HẮC GIA

Sau khi được Đại Tuyết "truyền thánh chỉ" từ " Mẫu hậu đại nhân" thì Hắc Thịnh Duật tức tốc chạy chối chết về nhà kẻo gây ra thảm họa lớn

Vừa bước vào ngưỡng cửa của Hắc Viên, một luồng sát khi nồng nặc xộc ngay vào mũi của anh khiến cả người bất giác run lên. Trán rịn mồ hôi

- Mẹ đại nhân, gọi con gấp vậy là có chuyện gì sao? _ Hắc Thịnh Duật ôm lấy cánh tay của bà mà làm nũng

- Cái thằng kia, bỏ vợ ông ra _ Đây là ba của anh - Hắc Dật An

- Ba... Keo quá đi. Mẹ cũng là của con mà _ Hắc Thịnh Duật bĩu môi bất mãn

- Nhưng đó là vợ ta. Không cho phép con động vào vợ ta _ Hắc Dật An nhanh chóng kéo vợ mình về lại bên cạnh

Mẹ anh - Cao Yên Đình ở giữa hai cha con suốt 28 năm cũng ít nhiều đã quen với cảnh tượng này rồi. Nhưng bà hận... Hận thằng con trai trời đánh này... Vẫn không chịu cho bà một cô con dâu

- Duật Nhi... Con cũng gần 30 chứ nhỏ nhắn gì nữa, nên lấy vợ rồi. Ta còn muốn có cháu bế _ Cao Yên Đình nhìn anh

- Mẹ à... Mẹ biết mà, từ nhỏ đến giờ con chỉ thích tiểu Sương. Nhưng mà mẹ xem, em ấy đến để ý còn không để ý đến con. Hỏi mẹ phải làm sao? _ Hắc Thịnh Duật ngồi xuống sofa bên cạnh mà nói

Trong lời nói của anh có chút tức cười cũng như buồn hẳn đi

Đúng vậy, Anh đã yêu cô từ khi cả hai chỉ mới là đứa trẻ. Từ nhỏ Phong Sương rất ít tiếp xúc với nam nhân khác ngoài ba mình và anh hai của mình. May thay cho Hắc Thịnh Duật lại là bạn thân của Phong Thần nên suy ra Phong Sương cũng xem là "anh". Tuy nói là nói vậy thôi, chứ cô cũng chỉ xem Hắc Thịnh Duật là người dưng thôi

- Duật Nhi. Tiểu Sương mẹ rất quý con bé, nhưng tính cách của con bé chẳng lẽ con chưa hiểu sao? _ Cao Yên Đình vỗ vai anh

- Mẹ à. Con tuy khá là đào hoa lãng tử. Nhưng con tuyệt đối chỉ yêu một mình Sương Nhi, mẹ... Giúp con đi _ Hắc Thịnh Duật lay tay bà

- Haha... Không ngờ Hắc Tổng ngày thường ngang ngược mà hiện giờ lại không có cách tán tỉnh người mình thích sao? _ Hắc Dật An cười lớn

- Nói con ngang ngược thì Sương Nhi còn bá đạo và ương bướng hơn con nữa là.... Nếu ba không giúp con thì cả đời Hắc Thịnh Duật này sẽ bám lấy mẹ _ Hắc Thịnh Duật đưa ánh mắt khiêu khích về phía ba mình

- Con dám? _ Hắc Dật An trừng mắt nhìn anh

- Ba nói thử xem? _ Hắc Thịnh Duật hất mặt nhìn ba mình

Cao Yên Đình bật cười lắc đầu vì tính khí trẻ con của anh và cả ba anh. Phong Sương rất được mọi người trong Hắc Gia yêu mến, nhất là Hắc Đại Lão Gia - Hắc Khiêm (Ông nội của anh).

Còn một điều bí mật mà chưa ai biết....

Từ khi Đại Tuyết trở thành thuộc hạ của Hắc Thịnh Duật thì cô nàng đã đem lòng si mê chủ nhân của mình từ lúc nào. Những cô bạn gái hờ của anh sau khi bỏ đi liền bị Đại Tuyết dạy dỗ lại cho một trận đến nhớ đời, nhẹ thì trầy xước, tàn tật. Nặng hơn là gia đình phá sản hoặc có thể chết

Và tất nhiên Đại Tuyết cũng đã làm những điều tương tự đối với Phong Sương, nhưng cô nàng không biết rằng những thủ hạ của Phong Sương đều trên cô nàng một bậc nên cô vẫn an toàn. Điều này khiến Đại Tuyết cảm thấy tức giận nhưng lại khống chế và không muốn bị lộ

Còn về Phong Sương, từ nhỏ đến lớn, cô luôn được Hắc Thịnh Duật che chở và bảo vệ. Từ năm cấp 1 đến hết cấp 3 tất cả những nam sinh trong trường đều phải lo sợ mỗi khi đến gần cô, vì sao ư? Vì thế lực của Phong gia và Hắc gia quá lớn cho nên ai cũng xa lánh cô

Nhưng không vì như vậy mà Phong Sương cảm thấy buồn. Vì trong trường cho dù ai cũng xa lánh cô, nhưng tâm trạng của cô cũng như tảng băng vậy. Không nói, không cười, không một tiếng động. Còn thoắt ẩn thoắt hiện khiến không ít người tò mò về cô

Tình cảm của Hắc Thịnh Duật dành cho mình, không phải cô không hiểu. Nhưng là do tính cách hoa hoa công tử của anh khiến cô không yên tâm. Và một nguyên nhân nữa đó là Đại Tuyết

Với người làm thủ lĩnh như cô tất nhiên sức cảnh giác cao độ hơn người bình thường là chuyện được nhiên. Phong Sương nhìn ra được tình cảm mà Đại Tuyết dành cho Hắc Thịnh Duật cũng không thua kém gì cô dành cho anh. Nhưng sự tự tin vốn có của một thủ lĩnh lại không cho phép bản thân cô "động tâm" với một người thiết nghĩ cũng chỉ vì sự an toàn của người đó mà thôi....

Hắc Thịnh Duật nằm dài trên giường, vắt tay lên trán suy ngẫm

- Sương Nhi, khi nào em mới chịu mở lòng với anh đây?

- -------------////----------------

CÒN TIẾP........
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện