Màn đêm từ từ buông xuống, những đám mây trêи bầu trời phủ đầy bụi bặm, thế giới trở nên tối tăm, mọi thứ đều trở lại im lặng, tất cả mọi thứ đều bình tĩnh như vậy, và đằng sau hình ảnh bình tĩnh nó càng giống như đêm trước của cơn bão.

Bạch Kiều Kiều cúp điện thoại, lạnh lùng cười nhạo một tiếng.

Không nghĩ tới Hứa Thăng kia vô dụng như vậy, cô còn chưa dùng toàn bộ thủ đoạn đối phó hắn, hắn đã tự sát!

Cô mở album ảnh, trong album là ảnh của Hứa Thăng trong nhà vệ sinh.

Hứa Thăng trong ảnh ngồi xổm ở góc tường, ôm lấy đầu, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười trào phúng, càng khiến cô kinh hãi chính là, Hứa Thăng trong ảnh lại nhìn chằm chằm vào ống kính, đôi mắt đỏ máu, trông như là xác chết!

Cô xoa xoa con ngươi của mình, định hình nhìn lại, trong ảnh nào có huyết sắc, rõ ràng là Hứa Thăng vẻ mặt bất lực ngồi xổm ở góc tường, lấy tay che thân thể buồn cười của mình.

Sắc mặt Bạch Kiều Kiều tái nhợt, thân thể cô bắt đầu run lên, rõ ràng là mùa hè, cô lại cảm thấy mình như đang ở trong mùa đông lạnh lẽo, hàn ý lạnh lẽo đánh vào trong lòng, nghĩ đến Hứa Thăng đã chết, lại nhìn ảnh chụp càng cảm thấy quỷ dị.

"Đáng chết!" Bàn tay run rẩy của cô chạm vào màn hình, xóa tất cả các bức ảnh trong điện thoại di động. Nhưng sự hoảng loạn của cô cũng không giảm đi nửa phần vì ảnh bị xóa bỏ, ngược lại là một trận buồn bực.

Cô nhìn xung quanh, phòng ngủ thiếu nữ màu hồng, túi xách, tủ quần áo, ghế sofa, búp bê, mỹ phẩm... Tất cả mọi thứ trước mắt đều là hoàn cảnh quen thuộc của cô, nhưng cô lại càng cảm thấy bối rối và lạ lẫm, nhất là con búp bê trời nắng treo bên cạnh ngưỡng cửa sổ, giống như bị giao cho sinh mệnh, đôi mắt đen nhánh kia nhìn chằm chằm cô...

"A a a!!!!"

Ánh sáng đột nhiên tối đi, thế giới trở lại im lặng.

Trong gương bên giường mơ hồ lộ ra một bóng đen, hắn lẳng lặng đứng ở nơi đó, không nhúc nhích, bóng đen kia cũng không biết đã ở bao lâu, thật lâu sau, mới biến mất không thấy đâu.

Sẵn sàng chưa? Đây chỉ là sự khởi đầu của trò chơi.

Hãy để tất cả các tội nhân chết!

Tiếu Trần tắt đèn, nằm nghiêng ở trêи giường, cậu hít sâu một hơi, ánh mắt có chút chua xót.

Trong một môi trường tối tăm, cậu chỉ có thể mơ hồ nhìn rõ hoàn cảnh phòng ngủ, cậu nhìn chằm chằm trần nhà thật lâu không thể ngủ được.

"Hứa Thăng." Cậu dùng chăn che đầu lại, nước mắt ướt đẫm vỏ gối của mình, cậu thống khổ đọc ra một cái tên.

"Đều là lỗi của tôi".

Nếu cậu không để Hứa Thăng trở thành mục tiêu của mọi người, Hứa Thăng sẽ không bị bắt nạt đến mức tự sát, nếu cậu tỉnh lại sớm một chút, có lẽ, Hứa Thăng sẽ không chết! Tất cả là lỗi của cậu!

Đầu óc của Tiếu Trần một mảnh hỗn loạn, cũng không biết qua bao lâu, cậu rốt cuộc mới mệt mỏi mà rơi vào giấc ngủ say.

Mà ở nơi cậu không nhìn thấy, tủ ở góc tường bị bóng đen phản chiếu bởi ánh trăng ngoài cửa sổ chậm rãi vặn vẹo, trong phút chốc, một bóng đen mới tách ra, bóng đen trêи tường bắt đầu chậm rãi di chuyển, biến thành một hình người.

Hắn nhẹ nhàng di chuyển, dừng lại trước bóng dáng Tiêu Trần. Hắn chậm rãi nằm xuống, cố gắng cùng bóng dáng Tiếu Trần hợp nhất thành một.

Thân thể Tiếu Trần đột nhiên run lên, trong giấc ngủ, cậu cảm giác được như là có người đang vuốt ve thân thể của hắn, đôi tay từ eo cậu trượt xuống, di chuyển đến đùi cậu.

Tựa hồ cảm nhận được thân thể cậu cứng ngắc, lại dùng tay kia nhẹ nhàng vuốt ve lưng hắn, ở chỗ xương bướm nhô ra kia, hắn có chút mê luyến an ủi nhiều lần.

Học trưởng.

Học trưởng của hắn.

Bóng đen phát ra âm thanh đầy thỏa mãn trong lòng.

Học trưởng của một mình hắn.

Thực sự rất ngoan.

Trường học hôm nay có chút âm u, rõ ràng dự báo thời tiết cho thấy hôm nay là một ngày nắng, nhưng bầu trời vẫn xám tro, bao quanh toàn bộ tòa nhà giảng dạy, mang đến cho người ta cảm giác bị tử khí bao phủ, mà bên ngoài có tầng sương mù lan tràn khắp trường học. Trường học tương đối hẻo lánh, bên ngoài đều là cây long não, sương mù dưới lá cây quấn quanh mang theo vài phần nguy hiểm không thể diễn tả được.

"Hôm nay cậu có thấy lạnh hơn bình thường rất nhiều không?"

"Được rồi, buổi sáng thôi, sẽ lạnh hơn ban ngày một chút."

Các bạn cùng lớp đi ngang qua thỉnh thoảng có ba hoặc hai người đề cập đến nhiệt độ bất thường.

Một nữ sinh sắc mặt tái nhợt xuyên qua đám người, đồng tử trống rỗng, tứ chi của nàng đi đường có chút cứng ngắc.

Trong đám đông có người nhận ra cô, "Đó không phải là Bạch Kiều Kiều sao? Hôm nay cô ấy sao trông như một bóng ma vậy? Thậm chí còn không có trang điểm. ”

"Này, Kiều Kiều." Một nữ sinh nhìn thấy Bạch Kiều Kiều đi tới, cao hứng vỗ vỗ bả vai cô. Bạch Kiều Kiều quay đầu lại, nhếch miệng cười với cô, lại mặt không chút thay đổi tiếp tục đi về phía trước, để lại nữ sinh một mình đứng tại chỗ, mồ hôi lạnh sầm sầm.

Nữ sinh nuốt một ngụm nước miếng, cô vừa mới vỗ vào tay Bạch Kiều Kiều, lòng bàn tay vẫn còn hàn ý lạnh lẽo, giống như là nắm lấy một khối băng lạnh lẽo, xuyên qua lòng bàn tay đánh vào thân thể cô.

Mà khi Bạch Kiều Kiều quay đầu lại, cô kinh hãi phát hiện, Bạch Kiều Kiều xoay đâu phải là cổ! Căn bản là đầu! Lúc đôi mắt nhìn chằm chằm cô, cả người cô lạnh lẽo, cô không nhìn thấy ảnh ngược của mình trong mắt Bạch Kiều Kiều, đó chỉ là lỗ hổng đen như mực mà thôi!

Thân thể cô mềm nhũn, hai chân bắt đầu run lên, ngay khi suýt nữa quỳ xuống đất, một đôi tay đỡ lấy cô.

Nữ sinh quay đầu, nhìn về phía người đỡ mình, sửng sốt.

Cư nhiên là cô!

Cao Từ Hàm nhìn thoáng qua bóng lưng Bạch Kiều Kiều đi xa, lại quay đầu nhìn chằm chằm cô gái mình bắt được, hỏi: "Bạch Kiều Kiều làm sao vậy? Như thế nào tôi lại cảm thấy cô ấy là lạ! ”

Sắc mặt nữ sinh càng trắng bệch hơn, cô run rẩy môi, "Bạch Kiều Kiều cô ấy là quỷ! ”

"Cái gì?"

"Tất cả những gì tôi nói là sự thật!" Nữ sinh rõ ràng có chút kϊƈɦ động, "Nhiệt độ cơ thể của cô ấy đặc biệt thấp, giống như băng! Lúc cô ấy quay đầu không phải là cổ! Đó là đầu!!!”

Cao Từ Hàm nhíu mày suy tư, sau khi nữ sinh bị người bên cạnh kéo đi, cô nhếch khóe miệng.

Bắt đầu rồi!

Cao Từ Hàm, chính xác mà nói gọi là Từ Hàm, cô là một sinh viên đại học, bình thường cô thích xem phim kinh dị, ai biết hôm qua cô xem một bộ phim kinh dị gọi là "Trường đại học kinh dị", sau đó ngủ một giấc liền phát hiện mình thay đổi thân thể, trong đầu có thêm một chút ký ức linh tinh vụn vặt, trở thành một học sinh đại học gọi là Cao Từ Hàm.

Và Cao Từ Hàm này, chính là nữ chính của "Trường đại học kinh dị"!

Bộ phim này kể về một cậu bé tên là Hứa Thăng vì bị bắt nạt trong khuôn viên trường mà tự sát, cuối cùng hóa thành lệ quỷ, trả thù toàn bộ trường đại học.

Cao Từ Hàm là bạn cùng lớp của Hứa Thăng, trong lớp là một tiểu minh bạch nhát gan sợ chuyện, cả lớp ngoại trừ cô ra mỗi người đều bắt nạt Hứa Thăng, mà cô cũng bởi vì đồng tình, sau lần Hứa Thăng bị hai cô gái cướp đi cây dù cô cho hắn dùng chung dù của mình khiến Hứa Thăng sinh ra tình cảm khác với cô.

Cho nên kết cục của bộ phim này, ngoại trừ cô ra, tất cả mọi người, kể cả thầy cô, đều bị Hứa Thăng tàn nhẫn tàn sát!

Mà trong đó lấy Bạch Kiều Kiều, Chu Thanh Thanh, Lý Ny, Hoàng Mao, Tiếu Trần chủ yếu là bắt nạt nhân vật Hứa Thăng, tướng chết đều phi thường thảm, những người khác chẳng qua chỉ đơn giản là mang theo mà thôi.

Cũng chính vì nguyên nhân này, Từ Hàm không sợ hãi, trong tay cô cầm kim bài bất tử, cô sợ cái gì, bất quá coi như là một trò chơi tử vong chân nhân mà thôi! Nói không chừng chờ tất cả mọi người chết, cô có thể trở về!

Cao Từ Hàm ngẩng đầu, nhìn về phía sân thượng của tòa nhà giảng dạy cao cấp, cô yên lặng đi về phía trước, ngồi xuống trêи băng ghế dự bị cách tòa nhà giảng dạy không quá xa.

Xung quanh có mấy người nhịn không được đánh giá cô, tựa như nhìn một kẻ ngốc. Rõ ràng chỉ còn ba phút sẽ vào học, vậy mà ngồi ở chỗ này không nhúc nhích!

Từ Hàm đương nhiên phát hiện mọi người đánh giá nhưng cô vẫn thờ ơ.

Chê cười, đợi một lúc nữa Bạch Kiều Kiều sẽ nhảy xuống từ trêи sân thượng, cô cần phải xem kịch hay sao có thể bỏ qua. Trong phim Bạch Kiều Kiều chết não đều đập ra, cũng không biết có phải là thật hay không!

Đang lúc cô nghĩ như vậy, một thân ảnh xuất hiện trêи sân thượng.

Bạch Kiều Kiều mặt không chút thay đổi đứng ở rìa sân thượng, hai tay cô dang ra, thân thể bắt đầu ngã về phía trước. Đột nhiên, đồng tử vốn tan rã của cô một lần nữa tập trung, trong nháy mắt mờ mịt hóa thành hoảng sợ! Cô nhìn thấy cái bóng của cô không vì chuyển động của cô mà thay đổi, mà ngược lại hóa thành một thực thể hư ảnh!

Cô trợn to mắt, cả người triệt để đập xuống lầu!

Ai thế? Hắn là ai?

Nhưng Bạch Kiều Kiều cả đời cũng sẽ không biết! Bởi vì đại não của cô đã hoàn toàn mất ý thức!

Nhảy đi!

Thân thể Bạch Kiều Kiều đập vỡ ra một cái lỗ. Đúng lúc đó có một nữ sinh đi ngang qua dưới lầu, cách thi thể Bạch Kiều Kiều chỉ có nửa mét, trêи mặt cô thậm chí còn bị máu của Bạch Kiều Kiều văng lên, một khối não thậm chí dính vào trêи cổ cô!

- A a a a a a a a a a!!!!!!.

- A a a a a a a a a a!!!.

Địa ngục!

Bắt đầu rồi! Phải không?

Tác giả có một lời muốn nói: (??) Tôi hy vọng tất cả mọi người có thể góp thêm ý kiến! Yêu các bạn! Tôi sẽ tiếp tục chăm chỉ làm việc!

__________________________________

BtNguytThng: 16chương mới xong thế giới này nha! ^^

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện