quốc Phú đương nhiên rất vui khi nghe người khác khen ngợi Diệp Thiều Hoa.."Quản lý Thiệu thật biết gió chiều nào theo chiều đấy." Nhưng mà, những người khác trong công ty không tin vào điều đó.Cho rằng quản lý Thiệu đang vuốt móng ngựa Diệp Quốc Phú.Có ít người nghe xong lời quản lý Thiệu, cũng cười nói với Diệp Quốc Phú: "Chúc mừng Diệp tổng, lại thêm một cô con gái tài giỏi."Liền cái kia những năm này chỉ biết đánh nhau ẩu đả hoàn khố? Còn có thể xem hiểu công ty tiền phần trăm?Suốt ngày đánh nhau, ẩu đả.


Mà hiểu được tài khoản của công ty.[ Tài khoản ở đây là tài khoản nợ, và tài khoản có.

Vào chuyên ngành học cái này cũng dễ lắm, nhưng bao nhiêu kiến thức mình quên cmn hết rồi :D ]Nghe nói tối hôm qua ta mới ra khỏi nơi giam giữ, mấy năm nay phạm không biết bao nhiêu sai lầm, phạm sai lầm xong thì trốn, sau đó lại ngụy trang ngoan ngoãn lừa gạt lão Diệp.Lần này chỉ sợ lại có tiền án.Không ra ngoài gây sự, mà ngồi im kiểm tra tài khoản? Đọc tất cả các loại tài khoản trong hơn 10 năm.Nhìn thì nhìn, căn bản là có hiểu không.Nhưng dù nghĩ như vậy, những người này cũng không dám nói thẳng vào mặt Diệp Quốc Phú, thay vào đó họ còn nói những lời khen có cánh."Hôm nay Mạnh Trạch nói với con sẽ giải trừ hôn ước?" Lên trêи xe, Diệp Quốc Phú sắc mặt mới có chút trầm xuống.Diệp Thiều Hoa một tay vỗ cửa sổ xe, nghe vậy thờ ơ lên tiếng, "Vâng."Diệp Quốc Phú cười lạnh một tiếng, "Hai cha con nhà này có ý đồ gì cha còn không biết sao, con gái con yên tâm, ngày mai cha sẽ để cho Mạnh Trạch cầu xin con kết hôn với hắn."Diệp Thiều nghiêng đầu, tóc trước trán xẹt qua vết thương bị băng bó.Cô nhìn chằm chằm Diệp Quốc Phú, khóe miệng bỗng nhiên khơi gợi lên tí xíu đường cong, "Không cần, không thích hắn.""Không thích?" Diệp Quốc Phú nhìn Diệp Thiều Hoa, vẻ mặt hoài nghi nhìn cô, "Con chui ra từ trong bụng cha, cha còn không biết con thích Mạnh Trạch thế nào sao? Đừng có hung hăng, chuyện này cha hôm nay đã nói với Mạnh đổng rồi."Hắn bay ra bộ dạng một chút cũng không tin lời Diệp Thiều Hoa.Diệp Thiều Hoa ôm lấy cổ Diệp Quốc Phú, cười kỹ xảo một tiếng, "Chà, người như vậy còn không thông minh bằng một nửa của con.

Con không thích.


Nếu phải tìm con rể, cha ít nhất phải tìm được con rể thông minh như con."Diệp Quốc Phú nhìn vào mắt con gái của mình, cuối cùng xác định.Con bé không phải đang nói đùa."Lần trước ở hội nghị tài chính, người tên Vân Dặc á, cha thấy tạp chí trong và ngoài nước đều nói hắn là người thông minh nhất, tên tiểu tử kia cũng khá tốt.

.

."Tài xế ngồi im lặng nghe những lời nói vô liêm sỉ của 2 cha con đằng sau.Không khỏi liếc mắt.Vân Dặc kia là ai, vẻn vẹn 25 tuổi liền trở thành nhà giàu nhất Châu Á, trở thành idol bao nhiêu người, mặt mũi Diệp tổng thật lớn.Diệp Quốc Phú mang theo Diệp Thiều Hoa về đến biệt thự.Trong biệt thự, Dương Cầm, Diệp Vân và bà nội Diệp đều ở nhà.Trong ba năm này, bởi vì Dương Cầm ở lại căn biệt thự này, Diệp Quốc Phú cũng tận lực ngủ trong công ty.Đối với Dương Cầm vô cùng lãnh đạm, trêи cơ bản không nói qua mấy lời.Nhưng đối với đứa con riêng Diệp Vân hắn cũng không quá chán ghét, thậm chí ở công ty còn khá ưu tiên cho cô ta.Dương Cầm nghe được tin Diệp Quốc Phú trở về, cũng không đoái hoài tới mình đang trong thời gian mang thai.Trang điểm cho bản thân vô cùng xinh đẹp.Bà nội Diệp nhìn Diệp Thiều Hoa không vừa mắt, cũng không mở miệng châm chọc Diệp Thiều Hoa.Diệp Vân trở về bằng xe riêng của cô ta, mặc dù Diệp Quốc Phú không ghét cô ta, nhưng xe của Diệp Quốc Phú chỉ có bà nội Diệp, Diệp Thiều Hoa và mẹ Diệp Thiều Hoa mới có thể ngồi.Mà Diệp Vân chưa từng ngồi qua.Nhất là hôm nay Diệp Thiều Hoa vừa mới tới tiến công ty, đã được đưa lên bộ phận quan trọng nhất của ngành tài chính.Diệp Vân lúc trước phí bao nhiêu tâm cơ mới có thể đi vào cái ngành này, cuối cùng còn bị quản lý Thiệu lấy lý do không thích hợp sa thải.Cho nên lúc nghe Diệp Thiều Hoa vừa đến đã được quản lý Thiệu tự mình chỉ bảo, cô ta ghen ghét đỏ ngầu cả mắt.Đây cũng quá thiên vị rồi!Nhưng cô ta cũng không cảm thấy Diệp Thiều Hoa ngày mai còn có thể tiếp tục ở lại ngành tài vụ, dù sao quản lý Thiệu có tiếng không nể tình, lúc trước chính cô ta ở ngành tài vụ cũng bị quản lý Thiệu tùy tiện tìm một nguyên nhân sa thải.Bất quá Diệp Vân dù sao cũng ở lại ngành tài vụ tận nửa tháng.Đây còn là bởi vì ả sống một đời mới có được duyên cớ, về phần Diệp Thiều Hoa.


.

.Haha."Thiều Hoa hôm nay đi đến trường học cả buổi trưa, " Diệp Quốc Phú vô cùng cao hứng nói: "Con bé thông minh như vậy, thi đại học nhất định có thể đạt điểm cao."Bà nội Diệp cười mỉa mai, nhưng không nói.Hôm qua còn được Diệp Vân đưa từ trại giam về, học lớp 13, còn không biết xấu hổ nói đỗ đại học.Nói ra rất mất mặt.Diệp Vân mặc dù cũng chướng mắt, bất quá không thể hiện trắng trợn như bà nội Diệp, chỉ là ôn hòa nói: "Nghe nói Thiều Hoa hôm nay cùng quản lý Thiệu học tập, quản lý Thiệu yêu cầu tương đối cao, nhưng mà Thiều Hoa thông minh như vậy, nhất định có thể ở lại ngành tài vụ nhỉ?"Cô ta là cố ý muốn kϊƈɦ thích Diệp Thiều Hoa..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện