Đột nhiên chiếc xích đu đưa nhẹ,dần dần mạnh lên làm tôi hoảng sợ:
-Ê,cái xích đu...-Tôi gọi thằng bên cạnh
-Im đi-Nó gắt lên.
-Chuyện gì vậy?-Thằng Quân ngồi sau lên tiếng
-Cái xích đu...-Tôi run run.
-Mấy cậu kia không học thì mời ra ngoài-Bà cô Chủ nhiệm quát lên,vừa dứt câu thì đột nhiên chiếc xích đu ngừng quay và tôi thấy cái bóng mờ mờ đứng gần đấy.Bỗng nhiên tất cả cửa sổ lẫn cửa ra đóng sầm lại,đèn trên tường nhấp nháy 1 cách kì lạ,mây đen kéo đến,bọn con gái hét toáng lên.Thằng Phát và thằng Vũ xông lên phá cửa nhưng nó không chịu nhúc nhích.
-Á á á...-Một đứa con gái hét lên chỉ tay về phía cửa sổ.Từ cửa sổ có 1 vật thể bị quăng vào 1 cách dã man,là xác của 1 con mèo...con mèo đã bị móc mất hai con mắt,bị chặt mất bốn chân,bụng của nó thì bị rạch 1 đường khá lớn làm ruột gan nội tạng của nó lòi ra gần hết...con vật đáng thương nằm thoi thóp nhưng chưa đầy 10s nó đã chết.
Thật tàn nhẫn-Tôi rút ra 1 cái khăn và che xác con vật tội nghiệp ấy lại.Thằng Duy đặt tay lên vai tôi như cũng đồng cảm,nó tạc lưỡi và nhẹ lắc đầu như muốn nói"Thật tội nghiệp nó vẫn là 1 con mèo con mà".Đèn trở nên sáng lại bình thường,cửa sổ và cửa chính bỗng nhiên mở ra trời cũng đã sáng lại...
----------------------------------------------------------------------------------------------------
To be contunie...
-Ê,cái xích đu...-Tôi gọi thằng bên cạnh
-Im đi-Nó gắt lên.
-Chuyện gì vậy?-Thằng Quân ngồi sau lên tiếng
-Cái xích đu...-Tôi run run.
-Mấy cậu kia không học thì mời ra ngoài-Bà cô Chủ nhiệm quát lên,vừa dứt câu thì đột nhiên chiếc xích đu ngừng quay và tôi thấy cái bóng mờ mờ đứng gần đấy.Bỗng nhiên tất cả cửa sổ lẫn cửa ra đóng sầm lại,đèn trên tường nhấp nháy 1 cách kì lạ,mây đen kéo đến,bọn con gái hét toáng lên.Thằng Phát và thằng Vũ xông lên phá cửa nhưng nó không chịu nhúc nhích.
-Á á á...-Một đứa con gái hét lên chỉ tay về phía cửa sổ.Từ cửa sổ có 1 vật thể bị quăng vào 1 cách dã man,là xác của 1 con mèo...con mèo đã bị móc mất hai con mắt,bị chặt mất bốn chân,bụng của nó thì bị rạch 1 đường khá lớn làm ruột gan nội tạng của nó lòi ra gần hết...con vật đáng thương nằm thoi thóp nhưng chưa đầy 10s nó đã chết.
Thật tàn nhẫn-Tôi rút ra 1 cái khăn và che xác con vật tội nghiệp ấy lại.Thằng Duy đặt tay lên vai tôi như cũng đồng cảm,nó tạc lưỡi và nhẹ lắc đầu như muốn nói"Thật tội nghiệp nó vẫn là 1 con mèo con mà".Đèn trở nên sáng lại bình thường,cửa sổ và cửa chính bỗng nhiên mở ra trời cũng đã sáng lại...
----------------------------------------------------------------------------------------------------
To be contunie...
Danh sách chương