Sau khi dược tính qua đi, Tô Lạc Y liền cảm thấy trước người chợt lạnh.

Nàng vừa thu lại sức lực, Phù Lẫm đã ngay lập tức đè nàng xuống đất.

Tô Lạc Y bị áp trên mặt đất, trong lòng giận dữ, hướng hạ bộ của Phù Lẫm mà đạp qua.

Phù Lẫm nhận thấy nguy hiểm, vội vàng tránh thoát cú đá kia của nàng.

Sau khi đứng lên, Phù Lẫm lạnh mặt nhìn Tô Lạc Y đang mặc lại quần áo, xoay người nhìn trứng xà còn nằm nguyên trên giường mới an tâm rời đi.

Tô Lạc Y hướng hệ thống nói: “Sàn nhà này thật là bẩn!”

Hệ thống lãnh đạm: “Vậy kí chủ muốn thế nào?”

Tô Lạc Y nói rất tự nhiên: “Ta muốn tắm rửa thay quần áo!”

Hệ thống: “Cách nơi này không xa có một dòng suối nhỏ.”

Tô Lạc Y bán manh: “Hệ thống, ta yêu ngươi chết đi được!”

Nàng phủi quần áo đang mặc trên người, đem thêm bộ quần áo khác rồi ra ngoài.

Phù Lẫm cho rằng Tô Lạc Y muốn mang hành lý rời đi, vội vàng ngăn lại, sắc mặt có chút hoảng loạn, “Ngươi muốn đi đâu?”

Tô Lạc Y nói: “Ta đi tắm rửa.”

Phù lẫm thu lại cánh tay, hắn biết mình đang hiểu nhầm, ngượng ngùng cúi đầu, “Ừm.”

Nhìn đến lão hổ uy phong lẫm liệt đột nhiên trở nên ngoan ngoãn, Tô Lạc Y nhịn không được sờ đầu hắn, “Chút nữa ta sẽ trở về.”

Phù Lẫm nhìn nàng rời đi, lại nhớ tới ánh mắt Tô Lạc Y nhìn hắn ban nãy...như nhìn một miếng thịt ngon chăng?! - ----------

Tắm rửa xong, Tô Lạc Y mặc vào thân quần áo sạch sẽ, cũng thuận tiện đem bộ quần áo bẩn kia giặt sạch. Hít vào một ngụm không khí mới mẻ, Tô Lạc Y cảm thấy cuộc sống như vậy rất tốt đẹp!

Mà loại hạnh phúc này, sau khi trở về Tô Lạc Y đã ăn cả con thỏ tới ngon miệng.

Buổi chiều, Phù Lẫm đi ra ngoài săn thú, Tô Lạc Y đem phòng quét tước một chút, sau đó...ấp trứng.

Rốt cuộc nhiệm vụ chủ yếu của nàng là công lược tình địch, mà ấp trứng lại có thể nhanh chóng tăng điểm tích lũy hảo cảm nha!

Phù lẫm vừa đi ra ngoài, chỉ một lát sau cửa phòng đã bị gõ vang.

Tô Lạc Y nói: “Vào đi.”

Một thân ảnh nhỏ xinh tiến vào, làn da lộ bên ngoài được ánh sáng phụ trợ càng thêm trắng nõn bóng loáng, đôi mắt to chớp chớp, nếu có thể ăn chắc sẽ rất ngon miệng...

À không, là con thỏ ban nãy rất ngon miệng!

Nguyễn Sơ Nhụy thấy Tô Lạc Y còn đang ấp trứng, khuôn mặt đột nhiên đỏ ửng, “Thật cảm ơn ngươi. Ta mang theo chút dã quả có thể khôi phục thể lực, còn có một ít hạt thông xào.”

Tô Lạc Y gật đầu.

Nguyễn Sơ Nhụy đem hạt thông đưa cho Tô Lạc Y, hầu hết thú nhân đều thích ăn thịt, nhưng hạt thông xào này cũng rất thơm ngon mà.

Chưa kịp giải thích cho Tô Lạc Y, Nguyễn Sơ Nhụy đã thấy Tô Lạc Y bắt đầu ăn hạt thông rồi.

Nguyễn Sơ Nhụy: Đây, là thú nhân sao?!

Nàng nhìn Tô Lạc Y nằm nghiêng trên giường, do dự chớp mắt một cái, nói: “Ta muốn nhìn một chút, ừm, ta, ừm...”

Tô Lạc Y nghĩ thầm, có thể tình địch muốn xem trứng nàng đang ấp thế nào rồi, nhưng những lời nói này thật sự khó mà nói ra miệng.

Nàng đem trứng xà lộ ra để tình địch nhìn vài lần.

Hệ thống: “Hảo cảm +10, tổng điểm hảo cảm là 20.”

Tô Lạc Y tự hào, ban đầu tình địch nhìn thấy nàng thì đã có ấn tượng tốt nha.

Nguyễn Sơ Nhụy sờ sờ vỏ trứng, hướng Tô Lạc Y cười nói: “Ta có thể cảm giác được, chúng nó không lâu nữa sẽ nở.”

Tô Lạc Y nghe tình địch nói, trong lòng lại có chút hoảng sợ, mấy ngày nữa xà trong trứng sẽ phá vỏ mà ra?!

Hệ thống: “Kí chủ bình tĩnh, còn mấy ngày nữa trứng mới có thể nở mà!”

Nguyễn Sơ Nhụy cùng Tô Lạc Y nói thêm mấy câu mới rời đi, Tô Lạc Y ăn hạt thông cũng phải cảm khái, răng của hổ thật sự rất sắc bén nha!

Đem vỏ hạt thông dọn lại, chỉ chốc lát sau, Phù Lẫm đã mang theo con mồi đã trở về.

Khi hai người ăn cơm chiều, sắc trời cũng đã tối, liền chuẩn bị nghỉ ngơi.

Chỉ có một chiếc giường, Tô Lạc Y nằm ở phía trong, Phù Lẫm ngủ ở phía ngoài.

Nguyên chủ và Phù Lẫm nằm cũng hết một chiếc giường lớn, nhưng lúc này Tô Lạc Y lại không để ý quá nhiều.

Bất quá, cùng chung chăn gối càng dễ dàng lau súng cướp cò mà...
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện