Lời vừa dứt, trong xe liền im lặng.
Hạ Băng Khuynh đỏ mặt không nói 1 câu. Mộ Nguyệt Sâm chuyên chú nhìn cô.
“Thế nào? Tin nhắn này phù hợp với tâm ý của em chứ?” Giọng Mộ Nguyệt Sâm tràn thấp xuất hiện bên tai cô.
Cô liền ngẩng đầu, vừa đúng chạm vào đôi mắt dịu dàng của anh.
“Hài lòng, hài lòng” Cô nhấn mạnh nói, lùi người về sau.
Khoảng cách của 2 người lập tức bị kéo rộng.
“Có muốn biểu đạt suy nghĩ gì không?” Mộ Nguyệt Sâm nâng điện thoại lắc trước mặt cô.
“Không muốn!”
Cô như lập tức từ chối,
Mắt anh mang ý cười, “Sao từ chối nhanh vậy? Không lẽ em đối với nội dung tin nhắn không có gì để nói? Anh còn nhớ rõ người nào sau khi coi video liền có cái nhìn khác với anh”
Âm đuôi của anh khẽ nâng lên.
Nghe vào như câu dẫn tim cô, khiến tim cô ngứa ngáy như sắp nhảy khỏi lồng ngực.
Mặt cô lại đỏ hơn.
“Hạ tiểu thư xác định không phát biểu cách nghĩ?” Mộ Nguyệt Sâm thấy cô không đáp lại đổi cách xưng hô.
Cách xưng hô này giống như trong tin nhắn.
Mộ Nguyệt Sâm tuyệt đối cố ý!
Hạ Băng Khuynh hung hăng nhìn anh, đôi mắt đẹp đầy tức giận.
“Vô lại! Lưu manh!” Anh tố cáo hành vi của anh, quả thật y như lưu manh vô lại.
Mộ Nguyệt Sâm cạn lời.
Anh chẳng qua là trêu ghẹo, sao trong miệng cô thành vô lại rồi? Nhưng
“Em xác định anh là vô lại?” Anh nhếch mày, trêu ghẹo trong đó khiến Hạ Băng Khuynh đột nhiên im miệng.
Đùa gì chứ, cô và Mộ Nguyệt Sâm quen nhiều năm vậy.
Chỉ cần anh làm ra hành động này, là thể hiện anh đang bẫy cô, đợi cô nhảy vào.
“Không, anh là Mộ Nguyệt Sâm Mộ tổng anh minh thần vũ, đẹp trai ngời ngợi, sao có thể vô lí lưu manh vô lại được? Anh nghe nhầm rồi!”
Lời nói mang ý cười của cô khiến Mộ Nguyệt Sâm không thể duy trì khuôn mặt lạnh nữa.
Cô gái nhỏ này thật quá hiểu anh rồi.
“Nếu anh đẹp trai nhiều tiền như vậy, Hạ tiểu thư có phải cũng thích anh không?” Anh đột nhiên trêu ghẹo khiến Hạ Băng Khuynh ngây người tại chỗ.
Đáng chết mà!
“Nam nhân đẹp trai tiêu sái như vậy, vẫn để lại cho cô gái si mê nhan sắc của anh đi. Tôi thích kiểu có nội hàm, anh không thích hợp”
Cô đưa ngón trỏ lên nhẹ lắc.
Mộ Nguyệt Sâm ngây người.
Thời gian 2 năm, cô gái này gan càng to rồi.
“Em cảm thấy anh không phù hợp chỉ tiêu của em sao?” Mộ Nguyệt Sâm cố gắng khiến bản thân nhìn dịu dàng chút, như vậy nói không chừng nhận được đánh giá tốt từ cô.
Nhưng cô không hề liếc mắt cũng không lưu tình đả kích anh.
“Em nói rồi, em thích người nội hàm một chút. Loại tổng tài bá đạo như anh không phải kiểu tôi thích!” Cô nhấn mạnh lần nữa khiến mặt Mộ Nguyệt Sâm lập tức lạnh lẽo.
“Không lẽ không ai nói em trực tiếp từ chối tổng tài bá đạo, hậu quả cực kỳ khó coi sao.” Lời anh mang ý lạnh lẽo, khiến cô chút nữa cười phụt ra.
“Hậu quả gì?”
Cô không tin, không lẽ Mộ Nguyệt Sâm có thể cho cô một đáp án bất thường mà hiếm có?
Chỉ là cô không ngờ, đáp án của Mộ Nguyệt Sâm ngoài dự liệu của cô
“Em không biết sao? Tổng tài bá đạo khá thích khiến cô gái mình thích 3 ngày không thể xuống giường!”
Anh chậm rãi nói khiến nụ cười chưa nở ra hết của Hạ Băng Khuynh hoàn toàn cứng lại.
- -------- ----------
Hạ Băng Khuynh đỏ mặt không nói 1 câu. Mộ Nguyệt Sâm chuyên chú nhìn cô.
“Thế nào? Tin nhắn này phù hợp với tâm ý của em chứ?” Giọng Mộ Nguyệt Sâm tràn thấp xuất hiện bên tai cô.
Cô liền ngẩng đầu, vừa đúng chạm vào đôi mắt dịu dàng của anh.
“Hài lòng, hài lòng” Cô nhấn mạnh nói, lùi người về sau.
Khoảng cách của 2 người lập tức bị kéo rộng.
“Có muốn biểu đạt suy nghĩ gì không?” Mộ Nguyệt Sâm nâng điện thoại lắc trước mặt cô.
“Không muốn!”
Cô như lập tức từ chối,
Mắt anh mang ý cười, “Sao từ chối nhanh vậy? Không lẽ em đối với nội dung tin nhắn không có gì để nói? Anh còn nhớ rõ người nào sau khi coi video liền có cái nhìn khác với anh”
Âm đuôi của anh khẽ nâng lên.
Nghe vào như câu dẫn tim cô, khiến tim cô ngứa ngáy như sắp nhảy khỏi lồng ngực.
Mặt cô lại đỏ hơn.
“Hạ tiểu thư xác định không phát biểu cách nghĩ?” Mộ Nguyệt Sâm thấy cô không đáp lại đổi cách xưng hô.
Cách xưng hô này giống như trong tin nhắn.
Mộ Nguyệt Sâm tuyệt đối cố ý!
Hạ Băng Khuynh hung hăng nhìn anh, đôi mắt đẹp đầy tức giận.
“Vô lại! Lưu manh!” Anh tố cáo hành vi của anh, quả thật y như lưu manh vô lại.
Mộ Nguyệt Sâm cạn lời.
Anh chẳng qua là trêu ghẹo, sao trong miệng cô thành vô lại rồi? Nhưng
“Em xác định anh là vô lại?” Anh nhếch mày, trêu ghẹo trong đó khiến Hạ Băng Khuynh đột nhiên im miệng.
Đùa gì chứ, cô và Mộ Nguyệt Sâm quen nhiều năm vậy.
Chỉ cần anh làm ra hành động này, là thể hiện anh đang bẫy cô, đợi cô nhảy vào.
“Không, anh là Mộ Nguyệt Sâm Mộ tổng anh minh thần vũ, đẹp trai ngời ngợi, sao có thể vô lí lưu manh vô lại được? Anh nghe nhầm rồi!”
Lời nói mang ý cười của cô khiến Mộ Nguyệt Sâm không thể duy trì khuôn mặt lạnh nữa.
Cô gái nhỏ này thật quá hiểu anh rồi.
“Nếu anh đẹp trai nhiều tiền như vậy, Hạ tiểu thư có phải cũng thích anh không?” Anh đột nhiên trêu ghẹo khiến Hạ Băng Khuynh ngây người tại chỗ.
Đáng chết mà!
“Nam nhân đẹp trai tiêu sái như vậy, vẫn để lại cho cô gái si mê nhan sắc của anh đi. Tôi thích kiểu có nội hàm, anh không thích hợp”
Cô đưa ngón trỏ lên nhẹ lắc.
Mộ Nguyệt Sâm ngây người.
Thời gian 2 năm, cô gái này gan càng to rồi.
“Em cảm thấy anh không phù hợp chỉ tiêu của em sao?” Mộ Nguyệt Sâm cố gắng khiến bản thân nhìn dịu dàng chút, như vậy nói không chừng nhận được đánh giá tốt từ cô.
Nhưng cô không hề liếc mắt cũng không lưu tình đả kích anh.
“Em nói rồi, em thích người nội hàm một chút. Loại tổng tài bá đạo như anh không phải kiểu tôi thích!” Cô nhấn mạnh lần nữa khiến mặt Mộ Nguyệt Sâm lập tức lạnh lẽo.
“Không lẽ không ai nói em trực tiếp từ chối tổng tài bá đạo, hậu quả cực kỳ khó coi sao.” Lời anh mang ý lạnh lẽo, khiến cô chút nữa cười phụt ra.
“Hậu quả gì?”
Cô không tin, không lẽ Mộ Nguyệt Sâm có thể cho cô một đáp án bất thường mà hiếm có?
Chỉ là cô không ngờ, đáp án của Mộ Nguyệt Sâm ngoài dự liệu của cô
“Em không biết sao? Tổng tài bá đạo khá thích khiến cô gái mình thích 3 ngày không thể xuống giường!”
Anh chậm rãi nói khiến nụ cười chưa nở ra hết của Hạ Băng Khuynh hoàn toàn cứng lại.
- -------- ----------
Danh sách chương