Chuyện xảy ra ở Việt Nữ Cung, Phong Mãn Lâu chỉ nghe ngóng được từ miệng những võ giả khác tham gia Nghênh Kiếm Đại Hội, thật ra không được hoàn chỉnh.

Sau khi Sở Hưu thuật lại mọi việc cho Tê Nguyên Lễ, Tê Nguyên Lễ cũng tặc lưỡi cảm thán. Nói thật, hắn cũng không ngờ Việt Nữ Cung còn có bí mật như vậy.

Năm trăm năm trước, các tông môn Chính đạo đông đảo chia cắt Côn Luân Ma Giáo, trong đó các đồ tốt đã bị các tông môn đỉnh cao chia chác sạch sẽ.

Thực lực của Việt Nữ Cung mặc dù cũng tạm được, thậm chí năm trăm năm trước Việt Nữ Cung còn mạnh hơn hiện tại, có cả cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, nhưng vẫn kém hơn so với những tông môn đứng trên đỉnh của đỉnh.

Cho nên tất cả mọi người cho rằng đồ tốt thật sự không tới tay Việt Nữ Cung, ai ngờ Việt Nữ Cung lại mở một đường riêng, tìm được một món 'đồ thường' phong ấn tàn hồn hung thú thượng cổ như vậy.

Phải biết đây là tàn hồn hung thú cảnh giới Thiên Địa Thông Huyền, cho dù dùng vào luyện khí cũng là chí bảo không thể bắt chước được, tuyệt đối không thua kém những bảo vật khác.

Chỉ có thể nói là Côn Luân Ma Giáo quá mạnh, mạnh tới mức thứ người khác nghĩ là bảo vật, với Côn Luân Ma Giáo lại chỉ là đồ chơi.

Hơn nữa Tê Nguyên Lễ cũng cảm thán hành động gần đây của Việt Nữ Cung, rõ ràng là đã lạc lối.

Theo đuổi lực lượng trước mắt quá mức, cuối cùng không để ý tới tương lai của tông môn.

Năm trăm năm nay, Việt Nữ Cung đã hiến tế năm vị tuấn kiệt trẻ tuổi đủ đứng trên Long Hổ Bảng.

Mặc dù những tuấn kiệt trẻ tuổi này tương lai chưa chắc đã trở thành những vị đại nhân khuấy động phong vân trong thiên hạ nhưng chí ít bọn họ có khả năng trưởng thành như.

Thế nhưng Việt Nữ Cung lại đem bọn họ hiến tế, cũng tức là chặt đứt triệt để khả năng này.

Đến thế hệ này, Việt Nữ Cung đã suy yếu tới cực điểm, kết quả cuối cùng Việt Nữ Cung lại làm việc ngu xuẩn như vậy, chọc giận Sở Hưu. Lần này thì tốt rồi, e rằng Việt Nữ Cung không còn đời sau nữa.

Tề Nguyên Lễ ngày ngày thu thập tình báo trên giang hồ, hắn hiểu rất rõ về Sở Hưu. Vừa nghe Tề Nguyên Lễ đã hiểu Sở Hưu đang định mượn đao giết người.

Một khi tin tức liên quan tới Việt Nữ Cung lan truyền, danh tiếng Việt Nữ Cung sẽ mất sạch.

Một số thế lực có thù với Việt Nữ Cung, thậm chí là không có thù với Việt Nữ Cung, bọn họ rốt cuộc sẽ làm ra những chuyện gì, không ai dám cam đoan

Có điều đối với chuyện như vậy Tề Nguyên Lễ cũng không thấy phản cảm.

Phong Mãn Lâu muốn tin tức, muốn thấy chân tướng!

Về phần chân tướng của tin tức này sẽ gây ra chuyện gì, vậy Phong Mãn Lâu không quan tâm.

Hơn nữa Phong Mãn Lâu cũng không sợ Việt Nữ Cung tới gây sự.

Nói một lời không đễ nghe, với chút thực lực còn lại của Việt Nữ Cung, thậm chí đám buôn tin giang hồ như bọn họ cũng không sợ.

Tê Nguyên Lễ nở một nụ cười hiểu ý với Sở Hưu: “Tin tức Sở đại nhân cung cấp hết sức hữu dụng, ngay ngày mai tiêu đề của Phong Mãn Lâu ta sẽ là bí ẩn về Việt Nữ Cung cùng ba vị tuấn kiệt Long Hổ Bảng liên tiếp bước vào cánh giới tông sư võ đạo trong mấy ngày ngắn ngủi.

Chắc chắn những tin tức này sẽ khiến toàn bộ giang hồ chấn động.”

Phương Thất Thiếu ở bên cạnh buồn bực nói: "Tề lâu chủ tính sai rồi, ta chưa bước vào cảnh giới tông sư võ đạo.”

Phương Thất Thiếu vừa nói xong vừa lén lút chửi thầm, tên Tế Nguyên Lễ này tính toán kém hay mắt không nhìn ra được đây? Còn Tam Mục Thần, thế mà không nhìn ra mình chưa thành tông sư võ đạo.”

Tề Nguyên Lễ cười ha hả nói: “Phương công tử nói đùa, tại hạ không phải lâu chủ, chỉ là phó lâu chủ thôi.

Hơn nữa ta không tính sai, Doanh Bạch Lộc, Tiểu Ôn Hầu, Lý Phi Liêm, ba vị này mấy ngày gần đây đều bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, đương nhiên là ba người.”

“Người nói cái gì? Lý Phi Liêm cũng trở thành tông sư võ đạo rồi?”

Vẻ mặt lúc này của Phương Thất Thiếu đã không phải như bị chó cắn, quả thật là mặt dài như chó.

Tê Nguyên gật đầu nói: “Đúng vậy, tin mới tới từ hôm qua. Lý Phi Liêm kịch chiến tông sư võ đạo Hoàn Dương Tử của Thuần Dương Đạo Môn, ba đao giết chết người này bước vào cảnh giới tông sư võ đạo."

Phương Thất Thiếu sắc mặt đờ đẫn, lúc này hắn đã chẳng còn hơi sức mà chửi bậy nữa.

Giờ khắc này Phương Thất Thiếu chỉ cảm thấy toàn bộ giang hồ đều nhằm vào mình.

Sở Hưu ở bên cạnh cũng bó tay.

Nói thật Phương Thất Thiếu thật ra đi xa hơn cả Doanh Bạch Lộc và Lã Phụng Tiên.

Đã bao năm như vậy, đã ai từng thấy Phương Thất Thiếu tử chiến với ai, đã bao giờ thi triển toàn lực? Nhưng muốn đột phá tông sư võ đạo lại cần thời gian, cần cơ duyên.

Trong quá khứ Phương Thất Thiếu không coi chuyện này ra gì, cũng chẳng hề thấy gấp. Thậm chí đã mấy lần hắn chạm tới cánh cửa nhưng lại thấy tích lũy chưa đủ, không bước qua bước đó.

Kết quả đến giờ khi cảm thấy tích lũy đủ rồi muốn bước ra một bước, không ngờ lại thấy bình cảnh cao hơn lúc trước.

Liên tục bị ba người vượt qua, Phương Thất Thiếu lúc này thật sự không muốn về Kiếm Vương Thành. Không khéo hẳn vừa về, không bước vào cảnh giới tông sư võ đạo không được ra cửa nữa.

Sau khi rời khỏi Phong Mãn Lâu., Sở Hưu trực tiếp dẫn Lã Phụng Tiên trở về Bắc Yên.

Phương Thất Thiếu không đi cùng, hắn về thắng Kiếm Vương Thành.

Mặc dù ngoài miệng Phương Thất Thiếu nói không muốn về Kiếm Vương Thành, nhưng hẳn vẫn về, chủ động trở về bế quan.

Lần này Sở Hưu có thể nhìn ra, lòng tự ái của Phương Thất Thiếu đã bị thương tổn.

Hạng nhất Long Hổ Bảng là hắn, thế nhưng hắn lại liên tục bị người khác vượt qua. Cho dù Phương Thất Thiếu có thờ ơ thế nào cũng phải để ý tới thể diện.

Đừng nhìn hẳn suốt ngày cười toe toét như không để chuyện gì trong lòng, nhưng lòng tranh cường háo. thẳng vẫn có.

Trong quá khứ hắn không mấy cố gắng, tất cả đều tùy duyên, nhưng lần này Phương Thất Thiếu thật sự tập trung vào tu luyện rồi

Còn trong thời gian Sở Hưu trở lại Bắc Yên, tin tức của Phong Mãn Lâu cũng lan truyền khắp giang hồ.

Ba vị tuấn kiệt Long Hổ Bảng liên tiếp bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, tin tức này thật ra không gây chấn động quá lớn.

Chuyện chấn động thật sự là chân tướng Nghênh Kiếm Đại Hội của Việt Nữ Cung.

Chuyện này nói thì dễ mà nghe thì khó, dù sao chỉ trong một ngày thanh danh của Việt Nữ Cung đã rớt xuống vạn trượng.

Thậm chí chuyện này còn khiến rất nhiều người bàn tán, rốt cuộc là lợi ích trước mắt quan trọng hay tương lai và sự phát triển của tông môn quan trọng hơn?

Mặc dù đại đa số mọi người đều lên án Việt Nữ Cung thiển cận, nhưng thực tế trong lòng bọn họ đều biết nếu đổi lại là mình, quá nửa họ sẽ lựa chọn tương tự.

Nếu tông môn bọn họ có thể cường đại như Kiếm 'Vương Thành, bọn họ đương nhiên không dùng đệ tử nhà mình đổi lại lợi ích trước mắt.

Với những tông môn cấp bậc như Kiếm Vương Thành, bọn họ nuôi được thiên tài kiếm đạo ngàn năm khó gặp một lần như Phương Thất Thiếu, cả đệ tử thiên phú chỉ coi là không tệ như Lâm Khai Vân, bọn họ cũng nuôi được.

Nhưng đối với một số thế lực bình thường, bọn họ có thể nuôi được thiên tài như vậy nhưng lại không cam đoan khiến những thiên tài này sau này trở thành cường giả chí cường khuấy đảo phong vân giang hồ.

Ngược lại nếu dùng đệ tử này hiến tế cho Cứu Vĩ Thiên Hồ, vậy sẽ được Cứu Vĩ Thiên Hồ che chở trăm năm. Chỉ cần hấp thu được tinh khí thần của võ giả, tàn hồn Cửu Vĩ Thiên Hồ thời đỉnh phong thậm chí phát huy được uy lực của cường giá Chân Hỏa Luyện Thần.

Ai cũng muốn đưa mắt nhìn ra xa một chút, đáng tiếc cái giá của ánh mắt lâu dài chính là phải làm sao vượt qua nguy cơ trước mắt.

Đương nhiên những chuyện này không nằm trong phạm vi suy nghĩ của Sở Hưu. Y đã bố trí xong, Việt Nữ Cung chống cự được bao lâu, chỉ có trời mới biết.

Có điều Sở Hưu vừa về Trấn Võ Đường của Bắc Yên, Mai Khinh Liên lập tức tìm đến thở dài một tiếng nói: "Cuối cùng ngươi cũng về rồi. Thời gian gần đây lão già Hạng Long phái người tới thúc giục mấy lần Ngươi còn muốn kéo dài e là triều đình không nhịn nổi nữa đâu.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện