IMGIMGIMGIMG

cô bỏ xuống ly cà phê vẫn tràn đầy như cũ, đứng lên, bởi vì thiếu máu, cô hơi choáng một chút, nhưng người đàn ông kia đưa tay có ý muốn đỡ cô. cô theo phản xạ lui lại, không cho anh đỡ được.

"thật xin lỗi." Tay anh ngừng giữa không trung, cô lúng túng ngước nhìn, nói: "Tôi có thói quen không cho người khác đụng vào tôi thôi."

"cô OK là tốt rồi." anh thu tay, thản nhiên nói: "Tôi tin cô chắc nhớ được cầu thang ở chỗ nào."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện