Tháng bảy là khoảng thời gian mùa hè nóng nực, trời vô cùng nóng, hơi vận động một chút cả người đã ra đầy mồ hôi.
Lâm thị cùng với Tiểu Miên, Quang Quang, và Hiếu Chính bận rộn dưới bếp, mấy ngày trước trong huyện có một đại gia đình đặt tầm một trăm cân thạch, ngày mai người nhà họ làm tiệc rượu đãi khách, muốn dùng trộn rau làm tiệc.
Lúc này bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu của con la, mấy mẹ con cảm thấy kỳ quái vì trời nóng như vậy ai lại tới Hàn gia thăm người thân đâu, liền nghe
tiếng hô của Hàn Đức Bình ở bên ngoài "Lão tứ, Hiếu Nguyên, Hiếu Vũ đâu, đều đi ra hỗ trợ mau lên!"
Quang Quang liền để việc trong tay xuống chạy ra xem rõ ngọn ngành, những người khác trong nhà nghe tới động tĩnh như vậy cũng đi ra.
Phòng trên chỉ có Ông Hàn đi ra, còn Trần thị không hề lộ diện.
"Ai nha, chuyện này là sao đây?" Nhìn thấy mấy nam nhân Hàn gia khiêng người xuống khỏi xe, Giang thị Chu thị đều kêu lên kinh ngạc.
Giang thị trở về cao giọng hô "Đại tẩu, tẩu mau ra đây đi, đại ca bị thương."
Quang Quang cảm thấy giọng điệu Giang thị nghe không ra là đang lo lắng, ngược lại còn có chút ý cười trên nỗi đau của người khác .
Quả nhiên Giang thị vừa gọi một tiếng, Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường đều vội vội vàng vàng từ trong nhà chạy vội ra.
Nhìn thấy Hàn Đức Hưng toàn thân đều bị băng bó, mặt mũi bầm dập còn bất tỉnh, Ngô thị lúc này liền bổ nhào qua khóc "Đương gia, chàng đây là làm sao thế này?"
"Cha." Hàn Tiểu Đường thấy vậy cũng khóc theo.
Ông Hàn bị hù không nhẹ "Nhanh nhấc vào trong phòng. Đây là chuyện ra sao ?"
Hàn Đức Quý cùng Hàn Đức Phú mỗi người một bên đem Hàn Đức Hưng đưa về đông sương phòng.
Hàn Đức Bình quay đầu đưa cho la phu tiền xe, đuổi hắn đi rồi về sau mới xoa đầu đầy mồ hôi "Con cũng không biết thưa cha, hôm nay con cùng Hiếu Diên đang ở sạp hàng, đột nhiên một tiểu nhị trong quán rượu tới tìm Hiếu Diên, nói đại bá của nó bị người ta đánh. Con liền đi qua, kết quả là nhìn thấy cữu cữu Ngô gia cùng mấy tiểu tử nhà hắn xông vào đánh đấm đại ca."
Ngô thị nghe xong kinh đến mức há hốc mồm "Không có khả năng, đại ca ta sao có thể làm ra chuyện như vậy?"
Ông Hàn cũng gấp "Con vì sao không ngăn cản hắn, còn có đại ca con tổn thương nặng như vậy, sao không đưa đi trên trấn trị liệu?"
Quang Quang cười lạnh, quả nhiên Hàn Đức Hưng mới là khúc ruột của Ông Hàn, nếu là cha nàng bị thương, Ông Hàn sẽ không nói như vậy đâu! Bên kia Trần thị nghe tới Hàn đại bá bị thương cũng đang khóc trời đập đất.
Quang Quang thấm ướt một đầu khăn lông rồi đưa cho cha lau mồ hôi, cha của nàng có nàng đau lòng là được rồi!
"Ai u, nếu không phải bạn của Hiếu Diên ở trong tửu lâu ngăn cản, hai người chúng con cùng bị đánh ngã. Cữu cữu họ Ngô kia lúc dẫn người đi còn nói Hàn gia chúng ta chờ đấy, hắn lập tức liền sẽ tới thôn đại liễu tìm đại tẩu cùng Đường Nhi tính sổ."
Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không hiểu ra sao, không biết xảy ra chuyện gì? Một bên Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường đều tái mặt, Ông Hàn cũng nhớ lại "Đây là đại nương tử cùng Tiểu Đường đắc tội cái gì với Ngô gia rồi, cũng không ồn ào đến mức muốn động thủ chứ?"
Quang Quang liền nhìn mẫu nữ Hàn Tiểu Đường, hai mẹ con không chỉ tái nhợt mà còn cúi đầu không dám nhìn người ,hừm , không đúng lắm, cái này chắc chắn có chuyện gì mà mọi người trong nhà không biết.
Chẳng lẽ là lúc Hàn Tiểu Đường ở tại Ngô gia làm cái gì chuyện không tốt?
Dạng sự tình gì mà lại có thể nghiêm trọng đến mức để cữu họ Ngô kia cùng muội phu của mình động thủ? Còn cùng quan hệ thông gia trở mặt?
Đang nghĩ ngợi đâu đâu thì bên ngoài quả nhiên mấy chiếc xe la đã tới rồi, có rất nhiều đàn ông mạnh mẽ cùng thanh niên bước xuống, trên tay của bọn họ cầm gầy gộc và mấy thứ tương tự.
Dẫn đầu chính là ca ca của Ngô thị tên Ngô tú tài, chỉ chốc lát sau phía sau xe la là một phụ nữ trung niên và mấy nàng dâu trẻ đều bước xuống, người phụ nữ trung niên khuôn mặt tiều tụy, hai mắt sưng đỏ, dáng vẻ như vừa mới khóc .
Ông Hàn có chút run rẩy, tư thế này của Ngô gia rõ ràng là đến đánh nhau, Trần thị nghe tới động tĩnh vậy từ đông sương phòng của nhi tử đi ra.
Mặc dù sợ hãi, nhưng là nơi này là nhà mình nên bà lại thêm mấy phần lực lượng, liền lớn tiếng hỏi Ngô tú tài: "Ta nói Ngô gia cữu lão gia, các ngươi đây là ý gì? Vì cái gì vô cớ đả thương nhi tử ta?"
Ngô tú tài mang theo cây gậy bảo người chặn lấy cửa lớn nhà Hàn gia, hắn tức giận dùng côn chỉ vào Ngô thị đang trốn ở phía sau Trần thị rồi quát mắng "Ngô Xảo Linh ơi là Ngô Xảo Linh, ca ca ta đây có chỗ nào có lỗi với ngươi, các ngươi vậy mà làm ra loại chuyện này, ngươi có cảm thấy tội lỗi hay không?"
Vợ của Ngô tú tài khóc nấc lên, một bên khóc còn một bên chỉ vào Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường mắng "Các ngươi là đồ tiện nhân, các ngươi chết cũng không yên lành, Hàn Tiểu Đường ngươi có biết lễ nghĩa liêm sỉ hay không? Cùng vị hôn phu của biểu muội ngươi thông đồng, ngươi có còn biết xấu hổ hay không?"
Nếu không có anh em nhà họ Hàn ngăn cản, đoán chừng vợ của Ngô tú tài đều muốn xông vào trong sân nắm chặt Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường rồi.
Mọi người nghe xong lúc này mới có chút hiểu nguyên do trong đó, Ông Hàn trầm giọng nói: "Ngô gia mợ, nói chuyện phải nói bằng chứng, Hàn gia khuê nữ chúng ta tuyệt đối không phải cái loại người này, khẳng định có hiểu lầm gì đó ở đây, chúng ta ngồi xuống nói rõ chút đã."
Gương mặt của Ngô tú tài tức đến đỏ bừng, lúc này hoàn toàn không có dáng vẻ nho nhã cùng nhã nhặn của người đọc sách.
"Nói cái rắm, con rể tương lai của ta đều cầm thiếp cưới đến từ hôn, hắn nói rõ ràng là thích cháu gái nhà ta hơn. Cái này còn có cái gì hiểu lầm?"
"Bảo sao ta thấy Đường biểu muội lúc ở nhà chúng ta liền ở hơn nửa tháng không đi, mỗi lần em rể ta vừa đến nhà, Đường biểu muội luôn luôn đi ra ngoài lang thang, chỉ sợ trong lòng sớm đã có thông ý rồi." Lời này là của con dâu cả nhà Ngô gia.
Vợ Ngô tú tài càng khóc dữ tợn hơn, mắng cũng khó nghe hơn: "Ngươi là cái đồ tiểu phóng đãng, lẳng lơ, tìm không thấy nam nhân đúng không? lại cùng người đã có gia đình thông đồng."
Lần náo nhiệt lớn như này tất nhiên là đại bộ phận người trong thôn đại liễu đến vây xem.
Đám thanh niên trong dòng họ Hàn cũng tới không ít, tất nhiên là đến giúp nhà Ông Hàn, nói thế nào đều là cùng chi đồng nguyên một họ, tại chính đất nhà mình cũng không thể bị người họ khác khi dễ bắt nạt.
Hàn bá tổ phụ cùng Vương thị cũng mang theo con cháu sớm đến, thấy vợ Ngô tú tài mắng thật sự là khó nghe, Hàn bá tổ phụ liền đứng dậy: "Thân gia phu nhân, chúng ta Ngô Hàn hai nhà là quan hệ thông gia, ngươi ở giữa ban ngày ban mặt mở lời kiêu ngạo, vũ nhục cô nương Hàn gia chúng ta như vậy, cái này không hợp lễ nghi chút nào.
Hi vọng ngươi biết giữ mồm giữ miệng, sự tình trước đó còn chưa rõ ràng, ngươi tốt nhất là cho Ngô gia các ngươi cùng Hàn gia chúng ta đều giữ lại một chút mặt mũi."
Người họ Hàn đều ào ào phụ họa, tán thành ý kiến của Hàn bá tổ phụ, bởi vì hiện tại Hàn Tiểu Đường chịu nhục cũng không phải là chuyện của riêng nàng, cái này còn liên quan đến mặt mũi của tất cả mọi người trong Hàn gia.
Ngô Tú Tài hừ lạnh "Mặt mũi? Các ngươi có cái gì mà mặt mũi, làm ra được loại chuyện xấu như vậy còn sợ người ta nói?
Hàn gia cô nương các người thật đúng là có năng lực. Nếu các ngươi đã không tin, liền gọi Hàn Tiểu Đường ra đây nói rõ một chút xem nó cùng con rể tương lai của ta có chuyện mất mặt kia hay không?"
Hàn Tiểu Đường chỉ núp ở sau lưng Ngô thị không dám lộ diện.
Ngô thị lo lắng tiến lên một bước bồi tiếp cẩn thận nói: "Đại ca, Tiểu Đường chắc chắn sẽ không làm ra loại chuyện như vậy, cháu rể từ hôn khẳng định có ẩn tình khác."
Vợ của Ngô tú tài "Phi" một cái, thấy Ngô thị cách gần rồi nhào tới liền tựa như phát điên đánh đấm lẫn nhau.
Sau lưng nàng ta mấy nàng dâu cũng đều cùng nhau tiến lên đem Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường xô xuống rồi nhổ tóc, bóp bắp đùi, bóp cổ đều có, cảnh tượng nhất thời vô cùng hỗn loạn.
Hàn bá tổ phụ thấy như thế này còn thể thống gì nữa, gọi con dâu lớn nhà mình cùng nhóm mẹ chồng nàng dâu trong thôn tiến lên can ngăn, mất một lúc lâu sau mới đem nữ nhân Ngô gia và Ngô thị, Hàn Tiểu Đường tách ra.
Lâm thị cùng với Tiểu Miên, Quang Quang, và Hiếu Chính bận rộn dưới bếp, mấy ngày trước trong huyện có một đại gia đình đặt tầm một trăm cân thạch, ngày mai người nhà họ làm tiệc rượu đãi khách, muốn dùng trộn rau làm tiệc.
Lúc này bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu của con la, mấy mẹ con cảm thấy kỳ quái vì trời nóng như vậy ai lại tới Hàn gia thăm người thân đâu, liền nghe
tiếng hô của Hàn Đức Bình ở bên ngoài "Lão tứ, Hiếu Nguyên, Hiếu Vũ đâu, đều đi ra hỗ trợ mau lên!"
Quang Quang liền để việc trong tay xuống chạy ra xem rõ ngọn ngành, những người khác trong nhà nghe tới động tĩnh như vậy cũng đi ra.
Phòng trên chỉ có Ông Hàn đi ra, còn Trần thị không hề lộ diện.
"Ai nha, chuyện này là sao đây?" Nhìn thấy mấy nam nhân Hàn gia khiêng người xuống khỏi xe, Giang thị Chu thị đều kêu lên kinh ngạc.
Giang thị trở về cao giọng hô "Đại tẩu, tẩu mau ra đây đi, đại ca bị thương."
Quang Quang cảm thấy giọng điệu Giang thị nghe không ra là đang lo lắng, ngược lại còn có chút ý cười trên nỗi đau của người khác .
Quả nhiên Giang thị vừa gọi một tiếng, Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường đều vội vội vàng vàng từ trong nhà chạy vội ra.
Nhìn thấy Hàn Đức Hưng toàn thân đều bị băng bó, mặt mũi bầm dập còn bất tỉnh, Ngô thị lúc này liền bổ nhào qua khóc "Đương gia, chàng đây là làm sao thế này?"
"Cha." Hàn Tiểu Đường thấy vậy cũng khóc theo.
Ông Hàn bị hù không nhẹ "Nhanh nhấc vào trong phòng. Đây là chuyện ra sao ?"
Hàn Đức Quý cùng Hàn Đức Phú mỗi người một bên đem Hàn Đức Hưng đưa về đông sương phòng.
Hàn Đức Bình quay đầu đưa cho la phu tiền xe, đuổi hắn đi rồi về sau mới xoa đầu đầy mồ hôi "Con cũng không biết thưa cha, hôm nay con cùng Hiếu Diên đang ở sạp hàng, đột nhiên một tiểu nhị trong quán rượu tới tìm Hiếu Diên, nói đại bá của nó bị người ta đánh. Con liền đi qua, kết quả là nhìn thấy cữu cữu Ngô gia cùng mấy tiểu tử nhà hắn xông vào đánh đấm đại ca."
Ngô thị nghe xong kinh đến mức há hốc mồm "Không có khả năng, đại ca ta sao có thể làm ra chuyện như vậy?"
Ông Hàn cũng gấp "Con vì sao không ngăn cản hắn, còn có đại ca con tổn thương nặng như vậy, sao không đưa đi trên trấn trị liệu?"
Quang Quang cười lạnh, quả nhiên Hàn Đức Hưng mới là khúc ruột của Ông Hàn, nếu là cha nàng bị thương, Ông Hàn sẽ không nói như vậy đâu! Bên kia Trần thị nghe tới Hàn đại bá bị thương cũng đang khóc trời đập đất.
Quang Quang thấm ướt một đầu khăn lông rồi đưa cho cha lau mồ hôi, cha của nàng có nàng đau lòng là được rồi!
"Ai u, nếu không phải bạn của Hiếu Diên ở trong tửu lâu ngăn cản, hai người chúng con cùng bị đánh ngã. Cữu cữu họ Ngô kia lúc dẫn người đi còn nói Hàn gia chúng ta chờ đấy, hắn lập tức liền sẽ tới thôn đại liễu tìm đại tẩu cùng Đường Nhi tính sổ."
Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không hiểu ra sao, không biết xảy ra chuyện gì? Một bên Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường đều tái mặt, Ông Hàn cũng nhớ lại "Đây là đại nương tử cùng Tiểu Đường đắc tội cái gì với Ngô gia rồi, cũng không ồn ào đến mức muốn động thủ chứ?"
Quang Quang liền nhìn mẫu nữ Hàn Tiểu Đường, hai mẹ con không chỉ tái nhợt mà còn cúi đầu không dám nhìn người ,hừm , không đúng lắm, cái này chắc chắn có chuyện gì mà mọi người trong nhà không biết.
Chẳng lẽ là lúc Hàn Tiểu Đường ở tại Ngô gia làm cái gì chuyện không tốt?
Dạng sự tình gì mà lại có thể nghiêm trọng đến mức để cữu họ Ngô kia cùng muội phu của mình động thủ? Còn cùng quan hệ thông gia trở mặt?
Đang nghĩ ngợi đâu đâu thì bên ngoài quả nhiên mấy chiếc xe la đã tới rồi, có rất nhiều đàn ông mạnh mẽ cùng thanh niên bước xuống, trên tay của bọn họ cầm gầy gộc và mấy thứ tương tự.
Dẫn đầu chính là ca ca của Ngô thị tên Ngô tú tài, chỉ chốc lát sau phía sau xe la là một phụ nữ trung niên và mấy nàng dâu trẻ đều bước xuống, người phụ nữ trung niên khuôn mặt tiều tụy, hai mắt sưng đỏ, dáng vẻ như vừa mới khóc .
Ông Hàn có chút run rẩy, tư thế này của Ngô gia rõ ràng là đến đánh nhau, Trần thị nghe tới động tĩnh vậy từ đông sương phòng của nhi tử đi ra.
Mặc dù sợ hãi, nhưng là nơi này là nhà mình nên bà lại thêm mấy phần lực lượng, liền lớn tiếng hỏi Ngô tú tài: "Ta nói Ngô gia cữu lão gia, các ngươi đây là ý gì? Vì cái gì vô cớ đả thương nhi tử ta?"
Ngô tú tài mang theo cây gậy bảo người chặn lấy cửa lớn nhà Hàn gia, hắn tức giận dùng côn chỉ vào Ngô thị đang trốn ở phía sau Trần thị rồi quát mắng "Ngô Xảo Linh ơi là Ngô Xảo Linh, ca ca ta đây có chỗ nào có lỗi với ngươi, các ngươi vậy mà làm ra loại chuyện này, ngươi có cảm thấy tội lỗi hay không?"
Vợ của Ngô tú tài khóc nấc lên, một bên khóc còn một bên chỉ vào Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường mắng "Các ngươi là đồ tiện nhân, các ngươi chết cũng không yên lành, Hàn Tiểu Đường ngươi có biết lễ nghĩa liêm sỉ hay không? Cùng vị hôn phu của biểu muội ngươi thông đồng, ngươi có còn biết xấu hổ hay không?"
Nếu không có anh em nhà họ Hàn ngăn cản, đoán chừng vợ của Ngô tú tài đều muốn xông vào trong sân nắm chặt Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường rồi.
Mọi người nghe xong lúc này mới có chút hiểu nguyên do trong đó, Ông Hàn trầm giọng nói: "Ngô gia mợ, nói chuyện phải nói bằng chứng, Hàn gia khuê nữ chúng ta tuyệt đối không phải cái loại người này, khẳng định có hiểu lầm gì đó ở đây, chúng ta ngồi xuống nói rõ chút đã."
Gương mặt của Ngô tú tài tức đến đỏ bừng, lúc này hoàn toàn không có dáng vẻ nho nhã cùng nhã nhặn của người đọc sách.
"Nói cái rắm, con rể tương lai của ta đều cầm thiếp cưới đến từ hôn, hắn nói rõ ràng là thích cháu gái nhà ta hơn. Cái này còn có cái gì hiểu lầm?"
"Bảo sao ta thấy Đường biểu muội lúc ở nhà chúng ta liền ở hơn nửa tháng không đi, mỗi lần em rể ta vừa đến nhà, Đường biểu muội luôn luôn đi ra ngoài lang thang, chỉ sợ trong lòng sớm đã có thông ý rồi." Lời này là của con dâu cả nhà Ngô gia.
Vợ Ngô tú tài càng khóc dữ tợn hơn, mắng cũng khó nghe hơn: "Ngươi là cái đồ tiểu phóng đãng, lẳng lơ, tìm không thấy nam nhân đúng không? lại cùng người đã có gia đình thông đồng."
Lần náo nhiệt lớn như này tất nhiên là đại bộ phận người trong thôn đại liễu đến vây xem.
Đám thanh niên trong dòng họ Hàn cũng tới không ít, tất nhiên là đến giúp nhà Ông Hàn, nói thế nào đều là cùng chi đồng nguyên một họ, tại chính đất nhà mình cũng không thể bị người họ khác khi dễ bắt nạt.
Hàn bá tổ phụ cùng Vương thị cũng mang theo con cháu sớm đến, thấy vợ Ngô tú tài mắng thật sự là khó nghe, Hàn bá tổ phụ liền đứng dậy: "Thân gia phu nhân, chúng ta Ngô Hàn hai nhà là quan hệ thông gia, ngươi ở giữa ban ngày ban mặt mở lời kiêu ngạo, vũ nhục cô nương Hàn gia chúng ta như vậy, cái này không hợp lễ nghi chút nào.
Hi vọng ngươi biết giữ mồm giữ miệng, sự tình trước đó còn chưa rõ ràng, ngươi tốt nhất là cho Ngô gia các ngươi cùng Hàn gia chúng ta đều giữ lại một chút mặt mũi."
Người họ Hàn đều ào ào phụ họa, tán thành ý kiến của Hàn bá tổ phụ, bởi vì hiện tại Hàn Tiểu Đường chịu nhục cũng không phải là chuyện của riêng nàng, cái này còn liên quan đến mặt mũi của tất cả mọi người trong Hàn gia.
Ngô Tú Tài hừ lạnh "Mặt mũi? Các ngươi có cái gì mà mặt mũi, làm ra được loại chuyện xấu như vậy còn sợ người ta nói?
Hàn gia cô nương các người thật đúng là có năng lực. Nếu các ngươi đã không tin, liền gọi Hàn Tiểu Đường ra đây nói rõ một chút xem nó cùng con rể tương lai của ta có chuyện mất mặt kia hay không?"
Hàn Tiểu Đường chỉ núp ở sau lưng Ngô thị không dám lộ diện.
Ngô thị lo lắng tiến lên một bước bồi tiếp cẩn thận nói: "Đại ca, Tiểu Đường chắc chắn sẽ không làm ra loại chuyện như vậy, cháu rể từ hôn khẳng định có ẩn tình khác."
Vợ của Ngô tú tài "Phi" một cái, thấy Ngô thị cách gần rồi nhào tới liền tựa như phát điên đánh đấm lẫn nhau.
Sau lưng nàng ta mấy nàng dâu cũng đều cùng nhau tiến lên đem Ngô thị cùng Hàn Tiểu Đường xô xuống rồi nhổ tóc, bóp bắp đùi, bóp cổ đều có, cảnh tượng nhất thời vô cùng hỗn loạn.
Hàn bá tổ phụ thấy như thế này còn thể thống gì nữa, gọi con dâu lớn nhà mình cùng nhóm mẹ chồng nàng dâu trong thôn tiến lên can ngăn, mất một lúc lâu sau mới đem nữ nhân Ngô gia và Ngô thị, Hàn Tiểu Đường tách ra.
Danh sách chương