Đã mấy ngày Tiếu Nam không gặp Tô Thần, đêm đến hắn đẩy cửa bước vào phòng ngủ của cậu, bàn tay với khớp xương rõ ràng chậm rãi vuốt ve ven theo cơ thể kiểm tra, hương thơm quen thuộc bay thẳng vào chóp mũi, lông mày người đang ngủ giật giật vài cái, cau lại tựa như trong mộng mơ thấy điều gì đó khó chịu.
Ngón tay dừng lại, Tiếu Nam cởi áo khoác cúi người chống lên người Tô Thần, khuôn mặt trắng nõn ngủ say lộ vẻ mê người, mặc dù nhắm mắt vẫn như cũ thấy được vẻ quật cường kiên trì rõ ràng, tựa như mai trắng giữa phóng tuyết điên cuồng, mặc kệ mưa gió băng lãnh cũng không hề tàn lụi.
Kiên trì khiến người khác trầm mê như vậy cũng khiến hắn không nhịn được muốn hung hăng phá hủy, khiến cho cậu chịu khuất phục, từ lúc nào hắn có thói quen hít thở hương thơm ngọt ngào của thân thể này, ngoại trừ cảm giác sung sướng còn khiến hắn có cảm giác không muốn rời xa chút nào, hắn biết không nên đối với đồ dùng để phát tiết dục vọng nảy sinh tình cảm thực tế, Tiếu Nam càng muốn giữ thần trí tỉnh táo lại càng vô pháp ức chế khát vọng cuồng nhiệt với Tô Thần…
Hôn vào xương quai xanh tinh tế mê người, áo ngủ bị giật xuống lộ ra bả vai thon gầy, lửa nóng từ môi lập tức truyền ấn xuống lưu lại vết tích, cũng không cuồng mãnh, từng điểm từng điểm không hề giống với người đang ngủ say.
Trong mơ mơ màng màng, Tô Thần tựa hồ mơ tới ngày xưa mình cùng anh trai em trai chơi đùa, ba người xoay đến một vòng cù vào đối phương!
“A Ly, đừng làm rộn!” Trong lúc mơ màng nhẹ nhàng quát lên một tia sủng nịch, làm đầu lười trên vai đột nhiên dừng lại.
Mắt màu lam nguy hiểm nheo lại, lông mày cuốn theo lửa giận, Tiếu Nam mím môi mỏng nắm chặt bàn tay, nhưng bởi dùng quá sức khiến cho người phía dưới bị nắm đến tỉnh lại.
“A?” Trong bóng tối một bóng người hiện lên dọa To Thần nhảy dựng, cậu rất nhanh liền nhận ra đối phương, thần kinh căng thẳng cũng không thể giãn xuống.
“Anh sao tới đây?” Thấy đầu vai lõa lồ của chính mình, cậu có chút luống cuống, người đàn ông này tìm đến lúc người ta ngủ say, ý đồ rất rõ ràng.
“Tôi không thể tới đây sao?” Ngữ khí mang theo áp lực phẫn nộ đối với cậu rất quen thuộc, Tô Thần mơ hồ nhận thấy người đàn ông có điều gì đó tựa như giận dỗi, nghi ngờ nhíu mày không lên tiếng.
“Shit!” Thấy cậu im lặng Tiếu Nam nhịn không được nguyền rủa một câu, tiếp theo một bàn tay nắm lấy gáy cậu kéo lại gần, cực nóng liền nhanh chóng xâm nhập vào miệng.
Môi lưỡi quấn giao, trao đổi nước bọt, dục vọng hắc ám được cổ vũ nhanh chóng bành trướng, hơi thở gấp gáp liên tục tăng độ ấm!
Hơi thở giao hòa nhau, lòng bàn tay mang theo lửa nóng mơn trớn mọi địa phương khiến cậu không khỏi run rẩy, khát vọng nhỏ bé khó hiểu dần dần lan tỏa khắp thân thể, tiếng rên rỉ ngọt ngào thỉnh thoảng bay ra, làn da trắng nõn mê người đỏ dần lên, thân thể lõa lồ như tơ tằm thượng hạng, hấp thụ lấy bàn tay hữu lực.
Ý thức chậm rãi hỗn loạn, ngón tay thon dài biết rõ từng điểm mẫn cảm trên thân thể cậu, vờn nhẹ dục vọng sâu thẳm đang luống cuống vặn vẹo! Thân thể tựa hồ không còn giống như trước, địa phương bị lửa nóng xẹt qua giống như đóa hoa gặp sương mai chậm rãi lộ ra vẻ đẹp mĩ lệ, mềm mại, thuần phục.
“Ưhm..” Chỗ cửa huyệt bị ngón tay quơ quào tận lực trêu đều, chầm chậm thăm dò bên trong, ma sát qua lại đến khiến người khác cũng phải nôn nóng.
Rõ ràng đang tức giận chiếm giữ, trái lại Tiếu Nam hạ thủ rất ôn nhu, thân thể mê người dưới thân càng thêm ngân nga tỏa ra hương thơm ngọt ngào lan bốn phía, dục vọng từng điểm tửng điểm nhỏ hiện lên như muốn thiêu thủy tất cả!
Chân dài mảnh mai chưa tự giác được gác lên eo hắn, da thịt ướt đẫm mồ hôi vô thức cọ xát lên vải áo sơ mi cao cấp, mang đến càng nhiều khát cầu cấm kỵ, quần áo cùng đồ dùng hằng ngày rơi xuống đất, da dán lên nhau, hứng thú xâm lược rõ ràng cùng hương thơm ngọt ngào như kẹo hòa quyện lẫn nhau kích thích lửa nóng nơi đại não.
Bị cậu khiêu khích đến bần thần, dục hỏa Tiếu Nam gần như cần kề bên đỉnh, dưới thân hắn là hậu huyệt phi thường mềm xốp phảng phất như cầu mong lưỡi dao sắc bén của hắn xâm nhập quấy lộng một phen, mà phân thân trắng trẻo cũng hưng phấn nhỏ từng lớp dịch thật dày, hương vị mê người càng thêm nồng nặc, quả thực tiêu hồn.
Không chút do dự động thân tiến nhập khe nhỏ, thịt non mềm mại lập tức chăm chút bao vây, nhanh chóng cử động đâm vào, người dưới thân cũng theo luật động đong đưa, rên rỉ nhỏ nhỏ thỉnh thoảng tràn ra, vang lên trong không gian tựa như loại thuốc đốt cháy lên dục vọng!
Tô Thần khuất phục dưới dục vọng, thân thể không thể chống lại xâm lược táo bạo mạnh mẽ của Tiếu Nam, ý thức của cậu lúc này chìm đắm trong khô nóng người đàn ông mang lại, không hề từ chối giống như trước. Người đàn ông này, có giọng nói trầm thấp mê người cùng lam mâu lạnh lùng bá đạo, từng chút từng chút xâm chiếm cả người cậu, làm cho cậu không thể lùi vào góc nào được nữa, không tìm nổi một con đường nhỏ để chạy, chỉ có thể trừng mắt to nhìn bản thân ngày càng chìm sâu vào đấy…
Lúc kết thúc Tô Thần như cũ không có chút sức lực nào, người đàn ông mỗi lần làm tựa như hổ báo đói khát làm cậu nảy sinh suy nghĩ ví mình như đống thịt ngon lành bị hắn ăn tươi nuốt sống ngay cả xương cốt cũng không còn, dục vọng điên cuồng đi cùng với vui thích phóng túng, Tô Thần không nhớ mình đã trải qua bao nhiêu lần cao trào, chỉ nhớ rằng mỗi lần lên đỉnh cảm giác vô tận khoái hoạt.
Sau khi kết thúc tình ái Tiếu Nam không nhanh chóng rời đi, không hề giống trước đây chút nào. Trước đây hắn luôn luôn vội đến vội đi, ngoại trừ hôm bị Trang Diệp cưỡng ép hai người ôm nhau ngủ, còn lại hầu như chưa bao giừ ở cùng nhau sau kích tình kịch liệt.
“Anh…có việc gì sao?” Nằm lỳ trên giường, chăn đơn miễn cưỡng che được phần dưới eo, tấm lưng tuyết trắng đầy ấn kí tình cảm mãnh liệt bại lộ trong không khí.
Nhướn cao đuôi lông mày, Tiếu Nam dựa vào đầu giường châm thuốc lá hút, mắt lam nhạt đầy sương mù chậm rãi tiêu biến: “Đuổi tôi đi?”
Tô Thần im lặng, cậu hối hận khi chính mình bắt đầu chủ đề này, quên mất đối phương là người rất sâu sắc, thường xuyên hỏi vặn lại.
Tiếu Nam nhìn cậu mỉm cười, bàn tay to qua lớp chăn đơn sờ soạng khe mông đầy đặn mềm mại của Tô Thần, cậu suy yếu từ chối: “Không…từ bỏ..”
Ngón tay cũng không có dấu hiệu tiến thêm một bước, Tiếu Nam phả ra trong không khí làn khói thuốc trắng vừa nhàn nhạt nói chuyện: “Thăng chức dự định chúc mừng thế nào? Không cảm ơn đồng nghiệp cũ chiếu cố sao?”
Tô Thần xác thực định tổ chức tiệc mời đồng nghiệp ở bộ phận tiêu thụ, nhưng cậu vừa tiếp nhận công việc mới, mặc khác bộ phận tiêu thụ gần đây mới tiếp nhận một case quan trọng cho nên cậu chưa nói chuyện với tổng giám được.
“Định đến Mị Sắc? Thích nơi này sao?” Lơ đãng nói chuyện phiếm, mắt màu lam chăm chú nhìn vào khuôn mặt phấn hồng.
Tô Thần rũ mi xuống run run, hồi tưởng lại người đàn ông cường thế mới xâm lược mình.
“Hoàn…hảo.”
“Em mời bọn họ vào đó chơi, phù sa ngọt không nên chảy ra ngoài, tổng bộ sẽ chi trả.”
Cậu nghi ngờ nhìn thẳng vào khuôn mặt người đàn ông, có ý tứ gì? Trong mây mù, khuôn mặt người đàn ông hiện lên không chân thực, giọng nói trầm thấp nhanh chóng truyền đến: “Mị Sắc sản nghiệp phụ của Phong Thượng, em có thể tận lực ăn chơi, chỉ cần hướng ông chủ Dạ Duyệt nói tên tôi.”
Đùng đùng! Tô Thần chỉ cảm thấy có tiếng sấm giật trong đầu mình, trước mắt nổi lên một mảnh sương mù mờ mịt, lại nhìn không rõ khuôn mặt người đàn ông.
Ông chủ…Duyệt Dạ?
Ngón tay dừng lại, Tiếu Nam cởi áo khoác cúi người chống lên người Tô Thần, khuôn mặt trắng nõn ngủ say lộ vẻ mê người, mặc dù nhắm mắt vẫn như cũ thấy được vẻ quật cường kiên trì rõ ràng, tựa như mai trắng giữa phóng tuyết điên cuồng, mặc kệ mưa gió băng lãnh cũng không hề tàn lụi.
Kiên trì khiến người khác trầm mê như vậy cũng khiến hắn không nhịn được muốn hung hăng phá hủy, khiến cho cậu chịu khuất phục, từ lúc nào hắn có thói quen hít thở hương thơm ngọt ngào của thân thể này, ngoại trừ cảm giác sung sướng còn khiến hắn có cảm giác không muốn rời xa chút nào, hắn biết không nên đối với đồ dùng để phát tiết dục vọng nảy sinh tình cảm thực tế, Tiếu Nam càng muốn giữ thần trí tỉnh táo lại càng vô pháp ức chế khát vọng cuồng nhiệt với Tô Thần…
Hôn vào xương quai xanh tinh tế mê người, áo ngủ bị giật xuống lộ ra bả vai thon gầy, lửa nóng từ môi lập tức truyền ấn xuống lưu lại vết tích, cũng không cuồng mãnh, từng điểm từng điểm không hề giống với người đang ngủ say.
Trong mơ mơ màng màng, Tô Thần tựa hồ mơ tới ngày xưa mình cùng anh trai em trai chơi đùa, ba người xoay đến một vòng cù vào đối phương!
“A Ly, đừng làm rộn!” Trong lúc mơ màng nhẹ nhàng quát lên một tia sủng nịch, làm đầu lười trên vai đột nhiên dừng lại.
Mắt màu lam nguy hiểm nheo lại, lông mày cuốn theo lửa giận, Tiếu Nam mím môi mỏng nắm chặt bàn tay, nhưng bởi dùng quá sức khiến cho người phía dưới bị nắm đến tỉnh lại.
“A?” Trong bóng tối một bóng người hiện lên dọa To Thần nhảy dựng, cậu rất nhanh liền nhận ra đối phương, thần kinh căng thẳng cũng không thể giãn xuống.
“Anh sao tới đây?” Thấy đầu vai lõa lồ của chính mình, cậu có chút luống cuống, người đàn ông này tìm đến lúc người ta ngủ say, ý đồ rất rõ ràng.
“Tôi không thể tới đây sao?” Ngữ khí mang theo áp lực phẫn nộ đối với cậu rất quen thuộc, Tô Thần mơ hồ nhận thấy người đàn ông có điều gì đó tựa như giận dỗi, nghi ngờ nhíu mày không lên tiếng.
“Shit!” Thấy cậu im lặng Tiếu Nam nhịn không được nguyền rủa một câu, tiếp theo một bàn tay nắm lấy gáy cậu kéo lại gần, cực nóng liền nhanh chóng xâm nhập vào miệng.
Môi lưỡi quấn giao, trao đổi nước bọt, dục vọng hắc ám được cổ vũ nhanh chóng bành trướng, hơi thở gấp gáp liên tục tăng độ ấm!
Hơi thở giao hòa nhau, lòng bàn tay mang theo lửa nóng mơn trớn mọi địa phương khiến cậu không khỏi run rẩy, khát vọng nhỏ bé khó hiểu dần dần lan tỏa khắp thân thể, tiếng rên rỉ ngọt ngào thỉnh thoảng bay ra, làn da trắng nõn mê người đỏ dần lên, thân thể lõa lồ như tơ tằm thượng hạng, hấp thụ lấy bàn tay hữu lực.
Ý thức chậm rãi hỗn loạn, ngón tay thon dài biết rõ từng điểm mẫn cảm trên thân thể cậu, vờn nhẹ dục vọng sâu thẳm đang luống cuống vặn vẹo! Thân thể tựa hồ không còn giống như trước, địa phương bị lửa nóng xẹt qua giống như đóa hoa gặp sương mai chậm rãi lộ ra vẻ đẹp mĩ lệ, mềm mại, thuần phục.
“Ưhm..” Chỗ cửa huyệt bị ngón tay quơ quào tận lực trêu đều, chầm chậm thăm dò bên trong, ma sát qua lại đến khiến người khác cũng phải nôn nóng.
Rõ ràng đang tức giận chiếm giữ, trái lại Tiếu Nam hạ thủ rất ôn nhu, thân thể mê người dưới thân càng thêm ngân nga tỏa ra hương thơm ngọt ngào lan bốn phía, dục vọng từng điểm tửng điểm nhỏ hiện lên như muốn thiêu thủy tất cả!
Chân dài mảnh mai chưa tự giác được gác lên eo hắn, da thịt ướt đẫm mồ hôi vô thức cọ xát lên vải áo sơ mi cao cấp, mang đến càng nhiều khát cầu cấm kỵ, quần áo cùng đồ dùng hằng ngày rơi xuống đất, da dán lên nhau, hứng thú xâm lược rõ ràng cùng hương thơm ngọt ngào như kẹo hòa quyện lẫn nhau kích thích lửa nóng nơi đại não.
Bị cậu khiêu khích đến bần thần, dục hỏa Tiếu Nam gần như cần kề bên đỉnh, dưới thân hắn là hậu huyệt phi thường mềm xốp phảng phất như cầu mong lưỡi dao sắc bén của hắn xâm nhập quấy lộng một phen, mà phân thân trắng trẻo cũng hưng phấn nhỏ từng lớp dịch thật dày, hương vị mê người càng thêm nồng nặc, quả thực tiêu hồn.
Không chút do dự động thân tiến nhập khe nhỏ, thịt non mềm mại lập tức chăm chút bao vây, nhanh chóng cử động đâm vào, người dưới thân cũng theo luật động đong đưa, rên rỉ nhỏ nhỏ thỉnh thoảng tràn ra, vang lên trong không gian tựa như loại thuốc đốt cháy lên dục vọng!
Tô Thần khuất phục dưới dục vọng, thân thể không thể chống lại xâm lược táo bạo mạnh mẽ của Tiếu Nam, ý thức của cậu lúc này chìm đắm trong khô nóng người đàn ông mang lại, không hề từ chối giống như trước. Người đàn ông này, có giọng nói trầm thấp mê người cùng lam mâu lạnh lùng bá đạo, từng chút từng chút xâm chiếm cả người cậu, làm cho cậu không thể lùi vào góc nào được nữa, không tìm nổi một con đường nhỏ để chạy, chỉ có thể trừng mắt to nhìn bản thân ngày càng chìm sâu vào đấy…
Lúc kết thúc Tô Thần như cũ không có chút sức lực nào, người đàn ông mỗi lần làm tựa như hổ báo đói khát làm cậu nảy sinh suy nghĩ ví mình như đống thịt ngon lành bị hắn ăn tươi nuốt sống ngay cả xương cốt cũng không còn, dục vọng điên cuồng đi cùng với vui thích phóng túng, Tô Thần không nhớ mình đã trải qua bao nhiêu lần cao trào, chỉ nhớ rằng mỗi lần lên đỉnh cảm giác vô tận khoái hoạt.
Sau khi kết thúc tình ái Tiếu Nam không nhanh chóng rời đi, không hề giống trước đây chút nào. Trước đây hắn luôn luôn vội đến vội đi, ngoại trừ hôm bị Trang Diệp cưỡng ép hai người ôm nhau ngủ, còn lại hầu như chưa bao giừ ở cùng nhau sau kích tình kịch liệt.
“Anh…có việc gì sao?” Nằm lỳ trên giường, chăn đơn miễn cưỡng che được phần dưới eo, tấm lưng tuyết trắng đầy ấn kí tình cảm mãnh liệt bại lộ trong không khí.
Nhướn cao đuôi lông mày, Tiếu Nam dựa vào đầu giường châm thuốc lá hút, mắt lam nhạt đầy sương mù chậm rãi tiêu biến: “Đuổi tôi đi?”
Tô Thần im lặng, cậu hối hận khi chính mình bắt đầu chủ đề này, quên mất đối phương là người rất sâu sắc, thường xuyên hỏi vặn lại.
Tiếu Nam nhìn cậu mỉm cười, bàn tay to qua lớp chăn đơn sờ soạng khe mông đầy đặn mềm mại của Tô Thần, cậu suy yếu từ chối: “Không…từ bỏ..”
Ngón tay cũng không có dấu hiệu tiến thêm một bước, Tiếu Nam phả ra trong không khí làn khói thuốc trắng vừa nhàn nhạt nói chuyện: “Thăng chức dự định chúc mừng thế nào? Không cảm ơn đồng nghiệp cũ chiếu cố sao?”
Tô Thần xác thực định tổ chức tiệc mời đồng nghiệp ở bộ phận tiêu thụ, nhưng cậu vừa tiếp nhận công việc mới, mặc khác bộ phận tiêu thụ gần đây mới tiếp nhận một case quan trọng cho nên cậu chưa nói chuyện với tổng giám được.
“Định đến Mị Sắc? Thích nơi này sao?” Lơ đãng nói chuyện phiếm, mắt màu lam chăm chú nhìn vào khuôn mặt phấn hồng.
Tô Thần rũ mi xuống run run, hồi tưởng lại người đàn ông cường thế mới xâm lược mình.
“Hoàn…hảo.”
“Em mời bọn họ vào đó chơi, phù sa ngọt không nên chảy ra ngoài, tổng bộ sẽ chi trả.”
Cậu nghi ngờ nhìn thẳng vào khuôn mặt người đàn ông, có ý tứ gì? Trong mây mù, khuôn mặt người đàn ông hiện lên không chân thực, giọng nói trầm thấp nhanh chóng truyền đến: “Mị Sắc sản nghiệp phụ của Phong Thượng, em có thể tận lực ăn chơi, chỉ cần hướng ông chủ Dạ Duyệt nói tên tôi.”
Đùng đùng! Tô Thần chỉ cảm thấy có tiếng sấm giật trong đầu mình, trước mắt nổi lên một mảnh sương mù mờ mịt, lại nhìn không rõ khuôn mặt người đàn ông.
Ông chủ…Duyệt Dạ?
Danh sách chương