Đám người Âu Dương Tuệ vẫn còn ở khách điếm, Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên quen cửa quen nẻo tìm được phòng cô ta, trước khi cô ta thét chói tai nhanh chóng điểm huyệt đạo của cô ta.

Thời Yên nhìn Âu Dương Tuệ không thể nhúc nhích cũng không thể mở miệng trước mặt, tươi cười hòa ái nói: “Đừng khẩn trương, hôm nay chúng ta tới là nói chuyện làm ăn với cô, khẳng định cô sẽ cảm thấy hứng thú.”

Âu Dương Tuệ mắt to trừng cô, Thời Yên tươi cười vô hại nói: “Triều đình muốn thu thập Vạn phu nhân, tổng bình chọn Sáng Tạo 108 khẳng định thất bại, cô cũng không có khả năng xuất đạo vị trí C. Nhưng không sao, ta tính tổ chức một Áp Lục Giang Sáng Tạo 48, đã được triều đình phê chuẩn, nếu cô muốn, chúng ta có thể giúp cô xuất đạo vị trí C.”

Cảm xúc trong mắt Âu Dương Tuệ thay đổi rất nhiều lần, cuối cùng dần dần bình tĩnh, cô ta nhìn Thời Yên, như thể đang hỏi cô có điều kiện gì. Thời Yên nói: “Cái chết của Dung Giảo Giảo, cô biết là ai làm không?”

Nghe được tên Dung Giảo Giảo, thần sắc của Âu Dương Tuệ lại lần nữa nổi lên biến hóa, Thời Yên không ép hỏi cô ta, mà chờ cô ta suy nghĩ một lúc, mới động thủ giải huyệt cho cô ta: “Chỉ cần cô nói chuyện cô biết ra, chúng ta có thể khiến cô giành được vị trí C Áp Lục Giang Sáng Tạo 48.”

Âu Dương Tuệ mím môi, nói với cô: “Cô bảo ta phản bội sư môn?”

Thời Yên cười một tiếng: “Hiện tại triều đình thanh tra Vạn phu nhân, tất cả người liên quan đến cô ta đều sẽ bị liên lụy, môn phái khác còn dễ nói, nhưng Bích Vân Phường và Liệt Phong Ổ khẳng định trốn không thoát đâu. Chưởng môn đương nhiệm Bích Vân Phường Lam Thanh Tễ cấu kết Vạn phu nhân, không chỉ có thu rất nhiều tiền tài bất nghĩa, còn hại chết mạng người, bà ta mới có lỗi với sư tổ Bích Vân Phường, có lỗi với sư môn.”

Âu Dương Tuệ mím môi không trả lời, dường như đang do dự giãy giụa, Thời Yên thấy cô ta còn lưỡng lự, lại bỏ thêm một liều thuốc mạnh: “Nếu cô chấp mê bất ngộ, nhất định muốn giúp đỡ Vạn phu nhân, như vậy cô cũng sẽ bị triều đình cho rằng là đồng đảng của cô ta mà cùng thu thập, đến lúc đó đừng nói vị trí C hay không, có thể nhặt về một mạng không cũng khó nói.”

Âu Dương Tuệ bị Thời Yên thuyết phục, cô ta nhìn Thời Yên, nói: “Tối ngày hôm đó, Dung sư tỷ nói muốn thương lượng chuyện 108 năm nay với sư phụ nên đến viện của sư phụ tìm người. Ta lặng lẽ đi theo sau Dung sư tỷ, muốn nghe xem tỷ ấy với sư phụ nói cái gì, không nghĩ tới Dung sư tỷ đi đến cửa phòng sư phụ, cũng không đi vào, mà đứng ở bên ngoài một lát. Sau đó bỗng nhiên, trong phòng bay ra một cây đao, một đao mất mạng, tiếp đó, Vạn phu nhân và sư phụ từ bên trong đi ra, lúc ấy ta bị dọa choáng váng, may mắn lúc ấy bọn họ vội vàng xử lý thi thể Dung sư tỷ, cũng không phát hiện ra ta.”

Thời Yên nghe xong, nhíu mày nói: “Ta đã thấy thi thể Dung Giảo Giảo, tử trạng rất khủng bố.”

“Đó là sau đó vì giấu tai mắt người khác, bọn họ cố ý làm, thi thể cũng là bọn họ dọn đến phòng Dung sư tỷ. Nhưng ta không biết đêm đó rốt cuộc Dung sư tỷ nghe được cái gì mới có thể gặp tai họa bất ngờ này.”

Lục Cảnh Nhiên hừ lạnh một tiếng: “Còn có thể là cái gì, cô biết Phi Hoa Phái diệt môn như thế nào không? Đại Hàn Yên cũng chỉ nghi ngờ Vạn phu nhân và Sáng Tạo 108, toàn bộ môn phái cũng biến mất.”

Âu Dương Tuệ nhớ tới chuyện đêm đó, sắc mặt cũng có chút trắng bệch, cô ta thật sự từng nghĩ nói ra nhưng Dung Giảo Giảo vừa chết, cô ta chính là người nổi nhất Bích Vân Phường, cho nên sau khi chuyện xảy ra, cô ta mới luôn bảo trì trầm mặc.

Thời Yên nói: “Những lời vừa rồi của cô, hy vọng lúc sau có thể nói trước mặt mọi người một lần nữa.”

Âu Dương Tuệ vẫn có chút lo lắng: “Sau đó Vạn phu nhân có thể trả thù ta không?”

“Yên tâm đi, lần này Vạn phu nhân không lật nổi người, cô làm như vậy còn có thể tăng chút hảo cảm, coi như là tạo nhiệt cho sau này xuất đạo đi.”

Đối với lời của Thời nói, Âu Dương Tuệ bán tín bán nghi: “Cô thật sự muốn tổ chức cái gì Áp Lục Giang 48?”

“Đương nhiên, nhóm nhạc nữ lại không phải chỉ có Vạn phu nhân biết tổ chức, ta còn muốn thành lập nhóm nhạc nam nữa.”

“Nhóm nhạc nam?” Đây là lần đầu tiên Âu Dương Tuệ nghe cái từ này, ngữ khí có vài phần kinh ngạc.

Thời Yên đang định phổ cập nhóm nhạc nam cho Âu Dương Tuệ, trong khách điếm lại ồn ào, Thời Yên mở cửa sổ nhìn ra ngoài, quay đầu lại nói với Lục Cảnh Nhiên: “Là người quân doanh, triều đình đã bắt đầu hành động.”

Vì tranh thủ quyền chủ động, Thái Tử hành động rất nhanh chóng, nhưng sau khi Vạn phu nhân phát hiện không thấy danh sách đã mang theo vật phẩm quý giá dễ mang theo và A Cường trốn chạy. Cô ta muốn tránh đầu sóng ngọn gió trước rồi vận dụng nhân mạch tích lũy, tìm đúng thời cơ phản kϊƈɦ, không nghĩ tới mới ra khỏi thành không lâu, đã bị một đại đội nhân mã đuổi theo, dẫn đội là Tống tướng quân tiếng tăm lừng lẫy trong quân doanh.

“Vạn phu nhân, phụng mệnh Thái Tử, truy bắt ngươi hồi kinh.” Tống tướng quân ngồi trêи lưng ngựa, trêи cao nhìn xuống nhìn cô ta.

Vạn phu nhân ngăn A Cường phía sau chuẩn bị đánh nhau, cười hỏi Tống tướng quân: “Không biết Thái Tử lấy lý do gì truy bắt ta?”

“Ngươi cấu kết mệnh quan triều đình, kết bè kết cánh, lợi dụng thi đấu 108 giành lợi nhuận kếch xù, nhiễu loạn võ lâm, mấy cái này còn chưa đủ sao?”

Trong lòng Vạn phu nhân biết quyển sách sở hữu tất cả bí mật của mình khẳng định rơi xuống tay Thái Tử, lần này, chỉ sợ thật sự phải tử chiến đến cùng: “Triều đình chụp cái mũ lớn như vậy, ta thật sự không chấp nhận được.”

Tống tướng quân chẳng có tâm trạng nhiều lời với cô ta, trực tiếp sai người bắt cô ta: “Có chuyện gì, trở về kinh thành rồi nói.”

Vạn phu nhân không nghĩ tới Thái Tử hành động nhanh như vậy, lúc này bị bắt trở về, chỉ sợ cũng lành ít dữ nhiều, kế hoạch phản công của cô ta vẫn cần thời gian chuẩn bị. A Cường đao đã ra khỏi vỏ, Vạn phu nhân thừa dịp hắn ngăn cản binh lính, mang theo hạ nhân vội cưỡi ngựa chạy đi.

Trong thành rất mau truyền đến tin tức, nói ngoài thành người của Tống tướng quân và thủ hạ của Vạn phu nhân đánh nhau. Lúc Tống tướng quân mang theo đại đội nhân mã ra khỏi thành, bá tính trong thành đã nghị luận sôi nổi, suy đoán tràng diện lớn như vậy là đi bắt ai. Lúc này nghe nói bắt Vạn phu nhân, tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc.

“Vạn phu nhân phạm vào chuyện gì?”

“Không biết, nhưng lúc trước ở Lương Sơn, trước tổng bình chọn 108, có người nói cô ta diệt toàn môn Phi Hoa Phái.”

“Loại lời này ngươi cũng tin? Không phải nói người kia là tuyển thủ bị đào thải, cố ý trả thù sao? Ta thấy chuyện Phi Hoa Phái, vẫn là Lang Hỏa Cung làm.”

Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên ngồi ở trà lâu, nghe khách nhân trà lâu thảo luận đến khí thế ngất trời. Thời Yên uống một ngụm trà, nói với Lục Cảnh Nhiên: “Vạn phu nhân khẳng định trốn không thoát, Tống tướng quân chính là nhân vật đánh đến tiểu quốc xung quanh đều tè ra quần, bắt một Vạn phu nhân dư dả.”

Lục Cảnh Nhiên nói: “Chỉ sợ cũng không đơn giản, A Cường bên cạnh Vạn phu nhân cũng là cao thủ có thể lấy một địch trăm.”

Thời Yên nghĩ ngợi, nói: “Mặc kệ Vạn phu nhân có thể trốn hay không, bước tiếp theo của cô ta khẳng định là tẩy trắng bản thân, nói là triều đình vội vã hại cô ta, ta cảm thấy lúc này chúng ta có thể bắt đầu dẫn tiết tấu.”

Nói đến dẫn tiết tấu, đương nhiên lại do Thời Niên làm nóng lên. Hai ngày nay hắn vẫn luôn chiếu cố Đại Hàn Yên, Đại Hàn Yên đã tỉnh lại, chẳng qua tạm thời còn không thể xuống giường. Thời Niên sắc thuốc cho Đại Hàn Yên xong thì tới trà lâu hội hợp với hai người Thời Yên, nghe bọn họ nói kế hoạch xong, hắn nhanh chóng đi làm.

Chẳng được bao lâu, có khách nhân đi vào trà lâu, lớn tiếng thảo luận với bằng hữu bên cạnh: “Nghe gì chưa, triều đình muốn bắt Vạn phu nhân.”

Bằng hữu khinh thường nói: “Trong kinh thành còn có ai không nghe nói chứ.”

Người nọ cố ý thấp giọng, nhưng lại có thể bảo đảm người chung quanh dựng lỗ tai đều có thể nghe thấy: “Vậy chuyện này khẳng định ngươi không biết, ta nghe người Bích Vân Phường nói, cái chết của Dung Giảo Giảo cũng là Vạn phu nhân làm!”

Bằng hữu kinh ngạc nói: “Ấy chớ, lời này cũng không thể nói bậy, Dung Giảo Giảo không phải tuyển thủ đứng đầu 108 lần này sao, Vạn phu nhân sao lại muốn giết cô ấy?”

Người nọ ra vẻ thần bí nói: “Đương nhiên là bởi vì cô ấy biết chuyện không nên biết. Vạn phu nhân cấu kết chưởng môn Bích Vân Phường, thu không ít tiền tài bất nghĩa, thậm chí cả quan viên triều đình cũng thông đồng không ít, Tứ hoàng tử chính là nam nhân sau lưng cô ta! Ngươi nói triều đình không bắt cô ta, bắt ai?”

Thời Yên ở bên cạnh nghe được đầy đầu dấu ba chấm, Thời Niên lôi kéo được hai người kể chuyện ở đâu, trình độ này có thể gia nhập đội kịch truyền thanh Đức X.

Khách nhân trong trà lâu lập tức chất vấn bọn họ, hai người lại hoàn toàn không để ý đến bọn họ, đổi chỗ ngồi, lại nói lại những lời này một lần.

Người ở kinh thành khẳng định không phải ai ai cũng thích Vạn phu nhân, những lời này tự nhiên vào trong tai những người không thích Vạn phu nhân, tự nhiên là thuận lòng bọn họ, vì thế một đoạn này bị người ta khuếch đại, lại truyền đến nơi khác. Chờ Tống tướng quân áp giải Vạn phu nhân trở về, toàn bộ kinh thành đều truyền khắp.

Vạn phu nhân bị áp giải về, bá tính trong kinh thành đều đi xem náo nhiệt, Thời Yên cũng đi theo Lục Cảnh Nhiên, đi xem trận rầm rộ này. Bên cạnh Vạn phu nhân không có A Cường, toàn thân trêи dưới cũng rất chật vật, tất cả mọi người đều nhìn cô ta, nghị luận sôi nổi.

“Vừa rồi ta từ ngoài thành trở về, thấy Tống tướng quân bắt Vạn phu nhân, cực kỳ thảm thiết! Thị vệ của Vạn phu nhân, một mình đánh nhiều binh lính như vậy, trêи người nơi nơi đều bị thương, còn không chịu ngã xuống! Cuối cùng vẫn là Tống tướng quân tự mình ra tay, kết liễu hắn!”

Lục Cảnh Nhiên nghe xong lời này, ngây người một chút, hỏi người kia: “Ngươi nói thật ư?”

“Đương nhiên là thật! Ngoài thành đã có rất nhiều người chết, hiện tại thi thể vẫn còn đó, nếu ngươi không tin, có thể tự mình đi xem!”

Tâm trạng Lục Cảnh Nhiên phức tạp, A Cường làm một thế hệ đao khách, cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy. Hắn còn đang vì A Cường chết mà cảm thấy tiếc hận, thành viên 108 đương nhiệm đột nhiên xông ra, lấy Trương Hân Duyệt cầm đầu, bắt đầu kêu oan cho Vạn phu nhân. Bọn họ không tới đơn độc, còn mang theo rất nhiều người hâm mộ, trong tay giơ biểu ngữ, đội nhân mã của tướng quân đều bị cản lại.

“Triều đình chính là không quen nhìn nhóm nhạc nữ chúng ta phồn vinh phát triển, cố ý sắp xếp tội danh chẳng biết có không đả kϊƈɦ chúng ta, chúng ta không phục!”

Đám người ồn ào quan phủ thịt cá bá tính, ầm ĩ muốn đòi công đạo cho Vạn phu nhân và thần tượng nhà mình.

Nhân mã của Tống tướng quân dừng lại, nhìn đám người mênh ʍôиɠ đối diện nhăn lại mày. Một nhóm nhạc nữ có thể động viên nhiều bá tính, công nhiên chặn lại nhân mã triều đình, về sau, chẳng phải là muốn tạo phản là có thể tạo phản? Nhưng hắn cũng không thể ra tay với bá tính, nếu không càng cho người mượn cớ. Thời Yên điều tiết “Khí tràng co duỗi tự nhiên” thành vòng cổ, sau đó từ trong đám người đi ra, nói vói fan kϊƈɦ động: “Mọi người đừng xúc động, nghe ta nói! Triều đình chỉ điều tra Vạn phu nhân phạm tội trái pháp luật, không phải muốn đả kϊƈɦ nhóm nhạc nữ, không chỉ có không đả kϊƈɦ, bọn họ còn sẽ ủng hộ chúng ta tổ chức nhiều nhóm nhạc nữ, còn có nhóm nhạc nam! Áp Lục Giang Sáng Tạo 48 biết không?”

Đám người an tĩnh trong chốc lát, liền có người nhận ra cô: “Đây không phải Thời Lệ Lệ của ‘Nhân giận không thẳng’ sao?”

Thời Yên nói: “Là ta là ta, hy vọng mọi người tin tưởng ta, ta nói đều là thật, hơn nữa nhóm nhạc nữ Áp Lục Giang 48 chúng ta, đã có thành viên dự trữ thứ nhất, Âu Dương Tuệ!”

Cái tên Âu Dương Tuệ vừa ra, đám người lại ồn ào một trận, Lục Cảnh Nhiên mang theo Âu Dương Tuệ đi ra khỏi đám người, đứng bên cạnh Thời Yên. Âu Dương Tuệ nhìn đám người trước mặt, mấp máy môi nói: “Chào mọi người, ta là Âu Dương Tuệ của Bích Vân Phường, ở chỗ này ta muốn tố giác với mọi người một chuyện, Dung Giảo Giảo sư tỷ, chính là Vạn phu nhân giết chết.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện