Vào lúc đi làm hay tan làm mỗi ngày, trung tâm thành phố luôn chật chội, ví dụ như trạm xe bus, một đám người chen chúc nhau, muốn chen lên xe bus trước.
Vương Thành ỷ vào mình thân cường thể kiện, rất bình tĩnh rất thuận lợi trở thành một hành khách trên chuyến xe bus đầu tiên sau khi tan làm, cửa xe nhốt hơn mười gương mặt không cam lòng ở ngoài, có một cô gái còn trừng mắt nhìn Vương Thành, cô ta vốn định kéo Vương Thành đi xuống để mình đi lên, nhưng kéo mãi mà Vương Thành vẫn không động đậy, mình lại bị người phía sau chen lên trước.
Sau khi chen lên xe bus, Vương Thành giơ cánh tay lên nhìn.
Móng tay cô gái kia rất sắc bén, cánh tay cậu còn bị cô ta cố ý cào ra vài vệt đỏ, nếu không phải cậu da dày thịt béo, chỉ sợ là đã thấy máu rồi.
Vương Thành không khỏi may mắn ngày mai là chủ nhật nên không cần đi làm, nếu không cậu cũng không chịu nổi mỗi ngày chen xe bus như vậy, đặc biệt bây giờ là mùa hè, trời nóng nực, người người chen chúc lại càng nóng hơn, cậu đang nghĩ xuất thần nên không chú ý thấy bên cạnh xe bus có một chiếc xe thể thao dừng bên.
Đèn xanh sáng lên, xe bus chở một xe người lăn bánh.
Xe thể thao màu đen rẽ sang hướng khác, chủ xe chính là ông chủ đầu tiên của Vương Thành, Chử Diệc Phong, chắc là không ngờ rằng sẽ thấy Vương Thành, cả người gần như dán lên cửa xe, cái đầu bóng lưỡng kia của cậu khá nổi bật, rất khó để không chú ý đến, lại nhìn về phía xe bus rời đi mới thu lại tầm mắt.
Đến cuối trạm lại đổi xe, chờ đến lúc Vương Thành về đến nhà thì mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, núi ban đêm khá mát mẻ, cảm giác oi bức ban ngày lúc đi làm thoáng chốc đã biến mất.
Mẹ Vương đau lòng con trai, tính giờ cậu về để làm một bàn đồ ăn ngon, món ăn rất phong phú.
Có nấm kim châm trộn dưa chuột, chua ngọt ngon miệng, bản thân nấm kim châm có tác dụng chữa bệnh rất lớn, lúc chưa dọn ra thôn Vương gia, nhà bọn họ có một khối đất trồng rau để gieo trồng nấm kim châm, mẹ Vương còn đang định sau này sẽ gieo trồng tiếp, nhưng gần đây vội vàng gieo trồng nhà mới cho nên không có thời gian làm đất trồng rau, còn có những món khác như củ cải xào thịt băm, chân gà kho, thịt kho tàu vân vân, ngay cả Vương Tử Vũ cũng nói đã lâu rồi trong nhà chưa ăn bữa tối thịnh soạn như vậy [1].
Lời này là thật, tuy Vương Tử Vũ làm việc nhanh nhẹn nhưng nấu ăn lại chẳng ra làm sao, trong khoảng thời gian này người trong nhà rất bận, cho nên ba bữa cơm mỗi ngày ăn khá đơn giản, miệng cũng sắp nhạt rồi.
Vương Thành mỉm cười, cậu muốn giúp nấu ăn, nhưng cậu lại thường chạy đến huyện Thạch Tuyền, cho nên không có nhiều thời gian.
Giờ huyện Thạch Tuyền đã không còn bao nhiêu người, những cụ già không muốn dọn đi cũng đã dọn đi hết, cho nên Hoa Ưng bắt đầu khởi công, Chương Nhất Hằng và trợ lý của anh thường chạy đến bên này, bọn họ không quen thuộc huyện Thạch Tuyền nên mời cậu hướng dẫn tham quan, còn thường nói về công việc trong hạng mục khai phá nữa.
Cơm nước xong, nên rửa mặt thì đi rửa mặt, nên dọn dẹp thì đi dọn dẹp.
"Thành Thành, hay là ở lại nhà của anh cả con đi, nơi đó rộng rãi, thêm con nữa cũng không sao, hơn nữa trước đây hai anh em con cũng không ở chung với nhau nhiều, nhân cơ hội này tăng thêm tình cảm, anh cả con chắc chắn sẽ rất vui."
Mẹ Vương bưng đĩa hoa quả vừa cắt xong đi ra thì nghe ba Vương nói, đây là kết quả mấy ngày nay hai vợ chồng thương lượng, chủ yếu là xét đến khoảng cách từ thôn Quan gia đến thành phố, mỗi ngày ngồi xe lâu như vậy thì không được, tuy không nỡ khi vất vả lắm mới ở chung với con thứ, nhưng vì tốt cho cậu cũng chỉ có thể như vậy.
"Liệu có quấy rầy anh cả không?" Vương Thành thì không sao, vốn cậu cũng không muốn mỗi ngày ba mẹ đều chờ mình về mới ăn cơm, bình thường nhà bọn họ sáu giờ đã ăn, hôm nay lại khoảng tám giờ, đây là lúc tình hình tốt, nếu cậu không chen được xe bus hoặc chậm giờ tan làm, vậy thì chín giờ cũng có thể, nhưng cậu và anh cả quả thật không thân thiết như với em gái Vương Tử Vũ.
Hồi cấp 3 Vương Ninh An học trong trường tốt nhất thành phố, chờ đến khi cậu đến trường đó học thì anh cả cũng đã vào thời điểm học tập bận rộn nhất, đại học lại là ở trường Kinh đại nổi tiếng, bốn năm học ngay cả ba mẹ cũng không gặp được vài lần, nói chi là cậu thường ở trên núi.
"Giữa anh em với nhau thì có gì mà quấy rầy hay không, mẹ làm chủ, cứ quyết định như vậy, anh con sẽ không nói gì." Mẹ Vương đánh nhịp, không thèm để tâm đến ý nguyện của Vương Thành.
Vương Thành không còn gì để nói, ít ra cũng phải hỏi ý kiến anh cả đã chứ, nếu trong nhà anh cả có những người khác vào ở thì sao? Ví dụ như bạn gái gì gì đó, khả năng này rất lớn.
Nghe tiểu muội nói, lúc anh cả học đại học đã từng quen một hai người bạn gái, nhưng không ai vượt qua được ba tháng, một người có cơ hội lại khi sắp vượt qua ba tháng liền chia tay, sau nghe mẹ Vương nói anh cả lấy việc học làm lý do, hai năm cuối đại học không quen bạn gái nữa.
Sau khi tốt nghiệp ra xã hội, anh cả lại quen một hai người bạn gái, nghe nói có một người cuối cùng cũng vượt qua ba tháng, khoảng tầm một năm rưỡi, thậm chí còn định mang về ra mắt ba mẹ, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà cuối cùng cũng chia tay, tình cảm trải qua vừa phong phú lại nhấp nhô, tuy cậu chưa từng yêu đương, nhưng cậu cũng không hâm mộ, cảm giác như không có việc gì tự tìm việc cho mình.
May mà mẹ Vương cũng không phải thực sự bỏ qua ý nguyện của con cả.
Ngày hôm sau, bà liền gọi điện cho anh cả của Vương Thành.
[1] Nấm kim châm trộn dưa chuột
Củ cải xào thịt băm
Chân gà kho
Thịt kho tàu
Danh sách chương