"Trầm tổng, số điện thoại này chỉ là số sim rác thôi ạ." Trợ lý hoảng sợ cúi đầu, gò má âm thầm chảy xuống một giọt mồ hôi.

Hắn ta sắp bị ép chết rồi!!!

Ai ơi, cho tôi thêm không khí để thở với.

Ngay lúc hắn nghĩ mình sắp ngủm rồi thì người đàn ông ngồi trên ghế mới trầm giọng: "Phía bên kia thế nào rồi?"

" Dạ, đàm phán thành công hết rồi. Hợp đồng chỉ chờ ngài kí thôi."

"Cậu đi đi."

Trầm Ngạn vắt một chân lên ghế, mệt mỏi nhắm mắt...

Quả nhiên là vậy.

Nếu anh thực sự không xuống nước trước, chỉ sợ anh sẽ vĩnh viễn đánh mất bé con...

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Trong lúc đó, ở một phòng khách sạn khác.

Tịnh Hề ôm máy tính bảng đọc tư liệu mà chuột nhỏ đưa cho cô mà hoảng cả người...

Biết gì không?

Diệp Y Y không phải là con ruột của Diệp gia!!!


Lại cái tình tiết máu chó gì nữa?

Không quan trọng!

Đẩy ngã nam chính đã.

Chuột nhỏ thao tác laptop, bắt đầu thực hiện kế hoạch của kí chủ...

Nam chính, tự thắp cho bản thân một nén nhang đi là vừa.

Chỉ mong về sau, nữ chính vẫn còn yêu hắn ta.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Động tĩnh vụ án về ông chủ tập đoàn Chu Thị chưa hết nóng, thì một vụ khác lại nổ ra.

"Tống Hành \-tổng tài tập đoàn Châu Hành ngoại tình với chị gái của vợ."

Cái này chính là hào môn bát quái đó.

Quần chúng ăn dưa đã sẵn sàng hít drama.

Không chỉ vậy, trong vòng một tiếng, hàng loạt ảnh nóng lăn giường giữa hai người trực tiếp tung lên Weibo. Từng biểu cảm, từng tư thế cực kì rõ ràng, làm cay mắt người đọc.

" Ngay trong đêm tân hôn, Tống tiên sinh sai ba kẻ lạ mặt cưỡng bức vợ mình." Kèm theo đó là hàng loạt tấm ảnh, video. Nhân vật chính là một thiếu nữ mặc váy cô dâu, bị ba gã đàn ông đè xuống xé rách váy, tát vào mặt.

Nhân dân cả nước bắt đầu xô nhau vào chửi.

\#*Diệp Minh Châu là đồ tiểu tam, cướp chồng em gái*.\#

\# *Đừng ai gọi anh ta là ông chồng quốc dân nữa, đổi lại thành Tống cặn bã đi*.\#

\# *Loại nam nhân ác độc. Ngay đêm tân hôn mà dám làm ra hành vi vậy với cô dâu*.\#

Diệp Minh Châu sợ đến mức nhốt mình trong phòng, ba mẹ Diệp lo cho con gái yêu làm chuyện dại dột, lén lút lấy đi di động của nó.

Cao tầng tập đoàn Châu Hành.

Tống Hành ngồi trong văn phòng, hàng đống xấp văn kiện giấy tờ rải khắp sàn. Sắc mặt hắn ta vô cùng tệ, tròng mắt vằn lên tơ máu. Hắn ném thẳng tập văn kiện vào đầu trợ lí, quát ầm lên: "Tôi bảo cậu nói với bộ phận quan hệ xã hội xử lí chuyện này rồi. Sao tin tức vẫn tràn lan trên mạng thế hả???"

Chàng trai trợ lí thật đáng thương. Cho dù bị quát vậy cũng không dám ngẩng đầu lên: "Thưa Tống tổng, tôi đã bảo bên quan hệ xã hội hành động rồi. Nhưng không sao cản được. Sự lan truyền của cộng đồng mạng quá nhanh. Không những vậy,..." Anh ta khó nhọc nói: "Chỉ sợ người đứng sau chuyện này lợi hại hơn chúng ta tưởng nhiều."

Một tay thao túng mạng của cả nước...

Đây là vị thần tiên từ đâu đến đấy???

"Tôi mặc kệ. Trong vòng hai tiếng nữa, tôi muốn thấy kết quả."

Trợ lí vâng một tiếng, lưng ướt đẫm nước đi ra ngoài, chân không khỏi run rẩy.

Tống tổng vốn đã đáng sợ rồi...

Giờ thì nhìn còn đáng sợ hơn!!!

Ngài ấy trước đây đắc tội nhiều người như thế, ai biết giải quyết chuyện này sao đây?

Trong khi đó, kẻ đầu sỏ gây ra bão táp sóng gió ở nước nhà đang ngồi ở tiệm trà, ăn điểm tâm chiều bên Anh quốc.


Ừm, sự phục vụ của giới quý sờ tộc.

Tịnh Hề bao nguyên căn phòng riêng để ăn quà chiều.

Chanh sả chưa???

Tống Hành giờ lo thân mình chẳng xong. Rảnh gì đâu mà mò đi tìm nữ chính...

Hời, sự nghiệp của hắn ta nát bét rồi.

\[ Thế còn nữ chính thì sao?\] Không có Trầm Ngạn chiếu cố, liệu cô ta sống có ổn không?

Tịnh Hề ăn một miếng bánh...

Vòng hào quang của nữ chính chói lắm.

Cho cô ta sống một mình không chết đâu!

Ổn hay không chả quan hệ gì với ta.

"Ngươi xem đi chuột, Trầm Ngạn đang ở đâu?"

\[...\] Kí chủ đây là muốn trở về?

Nam phụ giờ nhìn khác gì cái xác biết đi đâu chứ!

Đáng đời! Còn đòi chơi SM với kí chủ nhà nó.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

Trầm Ngạn thả lỏng cà vạt ra, thở dài một hơi...

Kí hợp đồng với Tập đoàn World bên Anh quốc thành rồi.

Nhưng tim anh thật trống rỗng...

Bé con, em ở đâu?

Điện thoại đang rung...

Trầm Ngạn cầm lên, là số máy lạ...

Mấy ngày vừa qua, cho dù số nào gọi đến anh đều tiếp nhận hết. Anh mong người gọi chính là bé con...

Nhưng đều không phải...

Lần này sẽ là ai nữa đây???

"Nghĩ sao rồi về yêu cầu của em?"

"..."

"Anh Ngạn?"

"Anh đồng ý."


Điện thoại lại truyền đến âm thanh tút tút. Anh không thích cái tiếng này tí nào...

Nó làm anh rất khó chịu.

Em ấy cúp máy rồi...

Em ấy không muốn anh nữa rồi...

Rõ ràng anh đã chịu thoả hiệp...

Sâu trong đáy mắt, màu đỏ điên cuồng tràn lan. Cả người anh chìm trong bóng đêm vô tận, cô ấy dời đi dường như đem theo cả ánh sáng đời anh...

Máu không ngừng sôi sục...

Trong đầu lặp đi lặp lại một giọng nói...

"Ngươi phải tìm mọi cách bắt em ấy về chứ...

Nhốt em ấy lại, hành hạ em ấy...

Bắt em ấy phải trả giá đắt vì khiến ngươi như thế này..."

Anh tài xế ngồi ghế lái co rúm thân thể vào trong. Nội tâm gào thét...

Anh có thế hay không sẽ bị tiên sinh giết chết?

Nhìn ngài ấy kìa...

Trầm Ngạn ngồi vào ghế sau, thả lỏng cà vạt.

"Lái xe đi."

"Vâng, thưa ngài." Anh ta cố gắng bỏ qua vị đằng sau đầy khủng bố kia, chuyên tâm khởi động xe.

Tè ra quần mất thôi.

Cốc, cốc...

Ngoài cửa sổ xe có tiếng gõ. Tịnh Hề cúi đầu nhìn vào bên trong, run hết tay.

Nếu không phải chuột nhỏ báo chỉ số hắc hoá của nam phụ đủ để hủy diệt thế giới thì còn lâu cô mới chịu ra mặt.

Muốn ngược anh ta tiếp cơ.




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện