Thế nhưng, ngày qua ngày trôi đi, vượt qua mùa hè đảo mắt đã sắp sang thu, quan hệ giữa hai người vẫn duy trì như cũ chỉ là bạn giường mà thôi. Mặc dù cậu có cố gắng như thế nào, cũng không khiến Tiếu Nam nghe lời mình giải thích được, đối phươgn đơn phương buộc tội cậu và dường như không có ý định nguôi ngoai. Mỗi lần Tô Thần đi vào giấc ngủ đều hy vọng ngày mai đến, một cuộc sống dành cho hai người, nhưng đap lại cậu vẫn chỉ là thương tâm đến xé lòng.

“Ngô…không nên ở chỗ này…”

Đêm khuya, phòng giải khát bộ phận tiêu thụ buiding Phong Thượng truyền đến âm thanh rên rỉ bí ẩn, nhẹ nhè từng tiếng một thật dễ khiến người khác khơi dậy dục hỏa.

“Ở đây không tốt? Hay quay lại phòng tổng giám đốc làm?”

So với âm thanh rên rỉ động tình mềm mại, âm thanh người nay rất trầm thấp tràn đầy trêu đùa cùng mỉa mai.

“A…”

Bên bàn nhỏ trong phòng nghỉ ngơi của nhân viên, Tô Thần một thân xích lõa, áo sơ mi còn đọng hai bên thân, chân dài trắng nõn bị một đôi tay rắn chắc nắm chặt, cánh tay theo quy luật chủ nhân mà rung động.

Tô Thần nhắm chặt mắt cảm nhận lấy hạ thân thô to của Tiếu Nam đang đâm vào hậu huyệt chính mình, đại não hỗn loạn không kịp cảm nhận từng cú đâm mạnh mẽ. Cậu đêm nay tăng ca, sau khi hoàn thành công việc liền thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, ai ngờ đang chờ thang máy Tiếu Nam liền bỗng nhiên đi vào, nhấn nút xuống tầng năm của bộ phận tiêu thụ.

Vốn cho rằng hắn đến bộ phận tiêu thụ lấy số liệu, không nghĩ đến chưa kịp chuẩn bị đã bị nam nhân áp vào bên thành thang máy, hung hăng liếm mút!

Đợi hiểu rõ được chuyện gì trước mặt thì cậu gần như đã xích lõa nằm trên bàn nhỏ trong phòng giải khát, với ánh sáng yếu ớt bên trong, u lam nam nhân không chút che giấu phỉ nhổ châm biếm cậu!

Tiếp theo đó là phản kháng dữ dội, đối mặt với nam nhân, Tô Thần chưa từng có một lần thắng, có lẽ đơn giản bới cậu chưa bao giờ hạ quyết tâm liều mạng chống cự.

“Đổi địa phương rất kích thích? Rất chật.”

Huyệt khẩu ôn nhu cắn nuốt cự vật cực nóng, theo động tác đong đưa ma sát mà khiêu lên lửa giận, Tiếu Nam kéo Tô Thần lại gần mình hờn, dán người lên thân thể không mảnh vải che thân.

Phía sau đã sâu đến điên cuồng khiến Tô Thần không nhịn được nức nở, cảm giác quá mức cường liệt, cậu trở tay gắt gao nắm chặt mép bàn không ngừng hô hấp thở dốc, hầu như tưởng mình đã bị đâm thủng!

Dừng lại vài giây, tiếp theo đó là ùn ùn mãnh liệt đâm vào, đỉnh dương v*t mỗi lần cọ vào địa phương nhô ra của Tô Thần, cậu lại không thể ức chế nổi un rẩy, liên quan đến Tiếu Nam trong chốc lát đại não sẽ trống rỗng.

Nghĩ đến dáng dấp tiêu hồn của người dưới thân không chừng cũng chỉ là giả vờ, cùng với cam chịu với nam nhân kia để phản bội hắn, từ đáy lòng Tiếu Nam vô pháp dâng lên tâm tình phiền muộn phức tạp, hắn chỉ có thể nắm giữ được Tô Thần trong phút chốc, sau đó cậu sẽ lại nhanh chóng biến mất khỏi thế giới của hắn.

Cảm thụ được khí thế nhảy vọt của nam nhân trên người, Tô Thần không ngừng mấp máy hai mắt, khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi cùng thần tình phẫn nộ như đâm sâu vào lòng cậu.

Hiểu làm không thể giải thích, nguyên lai Tiếu Nam hoàn toàn không hề giành cho cậu chút tin tưởng nảo, Tô Thần vẫn không hiểu vì sao mình lại ở lại nơi đây, bởi uy hiếp của đối phương hay sao? Lẽ nào cậu chỉ là dơ sợ hãi uy hiếp của hắn? Bởi vì tình cảm đã từng bị nghiền nát, Tô Thần rất quý trọng đoạn tình cảm dnanhf cho nam nhân này, cũng vì nguyên nhân đó mà chấp nhận mọi hiểu lầm hắn dành cho minhg, sở dĩ cậu không từ bỏ tất cả chính là vì chờ Tiếu Nam thanh tỉnh lại và nhận ra tất thảy. Nam nhân với cậu mà nói, không phải chỉ là một đoạn tình cảm đơn thuần, mà còn là sống lại lần thứ hai.

Thế nhưng, ngày qua ngày trôi đi, vượt qua mùa hè đảo mắt đã sắp sang thu, quan hệ giữa hai người vẫn duy trì như cũ chỉ là bạn giường mà thôi. Mặc dù cậu có cố gắng như thế nào, cũng không khiến Tiếu Nam nghe lời mình giải thích được, đối phươgn đơn phương buộc tội cậu và dường như không có ý định nguôi ngoai. Mỗi lần Tô Thần đi vào giấc ngủ đều hy vọng ngày mai đến, một cuộc sống dành cho hai người, nhưng đap lại cậu vẫn chỉ là thương tâm đến xé lòng.

Tô Thần rất mờ mịt, cậu không biết nên dùng tâm tình nào để đối mặt với Tiếu Nam, cũng không biết hai người…có thể bên nhau trong thời gian tới…

“Nghĩ cái gì? Tôi không thỏa mãn được cậu sao?”

Phát giác cậu thất thần, nam nhân ác ý đĩnh vào, âm thanh khàn khàn làm da đầu cậu tê rần một mảnh.

“Ân…A..”

Yêu cầu kịch liệt kéo đến, Tô Thần cũng không thể suy nghĩ chuyện khác, chỉ có thể trầm luân trong dục vọng cùng nam nhân.

*************

Thân thể kiệt sức xụi lơ ngã vào trong phòng giải khát, Tô Thần nhìn theo bóng dáng nam nhân không một lần quay đầu lại, lúc này mới nức nở tràn trên khóe môi, đỡ lấy bàn nỗ lực dựng dậy thân thể, cậu chỉ có thể xử lý qua loa dấu tích để lại.

Không gian nhỏ hẹp tràn ngập mùi vị xuất tinh, không có cửa sổ, điều hòa trung tâm đêm khuya sẽ bị cắt, cậu chỉ có thể suy yếu xe dịch đồ vật trong phòng chiếu  đồ để khiến không khí tản bớt mùi dâm mĩ sót lại.

Sắp xếp xong tất cả đã hơn 1 h sau, Tô Thần rất muốn cứ như vậy ngủ trên sàn nhà lạnh băng nhưng cậu vẫn phải về nhà, ít nhất cũng phải thây đi quần lót bần thỉu.

Đỡ lây cái eo đang bủn rủn, cậu khó khăn đi đến chỗ đậu ô tô, tinh thần quá ểu oải khiến Tô Thần không phát hiện ra chiêc xe QASHIQA bảo trì khoảng cách 200 m với mình.

Tiếu Nam lặng lẽ nhìn động tác cứng ngắc của Tô Thần khi cúi người vào trong xe, giống như một lão nhân đang khó khăn đi trên sân nhà vậy, không lâu sau gian phòng tầng 2 đã sáng đèn, chói sáng giữa màn đêm đen đặc thật sự rất bắt mắt.

Rõ ràng cậu đã ly khai, nhưng người ngồi trong xe vẫn như cũ chậm chạp không phát ra hành động, cũng không biết đang đợi chờ cái gì, thẳng đến khi thấy thân ảnh suy yếu mà quật cường ấy bước ra khỏi thang máy, ma xui quỷ khiến thế nào khiến hắn thay đổi quyết định bám theo cậu một đoạn, nhìn thấy Tô Thần về nhà an toàn tâm tình rỗi loạn mới thoáng khôi phục một chút.

Từ mùa đông năm trước yêu cầu của hắn với Tô Thần càng trở nên vô độ, thời gian của hắn so với người bình thường dài hơn rất nhiều, số lượng cũng rất lớn, người thừa nhận chắc chắn rất cực.

Nhưng Tô Thần lại không hề chống cự hắn như trước đây, nếu như trước sự kiện hôm ấy, chắc chăc hắn sẽ rất vui vẻ, thế nhưng trước đây cậu kháng cự là bởi vì Tần Bách, còn hiện tại chỉ bởi vì cần một nam nhân để bám theo!

Tiếu Nam nghĩ đến đây không chịu nổi lửa giận, càng dằn vặt thêm tâm tình của minh! Đã từng không chỉ một lần nghĩ đến chuyện vứt bỏ, ngay cả sex parter  đều không tính hết được, đâu đâu cúng tìm được người trẻ tuổi nhu thuận hơn so với cậu!

Nhưng mỗi lần đứng trước khuôn mặt cứng cỏi đó, trong đại não là truyền đến mệnh lệnh không thể buống tay, mà phải hung hăng nắm chặt lấy, tùy ý dằn vặt khát vọng, muốn nhìn xem bộ dáng thật lòng của cậu, nghe thấy cậu rên rỉ tên mình, loại khát vọng này càng lúc càng trở nên mãnh liệt càng khiến hắn thêm đau lòng!

Ép buộc một người nam nhân phải khuất phục mình, Tiếu Nam thực sự sầu não, thế nhưng lại không thể buông tay được!

Đốt một điếu thuốc, khói thuốc bay vòng ra ngoài cửa kính, ngẫu nhiên đúng 2h sáng, ngọn đèn duy nhất trên tầng 2 vụt tắt, hắn ngưng mắt nhìn cửa sổ trong chốc lát, chỉ dụi tắt đầu thuốc, khởi động xe chạy đến building Phong Thượng.

Tối nay, vô pháp đi vào giấc ngủ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện