*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Một con chim nhỏ chỉ lắc người biến đổi một chút đã biến thành một con cự thú hồng hoang.

Bản thể của nó rất lớn, dài mấy trăm mét, toàn thân là lông màu tím, hai cánh mở ra rất lớn, bốn phía quanh nó lưu chuyển ánh sáng màu tím.

Miệng nó rất nhọn, giống như một lưỡi dao bén.

Trên đầu còn có một cái sừng, trên sừng ấy cũng đang lưu chuyển minh văn thần bí, cái đuôi dài vươn cao giữa không trung, móng vuốt sắc.

Giang Cung Tuấn nhìn Nhị Nguyệt biến thân, cũng bị ngây ngẩn cả người, lẩm bẩm nói: “Đây là bản thể của Thôn Thiên Thú sao, tuy rằng thân hình khổng lồ, nhưng bộ dạng vẫn rất đẹp, hào quang màu tím lưu chuyển, ánh mắt huyễn mục nói không nên lời.

Giờ phút này, phòng phát sóng trực tiếp đã nổ tung.

“Đây là yêu thú gì vậy? “Thân hình thật to lớn”

“Nhìn thấy không, trên cánh có mấy dòng chữ chuyển động, trên đầu cũng có.”

“Bình thường, những kẻ có minh văn dính vào người sẽ không dễ chọc”

Nhân loại chưa từng thấy qua Thôn Thiên Thú, không biết đây là yêu thú gì, chỉ từ ngoại hình mà đoán hình như là một con chim lớn màu tím, hoặc là một con phượng hoàng.

Mà một vài yêu thú sau khi nhìn thấy Thôn Thiên Thú, cho dù cách màn hình vẫn cảm giác được áp lực.

Chồn Vương cũng không khác gì chúng.

Cảnh giới của gã ta tuy đạt tới pháp cảnh, nhưng sau khi nhìn thấy Thôn Thiên Thú, gã ta ngay cả linh hồn cũng run rẩy, đây chính là cảm giác bị áp đảo đến từ sâu trong tâm thức.


Lúc này gã ta thật giống như một phàm nhân, nhìn thấy hoàng đế cao cao tại thượng đến cả linh hồn cũng chấn kinh theo.

Khi thấy thân thể Của Chồn Lang Vương run lẩy bẩy, Thôn Thiên Thú há miệng thật lớn, trong miệng huyễn hóa ra lực hút mạnh mẽ nuốt chửng Chồn Lang Vương xuống bụng.

Gã ta bị nuốt rồi bị luyện hóa, trở thành chân khí tinh thuần.


Mà Thôn Thiên Thú nuốt xong lại biến thành chim nhỏ đáng yêu.

Giang Cung Tuấn xoay người, nhìn điện thoại di động cách đó không xa, anh nhẹ giọng mở miệng, nói: “Tôi, hiệp sĩ mặt nạ, một nhân loại địa cầu thuần khiết, ở đây cảnh cáo yêu thú trên địa cầu an phận một chút cho tôi, nếu lại tùy ý bước vào.

lãnh địa của nhân loại thì đừng trách tôi vô tình”

Nói xong, anh tiện tay vung lên, điện thoại di động từ xa xa bay tới.

Anh cầm lấy điện thoại di động tắt đi chương trình phát sóng trực tiếp rồi đi tiêu diệt tất cả yêu thú ở núi Lâm Lang.

Sau đó mới bắt đầu đi cứu người.


Sau khi cứu người, anh không hiện thân, mà lặng yên không một tiếng động rời đi.


“Nhân loại này không đáng sợ, đáng sợ là yêu thú bên cạnh hắn, ngụm liền nuốt chửng Chồn Lang Vương, thực lực của nó còn mạnh cỡ nào?

Cả thế giới phút chốc như nổ tung.

Người người đều đang thảo luận về trận chiến này.


Cường giả ở Tam Thiên giới đều đang nghiên cứu về yêu thú này.

Thành Bất Chu.

Mỗi ngày nguồn trên hình lên chương, thêm truy ện cứ ngóng thêm nhiều bạn vô đọc, thực lòng thêm một bạn là vui thêm một tí, chăm làm hơn tí! Chúc cả nhà vui!”

Phủ đệ của Mạch Doanh.

Mạch Doanh đang cùng Tam Hoài Linh tụ tập.

Mạch Doanh nhìn thấy nam tử đeo mặt nạ và yêu thú kia thì khẽ nhíu mày, lẩm bẩm nói: “Đây là Giang Cung Tuấn sao? “

Giang Cung Tuấn mang mặt nạ, Mạch Doanh cũng không.

biết đây có phải là Giang Cung Tuấn hay không, nhưng trong sự hiểu biết của cô, hiện tại cường giả mạnh nhất địa cầu chỉ có Giang Cung Tuấn.


“Đại sư huynh, anh có biết đây là yêu thú gì không?”

Cô nhìn vào ba vụ giết người đang xem video.

Tam Hoài Linh nhìn chằm chăm một hồi lâu mới chậm rãi hít một hơi, thần sắc trở nên ngưng trọng, nói: “Nếu như anh không nhìn lầm, đây hẳn là Thôn Thiên Thú.”

“Thôn Thiên Thú?” Mạch Doanh sửng sốt.

“Ừm”

Tam Hoài Linh gật đầu: “Một loại hung thú cực kỳ đáng sợ, anh chỉ mới xem qua ghi chép trong cổ tịch của tộc mình, cổ tịch ghi lại Thôn Thiên Thú lấy tinh thần làm thức ăn, loại yêu thú này có một loại năng lực đáng sợ, chính là khả năng cắn nuốt, nó có thể cản nuốt tất cả mọi thứ, cổ tịch ghi lại, thời đại viễn cổ Thôn Thiên thú là bá chủ, trên trời dưới đất đều bị nó độc tôn”

Tam Hoài Linh vẻ mặt cứng đờ.


Trong tộc có rất ít ghi chép về Thôn Thiên Thú, chỉ có vài câu giới thiệu ngắn ngủi, nhưng vài câu giới thiệu ngắn ngủi này đã chỉ ra được Thốn Thiên Thú rất siêu việt.

Nếu Tam Hoài Linh có sự hiểu biết về Thôn Thiên Thú.

Thì một vào chủng tộc cường đại hiển nhiên cũng nhìn ra lai lịch của Thôn Thiên Thú.

“Nhân loại địa cầu này không dễ chọc.”

“Ngàn vạn lần đừng chọc tên mặt nạ hiệp này.”

“Mặt nạ hiệp không đáng sợ đáng sợ là yêu thú bên cạnh hắn, đây là Thôn Thiên Thú thân mang năng lực cắn nuốt, có thể cắn nuốt bất cứ thứ gì..”

Những lão tổ từ các tộc nhao nhao phát biểu, cảnh cáo mấy nhân mạng trong tộc mình.


Giờ phút này tại Long Quốc.

Ngô Huy, Trần Vũ Yến cùng Tiêu Dao Vương đã trở về Long quốc.

Lúc trước Xung Phan Bá dẫn đầu đem quân đến Địa Cầu, sau khi anh ta tới Địa Cầu cũng đến Long quốc rồi tìm được Đường Sở Vi nói cho Đường Sở Vi biết Giang Cung Tuấn còn sống để cô đừng lo lắng.

Sau khi biết được tin tức của Giang Cung Tuấn, Sở Vi lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Hậu viện Long quốc là một nơi tuyệt mật.

Nơi này là cấm địa của Long quốc, bất luận kẻ nào cũng không được tới gần, kể cả là thám tử Minh Lam Tông, cũng không cách nào biết được chuyện ở đây.


“Ha ha”

Ngô Huy điên cuồng cười.

“Thật sự là không nghĩ tới, thực lực Thôn Thiên Thú nho.


nhỏ này lại mạnh như vậy, lúc ở trong tiên phủ, tôi đã lỡ xem thường tên này.”

Trần Vũ Yến cũng mím môi cười, nói: “Lần này Giang đại ca cường thế ra tay, khẳng định chấn động không ít yêu thú, yêu thú các tộc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, điều này giúp cho nhân loại Địa Cầu có thể tranh thủ đủ thời gian”

Đường Sở Vi nhìn điện thoại di động, ngắm người đàn ông đeo mặt nạ trong video khiến khuôn mặt xinh đẹp của cô mang theo một nụ cười hạnh phúc.

Có thể nhìn thấy Cung Tuấn cô rất hạnh phúc.

Cô cho rằng mình phải cần một thời gian rất dài mới có thể nhìn thấy người đàn ông mình yêu, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy đã nhìn thấy.

Đồng thời, cô nhận thức sâu sắc về sự thiếu hụt thực lực của mình.

Tuy tu luyện Thiên Địa Tứ Tượng Quyết, nhưng thực lực của cô so với thiên tài của Tam Thiên giới và so với yêu vương vừa sinh ra hiện tại vẫn chênh lệch rất lớn.

Thực lực của Giang Cung Tuấn cũng đã vượt xa cô.

Cô là vợ của Cung Tuấn, cô không thể để tất cả mọi chuyện cho Giang Cung Tuấn gánh hết, cô muốn trợ giúp Giang Cung Tuấn nên quyết định đi bế quan luyện tập.

Cô cất vào điện thoại di động, thu hồi ý cười khó có thể lau đi trên mặt, nhìn Ba người Trần Vũ Yến, Ngô Huy và Tiêu Dao Vương, nói: “Hiện tại Giang Cung Tuấn đã xuất hiện, mà sự tình của Long quốc các anh tôi cũng tạm thời có thể an tâm, tiếp theo tôi định sẽ đi tu luyện một thời gian”

Sở Vi muốn bế quan tu luyện và còn đi tìm thủ hộ giả.

Bởi vì, Thủ Hộ Giả Tàng Kinh Các là cường giả mạnh nhất cô biết trên địa cầu.

Có thủ hộ giả trợ giúp, thực lực của cô nhất định sẽ lên một tầm cao mới.

Trần Vũ Yến nói: “Chị Sở Vi, chị yên tâm đi đi, có ba người chúng tôi tọa trấn ở Long quốc, Long quốc sẽ không có việc gì đâu, trường hợp nếu có yêu thú cường đại muốn tấn công Long quốc, tôi vẫn tin tưởng Giang đại ca tuyệt đối sẽ không ngồi yên: Sở Vi gật đầu, nói: “Tôi đi bế quan, nếu Giang Cung Tuấn trở về, nói cho anh ấy tôi đang ở Tàng Kinh Các.”

Sở Vi nói xong, xoay người rời đi.

Về phần Tàng Kinh Các ở chỗ nào thì cô không nói, cô tin tưởng chỉ cần nói cho Giang Cung Tuấn mình ở Tàng Kinh Các, Giang Cung Tuấn sẽ biết ngay..
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện