" Oa đẹp quá " cô thợ trang điểm khẽ reo lên một cái , từ trước tới nay cô hoàn toàn chưa bao giờ thấy ai chỉ mới trang điểm nhẹ nhàng mà lại xinh đẹp như tiên nữ đến vậy , cô ngắm mãi không chớp mắt như muốn in sâu vẻ đẹp này mãi mãi . 



Tịnh Hương nhìn chính mình trong gương không có gì lạ giống như cô hoàn toàn không bận tâm đến vậy , tâm trạng cô khá là không vui mặc dù hôm nay chính là ngày cưới của cô . Khẽ vuốt cái bụng hơi phẳng của mình , nơi đây đang có một sinh linh nhỏ tồn tại cô thở dài chớp mắt thôi đã một tháng rồi từ lúc chuyện đó xảy ra , mọi thứ xảy ra cứ như đã được sắp đặt sẵn chỉ chờ cô nhảy vào vậy mà người giật dây không ai khác chính là cô em yêu quý của cô . 



" Tiểu thư cô không vui sao ? " Cô thợ trang điểm có chút hiếu kì nhìn Tịnh Hương không hiểu sao hôm nay là ngày vui mà cô dâu cứ một chút là lại thở dài , có phải vì cô làm không vừa ý không . 



" Khi bản thân cô biết cô bị lừa cô có vui không ? " Tịnh Hương nhìn cái bụng của mình hỏi . 



" Dạ ? " Cô trang điểm không hiểu ý của Tịnh Hương liền ngây ra mãi sau cô mới giật mình nghĩ ' không lẽ cô dâu bị ép hôn nên mới không vui như vậy ' 



" Không hoa không cầu hôn cứ thế mà bị đưa đến cục dân chính cô nghĩ có tức hay không " Tịnh Hương bấu chặt váy cưới nhìn cô trang điểm như không cam tâm , ít nhất Hàn Minh Vũ phải cầu hôn cô trước chứ ai lại vừa mới xảy ra chuyện đã liền kéo cô đến cục dân chính lãnh giấy kết hôn còn đe dọa cô nữa , một chút bông hoa hồng cũng không có như vậy có phải đang chọc tức cô hay không . 



Cô thợ trang điểm liền á khẩu không biết nên nói gì cô cứ nghĩ là cô dâu bị ép hôn nên mới buồn phiền nhưng ai ngờ là về việc không được cầu hôn , chuyện này thật sự cô không đỡ được . 



Cánh cửa phòng mở ra Giai Kỳ cười tươi định chạy vào nhưng bị Mục Hạo Kiện ngăn lại anh cẩn thận dìu cô vô trong vì Giai Kỳ cũng như Tịnh Hương cũng đang mang thai nhưng mà là thai đôi nên hầu như Mục Hạo Kiện luôn bên cạnh cô chăm sóc tận tình . Giai Kỳ cười trừ cầm tay Mục Hạo Kiện đi vào cô nhìn ngang nhìn dọc ngắm nghía chị mình một hồi rồi mới ngồi xuống bên cạnh thủ thỉ : 



" Chị hôm nay là xinh nhất " .



" Em thôi nịnh hót chị đợi đấy rồi chị sẽ tính em đến chuyện này " Tịnh Hương nhéo cái mũi xinh của Giai Kỳ một cái trách cứ . 



" Xì ... em không sợ vì lúc đó có anh họ bảo kê em rồi " Giai Kỳ lè lưỡi trêu chọc .



" Anh ta dám " . 



" Tất nhiên ... "



" Tất nhiên là nghe lời vợ anh rồi , anh nào dám cãi lại em , em muốn xử Giai Kỳ sao cũng được " Hàn Minh Vũ cất bước đi vào cắt ngang lời nói của Giai Kỳ , anh bước nhanh đến Tịnh Hương khẽ vuốt nhẹ mái tóc cô .



" Anh họ coi chừng đêm nay không có cô dâu " Giai Kỳ nào chịu thua liền đáp trả lại , anh không dám bảo kê đừng mong gặp chị em .



" Chỉ sợ Mục Hạo Kiện không cho em cơ hội đó " Hàn Minh Vũ nháy mắt với Mục Hạo Kiện cười gian xảo . 



Mục Hạo Kiện cầm chặt tay vợ mình mỉm cười đáp nhẹ : " Nếu Giai Kỳ muốn ngủ cùng Tịnh Hương tôi không có ý kiến gì cả " . 



" Ha ... ha " Giai Kỳ cười vang khắp phòng ánh mắt đầy khiêu khích Hàn Minh Vũ , chồng cô vẫn là hiểu cô nhất . Tịnh Hương cố nén cười đánh khuỷu tay vào người Hàn Minh Vũ về khoảng ' sủng ái ' thì Hàn Minh Vũ còn thua xa Mục Hạo Kiện nhiều .



Vài phút sau tiếng chuông lễ đường vang lên mọi người ai nấy đều vui vẻ chúc mừng cả hai gia đình , lúc này Giai Kỳ mới được nhìn thấy gia đình của Hàn Minh Vũ theo như Mục Hạo Kiện nói thì Hàn Minh Vũ là con nuôi của họ , ba Hàn Minh Vũ là anh trai của ba cô năm du học bên Mỹ có nhận nuôi Hàn Minh Vũ ba anh từ lúc nhận nuôi anh liền không có ý định lập gia đình cứ vậy một thân nuôi anh lớn , tình cảm cha con cũng rất hòa thuận . Giai Kỳ khẽ gật đầu nói với Mục Hạo Kiện : 



" Chú ấy trông trẻ thật ấy " . 



" Đẹp không ? " . 



" Đẹp " Giai Kỳ gật đầu tâm đắc so với độ tuổi của chú thì thật sự rất đẹp chắc hẳn khi còn trẻ chú là một soái ca . 



" Nhưng không đẹp bằng anh " Mục Hạo Kiện hờ hững nói vẻ mặt như đang giận dỗi , Giai Kỳ nghe vậy liền ôm bụng cười anh ngay cả gấu còn ghen được huống chi là cô khen người đàn ông khác đẹp . 



" Ôi kiếp độc thân " Ngân Thiếu một bên lắng nghe mà không khỏi cảm thán vậy mà anh vẫn có thể ở đây để được phát cẩu lương miễn phí . 



" Tôi thấy anh nên kiếm một cô gái đi là vừa " Trịnh Văn mặc đồ bộ phù rể đứng bên cạnh đánh Ngân Thiếu một cái , có chút đó mà than vãn trong khi bảo kiếm người yêu thì trốn tránh . Hôm nay Trịnh Văn làm phù rể cho Hàn Minh Vũ có chút không vui lại phải ngồi nghe Ngân Thiếu lãi nhãi này nọ nên khi bữa tiệc bắt đầu anh đã ra ngoài . 



" Tịnh Hương , Tịnh Hương " Alice trong bộ váy phù dâu màu trắng ngà cô vừa xách váy vừa chạy đến bên Tịnh Hương hỏi nhỏ , " phù rể mà cậu nói đâu " . 



" A ... Trịnh Văn đâu rồi nhỉ " Tịnh Hương ngó ngang ngó dọc tìm kiếm hôm nay cô định giới thiệu Alice cho Trịnh Văn hy vọng cả hai người này thoát ế với tính cách của Alice sợ rằng chỉ có mỗi Trịnh Văn là trị được . 



" Nãy em thấy anh ấy ra ngoài rồi " Giai Kỳ cầm một đĩa bánh ngọt đi lại nói .



" OK " Alice vui vẻ cười chào  rồi liền chạy biến mất không thấy tăm hơi đâu , mãi sau khi cả hai chị em nhận được tấm thiệp mời của Alice cả hai mới biết chuyện Alice cùng Trịnh Văn hồi nhỏ có hôn ước nhưng vì bệnh của Trịnh Văn nên bên gia đình Alice mới hủy hôn sau này Trịnh Văn hoàn toàn khỏi bệnh rồi không còn nhớ đến hôn ước năm xưa nữa mãi cho đến khi đụng phải Alice tại bữa tiệc của Tịnh Hương bị Alice làm phiền nhiều dần anh quen tính cách của Alice sau khi thông báo cho ba mẹ anh mới biết cứ nghĩ phía bên kia sẽ từ chối nhưng không ngờ lại được chấp thuận chỉ sau một năm cả hai liền tổ chức đám cưới . 



------- 5 năm sau ------- 



" Ma ma ơi " một cậu bé chạy lạch bạch vào phòng bếp trên người còn vác cái cặp to miệng không ngừng líu ríu gọi ma ma . 



" Bánh bao con mau ra ngoài đi " Giai Kỳ ở trong bếp thấy con trai mình đi vào liền ngăn lại , cô vừa quăng con cá vào thì tiếng dầu liền nổ văng lum tum. Giai Kỳ nhanh chân nhanh tay cầm lấy nắp xoong lên che chắn .



Bánh bao nhìn làn khói đen ngút bốc lên vội vàng qua ra ngoài chạy tìm ba mình , " Pa pa ma ma lại đốt nhà rồi .... " 



Mục Hạo Kiện vừa đưa cặp cho cậu con trai của mình cầm nghe bánh bao gọi liền tức tốc chạy vào nhà xem xét thì thấy phòng bếp khói mịt mù , Giai Kỳ thì đứng nhìn cái chảo mà cô chiên cá bóc khói mà đứng hình không biết xử lý ra sao . 



" Anh hai , pa pa sẽ không mắng mẹ chứ ? " Bánh Bao kéo kéo áo anh mình hỏi . 



" Sao em không hỏi là tại sao ma ma lại xuống bếp " Người anh sinh đôi của Bánh bao nhìn Bánh bao nói trong lòng cảm phục ma ma mình , không biết đây là lần thứ mấy ma ma xuống bếp mà không gây ra họa rồi . 



" Bắp Cải con dẫn Bánh Bao ra sân vườn chơi đi " Mục Hạo Kiện sau khi xử lí xong vụ hỗn độn trong phòng bệnh liền đi ra dặn dò hai cậu con trai của mình . 



" Dạ " Bắp Cải ngoan ngoãn đẫn em mình đi . 



Bắp Cải và Bánh Bao là tên gọi ở nhà mà Giai Kỳ đặt cho hai đứa con sinh đôi của mình , lí do thì có chút hơi bị thiên vị vì Bánh Bao ngoan ngoãn đáng yêu hơn Bắp Cải , Bắp Cải tính giống ông cụ non lúc nào cũng mách pa pa những tật xấu của cô nên bị cô gọi là Bắp Cải . Mục Hạo Phong là tên của Bắp Cải , Mục Hạo Thiên là tên của Bánh Bao , lúc này cả hai sắp gần 5 tuổi rồi Giai Kỳ muốn tự chính tay mình làm một món ăn thật ngon nhưng cứ mỗi lần cô vô bếp thì liền tan hoang . 



" Em lại thất bại rồi " Giai Kỳ khóc nức nở nhìn mớ hỗn độn , cái chảo bị cháy đen một góc con cá cũng vì đó mà cháy đen thui , nắp xoong cô cầm lúc nãy cũng bị cô quăng đi khi dầu bắn trúng tay . 



Mục Hạo Kiện ân cần thoa lên vết bỏng anh thổi nhẹ rồi nhìn cô , " còn đau không " 



Giai Kỳ gạt đi nước mắt lắc đầu nhưng bếp giờ không thể dùng được nữa , cô chỉ muốn nấu cho hai cậu con trai mình một món ngon như bao người mẹ sao mà khó quá .



" Em không sao là Bánh Bao cùng Bắp Cải vui rồi đừng vô bếp nữa hai đứa nó không trách em khi em không biết nấu ăn đâu " Mục Hạo Kiện cố gắng an ủi Giai Kỳ , từ lúc Bánh Bao thích những món do Alice nấu thì cô liền hung hăng cố gắng học nấu ăn chỉ để Bánh Bao tự hào có người mẹ nấu ăn ngon nhưng cô học mãi không được .



" Vậy tối nay tính sao đây " Giai Kỳ nhìn phòng bếp rồi nhìn anh hỏi , muốn sửa lại ít nhất thì cũng phải hết một ngày lận mà trời cũng đã gần tối rồi . 



" Tối nay chúng ta mở tiệc ngoài trời đi " Mục Hạo Kiện suy nghĩ một chút rồi nói , anh từng nhớ Giai Kỳ muốn cùng mọi người mở tiệc nhỏ nhưng anh bận công việc vẫn chưa thực hiện được . 



" Dạ " Giai Kỳ cười tít mắt gật đầu .



--------



Ánh lửa bập bùng trong đêm , những tiếng tách tách vang lên cùng tiếng thịt nướng mang một mùi hương thơm hòa quyện với không khí , lúc này Bánh Bao một tay cầm ly nước cam một tay cầm bánh ngọt ăn không chơi đùa như anh trai mình . 



" Bánh Bao em ăn nhiều như vậy không khéo lại hết dễ thương đó " Tố Tố con gái nhỏ của Hàn Minh Vũ và Tịnh Hương , cô bé có nét đẹp giống mẹ và được thường hưởng đôi mắt đen láy của ba mình giống như một tiểu thiên sứ đáng yêu vậy , Tố Tố thường hay trêu chọc Bánh Bao đặc biệt là hay nhéo cái má phúng phính của cậu . 



" Ừng... ẻ ...ói " ( Nhưng em đói ) Bánh Bao miệng dính đầy bánh kem chớp chớp mắt trả lời Tố Tố không được rõ ràng cho lắm . 



" Từ từ không nghẹn " Tố Tố cố nén cười vỗ nhẹ lên lưng Bánh Bao ân cần để Bánh Bao uống xong trôi hết bánh rồi cô bé lại giúp Bánh Bao lau đi những vết kem , khẽ nhéo má một cái Tố Tố kéo Bánh Bao lại chơi cùng mình không cho em ấy ăn thêm nữa sợ em ấy ăn nhiều lại đau bụng . Bắp Cải khi thấy em lại liền chọc khiến Bánh Bao nổi giận đuổi anh vòng quanh . 



" Chồng ơi thịt chín chưa ? " Giai Kỳ nhìn miếng thịt cháy xèo xèo mà thèm thuồng lay lay cánh tay Mục Hạo Kiện hỏi . 



Mục Hạo Kiện lật miếng thịt lên rồi nói , " Chưa em lại chơi với các con đi " . 



" Nhưng em đói " Giai Kỳ xoa cái bụng đang reo của mình buồn thiu . 



" Chị thấy Bánh Bao chính là bản sao của em rồi " Tịnh Hương  ôm bụng bầu đi lại bên chồng mình  cười trêu chọc Giai Kỳ . 



" Cả Bắp Cải nữa " Giai Kỳ nhìn chị mình sửa lại Bắp Cải cũng giống cô mà . 



" Không con giống pa pa hơn " Bắp Cải không biết đâu chạy đến nói , cậu kéo kéo áo ba mình hỏi , " Pa pa con giống pa pa phải không " 



" Ừ " Mục Hạo Kiện cúi xuống nhìn con trai mình xoa đầu cậu đầy cưng chiều .



" Ma ma con giống ma ma là được rồi không cần anh hai đâu ạ " Bánh Bao cũng chạy tới nói rồi lè lưỡi với anh hai mình .



Tố Tố thấy vậy liền nói , " Vậy chị là người đẹp nhất ở đây vì chị vừa giống mẹ lại vừa giống ba "



Mọi người nghe xong liền bật cười vui vẻ , ánh lửa nơi bếp sáng một vùng trong đêm như sưởi ấm mọi người , cùng mọi người cười nói . 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện