Một ngày trôi qua rất nhanh, buổi chiều cúp Hoa Đào đã quét sạch thế giới mạng.
Đêm nay cúp Hoa Đào chính thức bắt đầu thi đấu, phía ban tổ chức ra sức làm tuyên truyền vì tỉ lệ người xem!
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy trước cái tên của Triệu Giai Ca danh có sáu chữ “Tiểu thư đứng đầu Hải Thành” thì bình tĩnh cất điện thoại vào túi rồi chạy tới Thịnh Thế Danh Môn.
Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn bao, mời đám bạn tốt Nam Tầm Lăng Kha đến Thịnh Thế Danh Môn ăn cơm, mục đích là khuyên cô ấy tham gia cuộc thi quốc tế.
Cũng hết cách, cô bị Kim Thần và Lý Hưng Hoài thúc giục cả ngày rồi.
Trên bàn cơm, khi Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm nhắc đến cuộc thi quốc tế thì Nam Tầm lại bình tĩnh sờ trán của cô: “Em đâu có bị sốt đâu!”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm chặt tay cô ấy: “Chị Nam Tầm, tụi em rất nghiêm túc.”
Nam Tầm thấy bọn người Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Uy, Lăng Kha, Tống Minh Triết đang nhìn mình với ánh mắt rực cháy thì mới biết họ không nói đùa.
Lúc này Nam Tầm mới nghiêm túc lên: “Mọi người đừng nhìn tôi, tôi đã không chơi rất nhiều năm, trong thời gian ngắn căn bản không thể trở lại trạng thái đỉnh caonăm đó.”
Lăng Kha lập tức nói: “Chị Nam Tầm, chị đừng xem thường bản thân, từ nhỏ đến lớn chỉ cần là chuyện chị muốn làm thì không có gì không thành công.”
Đám người rất tán đồng mà gật đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng nói: “Chị nhìn em đi, lúc em tham gia thi đấu cũng không có nhiều thời gian chuẩn bị, nhưng kết quả lại mang đến bất ngờ cho chúng ta. Chị Nam Tầm, tụi em muốn gặp lại chị rực rỡ của năm đó.”
Cô rực rỡ của năm đó?
Nam Tầm đã quên mất năm đó mình như thế nào rồi.
Lúc này cánh cửa bị mở ra, những tay đua thế hệ mới và cũ như Kim Thần, Sơ Tình, Cao Kiếm, Lý Hưng Hoài, Cao Dương, Tề Anh đi đến, hai mươi mấy người trông rất đông đúc.
Căn phòng to lớn lập tức trở nên chật chội.
Kim Thần ngồi trên xe lăn, anh ta đại diện cho mọi người đi tới trước mặt Nam Tầm, dùng thái độ chân thành nhất nói với Nam Tầm: “Tiền bối, chúng tôi chân thành mời cô đại diện cho Hoa Hạ tham gia cuộc thi quốc tế.”
Nam Tầm nhìn những người trước mặt, trầm mặc hồi lâu rồi đứng lên tôn trọng nói với bọn người Kim Thần: “Mọi người thật sự quá coi trọng tôi rồi, đã thật lâu tôi không đụng vào xe đua, chỉ sợ làm mọi người thất vọng.”
Nghe những lời này của Nam Tầm, tia sáng trong mắt mọi người hơi ảm đạm xuống, Nam Tầm đang từ chối họ.
Ngay vào lúc đám người thất vọng thì chỉ nghe Nam Tầm nói: “Không bằng như vầy đi, tôi luyện tập trước mấy ngày, nếu tốc độ có thể sánh bằng Hoàn Hoàn thì tôi sẽ tham gia cuộc thi quốc tế này, trong khoảng thời gian này mọi người cũng phải nghĩ cách, tìm xem có người càng thích hợp hơn không.”
Bây giờ Nam Tầm sớm đã không còn tự tin như năm đó.
Đám người vô cùng kích động, Nam Tầm chịu rồi.
Sau khi nhận được đáp án, đám người vui vẻ rời khỏi phòng, lúc này Diệp Sâm và Đường Dật lại đi vào từ bên ngoài.
Nam Tầm nhíu mày nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Em hẹn họ à?”
Đêm nay cúp Hoa Đào chính thức bắt đầu thi đấu, phía ban tổ chức ra sức làm tuyên truyền vì tỉ lệ người xem!
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy trước cái tên của Triệu Giai Ca danh có sáu chữ “Tiểu thư đứng đầu Hải Thành” thì bình tĩnh cất điện thoại vào túi rồi chạy tới Thịnh Thế Danh Môn.
Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn bao, mời đám bạn tốt Nam Tầm Lăng Kha đến Thịnh Thế Danh Môn ăn cơm, mục đích là khuyên cô ấy tham gia cuộc thi quốc tế.
Cũng hết cách, cô bị Kim Thần và Lý Hưng Hoài thúc giục cả ngày rồi.
Trên bàn cơm, khi Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm nhắc đến cuộc thi quốc tế thì Nam Tầm lại bình tĩnh sờ trán của cô: “Em đâu có bị sốt đâu!”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm chặt tay cô ấy: “Chị Nam Tầm, tụi em rất nghiêm túc.”
Nam Tầm thấy bọn người Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Uy, Lăng Kha, Tống Minh Triết đang nhìn mình với ánh mắt rực cháy thì mới biết họ không nói đùa.
Lúc này Nam Tầm mới nghiêm túc lên: “Mọi người đừng nhìn tôi, tôi đã không chơi rất nhiều năm, trong thời gian ngắn căn bản không thể trở lại trạng thái đỉnh caonăm đó.”
Lăng Kha lập tức nói: “Chị Nam Tầm, chị đừng xem thường bản thân, từ nhỏ đến lớn chỉ cần là chuyện chị muốn làm thì không có gì không thành công.”
Đám người rất tán đồng mà gật đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng nói: “Chị nhìn em đi, lúc em tham gia thi đấu cũng không có nhiều thời gian chuẩn bị, nhưng kết quả lại mang đến bất ngờ cho chúng ta. Chị Nam Tầm, tụi em muốn gặp lại chị rực rỡ của năm đó.”
Cô rực rỡ của năm đó?
Nam Tầm đã quên mất năm đó mình như thế nào rồi.
Lúc này cánh cửa bị mở ra, những tay đua thế hệ mới và cũ như Kim Thần, Sơ Tình, Cao Kiếm, Lý Hưng Hoài, Cao Dương, Tề Anh đi đến, hai mươi mấy người trông rất đông đúc.
Căn phòng to lớn lập tức trở nên chật chội.
Kim Thần ngồi trên xe lăn, anh ta đại diện cho mọi người đi tới trước mặt Nam Tầm, dùng thái độ chân thành nhất nói với Nam Tầm: “Tiền bối, chúng tôi chân thành mời cô đại diện cho Hoa Hạ tham gia cuộc thi quốc tế.”
Nam Tầm nhìn những người trước mặt, trầm mặc hồi lâu rồi đứng lên tôn trọng nói với bọn người Kim Thần: “Mọi người thật sự quá coi trọng tôi rồi, đã thật lâu tôi không đụng vào xe đua, chỉ sợ làm mọi người thất vọng.”
Nghe những lời này của Nam Tầm, tia sáng trong mắt mọi người hơi ảm đạm xuống, Nam Tầm đang từ chối họ.
Ngay vào lúc đám người thất vọng thì chỉ nghe Nam Tầm nói: “Không bằng như vầy đi, tôi luyện tập trước mấy ngày, nếu tốc độ có thể sánh bằng Hoàn Hoàn thì tôi sẽ tham gia cuộc thi quốc tế này, trong khoảng thời gian này mọi người cũng phải nghĩ cách, tìm xem có người càng thích hợp hơn không.”
Bây giờ Nam Tầm sớm đã không còn tự tin như năm đó.
Đám người vô cùng kích động, Nam Tầm chịu rồi.
Sau khi nhận được đáp án, đám người vui vẻ rời khỏi phòng, lúc này Diệp Sâm và Đường Dật lại đi vào từ bên ngoài.
Nam Tầm nhíu mày nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Em hẹn họ à?”
Danh sách chương