Nói xong nhanh chóng chạy ra lớp học.

“Băng Khuynh cậu điên rồi, nghỉ thầy Kiều Lâm bị đánh rớt đó!” Tiêu Nhân ở sau la lên, thấy bóng Hạ Băng Khuynh đã rời khỏi, hoàn toàn k tin vào mắt mình.

Học bá trc h k bao h vắng tiết vậy mà dám trốn tiết!

1 hơi chạy ra cổng trường, Hạ Băng Khuynh cong lưng tay để trên đầu gối thở gấp, tuy họng đau rát, nhưng lòng đặc biệt thoải mái.

Ở tiệm đồ ngọt gần cổng trường mua bánh kem dâu tây, bắt xe đến Mộ thị.

Đến bên đó, cô từ cửa chính đi vào, nếu đi đường riêng đến phòng làm việc Mộ Nguyệt Sâm nhưng cần vân tay của anh.

Cô k có, chỉ có thể đi cửa chính.

“Xin đợi tí!” Cô gái trước quầy gọi điện báo, sau khi cúp, lễ phép cười với Hạ Băng Khuynh: “Hạ tiểu thư, cô có thể lên rồi.”

“Được, cảm ơn!” Lòng Hạ Băng Khuynh có chút vui vẻ.

Anh để cô vào, biểu hiện k giận cô nữa.

Cầm bánh kem, cô bước nhanh đến thang máy.

Trác Tùy Hàng đến phòng làm việc Mộ Nguyệt Sâm, mặt đầy ý cười nói: “Mộ tổng, Hạ tiểu thư đến rồi!”

Động tác kí tên trên văn kiện của Mộ Nguyệt Sâm dừng 1 chút, dùng lực, mực lem trên giấy, ngẩng đầu, mắt âm u nhìn Trác Tùy Hàng: “Cậu để cô ấy lên rồi?”

“Hả---” Phản ứng của Mộ Nguyệt Sâm khiến Trác Tùy Hàng ngây người, sợ anh nghe k rõ, lại nói lần nữa: “Là Hạ Băng Khuynh Hạ tiểu thư!”

“Tôi biết là cô ấy!” Mộ Nguyệt Sâm đóng nắp, mặt đẹp lạnh như băng.

Trác Tùy Hàng phát hiện sự bất thường, nhanh chóng đáp: “Hay là bây giờ tôi đuổi cô ấy đi---”

“K cần nữa!” Mộ Nguyệt Sâm nhìn cửa phòng làm việc, âm u nói: “Đã k kịp rồi.”

Lời anh vừa dứt, bên ngoài vang tiếng gõ cửa.

“Cốc cốc---”

Rất nhẹ 2 lần.

Trác Tùy Hàng trán có tầng mồ hôi, thái độ Mộ Tổng sâu khó lường, trời biết tim anh nghĩ gì!

Cửa là nên mở hay k? “Dám tự động cho cô ấy lên, k lẽ muốn tôi đích thân mở cửa đón---” Giọng hàn lạnh truyền đến.

“Tôi đi mở---”

Trác Tùy Hàng nhanh chóng đi đến, mở cửa.

Hạ Băng Khuynh bên ngoài thấy Trác Tùy Hàng, khắc chế lo lắng trong lòng chào hỏi: “Chào thư ký Trác!”

Đường đến k căng thẳng, nhưng lúc ngoài cửa, biết Mộ Nguyệt Sâm ở trong, lòng cô hoảng loạn lên.

Trác Tùy Hàng cười với cô, đưa tay: “Mộ tổng ở trong, mời vào!”

“Được!” Hạ Băng Khuynh gật đầu, vào cửa phòng làm việc, mắt nhìn lén ra sau anh.

“Tôi đi làm trước.” Trác Tùy Hàng đi ra ngoài, thuận tay đóng cửa.

Ngoài cửa, anh thở phào, lau mồ hôi trên trán.

Lòng vua khó lường mà!

Phòng làm việc lớn vậy, im lặng đến dị thường.

Hạ Băng Khuynh nắm chặt hộp giấy trong tay, biểu cảm không tự nhiên người đàn ông đang ngồi bên đó, miệng nhỏ động đậy: “Cái đó, trưa nay chỉ có 1 tiết học, thời gian còn sớm, cũng k gấp về nhà, cho nên ---, em đến đây.”

Cô vừa ní vừa cười ngây với anh.

Mắt Mộ Nguyệt Sâm thâm sâu nhìn cô, rất lâu, k có biểu cảm gì, cúi đầu mở nắp, tiếp tục kí văn kiện kí đc nửa.

- -------- ----------
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện