Băng đô đẹp vậy, xem ra cô k có cơ hội đeo rồi.
Tắm xong, thổi khô tóc, thay đồ xuống lầu, quản gia nói cô, Mộ Nguyệt Sâm đã lên công ty.
Đến chở cô cũng k muốn rồi.
Xem ra thật sự tức giận rồi! Hạ Băng Khuynh thề cô tuyệt đối k đi làm lành với anh!
Đi vào phòng ăn, chân trái vừa vào, liền thấy chị anh rể và cả Mộ Nguyệt Bạch ngồi ăn! Cô hít 1 hơi: “Hình như em quên sách, em đi lấy.”
Nói xong, cô quay đầu đi.
Cô k muốn Mộ Nguyệt Bạch đưa đi, tên này, bị cô liệt vào danh sách thành phần khủng bố rồi.
“Băng Khuynh bị làm sao vậy, sao thấy chúng ta như gặp ma.” Mộ Cẩm Đình k hiểu nói.
Mộ Nguyệt Bạch ở bên nói thêm: “Có thể vì tối qua ở phòng em qua đêm mà ra!”
Hạ Vân Khuynh đang cắn mạnh mẽ trừng to mắt.
Mộ Cẩm Đình cũng ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn em trai.
Mộ Nguyệt Bạch ở bên kia từ tốn để dao nĩa xuống, lau miệng: “Em xong rồi, anh trai chị dâu, 2 người từ từ ăn.”
Cười tươi với họ xong, đứng dậy, như ng k có dính líu gì rời đi.
Để lại 2 người hoàn toàn hỗn loạn.
“Qua qua đêm!” Hạ Vân Khuynh hiện lên nhìn tưởng tượng trong đầu.
“Bà xã, bình tĩnh tí” Mộ Cẩm Đình sờ lên ngực gấp gáp của cô, tính cách làm cô bình tĩnh: “Sự việc nhất định k như em nghĩ, Nguyệt Bạch làm người chính trực, Băng Khuynh còn nhỏ, nó tuyệt đối k làm bậy., nhất định chỉ là đơn thuần, ngủ mà thôi!”
“Ngủ mẹ nó còn đơn thuần---” Hạ Vân Khuynh gấp đến chửi thề, vỗ tay Mộ Cẩm Đình: “E k quan tâm, anh thiến cả 2 người đứa em bảo bối của anh đi, quá đáng lắm rồi!” =)))
“Sao lại liên quan đến Nguyệt Sâm rồi.” Mộ Cẩm Đình vừa nói xong, lập tức nghĩ đến chuyện hôn lễ lần trước.
Lập tức, miệng cứng lại.
Hạ Vân Khuynh đen mặt nhìn anh: “Nghĩ ra chưa!”
“Cái đó” Mộ Cẩm Đình mặt khó xử, chỉ có thể giảng hòa: “Cũng k nhất định, lần trc uống rượu rồi, hơn nữa, cũng k fai Nguyệt Sâm vào phòng Băng Khuynh” Vừa thấy bà xã lộ ánh mắt sát khí, lập tức chuyển đổi: “Đương nhiên rồi, đây cũng k fai lỗi của Băng Khuynh, ngoài ý muốn!”
“Vậy tối qua thì sao, là ngoài ý muốn sao?”
“Cái này---, nói sao, hình như chỉ mình Băng Khuynh biết.”
Mộ Cẩm Đình cẩn thận trốn tránh, nói đến chảy mồ hôi, k cẩn thận liền đắc tội bà xã đại nhân.
Hạ Vân Khuynh nhíu mày, trấn tình nghĩ kĩ: “Cho nên nói, nếu bỏ qua nguyên nhân chỉ cần kết quả, nếu em của em bị 2 em trai của anh làm rồi, có phải vậy không!”
“Bà xã em đừng hành hạ anh nữa.”
Hạ Vân Khuynh hít 1 hơi dài, âm u nói: “Yên tâm, em k hành hạ anh!” Xem ra, cô phải nghĩ ra cách vẹn toàn mới đc.
Hạ Băng Khuynh bắt xe lên trường.
Tiết đầu hnay là tự học, liên quan đến phương diện tâm lý, Tiêu Nhân k hứng thú, ở trong phòng ngủ giấc no.
Hơn 10h, cô lười biếng ôm sách đến phòng học.
“Tối qua có người mưu kế đạt đc, ngủ đặc biệt ngon rồi.” Tiêu Nhân ngồi bên cô, cười như yêu tinh trong phim hồ lô biến, mặt đầy mưu kế.
“Cái gì mưu kế?” Hạ Băng Khuynh nghe k hiểu.
Tắm xong, thổi khô tóc, thay đồ xuống lầu, quản gia nói cô, Mộ Nguyệt Sâm đã lên công ty.
Đến chở cô cũng k muốn rồi.
Xem ra thật sự tức giận rồi! Hạ Băng Khuynh thề cô tuyệt đối k đi làm lành với anh!
Đi vào phòng ăn, chân trái vừa vào, liền thấy chị anh rể và cả Mộ Nguyệt Bạch ngồi ăn! Cô hít 1 hơi: “Hình như em quên sách, em đi lấy.”
Nói xong, cô quay đầu đi.
Cô k muốn Mộ Nguyệt Bạch đưa đi, tên này, bị cô liệt vào danh sách thành phần khủng bố rồi.
“Băng Khuynh bị làm sao vậy, sao thấy chúng ta như gặp ma.” Mộ Cẩm Đình k hiểu nói.
Mộ Nguyệt Bạch ở bên nói thêm: “Có thể vì tối qua ở phòng em qua đêm mà ra!”
Hạ Vân Khuynh đang cắn mạnh mẽ trừng to mắt.
Mộ Cẩm Đình cũng ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn em trai.
Mộ Nguyệt Bạch ở bên kia từ tốn để dao nĩa xuống, lau miệng: “Em xong rồi, anh trai chị dâu, 2 người từ từ ăn.”
Cười tươi với họ xong, đứng dậy, như ng k có dính líu gì rời đi.
Để lại 2 người hoàn toàn hỗn loạn.
“Qua qua đêm!” Hạ Vân Khuynh hiện lên nhìn tưởng tượng trong đầu.
“Bà xã, bình tĩnh tí” Mộ Cẩm Đình sờ lên ngực gấp gáp của cô, tính cách làm cô bình tĩnh: “Sự việc nhất định k như em nghĩ, Nguyệt Bạch làm người chính trực, Băng Khuynh còn nhỏ, nó tuyệt đối k làm bậy., nhất định chỉ là đơn thuần, ngủ mà thôi!”
“Ngủ mẹ nó còn đơn thuần---” Hạ Vân Khuynh gấp đến chửi thề, vỗ tay Mộ Cẩm Đình: “E k quan tâm, anh thiến cả 2 người đứa em bảo bối của anh đi, quá đáng lắm rồi!” =)))
“Sao lại liên quan đến Nguyệt Sâm rồi.” Mộ Cẩm Đình vừa nói xong, lập tức nghĩ đến chuyện hôn lễ lần trước.
Lập tức, miệng cứng lại.
Hạ Vân Khuynh đen mặt nhìn anh: “Nghĩ ra chưa!”
“Cái đó” Mộ Cẩm Đình mặt khó xử, chỉ có thể giảng hòa: “Cũng k nhất định, lần trc uống rượu rồi, hơn nữa, cũng k fai Nguyệt Sâm vào phòng Băng Khuynh” Vừa thấy bà xã lộ ánh mắt sát khí, lập tức chuyển đổi: “Đương nhiên rồi, đây cũng k fai lỗi của Băng Khuynh, ngoài ý muốn!”
“Vậy tối qua thì sao, là ngoài ý muốn sao?”
“Cái này---, nói sao, hình như chỉ mình Băng Khuynh biết.”
Mộ Cẩm Đình cẩn thận trốn tránh, nói đến chảy mồ hôi, k cẩn thận liền đắc tội bà xã đại nhân.
Hạ Vân Khuynh nhíu mày, trấn tình nghĩ kĩ: “Cho nên nói, nếu bỏ qua nguyên nhân chỉ cần kết quả, nếu em của em bị 2 em trai của anh làm rồi, có phải vậy không!”
“Bà xã em đừng hành hạ anh nữa.”
Hạ Vân Khuynh hít 1 hơi dài, âm u nói: “Yên tâm, em k hành hạ anh!” Xem ra, cô phải nghĩ ra cách vẹn toàn mới đc.
Hạ Băng Khuynh bắt xe lên trường.
Tiết đầu hnay là tự học, liên quan đến phương diện tâm lý, Tiêu Nhân k hứng thú, ở trong phòng ngủ giấc no.
Hơn 10h, cô lười biếng ôm sách đến phòng học.
“Tối qua có người mưu kế đạt đc, ngủ đặc biệt ngon rồi.” Tiêu Nhân ngồi bên cô, cười như yêu tinh trong phim hồ lô biến, mặt đầy mưu kế.
“Cái gì mưu kế?” Hạ Băng Khuynh nghe k hiểu.
Danh sách chương