Đang lúc người truy tìm công kích tới Đổng Thanh, Vương Thần liền giơ khẩu súng trường 56 thức trong tay lên, đoạn thương trước nhất là lưỡi lê ba góc-đỏ quạch sắc bén, hắn rất nhanh chạy lấy đà vài bước, sau đó mượn quán tính mà hướng đầu người truy tìm đâm tới."Xoẹt" một tiếng vang nhỏ, mũi nhọn của lưỡi lê chọc tại trên ót của người truy tìm, huyết dịch màu đỏ thẫm nhanh chóng chảy xuống, trong nội tâm Vương Thần lại trầm xuống, một cái đâm chọc này chính mình đã dùng tới lực lượng toàn thân, tuy đâm rách được da trên đầu của người truy tìm, nhưng mà lớp xương dưới da đầu lại phảng phất cứng rắn giống như sắt thép, lưỡi lê sắc bén rõ ràng vô pháp tiến lên một phần.

Người truy tìm ném ống phóng rốc-két trong tay, hai cánh tay bắt lấy lưỡi lê ba góc-đỏ quạch đâm tại trên đầu mình, một tay lấy lưỡi lê hợp với thương phiết thành hai nửa, Vương Thần vội vàng buông tay, tránh qua, tránh né người truy tìm sau đó vung đến một quyền, rồi nhặt lên ống phóng rốc-két nó vừa ném xuống đất, nhưng lại được tạo hóa đồng hồ cấp ra nhắc nhở"Vô pháp sử dụng".

Trông thấy Vương Thần cầm lên vũ khí của nó, người truy tìm tựa hồ bắt đầu phẫn nộ lên, hàm răng của nó không ngừng Trương Hợp, phảng phất như là đang hò hét cái gì, sau đó tay phải mạnh mẽ đánh ra một quyền, Vương Thần không kịp trốn tránh, hai tay vội vàng giao nhau ngăn tại trước người, chỉ cảm thấy một cổ lực lượng khổng lồ đánh tại trên cánh tay của mình, xương cốt tựa hồ đều bị đánh vỡ nát.

Bất quá cái này cũng đó có thể thấy được người truy tìm so với Wies về mặt lực lượng vẫn còn hơi kém hơn một ít, nhớ ngày đó cánh tay phải xúc tua của Wies khắc nện ở trên đùi của Vương Thần, vậy mà lại khiến cho kỹ năng bị động” tán loạn gây dựng lại “ được kích hoạt. Hiện tại Vương Thần tuy cảm thấy đau đớn, nhưng mà cánh tay cũng không có bị phá nát, nói rõ lực lượng một kích này cũng không có lực lượng cường đại như một kích kia của Wies, không cần phát động “tán loạn gây dựng lại” để giảm bớt thương tổn.

Đổng Thanh bị người truy tìm bắt lấy cái đuôi hung hăng nện trên mặt đất, mũi chảy ra máu tươi, bất quá nàng rất nhanh liền có thể đứng lên, xuất ra viên đạn của Desert Eagle, uy lực cực lớn đánh lên thân thể của người truy tìm, tạc ra mấy lỗ máu to như quả trứng gà, nhưng mà tốc độ khôi phục của những lỗ máu này rất nhanh có thể dùng mắt thường thấy được.

" sự hồi phục của người Truy tìm quá mạnh mẽ, viên đạn Desert Eagle không có hiệu quả, ta tới bám lấy hắn, ngươi tìm cơ hội sử dụng linh đạn [đánh]!"

Hai tay Vương Thần ôm trên đầu, dùng hết khí lực toàn thân hướng người truy tìm đánh tới, tuy đem thân thể của nó đâm thụt lui về phía sau mấy bước, nhưng mà cũng không có đem nó đánh ngã gục, chỉ thấy trên tay phải người truy tìm mang theo sương mù màu trắng, mãnh liệt chém ra một quyền, đem Vương Thần đánh chém xéo bay ra xa mấy mét.

Mà lúc này, Đổng Thanh híp mắt, ngón trỏ tay phải duỗi ra, bạch sắc quang điểm không ngừng từ trên thân thể của nàng phát ra, hội tụ đến ngón trỏ, quang điểm thành hình dáng nước xoáy không ngừng hướng trung tâm hội tụ, cuối cùng hóa thành một khỏa quang cầu màu trắng, cái khỏa quang cầu này tuy không lớn, nhưng lại thả ra quang mang vô cùng sáng ngời, quả thực làm cho con mắt người ta vô pháp nhìn thẳng! "Linh đạn [đánh] phóng ra!"

Đây là kỹ năng công kích đem linh lực áp súc tới cực điểm sau đó bắn đi ra, sau khi trúng mục tiêu mục tiêu xong thì linh lực trong quang cầu sẽ không ngừng xoay tròn rồi bạo liệt, tạo thành hai loại thương tổn "Tạc" cùng "Thiêu đốt". Đổng Thanh tại lúc phóng ra cái linh đạn [đánh] này đã tập trung vị trí mục tiêu là đầu của người truy tìm, chỉ thấy bạch sắc quang mang mãnh liệt nổ tung, bạch quang kịch liệt khiến người truy tìm phát ra tiếng gào thét thống khổ, tia sáng này trọn vẹn giằng co hơn mười giây mới tán đi, toàn bộ da đầu người truy tìm bị bạch quang thiêu đốt sạch sẽ, lộ ra thật sâu bạch cốt, giống như là một khỏa đầu lâu, thoạt nhìn vô cùng khủng bố!

Đã bị thương tổn cực lớn, người truy tìm phẫn nộ ngửa mặt lên trời gào thét, cánh tay của nó phân liệt ra, hóa thành vài luồng huyết nhục xúc tua vừa thô vừa to, không ngừng phất phới, sau đó xúc tua mạnh mẽ hướng về phía Đổng Thanh vung đi, rõ ràng mang theo một đạo sóng mơ hồ màu trắng, đây là dấu hiệu không khí bị rút liệt, Đổng Thanh cảm giác được cái xúc tua này mang theo Liệt Phong làm cho người hít thở không thông, hướng về phía người mình đánh tới!

Đổng Thanh vội vàng quay cuồng một cái, nhảy ra khỏi phạm vi mà xúc tua bao phủ, xúc tua hung hăng đánh vào xi-măng trên mặt đất, chỉ nghe "Oanh" một tiếng, mặt đất đều bị phá nát, đá vụn loạn lăn bay múa!

Trông thấy một kích hung hãn này, trên ót Đổng Thanh đầm đìa mồ hôi, xúc tua của người truy tìm không có trúng được nàng, sau đó tưạ như roi quét tới, lần này nếu quét trúng người của nàng thì tuyệt đối sẽ tạo thành thương tổn vô cùng nghiêm trọng, vì huyết thống linh hồ của Đổng Thanh cũng không thể gia tăng bao nhiêu phòng ngự.

Tại lúc này Vương Thần đã vọt lên, hai tay mãnh liệt túm lấy xúc tua của người truy tìm quơ, cước bộ của hắn cong lên, toàn bộ kình lực trên người dâng lên, hàm răng nhanh cắn chặt, một mùi máu tanh nhàn nhạt từ ngực xông lên, hai tay của hắn như kìm sắt mà bắt lấy xúc tua, rõ ràng có thể ngạnh sanh sanh túm đám xúc tu này ngừng lại.

Băng tinh linh lặng yên ra bên người Vương Thần, vầng sáng Băng Lam sắc từ trong tay của nàng bắn ra, lập tức sương tuyết bay tán loạn, khí đông mãnh liệt tiếp tục phun lên người truy tìm, đem thân thể của nó phong bế tại bên trong khối băng, thân thể người truy tìm có chút rung động, muốn đem khối băng này chấn vỡ, vô số vết rạn giống mạng nhện hiện ra, nhưng vào lúc này, Đổng Thanh đã ngưng tụ ra một viên linh đạn lớn cỡ nắm đấm bắn hướng phiá người truy tìm đang cố phá nát khối băng.

Chứng kiếm qua đầu lâu của người truy tìm vô cùng chắc chắn xong, mục tiêu lúc này đây của Đổng Thanh tập trung tại vị trí trái tim của nó, một hồi bạch quang chói mắt hiện ra, nơi ngực của người truy tìm liền xuất hiện một đại động to cỡ cái chén ăn cơm, tầng da bên ngoài cùng cơ thể hoàn toàn bị hòa tan, trái tim bên trong cũng đã không còn trọn vẹn đầy đủ, nhưng mà nó cũng không có ngã xuống, đau đớn tựa hồ khiến nó càng tức giận hơn, trong miệng người truy tìm phát ra tiếng gầm gừ cực lớn, xúc tua trên cánh tay không ngừng duỗi dài, rõ ràng so với nguyên lai đã tăng trưởng gấp đôi!

Con mắt màu trắng ở bên trong đầu lâu phát ra khí thế sâm lãnh, liên tục chằm chằm vào hai người, Vương Thần cùng Đổng Thanh đều cảm giác được một cổ hàn khí từ sau vai đi lên, trước mắt tuy người truy tìm nhận lấy thương tổn cực lớn, nhưng cũng không có tổn thất bao nhiêu sức chiến đấu!

"Linh lực của ta đã tiêu hao hết rồi, không có cách nào lại ngưng tụ ra linh đạn, làm sao bây giờ?" Đổng Thanh kịch liệt thở hổn hển, sắc mặt tái nhợt nhìn con quái vật trước mắt.

Hàm răng Vương Thần hung hăng cắn lấy môi dưới, đã sắp chảy ra một tia vết máu, hắn gian nan nói: "Nếu như chúng ta rời đi mà nói... {Bạo Quân} té trên mặt đất nhất định sẽ bị người truy tìm giết chết. Ngươi trước tránh xa một chút, ta thử công kích mấy lần, không được sẽ rời đi!"

Sau đó hắn mệnh lệnh băng tinh linh trở lại bên trong tạo hóa đồng hồ, đón lấy một thanh Cự Phủ tinh cương cực lớn hiện ra trong tay của hắn, mũi dao trên phủ (búa) là một vòng huyết quang đỏ sậm, cái này chính là thanh " Cự Phủ Nhuốm máu " mà quái tử thủ đã rớt ra, cái thanh búa này nặng khoảng chừng hai trăm cân, Vương Thần tuy có lực lượng vượt xa người bình thường, nhưng mà để sử dụng cái thanh Cự Phủ này thì cũng rất miễn cưỡng, hắn giơ Cự Phủ lên hướng về phía người truy tìm chém tới, lại bị xúc thủ quất vào lưỡi búa, động năng cực lớn tăng thêm sức nặng của búa khiến Vương Thần đứng thẳng không vững, thoáng một tý té trên mặt đất, búa hai trăm nặng cân cũng áp tại trên người hắn.

Người Truy tìm hướng về phía Vương Thần đi đến, Đổng Thanh hoảng hốt muốn đi lên cứu viện, nhưng lại bị xúc thủ đánh trúng, lăn lộn bay ra xa năm sáu thước, trong miệng tiên huyết cuồng phun, trên không trung nhỏ ra một hồi huyết vũ.

Đang thời điểm lúc người truy tìm giơ lên xúc tua chuẩn bị hướng Vương Thần đánh xuống thì một viên đạn hỏa tiễn gào thét lên từ đàng xa bay tới, chuẩn xác nhắm trúng thân thể của người truy tìm, bị đạn hỏa tiễn đánh trúng khiến người truy tìm phẫn nộ gào thét, hướng về xa xa nhìn lại, chỉ thấy một người nam tử nửa quỳ trên mặt đất, vai phải khiêng một ống phóng rốc-két, tay trái đem một quả đạn hỏa tiễn treo ở phía trên, sau đó nhắm vào người truy tìm lần nữa phóng ra, lần này viên đạn hỏa tiễn vừa vặn trúng mục tiêu nơi tim, người truy tìm té xuống, trên người thiêu đốt lên ngọn lửa hừng hực, không còn đứng lên nữa, cuối cùng hóa thành vô số quang điểm màu trắng biến mất.

Vương Thần lập tức cũng cảm giác được có gì đó không đúng, cái con quái người truy tìm này chết đi xong, vậy mà bản thân mình cũng không có gia tăng thêm được bất luận cái sinh thể năng lượng gì, như vậy còn chưa tính, dù sao cuối cùng là bị nam tử kia phóng ra đạn hỏa tiễn giết chết, nhưng mà sau khi người truy tìm hóa thành quang điểm biến mất thì cũng không có để lại bất luận cái vật phẩm gì!

( chẳng lẽ người bình thường giết chết quái vật thì sẽ không lưu lại đạo cụ, vậy tại sao Đổng Thanh giết chết con licker [ liếm thực nhân] xong cũng tìm được cái khỏa bảo thạch T siêu vi-rút cường hóa kia?)

Tạo hóa đồng hồ rất nhanh cấp ra đáp án: "Dùng vũ khí nóng thế giới hiện thực giết chết quái vật, sẽ không rớt ra được bất luận cái sinh thể năng lượng cùng vật phẩm gì!"

Vương Thần ngẫm lại thì bình thường trở lại, nếu như dùng súng pháo trong hiện thực giết chết quái vật mà cũng tìm được sinh thể năng lượng, đây chẳng phải là có thể tùy tiện xoát điểm hay sao? Bất quá thật vất vả giết chết con quái mạnh như người truy tìm, vậy mà cái vật phẩm gì cũng không có được, nghĩ đến bao nhiêu cực khổ thì có chút làm cho người ta phải cảm thấy không cam lòng...

Xa xa nam tử đã đi tới, tuổi của hắn khoảng chừng 30 gì đó, dáng người cao tầm 1m9, thoạt nhìn vô cùng cường tráng, một đầu tinh thần nửa tấc dài ngắn phát, mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt kiên nghị, thân mặc một bộ quân trang màu xanh biếc, Vương Thần trông thấy hắn một tay thoải mái dẫn theo đạn hỏa tiễn, cơ bắp trên cánh tay cao cao nhô lên, cơ hồ lớn cỡ quả bóng chuyền vậy!

( người thừa kế? Không đúng, nơi cổ tay của hắn không có tạo hóa đồng hồ, là người bình thường, xem hắn mặc trên người quân trang, hẳn là binh sĩ.)

Vừa đến gần, nam tử liền trông thấy Đổng Thanh nằm trên mặt đất, đột nhiên phát hiện phía sau nàng có ba cái đuôi màu trắng, nam tử kinh hô một tiếng "Yêu quái!", sau đó liền đem ống phóng rốc-két nhắm ngay nàng...​
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện