"Anh..." Mặt của Đường Tử Thiến đỏ bừng, cảm giác sâu sắc mình bị trêu ghẹo. Cô muốn nói gì đó, nhưng tâm tình quá kích động, quên mất nói gì.

"Hửm...?" Giọng của Cố Hoành rất thấp, mang theo mị hoặc nồng đậm.

Thật mê người. Trong lòng Đường Tử Thiến có một chút xíu lo lắng và rụt rè, đột nhiên trở nên nhỏ bé. Cô vừa định nói những lời trong lòng ra, thì một hồi chuông điện thoại quen thuộc phá vỡ bầu không khí đẹp đẽ.

Là điện thoại của Cố Hoành reo, nhưng anh giống như không nghe thấy, vẫn nhìn Đường Tử Thiến: "Muốn nói gì?"

"Hả... Điện thoại anh reo."

"Em nói hết lời trước."

"Tôi muốn nói chính là điện thoại của anh reo." Đường Tử Thiến không thừa nhận.

Ánh mắt của Cố Hoành trở nên tĩnh mịch, Đường Tử Thiến kéo ra một nụ cười, sau đó cúi người xuống, từ cánh tay anh đang chống đỡ chui ra ngoài.

Cố Hoành thở dài một hơi, lấy di động ra, thấy là Lý Húc gọi tới, sắc mặt không vui nhận điện thoại: "Chuyện gì?"

"Lão đại! Không xong rồi, anh nhìn thấy tin tức trên mạng chưa? Muốn làm sáng tỏ không? Muốn tôi trở về bên cạnh anh không?" Lý Húc kích động nói.

Cố Hoành điều chỉnh cảm xúc, khắc chế bản thân không phát hỏa với Lý Húc: "Không cần để ý tới."

"À." Lý Húc khó hiểu có chút thất vọng, đi theo Cố Hoành thời gian lâu như vậy, gần đây tai tiếng của anh đặc biệt nhiều, nhưng mà mỗi lần anh có tai tiếng, anh ta là trợ lý số 1 đều không ở bên cạnh. Lý Húc rất có cảm giác một anh hùng không đất dụng võ.

Điện thoại rất nhanh cúp máy, Đường Tử Thiến đã chạy.

****

Trời đã trong, ngày mùa thu ánh nắng mặt trời chiếu khắp đất đai, mang theo ấm áp nhè nhẹ, chẳng mấy chốc hong khô hơi ẩm trong không khí.

Đường Tử Thiến ngồi trên ghế treo ở dưới tàng cây, dựa vào lưng ghế, đung đưa đung đưa, hết sức mãn nguyện.

Cố Hoành ngồi trên băng ghế bên cạnh, trong tay cầm tờ báo, thường thường đẩy ghế treo một cái.

"Thời tiết thật tốt a." Đường Tử Thiến cảm khái.

"Ừm." Cố Hoành nhàn nhạt đáp lời.

"Đoán chừng điện thoại của đạo diễn sắp gọi tới."

"..." Cố Hoành luôn đặt công việc ở vị trí số 1, đột nhiên rất không muốn làm việc.

Điện thoại đạo diễn còn chưa gọi tới, thì điện thoại của Nhiễm Tĩnh gọi tới trước.

Cô ta gọi cho Đường Tử Thiến.

"Tử Thiến, cô và Cố Hoành đi nghỉ phép hả?"

Tuy chuyện này không nhiều người biết lắm, nhưng Nhiễm Tĩnh biết cũng không có gì kỳ lạ, chỉ là Đường Tử Thiến vẫn phải uốn nắn: "Là vì mấy hôm nay trời mưa không thể đóng phim, tạm thời nghỉ, không định kỳ trở lại làm việc, cho nên boss tôi tìm một chỗ thư giãn một chút."

"Ò, vậy à." Nhiễm Tĩnh hiểu rồi, tiện đà dùng giọng điệu hài hước nói: "Hai người cũng thư giãn quá rồi nhỉ, đều bị bọn chó săn chụp lén. "

"Hả?" Đường Tử Thiến kinh ngạc. Hôm nay cô còn chưa có cơ hội lên mạng, mỗi lần cầm di động chơi một lát thì bị Cố Hoành ngăn lại.

"Phản ứng này của cô? Là bây giờ vẫn chưa biết cô đã trở thành con chim Hoàng Yến của Cố Hoành?"

"Chim Hoàng Yến gì?" Trong lòng Đường Tử Thiến lộp bộp một chút, cảm thấy có chuyện không ổn: "Tôi lên mạng xem xem, trước không nói chuyện với cô."

Sau khi Đường Tử Thiến cúp điện thoại thì lập tức lên mạng, vừa mở mục Giải Trí của ứng dụng tin tức ra, liếc mắt một cái đã nhìn thấy tin tức của Cố Hoành, hơn nữa không chỉ có một tin.

[Kim ốc tàng Kiều(*) của ảnh đế nào đó, kỳ nghỉ khó nhịn được cô đơn, ra vào thành đôi.]

(*) Kim ốc tàng Kiều: Để nói tới việc xây một nơi đẹp đẽ để cất giấu người đẹp.

[Cố Hoành đến chỗ ở của Kế Hạo Nhiên làm khách trước, chim Hoàng Yến đi theo.]

Hai tin tức đều có ảnh chụp, chỉ là hình ảnh đều không rõ, ảnh của Đường Tử Thiến không phải bóng lưng thì chính là một bên mặt mờ đi. Nhưng mà, đều có thể nhìn ra cô và Cố Hoành có vẻ hơi thân mật, không thể không nói, thật là có chút cảm giác ngọt ngào.

Cô lại đi xem Tieba của Cố Hoành, quả nhiên fans bùng nổ, đều kêu gào ảnh đế của các cô bị tiểu yêu tinh cướp mất, muốn đào tiểu yêu tinh hại các cô thất tình ra... (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Nhìn thấy, trong lòng Đường Tử Thiến hoang mang.

Cô giống yêu tinh chỗ nào? Có chút oán giận nhìn về phía Cố Hoành sau lưng, thấy anh vẫn nghiêm túc xem báo như cũ, nên Đường Tử Thiến đưa di động trong tay đến trước mặt anh.

Cố Hoành không nhận, nhìn về phía cô, nói: "Loại này tin tức không cần phải để ý."

"Mặc kệ thật sự tốt không? Fans của anh phần lớn là fan bạn gái, bị các cô hiểu lầm, sẽ thoát fan(*)."

(*) Thoát fan: không còn quan tâm, yêu thích idol đó nữa.

"Không sao cả."

Đường Tử Thiến vẫn cảm thấy không ổn, luôn thấy chột dạ: "Để Đinh tỷ làm sáng tỏ một chút?"

"Làm sáng tỏ cái gì?"

"Thì nói anh không có kim ốc tàng gia, chỉ là cùng với trợ lý..." Haiz, làm sao cũng vẫn cảm thấy kỳ quái.

Cố Hoành đóng tờ báo lại, nói: "Tiếp theo sẽ có tin tức nghi ngờ tính chân thật, rồi sau đó điều tra em một lần."

Đường Tử Thiến không có lời gì để nói, Cố Hoành đưa tay tới xoa xoa tóc cô, mỉm cười nói với cô: "Không cần lo lắng, đoán chừng lúc này đã có bọn chó săn thật sự canh giữ ở cửa Làng du lịch, rất nhanh bọn họ sẽ trả lại chân tướng."

"Thật à?" Chỉ là trả lại chân tướng. Cô từng đi theo nghệ sĩ, sợ nhất chính là không có tai tiếng, miễn là có chó săn theo thì đều cam tâm tình nguyện, cũng không để bụng bọn họ viết lung tung.

Cố Hoành trấn an cô: "Chúng ta nói ra sự thật không bằng chín họ đào ra sự thật."

"Nhưng mà, rất nhiều chó săn tìm kiếm không phải sự thật, mà là điểm bùng nổ."

"Cho nên, bây giờ Đinh Văn đang vội liên lạc với phóng viên."

Đường Tử Thiến chớp chớp mắt, chợt nhẹ nhõm nở nụ cười. Đã sớm nghe nói Đinh Văn có quan hệ mật thiết với ông trùm truyền thông nào đó, rất nhiều người trong giới truyền thông đều rất nể mặt cô, đây cũng là nguyên do Cố Hoành ra mắt lâu như vậy, mà tin tức không nhiều, tai tiếng cũng rất ít.

Cô đột nhiên nghĩ đến một câu... "Đi theo Cố Hoành có thịt ăn", mà không cần phải trả giá thật đắt để ăn thịt.

Thật tốt.

Nhưng là vấn đề mới tới, bây giờ Cố Hoành có chút ý gì đó với cô, ngộ nhỡ thật sự cô và anh ở bên nhau, một ngày nào đó chia tay, chẳng phải là trợ lý cũng làm không được? Đến lúc đó lại phải đi tìm nhà dưới.

Cô thật sự rất muốn giữ công việc hiện tại này.

Không bao lâu, đạo diễn gọi điện thoại tới, thông báo bọn họ trở về quay phim.

Đường Tử Thiến không lưu luyến, tích cực thu dọn đồ đạc chuẩn bị chạy lấy người. Trước khi đi cô còn cố tình thay đổi một bộ quần áo, mặc áo khoác jean hôm đó bị chụp lén vào

"Tôi như thế này có phải quá cố tình rồi không?" Cô đột nhiên hơi lo lắng, hỏi Cố Hoành.

Cố Hoành đánh giá cô một cái, gật đầu.

Đường Tử Thiến mím mím môi, cởi áo khoác ra, dùng tay áo cột vào bên hông: "Như vậy có phải ổn hơn không?"

Cố Hoành cười: "Ừ, thật thông minh."

Hiếm khi được khen ngợi, tâm tình của Đường Tử Thiến tung bay.

Hai người ngồi xe tham quan của Làng du lịch đến cửa lớn, nơi đó có xe chuyên dùng đón bọn họ.

Nhìn xa xa cửa lớn, quả nhiên có một đám phóng viên giơ camera lên.

Theo xe lái tới gần, âm thanh tiếng chụp ảnh vang lên bên tai không dứt, tốc độ ngôn ngữ của các phóng viên cực nhanh đặt câu hỏi với Cố Hoành, nhưng Cố Hoành đều không trả lời.

Đường Tử Thiến kéo vali hành lý màu hồng của mình đi theo bên cạnh Cố Hoành. Đây là dưới sự yêu cầu mãnh liệt của cô, Cố Hoành mới đồng ý mỗi người tự xách vali của mình.

"Xin mọi người nhường đường một chút, kỳ nghỉ phép của Cố Hoành đã kết thúc, phải về đoàn phim quay phim." Đường Tử Thiến nói với phóng viên đang chen lấn.

Phóng viên lại hỏi Cố Hoành là nghỉ phép với ai, Đường Tử Thiến nhìn về phía vị phóng viên xinh đẹp kia cười một cái, nói: "Cố tiên sinh vẫn còn độc thân."

Sau đó, cô cũng không mở miệng nữa, thật may đã có phóng viên nhận ra áo của Đường Tử Thiến.

Lúc bọn họ trở lại đoàn phim đã là chạng vạng, ở trên đường hơn một tiếng, có tin tức mới liên quan Cố Hoành cũng đã đăng lên. Đường Tử Thiến vẫn luôn nhìn chằm chằm di động, nhìn về phía Cố Hoành báo cáo động thái mới nhất.

Fans đều nhận ra Đường Tử Thiến, rốt cuộc cũng biết căn bản không có tiểu yêu tinh gì đó, thật ra người ở bên cạnh Cố Hoành chỉ là tiểu trợ lý mà thôi. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Đồng thời Cố Hoành là bởi vì nguyên nhân thời tiết nên nghỉ tạm thời, hơn nữa là vì trời quang mây tạnh nên trở lại làm việc. Trong tình huống này, chưa đến mức gặp riêng người khác.

Tiểu trợ lý đi theo bên người đại minh tinh, thật sự quá bình thường.

Trên mạng, ngoại trừ tin tức của Cố Hoành hot, thì Kế Hạo Nhiên cũng rất hot, thậm chí trên Weibo có một đề tài... Tình anh em của ảnh đế và thần tượng hot nhất.

Tình anh em gì đó, Đường Tử Thiến vô lực phản bác.

Từ tin tức có thể biết được, Cố Hoành và Đường Tử Thiến rời đi không lâu, Kế Hạo Nhiên cũng từ Làng du lịch đi ra, sau đó cũng bị phóng viên phỏng vấn một phen. Anh ta không giống với Cố Hoành lãnh lùng trầm mặc, mà anh ta mỉm cười tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên, làm sáng tỏ sự thật, nói là trùng hợp với Cố Hoành chọn Làng du lịch này nghỉ phép, cho nên cùng nhau làm một bữa cơm ăn, không ngờ tới chuyện này cũng bị chụp được.

Có phóng viên hỏi một vấn đề sắc bén, hỏi anh ta vốn dĩ là diễn viên chính nhưng biến thành Cố Hoành, trong lòng có ý nghĩ gì. Vấn đề này rất nhạy cảm, nhưng thái độ Kế Hạo Nhiên không thay đổi, nói là từ trước đến giờ vai diễn viên chính này đều không phải mình, lấy đâu ra thay đổi. Anh ta trả lời làm phóng viên á khẩu, không đáp lời lại được.

Nửa tiếng sau, Kế Hạo Nhiên trở lại, sau khi đến đúng lúc giờ ăn cơm, cơm nước xong xuôi thì phải quay cảnh đêm.

Trong bữa ăn, mọi người không tránh khỏi bàn luận tin tức.

Kế Hạo Nhiên bất đắc dĩ nói: "Không ngờ một kỳ nghỉ phép mà có nhiều chuyện như vậy, đám chó săn bây giờ cũng quá liều mạng."

Cố Hoành nhìn anh ta một cái, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, nói: "Đúng vậy, thật sự không từ bất kỳ thủ đoạn nào."

Kế Hạo Nhiên vẫn luôn duy trì nụ cười hoàn mỹ, trong nháy mắt ngưng trệ. Đường Tử Thiến thấy được, cô cảm thấy ẩn ý thật sâu trong lời nói của Cố Hoành.

Còn có một việc, nghe nói đã có phóng viên đi theo xe bọn họ đến, vốn dĩ lấy cảnh là bí mật, bây giờ đã bị truyền thông biết được, những ngày tháng bình yên sắp bị phá vỡ. Đạo diễn không thích chuyện này, nhưng cũng không có cách nào, ông ta chỉ nói sau này phải tăng thêm tiến độ quay phim.

Mùa thu, ban đêm tới sớm, lúc tất cả công việc quay phim chuẩn bị xong, trời đã hoàn toàn tối đen. Trong núi không thể so với thành phố, không có ánh đèn rực rỡ, hơn nữa đây là phim cổ trang, ánh sáng ban đêm của thời cổ đại rất lờ mờ.

Khi quay phim, chỉ có mấy ngọn đèn phát ra ánh sáng, ánh sáng của những chỗ khác rất u ám.

Nội dung của cảnh diễn này là Kế Hạo Nhiên bị đuổi giết, Cố Hoành thấy được, nể tình anh ta đã từng ra tay giúp mình, cho nên ra tay trợ giúp.

Cảnh đánh nhau không tính là kịch liệt, nội dung chủ yếu là Kế Hạo Nhiên vì thế quấn lấy Cố Hoành, muốn làm bạn tốt với anh.

Nhân vật Kế Hạo Nhiên đóng là một công tử lang thang phóng khoáng, lạc quan, nhưng da mặt dày. Nhân vật như vậy có khác biệt không nhỏ với nhân vật tổng tài bá đạo mà trước kia anh ta diễn, hơn nữa vốn dĩ con đường anh ta đi chính là con đường phong độ, bởi vậy khống chế rất nhiều vấn đề.

NG nhiều lần, đạo diễn cho anh ta mặt mũi, nhẫn nhịn tính khí.

Chờ đến khi cảnh cuối cùng này kết thúc, mọi người đều rất mệt mỏi.

Mặc dù không ai nói gì, nhưng đối với Kế Hạo Nhiên vẫn có suy nghĩ, kỹ thuật diễn xuất của Kế Hạo Nhiên, kém xa Cố Hoành.

Lúc kết thúc công việc, đạo diễn nói: "Đêm nay mọi người nghỉ ngơi cho tốt, cảnh diễn ngày mai khá vất vả. Tổ Đạo cụ dậy sớm một chút chuẩn bị dây cáp, diễn viên nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai biểu hiện thật tốt, tranh thủ quay xong sớm chút."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện