Edit by Mon
Nhà của ông chú có hai tầng, nhưng diện tích khá lớn, nên nhìn vào có vẻ rất rộng.
Lúc hai người Trương Quốc Dương vào nhà đã có rất nhiều người đến trước.
Trương Quốc Dương giới thiệu Lâm Kiều Kiều cho họ một lần.
Trước đây, lễ kết hôn của cô và Trương Đào tổ chức ở thành phố, cô chỉ kính rượu với họ một chút. Lần mẹ Trương qua đời vì bệnh cô cũng vội vàng lo hậu sự rồi rời đi Cho nên Lâm Kiều Kiều không có chút ấn tượng nào với họ hàng thân thích.
Trong nhà chủ yếu là con trai con dâu và cháu của ông chú, còn có em dâu của Trương Quốc Dương - Thím của Trương Đào. Bởi vì em trai của ông không còn nữa, cháu trai lại đi học bên ngoài. Khi nào có chuyện cấp bách hai người mới có thể gặp nhau. Hôm nay vừa đúng dịp ông chú mời cả họ hàng thân thích đến nhà.
Ban đầu, Lâm Kiều Kiều cho rằng đây chỉ là bữa cơm bình thường, ai ngờ đến rồi mới biết đây là một bữa tiệc lớn.
Trương Quốc Dương bị kéo đi uống rượu.
Lâm Kiều Kiều ngồi bên bàn dành cho nữ nghe thấy các cô dì khen mình không ngừng, cô không khỏi ngượng ngùng.
Đàn ông ở quê thường uống rượu đến khi có người ngã gục mới bỏ qua.Trong khi Lâm Kiều Kiều bị những người phụ nữ xung quanh nhiệt tình kéo đi xem họ chơi mạt chược, Trương Quốc Dương còn đang uống rượu, tuy tửu lượng của ông rất tốt, nhưng ông không uống cạn, người khác mời một ly ông chỉ uống nửa ly, nói con dâu với mới đến, ông mà uống say thì không có ai trông coi.
Người xung quanh không cố chấp ép ông uống.
Ông Trương đúng là tốt số, cưới được con dâu đẹp như vậy, tính tình cũng không tồi, không hề tỏ vẻ khinh thường với ai, lúc nào cũng cười hì hì.
Sau khi có mấy người đổ gục, bữa tiệc mới kết thúc.
Trương Quốc Dương sợ đồ mua sáng nay quá nhiều, mấy người giao hàng sẽ làm không xong, liền bảo đám con cháu qua giúp đỡ.
Đám cháu trai của ông vốn cầm mẫn, sức lực rất lớn, giúp người giao hàng tiết kiệm không ít thời gian.
Nhiều người phân công làm việc khiến phòng ngủ được chỉnh trang chu tất. Qua một buổi trưa, thấy mọi thứ đã ổn, Trương Quốc Dương mới cho người vào nhà mình tham quan.
Đương nhiên nếu là ngày thường, ông sẽ không để ai tham quan, nhưng nhà này hiện tại không có người ở, hành lý của Lâm Kiều Kiều còn ở nhà cũ của ông.
Mấy người thanh niên đi vào phòng ngủ chính nhìn chiếc giường khoa trương với ánh mắt hiếm lạ, bọn họ không biết chiếc giường kia có tác dụng gì.
Ngược lại, Binh Tử đã từng vào khách sạn tình thú thì biết rất rõ, hai mắt hắn ta sáng lên, trong đầu tưởng tượng ra một ít hình ảnh.
Trong lòng đang nghĩ không biết người ôm yếu như em họ có thể thỏa mãn được vợ của hắn hay không? Bữa tối phải tiếp đãi đại gia đình, Trương Quốc Dương mua một con dê và thêm đồ ăn mời đầu bếp trong thôn đến nấu.
Trương Quốc Dương nói sẽ ở lại đây một thời gian, đến lúc đó có thể uống hằng ngày. Cho nên, đến tối mấy người đàn ông chỉ uống bia, không uống rượu trắng.
Nơi thôn quê sông núi mát mẻ hơn nhiều so với xi măng cốt thép nơi thành thị. Màn đêm buông xuống, một nhóm phụ nữ cầm quạt ngồi dưới bóng cây nói chuyện phiếm.
Còn những người đàn ông thì ngồi trên bàn ăn cơm, nói chuyện trên trời dưới đất, kể chuyện những ngày đến những ngày lành, rồi lại nói sang tiền đồ của con cái nhà ai.
Ngồi bên ngoài, muỗi chính là nỗi phiền não lớn nhất. Mấy người phụ nữ vừa nói chuyện, lâu lâu dùng quạt đập muỗi.
Lâm Kiều Kiều phát hiện mấy con muỗi này không đến gần cô, chợt nhớ đến hoa thất sắc đã thăng cấp vào hai ngày trước.
Chiều nay cô đã dùng thí nghiệm lên hoa hồng của nhà ông chú và nhận ra cô có thể điều khiển nó. Điều này khiến cô cực kỳ vui mừng, nhưng không dám biểu hiện ra.
Nhà của ông chú có hai tầng, nhưng diện tích khá lớn, nên nhìn vào có vẻ rất rộng.
Lúc hai người Trương Quốc Dương vào nhà đã có rất nhiều người đến trước.
Trương Quốc Dương giới thiệu Lâm Kiều Kiều cho họ một lần.
Trước đây, lễ kết hôn của cô và Trương Đào tổ chức ở thành phố, cô chỉ kính rượu với họ một chút. Lần mẹ Trương qua đời vì bệnh cô cũng vội vàng lo hậu sự rồi rời đi Cho nên Lâm Kiều Kiều không có chút ấn tượng nào với họ hàng thân thích.
Trong nhà chủ yếu là con trai con dâu và cháu của ông chú, còn có em dâu của Trương Quốc Dương - Thím của Trương Đào. Bởi vì em trai của ông không còn nữa, cháu trai lại đi học bên ngoài. Khi nào có chuyện cấp bách hai người mới có thể gặp nhau. Hôm nay vừa đúng dịp ông chú mời cả họ hàng thân thích đến nhà.
Ban đầu, Lâm Kiều Kiều cho rằng đây chỉ là bữa cơm bình thường, ai ngờ đến rồi mới biết đây là một bữa tiệc lớn.
Trương Quốc Dương bị kéo đi uống rượu.
Lâm Kiều Kiều ngồi bên bàn dành cho nữ nghe thấy các cô dì khen mình không ngừng, cô không khỏi ngượng ngùng.
Đàn ông ở quê thường uống rượu đến khi có người ngã gục mới bỏ qua.Trong khi Lâm Kiều Kiều bị những người phụ nữ xung quanh nhiệt tình kéo đi xem họ chơi mạt chược, Trương Quốc Dương còn đang uống rượu, tuy tửu lượng của ông rất tốt, nhưng ông không uống cạn, người khác mời một ly ông chỉ uống nửa ly, nói con dâu với mới đến, ông mà uống say thì không có ai trông coi.
Người xung quanh không cố chấp ép ông uống.
Ông Trương đúng là tốt số, cưới được con dâu đẹp như vậy, tính tình cũng không tồi, không hề tỏ vẻ khinh thường với ai, lúc nào cũng cười hì hì.
Sau khi có mấy người đổ gục, bữa tiệc mới kết thúc.
Trương Quốc Dương sợ đồ mua sáng nay quá nhiều, mấy người giao hàng sẽ làm không xong, liền bảo đám con cháu qua giúp đỡ.
Đám cháu trai của ông vốn cầm mẫn, sức lực rất lớn, giúp người giao hàng tiết kiệm không ít thời gian.
Nhiều người phân công làm việc khiến phòng ngủ được chỉnh trang chu tất. Qua một buổi trưa, thấy mọi thứ đã ổn, Trương Quốc Dương mới cho người vào nhà mình tham quan.
Đương nhiên nếu là ngày thường, ông sẽ không để ai tham quan, nhưng nhà này hiện tại không có người ở, hành lý của Lâm Kiều Kiều còn ở nhà cũ của ông.
Mấy người thanh niên đi vào phòng ngủ chính nhìn chiếc giường khoa trương với ánh mắt hiếm lạ, bọn họ không biết chiếc giường kia có tác dụng gì.
Ngược lại, Binh Tử đã từng vào khách sạn tình thú thì biết rất rõ, hai mắt hắn ta sáng lên, trong đầu tưởng tượng ra một ít hình ảnh.
Trong lòng đang nghĩ không biết người ôm yếu như em họ có thể thỏa mãn được vợ của hắn hay không? Bữa tối phải tiếp đãi đại gia đình, Trương Quốc Dương mua một con dê và thêm đồ ăn mời đầu bếp trong thôn đến nấu.
Trương Quốc Dương nói sẽ ở lại đây một thời gian, đến lúc đó có thể uống hằng ngày. Cho nên, đến tối mấy người đàn ông chỉ uống bia, không uống rượu trắng.
Nơi thôn quê sông núi mát mẻ hơn nhiều so với xi măng cốt thép nơi thành thị. Màn đêm buông xuống, một nhóm phụ nữ cầm quạt ngồi dưới bóng cây nói chuyện phiếm.
Còn những người đàn ông thì ngồi trên bàn ăn cơm, nói chuyện trên trời dưới đất, kể chuyện những ngày đến những ngày lành, rồi lại nói sang tiền đồ của con cái nhà ai.
Ngồi bên ngoài, muỗi chính là nỗi phiền não lớn nhất. Mấy người phụ nữ vừa nói chuyện, lâu lâu dùng quạt đập muỗi.
Lâm Kiều Kiều phát hiện mấy con muỗi này không đến gần cô, chợt nhớ đến hoa thất sắc đã thăng cấp vào hai ngày trước.
Chiều nay cô đã dùng thí nghiệm lên hoa hồng của nhà ông chú và nhận ra cô có thể điều khiển nó. Điều này khiến cô cực kỳ vui mừng, nhưng không dám biểu hiện ra.
Danh sách chương