cô bỏ xuống ly cà phê vẫn tràn đầy như cũ, đứng lên, bởi vì thiếu máu, cô hơi choáng một chút, nhưng người đàn ông kia đưa tay có ý muốn đỡ cô. cô theo phản xạ lui lại, không cho anh đỡ được.
"thật xin lỗi." Tay anh ngừng giữa không trung, cô lúng túng ngước nhìn, nói: "Tôi có thói quen không cho người khác đụng vào tôi thôi."
"cô OK là tốt rồi." anh thu tay, thản nhiên nói: "Tôi tin cô chắc nhớ được cầu thang ở chỗ nào."
Danh sách chương