Ngay sau khi có được sự đồng ý của cô, Liêu Thần Duệ ngay lập tức ra lệnh cho tài xế chuyển hướng tiến thẳng về bệnh viện tư nhân Lang Hoa.

Nữ bác sĩ khoa phụ sản ngồi trước mặt hai người nở nụ cười nhân hậu thông báo.

"Chúc mừng Liêu tổng, Niên tiểu thư đây đích thực là đang mang thai."
Nữ bác sĩ vừa dứt câu xong người đàn ông bên cạnh cô đã phấn khích thêm lần nữa.

Không kiềm chế nổi mà nhấc bổng Niên Vân Ni lên xoay cô mấy vòng trên không trung.

Vân Ni thì xấu hổ muốn chết nhìn qua nữ bác sĩ và y tá đang nhìn hai người với ánh mắt kinh ngạc.

Từ ngày hôm đó trở đi, Liêu Thần Duệ bắt đầu chăm cô như chăm em bé vậy.

Niên Vân Ni muốn đi làm nhưng hắn lại tuyệt nhiên không cho cô đi.

Nói rằng làm việc ở tổ chức máy móc rất nguy hiểm, dễ ảnh hưởng đến thai nhi.

Kiên quyết bắt cô ở nhà dưỡng thai.

Liêu Thần Duệ lần đầu làm cha vô cùng vui sướng vô cùng nhiệt tình.

Hắn còn sợ cô không chịu nghe lời mình trốn đi làm nên đã đem hết công việc ở công ty về nhà làm, những chuyện khác lại giao cho Liêu Minh Hiên xử lý.

Để bản thân có toàn bộ thời gian săn sóc trông chừng cô.

Mỗi ngày hắn đều cùng với đầu bếp riêng thảo luận về thực đơn dành cho người có thai.

Liêu Thần Duệ còn mua rất nhiều sách vở để bổ sung kiến thức về việc chăm sóc bà bầu và trẻ sơ sinh.

Mỗi buổi tối còn trực tiếp ân cần tắm rửa cho Niên Vân Ni.

Hắn không để cho cô đụng tay vào bất cứ việc gì trong nhà.

Làm Niên Vân Ni cảm thấy mình mang thai mà giống như bị liệt đến nơi rồi vậy.

Vào một buổi sáng đẹp trời, vì Niên Vân Ni cứ liên tục than thở buồn chán nên hắn đành phải đưa cô ra bên ngoài dạo chơi.

Ở trong khu nhà của Thần Duệ có một công viên trồng rất nhiều cây xanh.


Bây giờ đang là mùa xuân nên cây cỏ đua nhau nở rộ làm cho phong cảnh vô cùng đặc sắc lãng mạn.

Bên cạnh công viên còn có một hồ nước nhân tạo rất lớn được gọi là hồ Tiệp Ấn, góp phần làm cho nơi này thêm phần hữu tình.

Liêu Thần Duệ nắm tay cô dạo bước trên cây cầu bắt ngang qua hồ Tiệp Ấn.

Hai người dừng chân lại ở giữa cầu, nhìn ngắm mặt hồ trong xanh êm ả.

Người đàn ông đứng ở phía sau ôm lấy cô, dịu dàng hỏi.

"Đi bộ nãy giờ đã đói bụng chưa?"
Cô có chút buồn cười lắc đầu nói.

"Em mới ăn sáng cách đây chưa được hai tiếng mà."
Liêu Thần Duệ nuôi bà bầu mà cô cứ tưởng hắn đang nuôi heo.

Cứ hai tiếng một lần lại hỏi cô đói chưa, thèm ăn gì không.

Hiện tại, Niên Vân Ni vẫn không có bất kỳ triệu chứng thai nghén nào cả.

Ngoài trừ thỉnh thoảng cảm thấy mệt mỏi trong người.

Cô thấy cơ thể mình rất bình thường là đằng khác.

Niên Vân Ni đang ngắm nhìn phong cảnh hữu tình trước mặt thì đột nhiên nhìn thấy một quả bóng bay màu đỏ đang bay tới chỗ mình.

Bên dưới sợi dây còn cột một chiếc hộp nhỏ.

Niên Vân Ni khẽ nhíu mày, có chút hiếu kỳ vươn tay ra chộp lấy quả bóng bay xem thử.

Cô tháo chiếc hộp nhỏ ra khỏi sợi dây của quả bóng.

Sau đó lại tò mò mở nó ra.

Niên Vân Ni vừa tháo nắp hộp ra, ngay lập tức bị viên kim cương to như hạt nhãn bên trong chiếu sáng đến chói mắt.

Cô kinh ngạc nhìn chiếc nhẫn nằm chễm chệ trong chiếc hộp nhỏ.

"Cái này..."
Cô còn chưa kịp nói hết câu đã nhìn thấy Liêu Thần Duệ bước tới trước mặt mình quỳ xuống.

Người đàn ông có chút căng thẳng hắng giọng vài tiếng rồi mới ngước nhìn cô, thâm tình hỏi.

"Ni Ni, làm vợ anh nhé?"
Vân Ni hoàn toàn bị bất ngờ trước màn cầu hôn đột ngột của hắn.

Tuy cô đã tưởng tượng trước rất nhiều lần nhưng không nghĩ nó sẽ đến như thế này.

Nhìn vẻ mặt lúng túng của người đàn ông, cô lại muốn làm khó hắn thêm một chút.
"Em tưởng anh nói sẽ có hoa kia mà."
Nhưng lần này Liêu Thần Duệ đã chuẩn bị rất chu đáo, thấp giọng cười đáp.

"Em mau nhìn xuống hồ đi."
Niên Vân Ni ngạc nhiên liền nhìn xuống mặt hồ.

Ngay lập tức nhìn thấy một chiếc thuyền di chuyển từ dưới gầm cầu đi ra.

Người lái thuyền đưa thuyền ra chính giữa mặt hồ để cô có thể nhìn rõ.

Trên chiếc thuyền đó chỉ chứa toàn hoa cẩm chướng đủ màu sắc.

Loài hoa mà cô yêu thích nhất.

Những bông hoa cẩm chướng màu đỏ lại xếp thành một dòng chữ Will You Marry Me nổi bật giữa những bông hoa cẩm chướng màu trắng và màu vàng nhạt.

Trong lồng ngực trái của cô bỗng dâng lên một sự xúc động khó có thể kiềm nén.

Cô có chút nghẹn ngào nhất thời không biết nên nói gì.
Liêu Thần Duệ vẫn quỳ trước mặt cô, vẻ mặt mong mỏi đợi chờ.

Hắn cầm lấy chiếc nhẫn kim cương từ tay cô, đem hết tình cảm trong lòng bao lâu nay mà nói với cô một lần nữa.

"Ni Ni, xin em hãy giao hạnh phúc cả đời này của mình cho anh.

Anh hứa với em nhất định sẽ không làm em thất vọng."

Niên Vân Ni nghẹn ngào nhìn người đàn ông thâm tình trước mặt mình.

Thật ra cô luôn tỏ ra đỏng đảnh chỉ vì muốn được hắn yêu chiều mà thôi.

Niên Vân Ni không phải người thích khóc trước mặt người khác.

Cô không thích mình là một người phụ nữ yếu đuối nhưng ngay tại giờ phút này mắt cô lại đỏ hoe.

"Em đã mang thai con của anh rồi thì có thể lấy ai khác ngoài anh chứ."
Liêu Thần Duệ ngay lập tức hiểu được đây chính là câu trả lời mà cô dành cho hắn.

"Ni Ni..."
Người đàn ông vui mừng khôn xiết, nhanh chóng đeo nhẫn vào ngón tay cô.

Ngay sau đó liền bật dậy ôm lấy cô vào lòng, không kiềm lòng nổi mà lớn tiếng nói.

"Ni Ni, anh yêu em, thực sự rất yêu em.

Anh nhất định sẽ chịu trách nhiệm với em cả đời."
Em cũng vậy.

Em cũng rất yêu anh.
Niên Vân Ni hai tay ôm lấy bờ lưng rộng lớn của người đàn ông, trong ánh mắt chỉ toàn là hạnh phúc vỡ oà.

*************
Niên Vân Ni vốn muốn đợi sau khi sinh con xong mới cử hành hôn lễ bởi vì cô không muốn như kiểu mình đang cưới chạy bầu vậy.

Nhưng Liêu Thần Duệ thì đã không đợi nổi nữa rồi.

Chỉ trong vòng có một tháng mà hắn đã gấp rút cho người lo liệu và hoàn thành các khâu tổ chức hôn lễ.

Vân Ni chỉ có việc ở nhà dưỡng thai và lựa chọn váy cưới, ngoài ra thì cô không hay biết chuyện gì cả.

Hôn lễ của hai người diễn ra tại một bãi biển nổi tiếng ở thành phố Y.

Một đám cưới riêng tư với sự tham dự của tất cả bạn bè thân thiết của cả hai người.

Cha của Thần Duệ cũng đã chịu đến dự đám cưới.

Chỉ có một việc nho nhỏ khiến đám cưới này không thể trở nên trọn vẹn đó là cha mẹ cô đã không đến.

Niên Vân Ni cũng đã lường trước được chuyện này.

Dù sao đây cũng là con đường mà cô đã chọn, cô sẽ phải chịu đựng được hậu quả của nó.

Chỉ có anh trai Niên Kiệt và hai đứa em họ của cô là tới tham dự lễ cưới này.

Bà nội cô cũng muốn đến nhưng vì tuổi già sức yếu nên không thể đi xa được.

Cô định là sau khi kết hôn sẽ đến thăm bà.

Sau phần nghi lễ thiêng liêng là đến phần tiệc cưới.

Mọi người bắt đầu ăn uống khiêu vũ giữa bãi biển lộng gió, dưới bầu trời đêm đầy sao lãng mạn.

"Chúc mừng cậu nhé, Vân Ni."
Thẩm Tử Vi khoác tay Jasper đi tới trước mặt cô dâu chú rể, vui mừng nói.

"Cám ơn cậu.

Nhưng mà khi nào mới tới lượt hai người đây?"
Niên Vân Ni khẽ cười nói, lại ẩn ý nhìn cô nàng và người đàn ông bên cạnh.

Nghe cô hỏi, Thẩm Tử Vi liền đỏ mặt trốn tránh.

"Cậu hỏi cái gì mà kỳ lạ quá vậy?"
"Sao lại kỳ lạ chứ? Mình hỏi thực tế vậy mà."
Niên Vân Ni bật cười trước dáng vẻ của cô nàng.

Rõ ràng là Thẩm Tử Vi chủ động theo đuổi người ta, vậy mà bây giờ nói đến chuyện kết hôn lại xấu hổ kia đấy.
Thẩm Tử Vi ngại ngùng liếc qua người đàn ông bên cạnh mình rồi bước tới muốn kéo Niên Vân Ni đi.

"Cậu ra đây nói chuyện riêng với mình một chút."
Thế là cô bị cô nàng lôi ra một góc nói chuyện phụ nữ riêng tư, để lại hai người đàn ông một mình.

Jasper cầm ly rượu bước đến bên cạnh Liêu Thần Duệ nhìn theo bóng dáng hai người phụ nữ phía xa xa, nhẹ thở dài.


"Có vẻ như việc tôi nhận lời giúp anh cũng là một chuyện tốt."
Liêu Thần Duệ nhấp một ngụm rượu trong miệng, lạnh lùng nhìn qua anh ta.

"Đó là một chuyện tốt và cậu nên nghĩ như vậy."
"Tôi cũng mong là thế."
Jasper bâng quơ đáp lại một câu.

Giữa hai người đàn ông bọn họ đã có một bí mật.

Một bí mật mà Liêu Thần Duệ chỉ muốn mang nó theo xuống mồ.

Đó chính là chuyện Jasper không phải cha của đứa bé trong bụng Vivian.
Đúng là một tháng trước khi tự sát, Vivian đã lui tới quán rượu mà Jasper làm việc và có quen biết với anh ta.

Chỉ có điều, Jasper chưa từng lên giường với Vivian một lần nào cả.

Giữa bọn họ chỉ là mối quan hệ quen biết thông thường.

Là Liêu Thần Duệ đã tìm đến anh ta để trao đổi.

Jasper sẽ đứng ra nhận trách nhiệm với cái thai của Vivian, còn hắn sẽ cho anh ta sở hữu cả một quán rượu.

Jasper lúc đầu cảm thấy việc này thật kỳ quặc.

Nhưng rồi cảm thấy cái giá quá hời nên anh ta đã đồng ý.

Sau đó Jasper lại vô tình gặp được Thẩm Tử Vi, anh đã không biết rằng cô chính là bạn của Niên Vân Ni.

Cho đến khi Liêu Thần Duệ biết chuyện hai người quen nhau và nói cho anh biết.

Jasper đã giả vờ đợi đến khi Niên Vân Ni vô tình gặp mặt anh ta thông qua Tử Vi, Jasper mới từ từ tiết lộ ra việc mình là cha của đứa bé.

Liêu Thần Duệ đứng đó, chằm chằm nhìn ngắm người phụ nữ xinh đẹp trong bộ váy màu trắng tinh khôi đang nhảy múa với Thẩm Tử Vi.

Đáy lòng dâng lên nỗi khao khát mãnh liệt từ lâu đã không kiềm chế được.

Khi Niên Vân Ni nói với hắn, Niên Đắc Vi mang thai, hắn đã không tin.

Vì suốt một năm hẹn hò với cô ấy, hắn đều dùng biện pháp phòng tránh.

Kể cả ngày hắn nói chia tay với Đắc Vi, sau khi lên giường lần cuối với nhau hắn cũng rất cẩn thận bắt Đắc Vi uống thuốc tránh thai khẩn cấp ngay trước mặt mình.

Nhưng có lẽ không có biện pháp nào là an toàn tuyệt đối.

Kể cả khi uống thuốc vẫn có xác xuất mang thai.

Hắn đã điều tra lại suốt khoảng thời gian trước khi Đắc Vi tự sát xem cô ấy có qua lại với ai không nhưng tuyệt nhiên không có một ai cả.

Đắc Vi hoàn toàn trong sạch, cái thai trong bụng cô thực sự là của Liêu Thần Duệ.

Nhưng hắn hiểu rằng, Niên Vân Ni sẽ không bao giờ mở lòng với hắn nếu như không thể nhấc được tảng đá nặng trong lòng cô ra.

Tảng đá đó là Niên Đắc Vi và cái thai trong bụng cô ấy.

Niên Đắc Vi, là tôi đã phạm tội với cô, có lỗi với đứa bé.

Vậy thì hãy đợi đến khi tôi chết, tôi nhất định sẽ xuống địa ngục đền tội với hai người.

Chỉ là kiếp này của tôi không thể không có Niên Vân Ni.

HẾT.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện