Hắn vận y phục dạ hành, lặng lẽ như một chiếc bóng, nếu không nhìn kỹ, nàng cũng chẳng thể nhận ra có người đang đứng nơi đó.
Nàng và hắn nhìn nhau không chớp mắt. Một lát sau, Nguyên Cảnh Tùy mới dời tầm mắt, cất giọng ôn tồn hỏi nàng.
“Nàng chắc chắn muốn gả vào Nguyên phủ chứ.”
Nửa đêm nửa hôm chạy đến hỏi một câu kỳ quặc như vậy, nàng thấy hắn thật là kỳ lạ.
Nhưng nàng vẫn thành thật đáp lời hắn.
“Đúng vậy. Ta và Niên Niên đã cùng nhau trải qua bao hoạn nạn, dù phận làm thiếp, ta cũng cam lòng.”
Vẻ mặt Nguyên Cảnh Tùy chợt trở nên phức tạp, từ nét vui mừng có chút ngượng ngùng ban nãy, thoáng chốc đã đông cứng lại.
Hắn gần như nghiến răng nghiến lợi mà thốt ra câu nói tiếp theo.
“Dù chỉ là phận thiếp thôi sao.”
Nàng gật đầu.
“Ta còn muốn cùng Niên Niên tranh đấu trong phủ nữa, chúng ta không thể nào tách rời nhau được.”
Nguyên Cảnh Tùy có lẽ chưa từng thấy qua chuyện nào kỳ quái đến nhường này. Hắn dường như không thể chịu đựng thêm được nữa, bèn kéo mạnh nàng vào lòng.
“Tuế Tuế, nàng có phân biệt được không.”
Câu hỏi này càng khiến nàng thêm bối rối. Nhưng ngay sau đó, nàng nhận ra Nguyên Cảnh Tùy hỏi rất đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn đang đeo chiếc mặt nạ giống hệt chiếc mặt nạ của nam nhân kia.
Chỉ để lộ ra đôi mắt và bờ môi.
Làm sao mà phân biệt cho nổi đây.
Nguyên Cảnh Tùy khẽ chạm nhẹ lên môi nàng, giọng nói mang theo chút mê hoặc: “Nàng có biết ta là ai không.”
“Nguyên Cảnh Tùy.”
Hắn khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm, rồi lại tiếp tục hỏi: “Vậy có phân biệt được không.”
Nàng lắc đầu.
Ngón tay cái của hắn khẽ lướt trên môi nàng, nàng chợt nhận ra mình đã nói sai điều gì đó.
“Nàng muốn gả vào Nguyên gia đến thế sao.”
Nàng gật đầu.
Một nụ hôn nhẹ nhàng của Nguyên Cảnh Tùy rơi xuống trán nàng. Nàng nghe thấy hắn dịu dàng dỗ dành.
“Ta sẽ để nàng đường đường chính chính gả vào, được không.”
Nàng cũng không nhớ rõ mình đã trả lời hắn thế nào, chỉ nhớ rằng nụ cười của Nguyên Cảnh Tùy lúc ấy rất đẹp, đẹp đến mức khiến nàng hoa cả mắt, rồi cũng bất giác mỉm cười theo.
Điều nàng không hề hay biết là, cũng trong đêm đó, Tống Niên cũng bị trêu chọc một cách tương tự, cả hai người đều không tài nào phân biệt nổi, và kết cục là bị phạt một cách thê thảm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện