"Đây là người giám hộ của con." Michael nhàn nhã cầm tách trà lên, nhấp nhẹ một ngụm. Ánh mắt hướng về người đàn ông đang ngồi đối diện.
Tịnh Hề bắt đầu đánh giá ông ta...
Xem nào, người này tầm hơn ba mươi tuổi. Mặt mũi lẫn khí chất quanh thân đúng tiêu chuẩn của một tinh anh xã hội, người mà có học thức cao. Ông ta nở nụ cười ôn hoà, cất lời chào hỏi: " Lâu ngày không gặp Michael đại nhân. Anh vẫn trẻ đẹp như xưa nhỉ."
Michael vênh vênh cái mặt lên, ngạo kiều hất tóc: "Tất nhiên. Còn anh thì già đi nhiều rồi."
Người đàn ông chỉ cười xoà lắc đầu vài cái, rót thêm một tách trà: "Trách sao được. Tôi cũng không hối không hận. Trải nghiệm làm một người tốt dưới trần gian rất tuyệt đó. Đây là..." Ông ta đảo mắt nhìn sang Tịnh Hề đang ngồi uống sữa bên cạnh: "Con riêng của anh à?"
Tịnh Hề:"..." Tí nữa sặc mẹ sữa.
Ông chú này vừa nói gì cơ?
Ta mà là con riêng của Michael á?
Mắt bị lé à? Bảo bảo đẹp như vậy, sao có thể giống hắn ta chứ!
"Không phải con riêng đâu. Nhóc con này là người kế nhiệm của tôi." Michael rất bình tĩnh, một chút dấu hiệu của sự tức giận cũng không có.
"Con là người kế nhiệm?" Tịnh Hề không thể tin nổi hỏi hắn. Từ khi nào tên này chọn cô làm truyền nhân vậy?
Chức vị của hắn, ta hông muốn làm đâu.
Mệt lắm!
Còn bao nhiệm vụ đang nghênh đón ta kìa.
"Ừ" Michael gật gù: "Không phải hai hôm trước con nói với ta là con có thiên phú dị bẩm sao?"
Tịnh Hề:"..." Ta nói thế thật à?
Thì nó đúng là như vậy mà.
"Con không muốn làm đâu."
"Chưa vội, đến năm mười tám tuổi thì ta sẽ đưa con đi thực tập. Đợi khi nào con đủ kinh nghiệm, ta sẽ truyền ngôi cho con."
Tịnh Hề:"..."
Người đàn ông đối diện:"..."
Truyền ngôi cái rắm!
Ngài thực sự coi mình là vua hả?
Michael với người đàn ông hàn huyên thêm một lúc nữa. Sau cùng, Michael nói lời cáo từ mà quay về thiên đường.
Michael đi rồi, Tịnh Hề với người đàn ông mắt to trừng mắt nhỏ. Người đàn ông ngờ vực: "Nhóc con, là cháu tự chạy xuống trần gian à?"
"Đúng rồi đó."
Người đàn ông âm thầm khen ngợi...
Không hổ là người kế nhiệm của Tổng lãnh thiên thần.
Còn nhỏ tuổi mà năng lực lợi hại đến vậy.
"Được rồi. Chú giới thiệu trước nhé. Tên chú là Halide. Ở trần gian thì gọi Tần Hải Lỗi, là hiệu trưởng của một trường cấp ba. Còn cháu thì sao, nhóc con?"
"Trên thiên đường, cháu tên là Tịnh Hề. Dưới thiên đường, cháu cũng gọi là Tịnh Hề, việc của cháu là ngày ngày đi quậy tưng thiên đường lên..." Tịnh Hề khoanh hai chân lại, cười ngọt ngào: "Chú Tần, cháu nói trước luôn nha. Tuy chú là người giám hộ của cháu, nhưng ở dưới hạ giới cháu không muốn đến trường đi học đâu."
"Tại sao? Nhóc con, học không bao giờ là thừa cả." Tần Hải Lỗi nhíu mày, thân là một hiệu trưởng, ông ta sao có thể để một đứa nhóc không đi học đây?
Đi học đi.
"Chú Tần, cháu chỉ nói là cháu không muốn đến trường đi học. Chứ chú có thể thuê gia sư về dạy cháu nha."
"Sao cháu lại không thích đến trường học? Nhóc con, cháu đi thử một lần đi. Ở trường có thầy cô, có bạn bè, có trò chơi, đến trường học mới vui chứ." Giám hộ tiên sinh không hiểu lắm mạch suy nghĩ của tiểu thiên sứ này. Con nhóc đã đi học bao giờ đâu mà...
Nhóc con chưa đủ thành niên thì phải đi học lấy bằng cấp đã.
"Cháu không đi là cháu không đi..." Tịnh Hề phản đối gay gắt: "Chú thuê gia sư đi, tiền cháu trả."
Nghĩ gì chứ, ta không muốn học cùng đám trẩu tre đâu.
Càng không muốn mỗi ngày chìm đắm trong sách vở.
Miễn là ta nhiều tiền thì sống thế nào chả được.
Chỉ cần không làm việc xấu công khai là ok rồi.
\[...\] Ý của cô là lén lút làm việc xấu chứ gì?
Tần Hải Lỗi:"..." Nhóc con tự tin khoe mẽ ghê!
Cái gì mà để tiền cháu trả chứ???
"Nhóc có tiền sao?"
Tịnh Hề cầm cái túi lên, mở ra. Lấy từ trong đó hai cục tiền nhân dân tệ đỏ rực, nhẹ nhàng đặt trên bàn. Dưới con mắt ngạc nhiên của Tần Hải Lỗi, cười: "Còn nhiều nữa cơ."
"..." Hai cục này trông dày cộp như vậy...
Thế mà vẫn còn nữa sao?
Con bé chỉ là một tiểu thiên thần mới hạ trần, sao lại có nhiều tiền vậy?
Trăm phần trăm là tên Michael không tin tưởng ông ta, lén để lại quỹ đen cho Tịnh Hề.
Thấy Tịnh Hề nhét lại tiền vào túi, cơ mặt ông ta có chút cứng lại: "Được rồi. Ta sẽ thuê một gia sư về. Nhưng nhóc hứa phải học hành đầy đủ."
"Vâng ạ."
"Để ta trả tiền." Dù gì cũng mang danh giám hộ thiên thần, đã vậy lại là một tiểu thiên thần bé con, ông ta phải nuôi cho tốt chứ.
Sao có thể để cho nhóc con trả tiền được?
Cơ mà bây giờ ông ta mới biết Michael giấu nhiều tiền đấy.
Tần Hải Lỗi ban đầu còn có chút lo lắng, sợ con nhóc này không có nghe lời ông, học hành chểnh mảng. Song khi nghe đủ loại lời khen của vị gia sư, giám hộ tiên sinh mới an tâm đi làm. Ông ta còn phải đi làm giấy chứng minh thân phận cho nhóc con nữa.
\[ Ting! Nhiệm vụ nhánh số 1: Đạt thành giao dịch với khách hàng. Mục tiêu nhiệm vụ: Milu.\]
Tịnh Hề bắt đầu đánh giá ông ta...
Xem nào, người này tầm hơn ba mươi tuổi. Mặt mũi lẫn khí chất quanh thân đúng tiêu chuẩn của một tinh anh xã hội, người mà có học thức cao. Ông ta nở nụ cười ôn hoà, cất lời chào hỏi: " Lâu ngày không gặp Michael đại nhân. Anh vẫn trẻ đẹp như xưa nhỉ."
Michael vênh vênh cái mặt lên, ngạo kiều hất tóc: "Tất nhiên. Còn anh thì già đi nhiều rồi."
Người đàn ông chỉ cười xoà lắc đầu vài cái, rót thêm một tách trà: "Trách sao được. Tôi cũng không hối không hận. Trải nghiệm làm một người tốt dưới trần gian rất tuyệt đó. Đây là..." Ông ta đảo mắt nhìn sang Tịnh Hề đang ngồi uống sữa bên cạnh: "Con riêng của anh à?"
Tịnh Hề:"..." Tí nữa sặc mẹ sữa.
Ông chú này vừa nói gì cơ?
Ta mà là con riêng của Michael á?
Mắt bị lé à? Bảo bảo đẹp như vậy, sao có thể giống hắn ta chứ!
"Không phải con riêng đâu. Nhóc con này là người kế nhiệm của tôi." Michael rất bình tĩnh, một chút dấu hiệu của sự tức giận cũng không có.
"Con là người kế nhiệm?" Tịnh Hề không thể tin nổi hỏi hắn. Từ khi nào tên này chọn cô làm truyền nhân vậy?
Chức vị của hắn, ta hông muốn làm đâu.
Mệt lắm!
Còn bao nhiệm vụ đang nghênh đón ta kìa.
"Ừ" Michael gật gù: "Không phải hai hôm trước con nói với ta là con có thiên phú dị bẩm sao?"
Tịnh Hề:"..." Ta nói thế thật à?
Thì nó đúng là như vậy mà.
"Con không muốn làm đâu."
"Chưa vội, đến năm mười tám tuổi thì ta sẽ đưa con đi thực tập. Đợi khi nào con đủ kinh nghiệm, ta sẽ truyền ngôi cho con."
Tịnh Hề:"..."
Người đàn ông đối diện:"..."
Truyền ngôi cái rắm!
Ngài thực sự coi mình là vua hả?
Michael với người đàn ông hàn huyên thêm một lúc nữa. Sau cùng, Michael nói lời cáo từ mà quay về thiên đường.
Michael đi rồi, Tịnh Hề với người đàn ông mắt to trừng mắt nhỏ. Người đàn ông ngờ vực: "Nhóc con, là cháu tự chạy xuống trần gian à?"
"Đúng rồi đó."
Người đàn ông âm thầm khen ngợi...
Không hổ là người kế nhiệm của Tổng lãnh thiên thần.
Còn nhỏ tuổi mà năng lực lợi hại đến vậy.
"Được rồi. Chú giới thiệu trước nhé. Tên chú là Halide. Ở trần gian thì gọi Tần Hải Lỗi, là hiệu trưởng của một trường cấp ba. Còn cháu thì sao, nhóc con?"
"Trên thiên đường, cháu tên là Tịnh Hề. Dưới thiên đường, cháu cũng gọi là Tịnh Hề, việc của cháu là ngày ngày đi quậy tưng thiên đường lên..." Tịnh Hề khoanh hai chân lại, cười ngọt ngào: "Chú Tần, cháu nói trước luôn nha. Tuy chú là người giám hộ của cháu, nhưng ở dưới hạ giới cháu không muốn đến trường đi học đâu."
"Tại sao? Nhóc con, học không bao giờ là thừa cả." Tần Hải Lỗi nhíu mày, thân là một hiệu trưởng, ông ta sao có thể để một đứa nhóc không đi học đây?
Đi học đi.
"Chú Tần, cháu chỉ nói là cháu không muốn đến trường đi học. Chứ chú có thể thuê gia sư về dạy cháu nha."
"Sao cháu lại không thích đến trường học? Nhóc con, cháu đi thử một lần đi. Ở trường có thầy cô, có bạn bè, có trò chơi, đến trường học mới vui chứ." Giám hộ tiên sinh không hiểu lắm mạch suy nghĩ của tiểu thiên sứ này. Con nhóc đã đi học bao giờ đâu mà...
Nhóc con chưa đủ thành niên thì phải đi học lấy bằng cấp đã.
"Cháu không đi là cháu không đi..." Tịnh Hề phản đối gay gắt: "Chú thuê gia sư đi, tiền cháu trả."
Nghĩ gì chứ, ta không muốn học cùng đám trẩu tre đâu.
Càng không muốn mỗi ngày chìm đắm trong sách vở.
Miễn là ta nhiều tiền thì sống thế nào chả được.
Chỉ cần không làm việc xấu công khai là ok rồi.
\[...\] Ý của cô là lén lút làm việc xấu chứ gì?
Tần Hải Lỗi:"..." Nhóc con tự tin khoe mẽ ghê!
Cái gì mà để tiền cháu trả chứ???
"Nhóc có tiền sao?"
Tịnh Hề cầm cái túi lên, mở ra. Lấy từ trong đó hai cục tiền nhân dân tệ đỏ rực, nhẹ nhàng đặt trên bàn. Dưới con mắt ngạc nhiên của Tần Hải Lỗi, cười: "Còn nhiều nữa cơ."
"..." Hai cục này trông dày cộp như vậy...
Thế mà vẫn còn nữa sao?
Con bé chỉ là một tiểu thiên thần mới hạ trần, sao lại có nhiều tiền vậy?
Trăm phần trăm là tên Michael không tin tưởng ông ta, lén để lại quỹ đen cho Tịnh Hề.
Thấy Tịnh Hề nhét lại tiền vào túi, cơ mặt ông ta có chút cứng lại: "Được rồi. Ta sẽ thuê một gia sư về. Nhưng nhóc hứa phải học hành đầy đủ."
"Vâng ạ."
"Để ta trả tiền." Dù gì cũng mang danh giám hộ thiên thần, đã vậy lại là một tiểu thiên thần bé con, ông ta phải nuôi cho tốt chứ.
Sao có thể để cho nhóc con trả tiền được?
Cơ mà bây giờ ông ta mới biết Michael giấu nhiều tiền đấy.
Tần Hải Lỗi ban đầu còn có chút lo lắng, sợ con nhóc này không có nghe lời ông, học hành chểnh mảng. Song khi nghe đủ loại lời khen của vị gia sư, giám hộ tiên sinh mới an tâm đi làm. Ông ta còn phải đi làm giấy chứng minh thân phận cho nhóc con nữa.
\[ Ting! Nhiệm vụ nhánh số 1: Đạt thành giao dịch với khách hàng. Mục tiêu nhiệm vụ: Milu.\]
Danh sách chương