Edit: Dương Tử Nguyệt
Ánh mặt trời buổi sáng sớm xuyên qua màn sa mỏng để chiếu rọi lên hai người đang ôm nhau ngủ trên giường.
Làn da của cô gái nhỏ bị ánh nắng chiếu lên càng trở nên hồng nhuận, giống như làn da của đứa bé.
Trương Hạo vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt đang ngủ say của Ngô Diệu Ny, trên vai cô có dấu xanh tím, đó là dấu vết chứng minh sự càn rỡ của anh đêm qua.
Anh cười dịu dàng rồi vuốt ve làn da như trứng gà của Ngô Diệu Ny, cảm giác mềm mại làm anh không muốn dừng lại.
Anh vuốt nhẹ lông mi của Ngô Diệu Ny, lông mi của cô dài, rậm như cây quạt bình thường, mũi hơi cao. Dưới ánh nắng mặt trời, cái miệng nhỏ đỏ tươi trơn nhẵn của cô giống như được bao phủ một tầng ánh sáng.
Trương Hạo không hối hận vì việc làm hôm qua của bản thân mà còn có cảm giác mình sẽ ở với Ngô Diệu Ny vĩnh viễn, hơn nữa, cảm giác vừa mở mắt đã thấy cô cũng không tồi.
Đầu anh bắt đầu xuất hiện hình ảnh hai người quấn lấy nhau, anh cứ muốn Ngô Diệu Ny mãi làm cô ngất đi, thấy cô mệt mỏi, anh mặc lại quần áo cho cô rồi thuê một căn phòng tổng thống của một khách sạn gần đó để tắm rửa cho cô và mình. Sau đó hai người ôm nhau ngủ đến sáng nay.
Anh ôm chặt Ngô Diệu Ny, cảm thấy Ngô Diệu Ny quá gầy và nhỏ bé, anh chỉ dùng một bàn tay mà đã ôm trọn cả người cô rồi.
Trương Hạo cẩn thận kéo chăn đắp cho Ngô Diệu Ny, động tác nhẹ nhàng giống như cô là một bảo vật vô giá dễ vỡ.
Mặc dù động tác của Trương Hạo rất nhẹ nhàng nhưng Ngô Diệu Ny vẫn bị đánh thức.
Cô ngủ không sâu, tối qua vì uống rượu và có chút mệt mỏi nên mới không có phản ứng khi Trương Hạo tắm cho cô.
Vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt đẹp trai cực lớn của Trương Hạo, đôi mắt còn chút mơ màng của cô mở ra thật to, cứ như một viên trân châu đen sắp rơi ra vậy. Trương Hạo thấy cô như vậy càng thêm vui vẻ, cười nói “Chào buổi sáng” Sau đó cúi người hôn lên môi cô.
“Chào buổi sáng” Ngô Diệu Ny ngơ ngác nói.
Cô không biết phải làm thế nào khi thấy hình ảnh này, ngay cả một cử động nhỏ cô cũng không dám, chỉ biết nhìn Trương Hạo với bộ mặt ngơ ngác.
Sau đó Ngô Diệu Ny phát hiện hai tay của mình đang để trên ngực của người ta, trong tay còn có cảm giác cứng rắn của lồng ngực.
Cô không tự chủ mà nhéo một cái, nó càng cứng hơn lúc nãy nữa~
Sau đó ngẩng đầu nhìn Trương Hạo thì phát hiện anh dùng ánh mắt cực kỳ dịu dàng để nhìn cô.
“Vừa lòng không?”
Trương Hạo vô cùng vui vẻ khi thấy bàn tay nhỏ nhắn nào đó nhéo nhéo lồng ngực của mình. Diệu Ny của anh hài lòng về anh.
Ngô Diệu Ny có chút hối hận vì động tác lúc nãy của mình, mặt cô đỏ ửng, thầm mắng mình là kẻ hám trai, tự dưng lại đi sờ ngực của người ta, không phải tự tìm đề tài để Trương Hạo chọc mình à? Thấy anh nhìn mình với ánh mắt đầy ý cười, Ngô Diệu Ny cúi đầu, chui vào lòng Trương Hạo, trong đầu xuất hiện một vài hình ảnh đêm qua.
Hình ảnh mơ hồ và hỗn độn vô cùng, tuy không nhớ hết nhưng Ngô Diệu Ny biết mình và Trương Hạo đã làm cái gì.
Khuôn mặt của cô đỏ bừng, xấu hổ vô cùng, thân thể cô bắt đầu lẩn vào trong chăn với hi vọng có thể vùi hết cả người vào trong chăn. Có điều cô vừa động người đã cảm thấy cả người đau nhức cứ như bị lốp xe cán qua cán lại, thắt lưng đau không thể tả nổi.
“A…” Ngô Diệu Ny rên lên.
Khuôn mặt vì đau đớn mà trở nên oan ức, đặc biệt là đôi mắt trong suốt to tròn kia, lúc này đã xuất hiện nước mắt nhưng cô vẫn kìm nén để nó không rơi xuống.
Trương Hạo cực kỳ đau lòng, anh dịu dàng nâng mặt Ngô Diệu Ny lên, lo lắng hỏi “Đau lắm sao?” Ngô Diệu Ny biết Trương Hạo đang quan tâm mình, nhưng bất kỳ người phụ nữ nào cũng không biết phải trả lời câu này thế nào.
Ngô Diệu Ny chỉ trừng đôi mắt mờ mịt của mình, không nói gì giống như đang lên án sự thô bạo tối qua của Trương Hạo.
“Tối qua anh làm mạnh quá, anh hứa sẽ không có lần sau, xin lỗi em” Trương Hạo ôm Ngô Diệu Ny cam đoan.
Còn có lần sau sao? Ngô Diêu Ny nghe xong câu của Trương Hạo thì khuôn mặt càng trở nên đáng thương.
Bởi vì trong ấn tượng của Ngô Diệu Ny, mỗi lần làm chuyện đó cô sẽ đau đớn như thế này.
Tuy rằng về sau có chút thoải mái nhưng đoạn đầu rất đau đớn.
Cho nên cô thật sự rất sợ hãi ‘lần sau’ của Trương Hạo.
Trương Hạo thấy cô như vậy, cho rằng cô tủi thân vì chuyện tối qua, lập tức ôm chặt Ngô Diệu Ny vào lòng, sau đó hôn lên trán cô “Xin lỗi, Diệu Ny, anh xin lỗi vì hành động tối qua của anh, nhưng anh không hối hận vì đã làm việc đó. Hơn nữa, anh muốn đưa em đi gặp ông nội của anh.”
Tối qua hai người đã xảy ra quan hệ da thịt, anh là người đàn ông đầu tiên của Diệu Ny, điều này làm anh cực kỳ hưng phấn khi nghĩ đến, thân thể và trái tim của Diệu Ny đều là của anh.
Anh yêu Ngô Diệu Ny, hơn nữa anh biết anh sẽ càng lúc càng yêu cô hơn. Lúc này anh chỉ có một suy nghĩ là ở với cô vĩnh viễn, chỉ cần anh nghĩ đến việc Diệu Ny rời khỏi anh, lòng anh đau đớn như bị một cây đao chém ngang vậy. anh không thể mất Diệu Ny, Trương Hạo không thể thiếu Ngô Diệu Ny, anh muốn kết hôn với cô.
Kết hôn rồi, anh và Diệu Ny sẽ có một gia đình ấm áp riêng của bọn họ. Chỉ mới nghĩ vậy mà lòng anh đã ấm áp và ngọt ngào vô cùng.
Ý tưởng này không tồi.
Anh nghĩ cảm giác mỗi ngày đi làm về đều thấy khuôn mặt nhỏ của cô đứng đợi ở cửa, chắc chắn là rất tuyệt vời.
Ai từng nói hôn nhân là phần mộ của tình yêu? Nếu đối tượng kết hôn là người mình yêu thì cho dù là phần mộ, anh cũng lao vào.
Hơn nữa, người nhà của anh nhất định sẽ rất thích Diệu Ny.
Lúc Ngô Diệu Ny ngẩng đầu thì thấy khuôn mặt vui vẻ của Trương Hạo.
“Gặp ông nội?” Ngô Diệu Ny mở miệng hỏi.
“Đúng thế, để ông gặp cháu dâu tương lai của mình.”
Trương Hạo vừa nhéo mũi Ngô Diệu Ny, vừa cười nói.
Ngô Diệu Ny thấy ánh mắt và lời nói đùa giỡn của anh, bắt đầu giận dỗi đánh lên ngực anh rồi nói “Ai là vợ anh?”
Ai ngờ Trương Hạo làm vẻ mặt vô tội, lắc đầu nói “Anh có bảo là vợ anh à? Là em tự nhận đó!” Nhưng trong mắt lại tràn đầy ý cười.
“Anh!”
Ngô Diệu Ny biết mình đang bị Trương Hạo trêu chọc, cô trừng mắt nhìn anh, miệng mím chặt lại.
Trương Hạo thấy vợ nhỏ của mình tức giận, lập tức lấy lòng cô vợ tương lai của mình “Được rồi, anh sai rồi”
“Hừ, A Hạo, anh không ngại chuyện của em và Thẩm Ngạn sao?”
Giữa bọn họ còn có một Thẩm Ngạn.
Thật ra, nếu có người hỏi bạn có ngại chuyện vợ mình có tình cảm với người đàn ông khác không, nếu bạn nói không ngại nghĩa là bạn không quá yêu vợ mình. Nhưng nếu hai người lại bị vấn đề này xen giữa, hơn nữa, anh và Diệu Ny quen nhau rất lâu, cũng biết Diệu Ny đang cố quên Thẩm Ngạn để đón nhận anh.
Anh tin không lâu sau mình sẽ chiếm trọn trái tim của Diệu Ny, sau đó đá cái người không nên ở trong tim nào đó ra khỏi tim cô.
“Nói không thì không thể nào, nhưng mà chuyện của em và cậu ta đã qua rồi, sau này đây sẽ là của anh” Trương Hạo chỉ vào ngực của Ngô Diệu Ny, kiên định nói.
Sau đó đặt tay nhỏ của Ngô Diệu Ny lên ngực mình, dịu dàng nói “Nơi này cũng chỉ có mình em”
Ngô Diệu Ny ngại ngùng gật đầu, sau đó dúi đầu vào lòng Trương Hạo.
Hai người lại ngọt ngào với nhau, dưới sự thúc giục của Ngô Diệu Ny, Trương Hạo đành phải chán nản đứng dậy đi làm.
Nhưng anh lại nghiêm túc yêu cầu Ngô Diệu Ny xin nghỉ phép một ngày, Ngô Diệu Ny không cãi được, đành phải xin nghỉ.
Lý do hôm qua uống rượu nhiều nên hôm nay đau đầu.
Trương Hạo nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng vì nói dối của Ngộ Diệu Ny, cười khẽ, sau đó bị vợ nhỏ của mình lườm một cái.
Trương Hạo ngừng cười, đứng dậy thì thấy Ngô Diệu Ny dùng chăn quấn người lại, chỉ để lộ cái đầu nhỏ, mắt nhìn anh không ngừng. anh đành cười bất đắc dĩ rồi rời phòng.
Ngô Diệu Ny thấy Trương Hạo rời đi mới ôm chăn nằm ngủ đến khi bụng réo mới chịu dậy.
Cùng lúc đó, chuông cửa vang lên, là người bán hàng đem đồ ăn đến cho cô.
Ngô Diệu Ny biết Trương Hạo gọi người đem đồ ăn đến cho mình, cô thấy rất ấm áp.
Nhìn đồ ăn yêu thích của mình, cô rất cảm động, có một người đàn ông quan sát từng chi tiết hành động của bạn, bạn có thể không cảm động sao?
Ngô Diêu Ny sấy tóc thật nhanh, sau đó bắt đầu ăn.
Ngay lúc đó, giọng nói máy móc của hệ thống bắt đầu vang lên [Người chơi, lúc nãy tôi quên báo với cô, giá trị hảo cảm của nam phụ đối với cô đang tăng vọt, trực tiếp nhảy từ 60% đến 100%, hơn nữa, nó còn có dấu hiệu tăng thêm]
Giọng nói mang theo sự hưng phấn.
Đương nhiên điều này cũng khiến Ngô Diệu Ny hưng phấn vô cùng, điều này có nghĩa là cô sắp hoàn thành nhiệm vụ, có điều, cô có chút luyến tiếc.
Có người ngủ ngon thì cũng có người ngủ không ngon.
Ví dụ điển hình là Thẩm Ngạn và Tạ Nghệ Hinh.
Thẩm Ngạn suy nghĩ về Ngô Diệu Ny, còn Tạ Nghệ Hinh thì nghĩ về Thẩm Ngạn.
Một đêm không ngủ.
Buổi sáng, Thẩm Ngạn nghe bên tài nguyên nhân lực báo nghỉ phép thì biết rõ tối qua Ngô Diệu Ny và Trương Hạo xảy ra chuyện, anh cảm thấy hối hận vô cùng, đáng ra lúc đó nên ngăn cản không cho Trương Hạo đem Diệu Ny đi.
Nghĩ đến chuyện có thể xảy ra giữa bọn họ, Thẩm Ngạn thấy lòng mình rất đau, trái tim của anh như bị ném vào trong nồi chào, Thẩm Ngạn vuốt ngực mình, đôi mắt vô cùng lạnh lùng.
Lúc này anh mới biết, người anh yêu là Ngô Diệu Ny, cho dù là trước kia hay bây giờ cũng đều như thế.
Cho nên dù thế nào anh cũng không dâng tặng Ngô Diệu Ny cho Trương Hạo.
“Đinh! Chúc mừng người chơi, vì nam chính ghen nên đã tăng thêm 10% giá trị hảo cảm với người chơi, bây giờ là 79%”
Ánh mặt trời buổi sáng sớm xuyên qua màn sa mỏng để chiếu rọi lên hai người đang ôm nhau ngủ trên giường.
Làn da của cô gái nhỏ bị ánh nắng chiếu lên càng trở nên hồng nhuận, giống như làn da của đứa bé.
Trương Hạo vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt đang ngủ say của Ngô Diệu Ny, trên vai cô có dấu xanh tím, đó là dấu vết chứng minh sự càn rỡ của anh đêm qua.
Anh cười dịu dàng rồi vuốt ve làn da như trứng gà của Ngô Diệu Ny, cảm giác mềm mại làm anh không muốn dừng lại.
Anh vuốt nhẹ lông mi của Ngô Diệu Ny, lông mi của cô dài, rậm như cây quạt bình thường, mũi hơi cao. Dưới ánh nắng mặt trời, cái miệng nhỏ đỏ tươi trơn nhẵn của cô giống như được bao phủ một tầng ánh sáng.
Trương Hạo không hối hận vì việc làm hôm qua của bản thân mà còn có cảm giác mình sẽ ở với Ngô Diệu Ny vĩnh viễn, hơn nữa, cảm giác vừa mở mắt đã thấy cô cũng không tồi.
Đầu anh bắt đầu xuất hiện hình ảnh hai người quấn lấy nhau, anh cứ muốn Ngô Diệu Ny mãi làm cô ngất đi, thấy cô mệt mỏi, anh mặc lại quần áo cho cô rồi thuê một căn phòng tổng thống của một khách sạn gần đó để tắm rửa cho cô và mình. Sau đó hai người ôm nhau ngủ đến sáng nay.
Anh ôm chặt Ngô Diệu Ny, cảm thấy Ngô Diệu Ny quá gầy và nhỏ bé, anh chỉ dùng một bàn tay mà đã ôm trọn cả người cô rồi.
Trương Hạo cẩn thận kéo chăn đắp cho Ngô Diệu Ny, động tác nhẹ nhàng giống như cô là một bảo vật vô giá dễ vỡ.
Mặc dù động tác của Trương Hạo rất nhẹ nhàng nhưng Ngô Diệu Ny vẫn bị đánh thức.
Cô ngủ không sâu, tối qua vì uống rượu và có chút mệt mỏi nên mới không có phản ứng khi Trương Hạo tắm cho cô.
Vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt đẹp trai cực lớn của Trương Hạo, đôi mắt còn chút mơ màng của cô mở ra thật to, cứ như một viên trân châu đen sắp rơi ra vậy. Trương Hạo thấy cô như vậy càng thêm vui vẻ, cười nói “Chào buổi sáng” Sau đó cúi người hôn lên môi cô.
“Chào buổi sáng” Ngô Diệu Ny ngơ ngác nói.
Cô không biết phải làm thế nào khi thấy hình ảnh này, ngay cả một cử động nhỏ cô cũng không dám, chỉ biết nhìn Trương Hạo với bộ mặt ngơ ngác.
Sau đó Ngô Diệu Ny phát hiện hai tay của mình đang để trên ngực của người ta, trong tay còn có cảm giác cứng rắn của lồng ngực.
Cô không tự chủ mà nhéo một cái, nó càng cứng hơn lúc nãy nữa~
Sau đó ngẩng đầu nhìn Trương Hạo thì phát hiện anh dùng ánh mắt cực kỳ dịu dàng để nhìn cô.
“Vừa lòng không?”
Trương Hạo vô cùng vui vẻ khi thấy bàn tay nhỏ nhắn nào đó nhéo nhéo lồng ngực của mình. Diệu Ny của anh hài lòng về anh.
Ngô Diệu Ny có chút hối hận vì động tác lúc nãy của mình, mặt cô đỏ ửng, thầm mắng mình là kẻ hám trai, tự dưng lại đi sờ ngực của người ta, không phải tự tìm đề tài để Trương Hạo chọc mình à? Thấy anh nhìn mình với ánh mắt đầy ý cười, Ngô Diệu Ny cúi đầu, chui vào lòng Trương Hạo, trong đầu xuất hiện một vài hình ảnh đêm qua.
Hình ảnh mơ hồ và hỗn độn vô cùng, tuy không nhớ hết nhưng Ngô Diệu Ny biết mình và Trương Hạo đã làm cái gì.
Khuôn mặt của cô đỏ bừng, xấu hổ vô cùng, thân thể cô bắt đầu lẩn vào trong chăn với hi vọng có thể vùi hết cả người vào trong chăn. Có điều cô vừa động người đã cảm thấy cả người đau nhức cứ như bị lốp xe cán qua cán lại, thắt lưng đau không thể tả nổi.
“A…” Ngô Diệu Ny rên lên.
Khuôn mặt vì đau đớn mà trở nên oan ức, đặc biệt là đôi mắt trong suốt to tròn kia, lúc này đã xuất hiện nước mắt nhưng cô vẫn kìm nén để nó không rơi xuống.
Trương Hạo cực kỳ đau lòng, anh dịu dàng nâng mặt Ngô Diệu Ny lên, lo lắng hỏi “Đau lắm sao?” Ngô Diệu Ny biết Trương Hạo đang quan tâm mình, nhưng bất kỳ người phụ nữ nào cũng không biết phải trả lời câu này thế nào.
Ngô Diệu Ny chỉ trừng đôi mắt mờ mịt của mình, không nói gì giống như đang lên án sự thô bạo tối qua của Trương Hạo.
“Tối qua anh làm mạnh quá, anh hứa sẽ không có lần sau, xin lỗi em” Trương Hạo ôm Ngô Diệu Ny cam đoan.
Còn có lần sau sao? Ngô Diêu Ny nghe xong câu của Trương Hạo thì khuôn mặt càng trở nên đáng thương.
Bởi vì trong ấn tượng của Ngô Diệu Ny, mỗi lần làm chuyện đó cô sẽ đau đớn như thế này.
Tuy rằng về sau có chút thoải mái nhưng đoạn đầu rất đau đớn.
Cho nên cô thật sự rất sợ hãi ‘lần sau’ của Trương Hạo.
Trương Hạo thấy cô như vậy, cho rằng cô tủi thân vì chuyện tối qua, lập tức ôm chặt Ngô Diệu Ny vào lòng, sau đó hôn lên trán cô “Xin lỗi, Diệu Ny, anh xin lỗi vì hành động tối qua của anh, nhưng anh không hối hận vì đã làm việc đó. Hơn nữa, anh muốn đưa em đi gặp ông nội của anh.”
Tối qua hai người đã xảy ra quan hệ da thịt, anh là người đàn ông đầu tiên của Diệu Ny, điều này làm anh cực kỳ hưng phấn khi nghĩ đến, thân thể và trái tim của Diệu Ny đều là của anh.
Anh yêu Ngô Diệu Ny, hơn nữa anh biết anh sẽ càng lúc càng yêu cô hơn. Lúc này anh chỉ có một suy nghĩ là ở với cô vĩnh viễn, chỉ cần anh nghĩ đến việc Diệu Ny rời khỏi anh, lòng anh đau đớn như bị một cây đao chém ngang vậy. anh không thể mất Diệu Ny, Trương Hạo không thể thiếu Ngô Diệu Ny, anh muốn kết hôn với cô.
Kết hôn rồi, anh và Diệu Ny sẽ có một gia đình ấm áp riêng của bọn họ. Chỉ mới nghĩ vậy mà lòng anh đã ấm áp và ngọt ngào vô cùng.
Ý tưởng này không tồi.
Anh nghĩ cảm giác mỗi ngày đi làm về đều thấy khuôn mặt nhỏ của cô đứng đợi ở cửa, chắc chắn là rất tuyệt vời.
Ai từng nói hôn nhân là phần mộ của tình yêu? Nếu đối tượng kết hôn là người mình yêu thì cho dù là phần mộ, anh cũng lao vào.
Hơn nữa, người nhà của anh nhất định sẽ rất thích Diệu Ny.
Lúc Ngô Diệu Ny ngẩng đầu thì thấy khuôn mặt vui vẻ của Trương Hạo.
“Gặp ông nội?” Ngô Diệu Ny mở miệng hỏi.
“Đúng thế, để ông gặp cháu dâu tương lai của mình.”
Trương Hạo vừa nhéo mũi Ngô Diệu Ny, vừa cười nói.
Ngô Diệu Ny thấy ánh mắt và lời nói đùa giỡn của anh, bắt đầu giận dỗi đánh lên ngực anh rồi nói “Ai là vợ anh?”
Ai ngờ Trương Hạo làm vẻ mặt vô tội, lắc đầu nói “Anh có bảo là vợ anh à? Là em tự nhận đó!” Nhưng trong mắt lại tràn đầy ý cười.
“Anh!”
Ngô Diệu Ny biết mình đang bị Trương Hạo trêu chọc, cô trừng mắt nhìn anh, miệng mím chặt lại.
Trương Hạo thấy vợ nhỏ của mình tức giận, lập tức lấy lòng cô vợ tương lai của mình “Được rồi, anh sai rồi”
“Hừ, A Hạo, anh không ngại chuyện của em và Thẩm Ngạn sao?”
Giữa bọn họ còn có một Thẩm Ngạn.
Thật ra, nếu có người hỏi bạn có ngại chuyện vợ mình có tình cảm với người đàn ông khác không, nếu bạn nói không ngại nghĩa là bạn không quá yêu vợ mình. Nhưng nếu hai người lại bị vấn đề này xen giữa, hơn nữa, anh và Diệu Ny quen nhau rất lâu, cũng biết Diệu Ny đang cố quên Thẩm Ngạn để đón nhận anh.
Anh tin không lâu sau mình sẽ chiếm trọn trái tim của Diệu Ny, sau đó đá cái người không nên ở trong tim nào đó ra khỏi tim cô.
“Nói không thì không thể nào, nhưng mà chuyện của em và cậu ta đã qua rồi, sau này đây sẽ là của anh” Trương Hạo chỉ vào ngực của Ngô Diệu Ny, kiên định nói.
Sau đó đặt tay nhỏ của Ngô Diệu Ny lên ngực mình, dịu dàng nói “Nơi này cũng chỉ có mình em”
Ngô Diệu Ny ngại ngùng gật đầu, sau đó dúi đầu vào lòng Trương Hạo.
Hai người lại ngọt ngào với nhau, dưới sự thúc giục của Ngô Diệu Ny, Trương Hạo đành phải chán nản đứng dậy đi làm.
Nhưng anh lại nghiêm túc yêu cầu Ngô Diệu Ny xin nghỉ phép một ngày, Ngô Diệu Ny không cãi được, đành phải xin nghỉ.
Lý do hôm qua uống rượu nhiều nên hôm nay đau đầu.
Trương Hạo nhìn khuôn mặt đang đỏ bừng vì nói dối của Ngộ Diệu Ny, cười khẽ, sau đó bị vợ nhỏ của mình lườm một cái.
Trương Hạo ngừng cười, đứng dậy thì thấy Ngô Diệu Ny dùng chăn quấn người lại, chỉ để lộ cái đầu nhỏ, mắt nhìn anh không ngừng. anh đành cười bất đắc dĩ rồi rời phòng.
Ngô Diệu Ny thấy Trương Hạo rời đi mới ôm chăn nằm ngủ đến khi bụng réo mới chịu dậy.
Cùng lúc đó, chuông cửa vang lên, là người bán hàng đem đồ ăn đến cho cô.
Ngô Diệu Ny biết Trương Hạo gọi người đem đồ ăn đến cho mình, cô thấy rất ấm áp.
Nhìn đồ ăn yêu thích của mình, cô rất cảm động, có một người đàn ông quan sát từng chi tiết hành động của bạn, bạn có thể không cảm động sao?
Ngô Diêu Ny sấy tóc thật nhanh, sau đó bắt đầu ăn.
Ngay lúc đó, giọng nói máy móc của hệ thống bắt đầu vang lên [Người chơi, lúc nãy tôi quên báo với cô, giá trị hảo cảm của nam phụ đối với cô đang tăng vọt, trực tiếp nhảy từ 60% đến 100%, hơn nữa, nó còn có dấu hiệu tăng thêm]
Giọng nói mang theo sự hưng phấn.
Đương nhiên điều này cũng khiến Ngô Diệu Ny hưng phấn vô cùng, điều này có nghĩa là cô sắp hoàn thành nhiệm vụ, có điều, cô có chút luyến tiếc.
Có người ngủ ngon thì cũng có người ngủ không ngon.
Ví dụ điển hình là Thẩm Ngạn và Tạ Nghệ Hinh.
Thẩm Ngạn suy nghĩ về Ngô Diệu Ny, còn Tạ Nghệ Hinh thì nghĩ về Thẩm Ngạn.
Một đêm không ngủ.
Buổi sáng, Thẩm Ngạn nghe bên tài nguyên nhân lực báo nghỉ phép thì biết rõ tối qua Ngô Diệu Ny và Trương Hạo xảy ra chuyện, anh cảm thấy hối hận vô cùng, đáng ra lúc đó nên ngăn cản không cho Trương Hạo đem Diệu Ny đi.
Nghĩ đến chuyện có thể xảy ra giữa bọn họ, Thẩm Ngạn thấy lòng mình rất đau, trái tim của anh như bị ném vào trong nồi chào, Thẩm Ngạn vuốt ngực mình, đôi mắt vô cùng lạnh lùng.
Lúc này anh mới biết, người anh yêu là Ngô Diệu Ny, cho dù là trước kia hay bây giờ cũng đều như thế.
Cho nên dù thế nào anh cũng không dâng tặng Ngô Diệu Ny cho Trương Hạo.
“Đinh! Chúc mừng người chơi, vì nam chính ghen nên đã tăng thêm 10% giá trị hảo cảm với người chơi, bây giờ là 79%”
Danh sách chương