Editor: ChieuNinh
Hôm sau, Sở Chước và Bích Tầm Châu, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng nhau đi chung quanh ở Thạch Quan thành, thuận tiện tìm hiểu tin tức.
Như bọn họ sở liệu, loại tồn tại chợ đen không thể lộ ra ánh sáng này, ở đại lục nào cũng không sẽ tùy tiện phơi bày ngoài ánh sáng, không có phương pháp thật đúng là tìm không thấy địa phương, hơn nữa thế lực gia tộc thành chủ đại lục Tinh Triệu này đây, cái loại thế lực chuyên môn buôn bán tin tức lại càng không dễ bày ra ở bên ngoài.
Dù sao không ai thích chuyện nhà mình bị trở thành tin tức bán cho địch quân.
Giữa trưa, bọn họ chọn một nhà tửu lâu tên là Túy Tiên lâu dùng bữa.Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
Túy Tiên lâu có một chiêu bài —— Túy Tiên Nhưỡng, có thể nói là nổi tiếng gần xa, nghe nói Túy Tiên lâu đều có chi nhánh ở rất nhiều thành trì khổng lồ trên đại lục Tinh Triệu. Người tu luyện mỗi lần đến đều phải đặc biệt tới Túy Tiên lâu tại nơi đó, chính là vì nếm hương vị của nó. Túy Tiên Nhưỡng này mỗi ngày tiêu thụ số lượng có hạn, hơn nữa cấm đóng gói mang bên ngoài, cho nên muốn uống thật đúng là phải tự mình đến Túy Tiên lâu.
Đương nhiên, nó còn có một đặc điểm, còn vô cùng đắc ngoại dự đoán.
Bọn họ đến thời gian rất khéo, vừa vặn còn thừa lại một chai Túy Tiên Nhưỡng cuối cùng, Sở Chước cũng không thèm nhìn tới giá cả, vô cùng hào phóng gọi lên.
Túy Tiên Nhưỡng đựng ở trong một cái chai màu ngọc bích, màu sắc nước rượu trong trẻo, hương khí tập kích người, câu đến Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng Huyền Uyên rục rịch.
"Thơm quá." Mặc Sĩ Thiên Kỳ duỗi dài cổ, thúc giục Sở Chước nhanh chóng rót rượu.
【Chủ nhân, đệ muốn!】Huyền Uyên cũng trông mong kêu.
Vì thế Sở Chước lấy ra năm ly rượu, rót năm chén Túy Tiên Nhưỡng, mỗi người đều có phần.
Mọi người bưng ly rượu lên nhấp một ngụm, chỉ cảm thấy linh tửu vào miệng mềm mại kéo dài, vô cùng dư vị, cũng có thể nhanh chóng bổ sung linh lực trong cơ thể, nhấp thêm một ngụm, cả người đều ấm dào dạt.
Phát hiện nó thế nhưng có hiệu quả bổ sung linh lực, Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều có chút kinh ngạc.
Linh tửu cũng không phải vật hiếm lạ gì, nhưng linh tửu có thể bổ sung linh khí rất nhanh lại cực kì rất thưa thớt, làm cho người ta chạy theo như vịt.
Túy Tiên Nhưỡng không chỉ có vị thượng đẳng, mùi vị nhất tuyệt, mà có thể bổ sung linh lực, cũng không trách nó có thể nổi danh.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng thường giao tiếp cùng linh tửu, thỉnh thoảng còn thích tự mình ủ một ít, có thể nói là người cực kỳ có nghiên cứu đối với linh tửu trong bọn họ.
Hắn uống trước một ngụm đỡ thèm, sau đó ngụm thứ hai bắt đầu, chậm rãi nhấm nháp, rất nhanh thì phân tích ra thành phần trong Túy Tiên Nhưỡng, nhỏ giọng nói cùng Sở Chước: "Sở tỷ, Túy Tiên Nhưỡng này dùng là đều là linh thảo linh quả cao cấp mà ủ, dường như còn bỏ thêm nước linh tuyền, chẳng trách hương vị thuần chính như thế, còn có thể bổ sung linh lực, ta cũng sẽ ủ."
"Thật sự?" Sở Chước kinh ngạc nhìn hắn.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ đắc ý nói: "Đương nhiên rồi, trong những đan phương bản cổ Kính Trạch Quân đưa ta, thì cũng có đan phương chuyên môn ủ linh rượu."Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
Sở Chước mừng rỡ, nhỏ giọng hỏi: "Nếu vậy muốn ủ phẩm chất linh rượu giống Túy Tiên Nhưỡng bậc này, cần phải có linh thảo cùng linh quả gì?"
Lúc này Mặc Sĩ Thiên Kỳ đếm trên đầu ngón tay, nói mấy thứ linh thảo cùng linh quả, Sở Chước nghe xong rốt cục hiểu rõ vì sao một bình nhỏ Túy Tiên Nhưỡng lại đắc đỏ như thế, dùng nhiều linh thảo cùng linh quả cao cấp như vậy ủ, còn thêm một giọt nước linh tuyền đến gia tăng linh khí trong rượu ủ, nếu không tiện tay vơ thêm chút linh thạch thì làm sao đủ? "Xem ra thân phận ông chủ phía sau màn Túy Tiên Nhưỡng này bất thường, ngay cả nước linh tuyền cũng bỏ ra hào phóng vậy." Bích Tầm Châu tổng kết nói. Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh
Sở Chước gật đầu, nàng hiểu đạo lý nhân ngoại hữu nhân, đời trước cũng đã hiểu không thể coi khinh bất luận kẻ nào, đặc biệt là đại lục Tinh Triệu còn là đại lục cao nhất Linh thế giới, càng không thể coi nhẹ.
A Chiếu và Huyền Uyên đều uống vào Túy Tiên Nhưỡng trong ly rượu, lại bảo Sở Chước rót thêm, bởi vậy có thể thấy được hai tên này cũng thích vật trong chén.
Như thế, uống đến vòng thứ ba, bình rượu trống rỗng.
"Quả thực là lòng dạ hiểm độc mà!" Mặc Sĩ Thiên Kỳ tức giận không thôi: "Mới uống vài chén thì hết rồi, còn thu nhiều linh thạch như vậy, muốn kiếm linh thạch kiếm đến điên rồi sao?"
Sở Chước vội nói: "Đừng kêu lớn tiếng như vậy, nhỏ giọng để người ta nghe được."
Ở trong tiệm người ta hiềm nghi bọn họ chiêu bài rượu quý, cái này không phải là vả mặt sao? Bọn họ uống không nổi, không có nghĩa là những người khác cũng uống không nổi.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ mếu máo: "Sở tỷ, muốn uống thì chúng ta tự mình ủ đi, vừa vặn chỗ của ta có mấy cái đan phương ủ linh rượu, chúng ta ủ tự mình uống, uống không hết thì bán đi giá cao."
Sở Chước thấy hắn ý chí chiến đấu tăng cao, tự nhiên sẽ không phản đối, cười đáp ứng một tiếng.
Ở Túy Tiên lâu dùng xong cơm trưa, Mặc Sĩ Thiên Kỳ bệnh cũ lại tái phát, đi tới đi tới, liền đi đến con phố chuyên môn bán linh thảo của Thạch Quan thành, ôm bé rùa liền nhấc chân đi vào.
Sở Chước cùng Bích Tầm Châu đành phải đi vào theo, trơ mắt nhìn hắn đều cuốn đi tất cả linh thảo coi trọng trong tiệm người ta, thẳng đến khi linh thạch trong túi càn khôn đều bị vét sạch, mới cảm thấy mỹ mãn rời khỏi.
Trở lại khách sạn, Mặc Sĩ Thiên Kỳ liền bắt đầu chuẩn bị chuyện ủ rượu.
Hôm nay đó bình Túy Tiên Nhưỡng rất mắc, kích thích đến hắn, không nghĩ tới linh rượu cũng có thể bán nhiều tiền như vậy, đương nhiên không thể buông tha loại tồn tại có thể kiếm linh thạch này, đợi về đại lục Nghiễm Nguyên, có thể cho Dịch Chấn cầm bán, đến lúc đó chờ thu linh thạch là tốt rồi.Advertisement / Quảng cáo(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});
Thật sự là càng nghĩ càng đẹp, Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhiệt tình mười phần đi làm việc.
Bé rùa nghe nói hắn muốn ủ linh rượu, hồi tưởng mỹ vị Túy Tiên Nhưỡng, cũng đi theo đi vô giúp vui.
Ở khi Mặc Sĩ Thiên Kỳ vội vàng ủ rượu, Sở Chước và Bích Tầm Châu thì lại vội vàng tra việc thành chủ Thạch Quan thành cùng với ba ngày sau thành chủ phủ nạp thiếp.
Thành chủ Thạch Quan thành rất dễ tra, dù sao nơi này là Thạch Quan thành, chuyện của thành chủ Thạch Quan thành ở đây cũng không phải cái bí mật gì.
Thành chủ Thạch Quan thành họ Thạch, tên là Thạch Thâm, là chính hệ Thạch thị Tây kinh, tu vi Nân Hoàng cảnh tầng ba.
Ở đại lục Tinh Triệu, chỉ có tu vi Nhân Hoàng cảnh, mới có thể trở thành đứng đầu một thành, mà thành trì bọn họ quản lý, quy tắc trở thành chi thành phụ thuộc