Sau khi ra ngoài Sở Hưu trực tiếp tiến vào Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành bế quan tu dưỡng một thời gian. Y muốn làm quen với Huyết Ảnh Đại Pháp, đồng thời Độc Cô Duy Ngã nói để lại một hạt giống trong cơ thể y, Sở Hưu cũng không biết hạt giống này rốt cuộc là thứ gì, dù sao y không cảm thấy thân thể mình có gì thay đổi.
Có điều ngay khi Sở Hưu vừa bế quan, bên Trấn Võ Đường lại xuất hiện biến hóa.
Viên Thiên Phóng tính cách chẳng khác nào đệ tử Hình Tư Đồ chết trong tay Sở Hưu, âm tàn độc ác, làm việc vô cùng điên cưỡng, là hung đồ Ma đạo tiêu chuẩn.
Điểm khác biệt duy nhất giữa Hình Tư Đồ và Viên Thiên Phóng là Viên Thiên Phóng dẫu sao cũng là đại lão trong nhánh Ẩn Ma, vẫn có cái nhìn đại khái về đại cục.
Lúc trước Hình Tư Đồ đột nhiên nảy sinh ý đồ hãm hại Sở Hưu trong Đại chiến chính ma, âm thầm sử dụng thủ đoạn nhỏ. Đổi lại Viên Thiên Phóng sẽ không làm như vậy.
Đương nhiên chuyện này không nghĩa là Viên Thiên Phóng nhân từ nương tay. Sau khi nhận được chức vị từ chỗ Hạng Long, Viên Thiên Phóng lập tức để đệ tử ra tay tiếp quản Trấn Võ Đường.
Ban đầu ở Đông Cực Sơn Ma Nhai Động, Viên Thiên Phóng thu nhận không ít đệ tử. Thật ra đại đa số đệ tử là hẳn nhàn rỗi nhàm chán thu chơi, không mấy người được chân truyền của hẳn.
Hình Tư Đồ là một, Đoàn Cửu Ngao theo hắn tới Bắc Yên làm việc cũng là một.
Đừng nhìn tướng mạo Đoàn Cửu Ngao như đầu trâu mặt ngựa, chẳng khác nào phường giặc cướp bỉ đi, thực tế hắn là người đầu tiên trong số đệ tử của Viên Thiên Phóng bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, còn gây dựng được danh hiệu Huyết Hồn Ma Thủ trong võ lâm Bắc Yên.
Viên Thiên Phóng tu luyện vô số ma công, Đoàn Cửu Ngao không được truyền thừa tất cả công pháp của Viên Thiên Phóng, chỉ nhận được một môn công pháp có thể rút khí huyết thần hồn của con người ra khỏi cơ thể. Nghe nói căn nguyên môn công pháp này có thể truy tới tận Huyết Ma Đường mạnh nhất trong số các đường khẩu dưới trướng Côn Luân Ma Giáo, cực kỳ cường đại.
Lần này Viên Thiên Phóng tới Bắc Yên báo thù cho Hình Tư Đồ, Đoàn Cửu Ngao là người bỏ công nhiều nhất.
Hắn không quan tâm Hình Tư Đồ chết trong tay ai, thậm chí hẳn cũng khá ghen tị với Hình Tư Đồ.
Rõ ràng là mình bái Viên Thiên Phóng làm sư phụ trước, thế nhưng trong số các đệ tử Viên Thiên Phóng lại yêu chiều Hình Tư Đồ nhất, dựa vào cái gì? Cho nên Đoàn Cửu Ngao vốn không hứng thú gì với chuyện báo thù cho Hình Tư Đồ.
Hắn vốn sống tại Bắc Yên, sau khi biết Hình Tư Đồ chết trong tay Sở Hưu lại không hề lộ mặt, đủ thấy lập trường của hắn.
Lần này Đoàn Cửu Ngao nhiệt tình như vậy chỉ vì Hình Tư Đồ đã chết, hắn là người xuất sắc nhất trong số các đệ tử đông đảo của Viên Thiên Phóng. Chỉ cần hầu hạ Viên Thiên Phóng cho tốt, vậy công pháp truyền thừa, thậm chí đủ loại bí bảo của Viên Thiên Phóng chẳng phải đều là của hắn?
Ôm ý nghĩ này, Đoàn Cửu Ngao nhanh chân đi vào Trấn Võ Đường, lớn tiếng hô lên: “Trong Trấn Võ Đường còn ai quản lý không? Còn không mau ra tiếp đón?"
Mấy võ giả hộ vệ vừa định ngăn cản đã bị Đoàn Cửu Ngao đánh bay.
Lúc này Bàng Hổ căm trường đao đi ra, hừ lạnh nói: “Tên nào không có mắt dám tới Trấn Võ Đường ta gây sự?"
Mai Khinh Liên cũng đi theo sau lưng Bảng Hổ, thấy Đoàn Cửu Ngao, sắc mặt không khỏi biến đổi, muốn ngăn cản Bàng Hổ, đáng tiếc đã chậm.
Với tính tình nóng nảy của Bàng Hổ, hắn đã thẳng tay giao chiến với Đoàn Cửu Ngao.
Mai Khinh Liên nhận ra Đoàn Cửu Ngao, trong số. đệ tử Viên Thiên Phóng, tên này cũng khá nổi danh.
Có điều nổi danh nữa cũng không cách nào sánh nổi Sở Hưu, nói chỉ toàn bộ Trấn Võ Đường.
Trấn Võ Đường thành lập tại Bắc Yên bao lâu như vậy, Đoàn Cửu Ngao thậm chí không dám lộ mặt. Giờ hắn đột nhiên xuất hiện ở đây mang ý nghĩa ra sao, Mai Khinh Liên hiểu rất rõ.
Chỉ mình Đoàn Cửu Ngao chắc chắn hắn không có gan tới khiêu khích Trấn Võ Đường. Điều Mai Khinh Liên lo lắng là Viên Thiên Phóng đứng sau Đoàn Cửu Ngao.
Còn lúc này Bàng Hổ đã giao thủ với Đoàn Cửu Ngao, chỉ mấy chiêu thôi Bàng Hổ đã chiếm thượng phong.
Giữa tông sư võ đạo cũng phân chia cao thấp mạnh yếu.
Có vài người cho dù có thành tông sư võ đạo cũng chỉ là hạng vô danh, còn có những người lại lên thắng Phong Vân Bảng, khuấy động phong vân trên giang hồ.
Đoàn Cửu Ngao mặc dù là tông sư võ đạo, có điều hẳn không nhận được chân truyền của của Viên Thiên Phóng, trong số võ giả cùng cấp thực lực của hẳn chỉ tính là tạm được.
Còn Bàng Hổ lại là một trong Bắc Địa Tam Thập Lục Cự Khấu, được tôi luyện qua vô số lần bị truy sát. Thực lực đôi bên không cách nào so sánh.
Ngay lúc Đoàn Cửu Ngao rơi xuống hạ phong, một tiếng hừ lạnh đột nhiên truyền tới.
Giữa không trung mây đen vần vũ, một bàn tay khổng lồ bằng ma khí trực tiếp nhô ra từ vòng xoáy đánh nát thế đao của Bàng Hổ, khiến hắn hộc máu lui lại phía sau.
Mai Khinh Liên biến sắc, ma vụn tràn ra trong tay, muốn tiếp lấy Bàng Hổ nhưng cũng bị lực lượng cường đại kia đánh cho không ngừng lui lại phía sau.
Đúng lúc này Lã Phụng Tiên lại xuất hiện bên cạnh Mai Khinh Liên, hai người liên thủ mới đỡ được Bàng Hổ đã bị đánh trọng thương hộc máu.
Sau khi Viên Thiên Phóng mang theo đám đệ tử bước vào Trấn Võ Đường, võ giả trong Trấn Võ Đường lập tức biến sắc.
Đây là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần!
Ngày trước Trấn Võ Đường cũng từng bị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần đánh tới cửa, người đó chính là Phương Kim Ngô.
Có điều khi đó có Sở Hưu chống đỡ, giờ Sở Hưu không có mặt, trong bọn họ có ai chống được?
Không thể không nói, mặc dù ngày thường Sở Hưu ở trong Trấn Võ Đường rất ít khi xuất thủ, thậm chí một số chuyện lặt vặt y cũng lười để ý tới
Nhưng địa vị của Sở Hưu đối với Trấn Võ Đường đã chẳng khác nào trụ cột.
Lã Phụng Tiên nhướn mày cầm Phương thiên họa kích định lao ra.
Cho dù đối mặt với cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, Lã Phụng Tiên vẫn có dũng khí xuất thủ.
Nhưng Mai Khinh Liên lại kéo Lã Phụng Tiên lại, không để hẳn làm chuyện điên rồ.
Không phải ai cũng là Sở Hư, dám dùng cảnh Chân Đan hạ thủ giết chết cường giả Chân Hỏa Luyện Thần.
Mai Khinh Liên cau mày nói: "Viên tiền bối có ý gì đây? Cố ý tới gây sự à?
Ngươi là tiền bối của nhánh Ẩn Ma, chắc cũng Trấn Võ Đường đại biểu cho điều gì, đây là lợi ích của toàn bộ nhánh Ẩn Ma chúng ta.
Nếu ngươi vì chút thù oán riêng mà tới trả thù, vậy có còn để ý tới quy củ của nhánh Ẩn Ma hay không?”
Viên Thiên Phóng cười lạnh một tiếng nói: “Con nhóc Âm Ma Tông kia, miệng lưỡi sắc bén lắm, chẳng khác nào đám sư trưởng tiền bối của ngươi
Nghe cho kỹ đây, lão phu không tới để trả thù riêng mà tới để tranh thủ càng nhiều lợi ích cho nhánh Ẩn Ma chúng ta.
Lão phu đã nhận được chức vị đại trưởng lão cung phụng của Trấn Võ Đường từ chỗ Hạng Long, không kém hơn tên Sở Hưu kia.
Vừa hay tiểu tử Sở Hưu kia không có mặt, cho nên Trấn Võ Đường giờ nằm dưới sự quản lý của lão phu!
Con nhóc Âm Ma Tông kia, lão phu khuyên ngươi một câu, đừng treo cổ trên một cái cây, tên Sở Hưu kia không vên ổn được bao lâu nữa đâu!”
Có điều ngay khi Sở Hưu vừa bế quan, bên Trấn Võ Đường lại xuất hiện biến hóa.
Viên Thiên Phóng tính cách chẳng khác nào đệ tử Hình Tư Đồ chết trong tay Sở Hưu, âm tàn độc ác, làm việc vô cùng điên cưỡng, là hung đồ Ma đạo tiêu chuẩn.
Điểm khác biệt duy nhất giữa Hình Tư Đồ và Viên Thiên Phóng là Viên Thiên Phóng dẫu sao cũng là đại lão trong nhánh Ẩn Ma, vẫn có cái nhìn đại khái về đại cục.
Lúc trước Hình Tư Đồ đột nhiên nảy sinh ý đồ hãm hại Sở Hưu trong Đại chiến chính ma, âm thầm sử dụng thủ đoạn nhỏ. Đổi lại Viên Thiên Phóng sẽ không làm như vậy.
Đương nhiên chuyện này không nghĩa là Viên Thiên Phóng nhân từ nương tay. Sau khi nhận được chức vị từ chỗ Hạng Long, Viên Thiên Phóng lập tức để đệ tử ra tay tiếp quản Trấn Võ Đường.
Ban đầu ở Đông Cực Sơn Ma Nhai Động, Viên Thiên Phóng thu nhận không ít đệ tử. Thật ra đại đa số đệ tử là hẳn nhàn rỗi nhàm chán thu chơi, không mấy người được chân truyền của hẳn.
Hình Tư Đồ là một, Đoàn Cửu Ngao theo hắn tới Bắc Yên làm việc cũng là một.
Đừng nhìn tướng mạo Đoàn Cửu Ngao như đầu trâu mặt ngựa, chẳng khác nào phường giặc cướp bỉ đi, thực tế hắn là người đầu tiên trong số đệ tử của Viên Thiên Phóng bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, còn gây dựng được danh hiệu Huyết Hồn Ma Thủ trong võ lâm Bắc Yên.
Viên Thiên Phóng tu luyện vô số ma công, Đoàn Cửu Ngao không được truyền thừa tất cả công pháp của Viên Thiên Phóng, chỉ nhận được một môn công pháp có thể rút khí huyết thần hồn của con người ra khỏi cơ thể. Nghe nói căn nguyên môn công pháp này có thể truy tới tận Huyết Ma Đường mạnh nhất trong số các đường khẩu dưới trướng Côn Luân Ma Giáo, cực kỳ cường đại.
Lần này Viên Thiên Phóng tới Bắc Yên báo thù cho Hình Tư Đồ, Đoàn Cửu Ngao là người bỏ công nhiều nhất.
Hắn không quan tâm Hình Tư Đồ chết trong tay ai, thậm chí hẳn cũng khá ghen tị với Hình Tư Đồ.
Rõ ràng là mình bái Viên Thiên Phóng làm sư phụ trước, thế nhưng trong số các đệ tử Viên Thiên Phóng lại yêu chiều Hình Tư Đồ nhất, dựa vào cái gì? Cho nên Đoàn Cửu Ngao vốn không hứng thú gì với chuyện báo thù cho Hình Tư Đồ.
Hắn vốn sống tại Bắc Yên, sau khi biết Hình Tư Đồ chết trong tay Sở Hưu lại không hề lộ mặt, đủ thấy lập trường của hắn.
Lần này Đoàn Cửu Ngao nhiệt tình như vậy chỉ vì Hình Tư Đồ đã chết, hắn là người xuất sắc nhất trong số các đệ tử đông đảo của Viên Thiên Phóng. Chỉ cần hầu hạ Viên Thiên Phóng cho tốt, vậy công pháp truyền thừa, thậm chí đủ loại bí bảo của Viên Thiên Phóng chẳng phải đều là của hắn?
Ôm ý nghĩ này, Đoàn Cửu Ngao nhanh chân đi vào Trấn Võ Đường, lớn tiếng hô lên: “Trong Trấn Võ Đường còn ai quản lý không? Còn không mau ra tiếp đón?"
Mấy võ giả hộ vệ vừa định ngăn cản đã bị Đoàn Cửu Ngao đánh bay.
Lúc này Bàng Hổ căm trường đao đi ra, hừ lạnh nói: “Tên nào không có mắt dám tới Trấn Võ Đường ta gây sự?"
Mai Khinh Liên cũng đi theo sau lưng Bảng Hổ, thấy Đoàn Cửu Ngao, sắc mặt không khỏi biến đổi, muốn ngăn cản Bàng Hổ, đáng tiếc đã chậm.
Với tính tình nóng nảy của Bàng Hổ, hắn đã thẳng tay giao chiến với Đoàn Cửu Ngao.
Mai Khinh Liên nhận ra Đoàn Cửu Ngao, trong số. đệ tử Viên Thiên Phóng, tên này cũng khá nổi danh.
Có điều nổi danh nữa cũng không cách nào sánh nổi Sở Hưu, nói chỉ toàn bộ Trấn Võ Đường.
Trấn Võ Đường thành lập tại Bắc Yên bao lâu như vậy, Đoàn Cửu Ngao thậm chí không dám lộ mặt. Giờ hắn đột nhiên xuất hiện ở đây mang ý nghĩa ra sao, Mai Khinh Liên hiểu rất rõ.
Chỉ mình Đoàn Cửu Ngao chắc chắn hắn không có gan tới khiêu khích Trấn Võ Đường. Điều Mai Khinh Liên lo lắng là Viên Thiên Phóng đứng sau Đoàn Cửu Ngao.
Còn lúc này Bàng Hổ đã giao thủ với Đoàn Cửu Ngao, chỉ mấy chiêu thôi Bàng Hổ đã chiếm thượng phong.
Giữa tông sư võ đạo cũng phân chia cao thấp mạnh yếu.
Có vài người cho dù có thành tông sư võ đạo cũng chỉ là hạng vô danh, còn có những người lại lên thắng Phong Vân Bảng, khuấy động phong vân trên giang hồ.
Đoàn Cửu Ngao mặc dù là tông sư võ đạo, có điều hẳn không nhận được chân truyền của của Viên Thiên Phóng, trong số võ giả cùng cấp thực lực của hẳn chỉ tính là tạm được.
Còn Bàng Hổ lại là một trong Bắc Địa Tam Thập Lục Cự Khấu, được tôi luyện qua vô số lần bị truy sát. Thực lực đôi bên không cách nào so sánh.
Ngay lúc Đoàn Cửu Ngao rơi xuống hạ phong, một tiếng hừ lạnh đột nhiên truyền tới.
Giữa không trung mây đen vần vũ, một bàn tay khổng lồ bằng ma khí trực tiếp nhô ra từ vòng xoáy đánh nát thế đao của Bàng Hổ, khiến hắn hộc máu lui lại phía sau.
Mai Khinh Liên biến sắc, ma vụn tràn ra trong tay, muốn tiếp lấy Bàng Hổ nhưng cũng bị lực lượng cường đại kia đánh cho không ngừng lui lại phía sau.
Đúng lúc này Lã Phụng Tiên lại xuất hiện bên cạnh Mai Khinh Liên, hai người liên thủ mới đỡ được Bàng Hổ đã bị đánh trọng thương hộc máu.
Sau khi Viên Thiên Phóng mang theo đám đệ tử bước vào Trấn Võ Đường, võ giả trong Trấn Võ Đường lập tức biến sắc.
Đây là cường giả Chân Hỏa Luyện Thần!
Ngày trước Trấn Võ Đường cũng từng bị cường giả Chân Hỏa Luyện Thần đánh tới cửa, người đó chính là Phương Kim Ngô.
Có điều khi đó có Sở Hưu chống đỡ, giờ Sở Hưu không có mặt, trong bọn họ có ai chống được?
Không thể không nói, mặc dù ngày thường Sở Hưu ở trong Trấn Võ Đường rất ít khi xuất thủ, thậm chí một số chuyện lặt vặt y cũng lười để ý tới
Nhưng địa vị của Sở Hưu đối với Trấn Võ Đường đã chẳng khác nào trụ cột.
Lã Phụng Tiên nhướn mày cầm Phương thiên họa kích định lao ra.
Cho dù đối mặt với cường giả Chân Hỏa Luyện Thần, Lã Phụng Tiên vẫn có dũng khí xuất thủ.
Nhưng Mai Khinh Liên lại kéo Lã Phụng Tiên lại, không để hẳn làm chuyện điên rồ.
Không phải ai cũng là Sở Hư, dám dùng cảnh Chân Đan hạ thủ giết chết cường giả Chân Hỏa Luyện Thần.
Mai Khinh Liên cau mày nói: "Viên tiền bối có ý gì đây? Cố ý tới gây sự à?
Ngươi là tiền bối của nhánh Ẩn Ma, chắc cũng Trấn Võ Đường đại biểu cho điều gì, đây là lợi ích của toàn bộ nhánh Ẩn Ma chúng ta.
Nếu ngươi vì chút thù oán riêng mà tới trả thù, vậy có còn để ý tới quy củ của nhánh Ẩn Ma hay không?”
Viên Thiên Phóng cười lạnh một tiếng nói: “Con nhóc Âm Ma Tông kia, miệng lưỡi sắc bén lắm, chẳng khác nào đám sư trưởng tiền bối của ngươi
Nghe cho kỹ đây, lão phu không tới để trả thù riêng mà tới để tranh thủ càng nhiều lợi ích cho nhánh Ẩn Ma chúng ta.
Lão phu đã nhận được chức vị đại trưởng lão cung phụng của Trấn Võ Đường từ chỗ Hạng Long, không kém hơn tên Sở Hưu kia.
Vừa hay tiểu tử Sở Hưu kia không có mặt, cho nên Trấn Võ Đường giờ nằm dưới sự quản lý của lão phu!
Con nhóc Âm Ma Tông kia, lão phu khuyên ngươi một câu, đừng treo cổ trên một cái cây, tên Sở Hưu kia không vên ổn được bao lâu nữa đâu!”
Danh sách chương