Đêm khuya.
Bờ biển An Thành, bên trong căn phòng Tổng thống cực kỳ sang trọng và xa hoa.
Cô gái trẻ nằm trên chiếc giường mềm mại chậm rãi mở đôi mi dày dài cong vút, mắt hạnh[1] đen mơ màng mê hoặc, môi hồng khép hờ, hô hấp dồn dập, hơi thở rối loạn nóng rực.
Cô ấy là Đường Tâm Nhan, hôm nay là sinh nhật thứ 21 của cô, chồng cô là Phó Tư Thần kết hôn được nửa năm đã hẹn cô đến Khách sạn Hoàn Hải để chúc mừng. Kết quả, cô đã đợi từ chập tối đến giờ.
Cô cầm điện thoại lên liếc nhìn thời gian, đã rạng sáng rồi mà Phó Tư Thần vẫn chưa đến.
Anh ta lại lỡ hẹn với cô lần nữa.
Nén đau đớn cùng thất vọng đang lan trong lồng ngực, Đường Tâm Nhan nặng nề xoa trán nóng hổi khó nhọc bước xuống giường. Cơ thể cô rất nóng, khô nóng khác thường.
Sau khi cô đến khách sạn, cô chỉ uống một ly nước chanh do người phục vụ đưa cho. Chẳng lẽ nước chanh có vấn đề? [Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn]
Là do Phó Tư Thần sắp đặt hết sao? Nhưng hai người đã là vợ chồng nên anh ta hoàn toàn không cần phải...
Ban đầu, cô vì anh ta mà từ bỏ sự nghiệp diễn viên đang nổi tiếng lúc đó, chỉ vì muốn một lòng làm người vợ tốt của anh ta.
Đêm nay đến chỗ hẹn, cô cũng nghĩ trong lòng sẽ dành cho anh ta đêm đầu tiên của cô.
Không muốn suy nghĩ lung tung nữa, cơ thể cô bây giờ thật sự đang rất nóng. Đường Tâm Nhan chỉ muốn đi tắm nước lạnh. Cô lảo đảo đi tới phòng tắm.
Nhưng khi đẩy cửa phòng tắm ra, cô nghe thấy bên trong có tiếng nước chảy tí tách. Cô hướng đôi mắt mờ mịt nhìn vào bên trong.
Dưới vòi hoa sen, là một người đàn ông cao ráo đang đứng. Vô số giọt nước trong suốt từ mái tóc đen chảy xuống bờ vai rộng lớn, tấm lưng trần hoàn mỹ, rồi đến vòng eo thon rắn chắc. Chỉ là một cái bóng lưng nhìn từ phía sau, mà cũng có thể khiến người ta huyết mạch sôi sục.
[Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn]
Ý thức Đường Tâm Nhan có chút tiêu tan, ánh mắt vừa mơ màng lại mông lung. Cô dần dần nghĩ rằng thân hình người đàn ông cao lớn này là Phó Tư Thần. Trong cơ thể cô bỗng nổi lên một ham muốn mà cô không thể giải thích được.
Cô dùng sức cắn vào cánh môi mình, muốn làm cho chính mình tỉnh táo một chút. Thế nhưng vô dụng, cơ thể cô lúc này vừa khô nóng vừa khó chịu.
Người đàn ông đang trầm tư tắm rửa bỗng cảm nhận được sự khác thường. Hắn ta mở đôi mắt nguy hiểm lạnh lùng, tắt vòi nước, buộc chặt khăn tắm rồi xoay người nhìn về phía cửa.
Đập vào mắt hắn là một người phụ nữ xinh đẹp. Khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh tú như một quả đào chín mọng, trong vắt.
Mặt hắn không có chút cảm xúc, ánh mắt sắc bén, tàn nhẫn mà lãnh đạm
“Mặc kệ cô là người phụ nữ do ai đưa tới, lập tức cút ra ngoài cho tôi.”
Không khí xung quanh bỗng chốc trở nên lạnh lẽo.
Đường Tâm Nhan nhìn người đàn ông lạnh lùng, cao cao tại thượng như một bậc đế vương. Đôi mày thanh tú như tranh vẽ nhếch lên, nhẹ giọng nói
“Tại sao phải đi ra ngoài?”
Cái cảm giác khô nóng trong cơ thể khiến cô hoàn toàn không hiểu người này đang nói gì.
[Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn]
Ánh mắt của cô lướt từ khuôn mặt điển trai đến khuôn ngực rắn chắc của hắn, dáng người của hắn có thể làm cho mọi cô gái phải mê mệt.
Cơ bụng sáu múi, đường nhân ngư[2] hấp dẫn, đôi chân thon dài. Tất cả đều thể hiện vẻ đẹp hoàn mỹ mà nam giới hướng tới.
Dục vọng nảy sinh trong cơ thể Đường Tâm Nhan ngày càng lớn, như những sợi dây leo cuốn lấy cô, khiến cô không thể thở nổi. Cái cảm giác trống trải chưa từng có trước đây khiến cô không tự chủ bước tới gần người đàn ông đó.
Cô lại không để ý rằng khuôn mặt anh tuấn của hắn đã trở nên tối sầm.
Khi Đường Tâm Nhan sắp tới gần, cơ thể hắn chuyển động, sắc mặt lạnh lùng né sang một bên, sải chân bước vào trong phòng.
Hắn nhấc điện thoại trên bàn trà trong phòng lên, gọi cho ai đó
“Người phụ nữ trong phòng tôi là chuyện gì hả? Đưa cô ta biến ngay lập tức cho tôi!”
Vừa dứt lời, một đôi tay như ngọc, mềm mại không xương đột nhiên ôm lấy hắn từ phía sau. Sự mềm mại và hương thơm thanh tịnh của phụ nữ khiến bụng dưới của hắn ngày càng căng cứng.
“Buông tay!”
Trong mắt người đàn ông bắn ra một tia lạnh lẽo, kéo bàn tay đang ôm eo mình lạnh lùng hất ra.
Đường Tâm Nhan loạng choạng lùi lại. Thấy mình sắp ngã, cô với lấy hắn theo phản xạ. Không ngờ lại nắm phải cái khăn tắm cuốn trên người hắn. Ngay khi cô ngã xuống đất, chiếc khăn tắm trên eo hắn cũng bị cô kéo theo.
“Chết tiệt!”
Ánh mắt hắn tối sầm lại, con ngươi thâm thúy nhìn về phía người phụ nữ đang ôm chặt khăn tắm nằm dưới đất, giọng lạnh như băng
“Đưa khăn tắm đây!”
===
[1] Mắt hạnh (杏眸): Mắt hạnh nhân hay còn gọi là mắt quả hạnh, dáng mắt này thường rất hiếm, tròng đen vừa chạm mi dưới, khóe mắt to tròn vừa phải, không quá nhỏ cũng không quá to, mắt có hai nếp mí rõ ràng, đuôi mắt có độ dài sắc sảo, cân xứng hài hòa và cân đối với khuôn mặt. Đây được coi là kiểu mắt hoàn hảo nhất.
[2]Đường nhân ngư (人鱼线): Nhân ngư tuyến hay còn được gọi là đường nhân ngư, chỉ phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V.
Bờ biển An Thành, bên trong căn phòng Tổng thống cực kỳ sang trọng và xa hoa.
Cô gái trẻ nằm trên chiếc giường mềm mại chậm rãi mở đôi mi dày dài cong vút, mắt hạnh[1] đen mơ màng mê hoặc, môi hồng khép hờ, hô hấp dồn dập, hơi thở rối loạn nóng rực.
Cô ấy là Đường Tâm Nhan, hôm nay là sinh nhật thứ 21 của cô, chồng cô là Phó Tư Thần kết hôn được nửa năm đã hẹn cô đến Khách sạn Hoàn Hải để chúc mừng. Kết quả, cô đã đợi từ chập tối đến giờ.
Cô cầm điện thoại lên liếc nhìn thời gian, đã rạng sáng rồi mà Phó Tư Thần vẫn chưa đến.
Anh ta lại lỡ hẹn với cô lần nữa.
Nén đau đớn cùng thất vọng đang lan trong lồng ngực, Đường Tâm Nhan nặng nề xoa trán nóng hổi khó nhọc bước xuống giường. Cơ thể cô rất nóng, khô nóng khác thường.
Sau khi cô đến khách sạn, cô chỉ uống một ly nước chanh do người phục vụ đưa cho. Chẳng lẽ nước chanh có vấn đề? [Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn]
Là do Phó Tư Thần sắp đặt hết sao? Nhưng hai người đã là vợ chồng nên anh ta hoàn toàn không cần phải...
Ban đầu, cô vì anh ta mà từ bỏ sự nghiệp diễn viên đang nổi tiếng lúc đó, chỉ vì muốn một lòng làm người vợ tốt của anh ta.
Đêm nay đến chỗ hẹn, cô cũng nghĩ trong lòng sẽ dành cho anh ta đêm đầu tiên của cô.
Không muốn suy nghĩ lung tung nữa, cơ thể cô bây giờ thật sự đang rất nóng. Đường Tâm Nhan chỉ muốn đi tắm nước lạnh. Cô lảo đảo đi tới phòng tắm.
Nhưng khi đẩy cửa phòng tắm ra, cô nghe thấy bên trong có tiếng nước chảy tí tách. Cô hướng đôi mắt mờ mịt nhìn vào bên trong.
Dưới vòi hoa sen, là một người đàn ông cao ráo đang đứng. Vô số giọt nước trong suốt từ mái tóc đen chảy xuống bờ vai rộng lớn, tấm lưng trần hoàn mỹ, rồi đến vòng eo thon rắn chắc. Chỉ là một cái bóng lưng nhìn từ phía sau, mà cũng có thể khiến người ta huyết mạch sôi sục.
[Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn]
Ý thức Đường Tâm Nhan có chút tiêu tan, ánh mắt vừa mơ màng lại mông lung. Cô dần dần nghĩ rằng thân hình người đàn ông cao lớn này là Phó Tư Thần. Trong cơ thể cô bỗng nổi lên một ham muốn mà cô không thể giải thích được.
Cô dùng sức cắn vào cánh môi mình, muốn làm cho chính mình tỉnh táo một chút. Thế nhưng vô dụng, cơ thể cô lúc này vừa khô nóng vừa khó chịu.
Người đàn ông đang trầm tư tắm rửa bỗng cảm nhận được sự khác thường. Hắn ta mở đôi mắt nguy hiểm lạnh lùng, tắt vòi nước, buộc chặt khăn tắm rồi xoay người nhìn về phía cửa.
Đập vào mắt hắn là một người phụ nữ xinh đẹp. Khuôn mặt nhỏ nhắn, thanh tú như một quả đào chín mọng, trong vắt.
Mặt hắn không có chút cảm xúc, ánh mắt sắc bén, tàn nhẫn mà lãnh đạm
“Mặc kệ cô là người phụ nữ do ai đưa tới, lập tức cút ra ngoài cho tôi.”
Không khí xung quanh bỗng chốc trở nên lạnh lẽo.
Đường Tâm Nhan nhìn người đàn ông lạnh lùng, cao cao tại thượng như một bậc đế vương. Đôi mày thanh tú như tranh vẽ nhếch lên, nhẹ giọng nói
“Tại sao phải đi ra ngoài?”
Cái cảm giác khô nóng trong cơ thể khiến cô hoàn toàn không hiểu người này đang nói gì.
[Truyện được Edit và đăng tại yeungontinh.vn]
Ánh mắt của cô lướt từ khuôn mặt điển trai đến khuôn ngực rắn chắc của hắn, dáng người của hắn có thể làm cho mọi cô gái phải mê mệt.
Cơ bụng sáu múi, đường nhân ngư[2] hấp dẫn, đôi chân thon dài. Tất cả đều thể hiện vẻ đẹp hoàn mỹ mà nam giới hướng tới.
Dục vọng nảy sinh trong cơ thể Đường Tâm Nhan ngày càng lớn, như những sợi dây leo cuốn lấy cô, khiến cô không thể thở nổi. Cái cảm giác trống trải chưa từng có trước đây khiến cô không tự chủ bước tới gần người đàn ông đó.
Cô lại không để ý rằng khuôn mặt anh tuấn của hắn đã trở nên tối sầm.
Khi Đường Tâm Nhan sắp tới gần, cơ thể hắn chuyển động, sắc mặt lạnh lùng né sang một bên, sải chân bước vào trong phòng.
Hắn nhấc điện thoại trên bàn trà trong phòng lên, gọi cho ai đó
“Người phụ nữ trong phòng tôi là chuyện gì hả? Đưa cô ta biến ngay lập tức cho tôi!”
Vừa dứt lời, một đôi tay như ngọc, mềm mại không xương đột nhiên ôm lấy hắn từ phía sau. Sự mềm mại và hương thơm thanh tịnh của phụ nữ khiến bụng dưới của hắn ngày càng căng cứng.
“Buông tay!”
Trong mắt người đàn ông bắn ra một tia lạnh lẽo, kéo bàn tay đang ôm eo mình lạnh lùng hất ra.
Đường Tâm Nhan loạng choạng lùi lại. Thấy mình sắp ngã, cô với lấy hắn theo phản xạ. Không ngờ lại nắm phải cái khăn tắm cuốn trên người hắn. Ngay khi cô ngã xuống đất, chiếc khăn tắm trên eo hắn cũng bị cô kéo theo.
“Chết tiệt!”
Ánh mắt hắn tối sầm lại, con ngươi thâm thúy nhìn về phía người phụ nữ đang ôm chặt khăn tắm nằm dưới đất, giọng lạnh như băng
“Đưa khăn tắm đây!”
===
[1] Mắt hạnh (杏眸): Mắt hạnh nhân hay còn gọi là mắt quả hạnh, dáng mắt này thường rất hiếm, tròng đen vừa chạm mi dưới, khóe mắt to tròn vừa phải, không quá nhỏ cũng không quá to, mắt có hai nếp mí rõ ràng, đuôi mắt có độ dài sắc sảo, cân xứng hài hòa và cân đối với khuôn mặt. Đây được coi là kiểu mắt hoàn hảo nhất.
[2]Đường nhân ngư (人鱼线): Nhân ngư tuyến hay còn được gọi là đường nhân ngư, chỉ phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành vết hình chữ V.
Danh sách chương