Hai người đang cười nói, Thúy Oanh đem chậu nước tới, Chức Mộng đứng một bên cầm khăn lau mặt, Nguyên Thu xoắn tay áo rửa mặt, Tử Yên ngồi xuống trước chiếc ghế Nguyên Thu đang thêu tỉ mỉ nhìn nàng thêu đồ cười cười nói “Nhớ lúc vừa quen muội muội còn lười biếng thêu thùa. Hôm nay đồ cưới cũng có thể làm được”

Nguyên Thu đang lau mặt nghe không khỏi cười nói “Chuyện lười biếng lúc bé tỉ vẫn còn nhớ?” Tử Yên cười nói “Việc gì của muội ta đều nhớ, nhất định phải nhớ cả đời đấy” Nguyên Thu cười “Chưa từng thấy qua chị dâu nào như vậy. Mà mấy năm nay muội thêu rất nhiều. Xiêm áo khi còn bé của Tuyền ca và Nữu Nữu hay cái yếm muội không cho người may vá đều là một tay muội làm từng cây kim sợi chỉ. Sau khi về kinh, trong nhà luôn nháo loạn, muội lại muốn chuẩn bị đồ cưới nên mới cho bọn nha đầu làm cho bọn hắn. Mặc dù vậy, có chút đồ vặt cũng là muội tự làm. Tỉ nhìn xem mấy cái trên giường muội đấy?”

Tử Yên nghe đi đến cầm vật ở trên giường lên xem thì ra một vòng đeo tay, Tử Yên đến trước cửa sổ nhìn kĩ thấy đường may tinh mịn, màu tươi sáng phối có tầng lớp không khỏi khen “Vòng tay Hổ phù này nhất định là muội dùng rất nhiều công phu, thật vất vả ngươi còn có rãnh mà làm cái này. Cái này cho Nữu Nữu hay sao?”

Nguyên Thu nhìn gương thoa phấn nghe quay đầu lại nói “Cái vòng tay này còn vài mũi nữa mới xong, tẩu có rãnh làm giúp muội” Tử Yên cười nói “Muốn tỉ làm thay muội cứ việc nói thẳng, việc gì phải vòng vo như thế” Nói xong ngồi trên giường cầm lên vòng tay Nguyên Thu chưa làm xong bắt đầu thêu. Nguyên Thu gật đầu nói “Mấy ngày muội mới làm xong một cái, muốn làm tiếp một cái nhưng lại không rãnh. Trước mắt thấy sắp đến Đoan Ngọ, đồ chơi cho hai người này còn chưa làm được đến lúc đó Tuyền ca và Nữu Nữu lấy gì mang? Nếu tẩu có lòng làm luôn cho cả Tuyền ca nửa thì xem như tẩu yêu thương muội”

Tử Yên lắc đầu cười nói “Tuyền ca và Nữu Nữu sắp bảy tuổi rồi còn mang cái này?” Nguyên Thu cười nói “Nữu Nữu cũng đeo, Tuyền ca xấu hổ không chịu đeo. Hắn còn nhỏ, vừa dỗ dành vừa hù dọa liền đeo”

Tử Yên cười nói “Như vậy, muội còn muốn tỉ thêu giúp cái gì, nói hết ra đi tránh cho muội mở miệng lại làm trái tim tỉ bị hù hoảng hốt” Nguyên Thu lắc đầu nói “Cũng chỉ có thứ này chưa làm thôi. Qua hai ngày nữa muội muốn đánh túi lưới, tẩu rãnh thì qua đây giúp muội chọn màu chỉ” Tử Yên hỏi “Là làm dùng gì hay sao? Muội nói đi, hai ngày này tỉ suy nghĩ xem sao”

Nguyên Thu nói “Có mấy cái thì thêu bình thường, thêm thì khuyên tai ngọc, cây quạt, làm mấy thứ may biên xiêm áo, túi thơm dải lụa” Tử Yên cười nói “Cái này dễ, tỉ nghĩ thay muội”

Chờ Nguyên Thu dọn dẹp thỏa đáng hai người nắm tay đi đến phòng Lý thị. Lý thị thấy Nguyên Thu ăn mặc nghiêm túc gật đầu nói “Ngươi ăn mặc trang điểm vào quả nhiên nhìn tinh thần rất tốt. Đợi ngươi gả đi ra ngoài, là thế tử phi quần áo đều phải chú ý, vạn lần không thể để cho người ta bắt lỗi được”

Nguyên Thu nghe đành đáp, Tử Yên ở một bên cười nói “Muội muội tương lai là thế tử phi, còn ai dám bắt lỗi?”

Lý thị nói “Các ngươi làm sao biết. Sau khi thế tử vào kinh bị hoàng thượng cho mời vào cung mấy lần. Ta nghe phụ thân ngươi nói, thế tử học vấn tốt, võ công giỏi đầu óc linh hoạt lại có ý tưởng. Hoàng thượng đối với hắn rất tán thưởng nói gần nói xa muốn trọng dụng thế tử”

Nguyên Thu nghe chân mày nhăn lại “Mặc dù thế tử thông minh nhưng dù sao cũng không đủ kinh nghiệm. Cho dù hắn biết nhiều nhưng cũng chỉ là xem sách, làm sao trọng dụng được?”

Tử Yên che miệng cười nói với Lý thị “Mẫu thân mau nhìn, muội muội còn chưa gả đi, tâm đã đi rồi, bây giờ đã bắt đầu quan tâm thay người ta” Nguyên Thu nghe đỏ mặt, sẳng giọng “Là mẫu thân nói đấy chứ, muội chỉ nói theo thôi, quan tâm hắn chỗ nào” Tử Yên thấy Nguyên Thu ngượng ngùng liền che miệng không trêu nàng nữa.

Lý thị nói “Năm đó lão vương gia công tích hiển hách, mà Nam Bình Quận Vương một thân học vấn lại làm người rãnh rỗi không hỏi việc đời. Nghe nói hoàng thượng vài lần muốn trọng dụng Nam Bình Quận Vương đều bị vương gia từ chối. Hôm nay hoàng thượng thấy thế tử mọi mặt đều giỏi, tính tình lại không giống vương gia không chịu gò bó như vậy, không đi lung lạc hắn mới là lạ”

Nguyên Thu nghe thấp đầu đỏ mặt nói “Chuyện triều đình chúng ta nói làm gì”

Lý thị thở dài nói “Ngươi cho ta là tự nhiên nói cái này sao? Mấy người trong triều đình có người nào là không thông minh, ai không biết thế tử Nam Bình Quận Vương vào mắt hoàng thượng, mọi người đều lo lôi kéo hắn. Lại có mấy người trong nhà có nữ nhi, người nào là không muốn gả cho hắn? Nhưng là hắn đã đính hôn, hôm kia vào cung lại đem chuyện này tấu với hoàng thượng để định ngày, mấy người này mới tạm dừng một nửa ý định. Nhưng ta nghe phụ thân ngươi nói còn nhiều người có ý gả con cho hắn làm trắc phi. Vì vậy mới dặn ngươi chuyên tâm làm việc,quần áo mặc đều phải phù hợp thân phận, không được cho người ta bắt lỗi”

Nguyên Thu nghe không khỏi kinh hãi cúi đầu không nói. Tử Yên thấy thế đành trấn an nàng nói “Đây chỉ là ý tưởng của mấy người hồ đồ kia thôi, thế tử nhất định không phải người như vậy. Tỉ nghe gia chúng ta nói, lúc đó là thế tử chân thành cùng muội muội nói cả đời chỉ cưới một mình muội muội”

Lý thị nghe cũng gật đầu nói “Ta cũng nhìn thế tử vài năm, hắn nói chuyện làm việc nhất định thủ tín”

Nguyên Thu miễn cưỡng cười nói “Muội không lo cái này. Trước kia thấy hắn làm một vương gia nhàn tãn cũng tốt hôm nay hắn vào triều làm quan tương lai chỉ sợ nhiều việc thân bất do kỉ” (tự mình không làm chủ được)

Lý thị vội nói “Đây là mấy mẫu tử chúng ta nhàn thoại thôi còn không biết như thế nào đâu. Nếu là hoàng thượng muốn dùng hắn cũng phải chờ sau khi các ngươi thành thân đã. Chờ ngươi gả đi qua hỏi xem thế tử hắn có ý tưởng gì. Theo ta thấy, hoàng thân quốc thích muốn cách xa triều đình luôn phải đi từng bước”

Nguyên Thu nghe không nói nữa, Lý thị lại lấy danh sách đồ cưới cho Nguyên Thu xem, lúc này Nguyên Thu mới nhớ tới mấy bản vẽ mình đã vẽ liền gọi Thúy Oanh cầm tới cho Lý thị xem. Lý thị nhìn xem tỉ mỉ cười nói “Ngươi từ nhỏ đã thích làm đồ trang sức theo ý định” Nguyên Thu cười nói “Con thấy hộp đá kim cương phát sáng đẹp mắt, chắc là đính quanh trang sức cũng có một phong cách riêng” Lý thị gật đầu nói “Buổi tối ngươi cho người đem hộp trang sức đến đây đi, ngày mai ta cho người đi làm đồ trang sức”

Nguyên Thu lên tiếng “Một lát trở về con kêu Chức Mộng đưa tới” Lý thị nói một chút chuyện lại nghĩ đến một sự kiện “Phụ thân ngươi tối qua nói chuyện trang tử hồi môn cho ngươi, ngày chúng ta vừa hồi kinh liền mua ba chỗ trang tử làm của hồi môn cho ngươi. Ý phụ thân ngươi là xem ngươi có địa phương nào thích không lại mua thêm một cái” Nguyên Thu suy nghĩ một lát cũng không nhớ đến địa phương nào tốt liền cười nói “Con suốt ngày không ra cửa, làm sao biết chỗ nào tốt, phụ thân làm chủ là được”

Lý thị vừa muốn nói chuyện thì Thái Tuyết vung rèm lên nói “Phu nhân, vải vóc tơ lụa mua từ Hàng Châu, Tô Châu đã đến, đồ thêu, trân châu ngọc thạch, đồ sứ cũng đã đến. Bên Nam Kinh đại cữu lão gia cũng cho người đưa đồ đến không biết bên trong là gì xin phu nhân qua xem”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện