Sự việc xảy ra quá nhanh chóng mọi người chỉ biết đứng nhìn Giai Kỳ ngất lịm ở đó , Mục Hạo Kiện cùng Trịnh Văn bị những tiếng ồn làm cho giật mình khi thấy hình ảnh Giai Kỳ ngất lịm trong vũng máu Mục Hạo Kiện hoảng hốt lao đến nhanh nhất đôi mắt đen láy nhìn những người xung quanh rồi dừng lại hình bóng của Hạ Đình bị dọa sợ liền hiểu ngay vấn đề đáy mắt hiện lên sự giận dữ hiếm có , anh bế Giai Kỳ sải bước chân lớn tiến về phía cổng nhanh chóng đưa cô đi bệnh viện . Trịnh Văn đen mặt nhìn chằm chằm Hạ Đình lạnh lùng nói :



" Lập tức bắt cô ta lại . "



Rồi theo chân Mục Hạo Kiện đến bệnh viện gần đây nhất , sự xuất hiện của hai lão đại tại bệnh viện gây ra nhiều sóng gió bàn tán lớn nhất là khi Mục Hạo Kiện bồng đến một cô gái vô cùng vội vàng anh hét lên :



"Lập tức gọi Ngân Thiếu đến đây cho tôi " .



Các y tá bị anh dọa cho sợ hãi thậm chí ngạc nhiên khi anh lại chỉ đích danh vị bác sĩ giỏi nhất , các cô nhanh tay nhanh chân đi gọi điện tìm bác sĩ Ngân Thiếu , chưa đến ba mươi phút Ngân Thiếu có mặt tại phòng bệnh anh ngáp dài ngáp ngắn đôi mắt lim dim , anh chính đang ngủ ngon lành thì bị các đồng nghiệp lần lượt gọi điện báo đến bệnh viện gấp , không chịu nổi anh đành vác cái thân buồn ngủ đến bệnh viện nhanh nhất có thể ,đẩy cửa phòng bệnh anh ngẩn người nhìn hai đàn ông bên trong mà không khỏi cảm thán đúng là trời có sập cũng không bằng hai vị tiểu tông lão đại này hù cho chết hại anh mất giấc ngủ :



" Tưởng bệnh nhân nào hóa ra là các anh , sao hai anh bị gì cần tôi khám " .



Mục Hạo Kiện nhìn bộ dạng lôi thôi lếch thếch vừa ngủ dậy của Ngân Thiếu không khỏi nhíu mày hơi nghiêng người trầm giọng nói : " khám cho cô ấy " .



Ngân Thiếu hướng đôi mắt nhìn theo về phía giường bị hai người đàn cao lớn này che khuất không khỏi nhíu mày , sắc mặt cô gái trắng bệch như không còn sức sống anh đi lại nhìn một lượt không có bất kì vết thương nào ngoài việc bàn tay bị mảnh sứ đâm sâu không khỏi á khẩu , hai vị lão đại này làm ầm lên chỉ vì vết thương nhỏ này thôi sao ?



Ngân Thiếu lắc đầu cái này gọi y tá đến sơ cứu là được rồi cần gì phải gọi một vị bác sĩ ngoại khoa thần kinh đến làm gì cơ chứ , anh quay lại lườm vị bằng hữu tốt tốt nhất , rồi ra ngoài một lát sau theo sau anh thêm vài vị y tá trong tay còn cầm theo hộp cứu thương , các cô nhìn thấy hai vị soái ca trong lòng không ngừng hò reo vui sướng đôi mắt liếc nhìn hai anh liên tục không ngừng nghỉ . Ngân Thiếu một lần nữa lắc đầu đuổi các cô ra ngoài thầm nghĩ " đúng là con gái thấy trai đẹp là liền sáng mắt lên "



Ngân Thiếu nâng cổ tay Giai Kỳ lên liền sửng sốt thật mềm mại nha , Mục Hạo Kiện nhìn chằm chằm đôi mắt lóe lên tia ghen ngập trời lườm Ngân Thiếu một cái khiến anh không rét mà run một cái , quay đầu lại bất mãn nói , " còn nhìn cậu tự đi mà làm " .



Ngân Thiếu không ngờ anh ta lại làm thật , anh cứ thế bị Mục Hạo Kiện xách ra khỏi ghế ném đi như bao tải không một chút thương tiếc tự mình ngồi xuống làm việc của một bác sĩ khiến Ngân Thiếu hoảng hốt vô cùng hết nhìn Trịnh Văn rồi nhìn Mục Hạo Kiện " không lẽ đây là vợ của Tiểu Kiện ? " . Trong khi một người thân bác sĩ , một người thân đối thủ mặt mày nhìn Mục Hạo Kiện chăm chú dùng nhíp gắp những mảnh vỡ ra khi thấy Giai Kỳ chỉ hơi nhíu mày vì đau thì anh hốt hoảng nhẹ nhàng hơn tỉ mỉ ân cần hơn . Nhìn một màn tình cảm cẩu huyết bọn độc thân Ngân Thiếu ngáp dài ngáp ngắn lãi nhải với Trịnh Văn :



" Tôi cứ tưởng hai anh đánh nhau đến toạc đầu rồi mới tìm tôi làm tôi bỏ lỡ giấc ngủ ngon chạy vật vã đến đây , Trịnh Văn ngươi coi đến cả quần áo ngủ cũng không kịp thay để rồi đấy anh coi tôi lên để xem phim tình cảm của hắn ta thử hỏi coi có tức không . "



Trịnh Văn liếc nhìn bộ đồ ngủ hello kitty của Ngân Thiếu đằng sau lớp áo blouse khẽ nhíu mày nói : " gu của anh thật mới lạ . "



" Tất nhiên đâu như các anh suốt ngày vác trên mình bộ vest thật không biết nóng nực sao ? " Ngân Thiếu mặt không đỏ tim không đập không biết xấu hổ lên tiếng đáp lại rồi quay qua Mục Hạo Kiện châm chọc , " Mục Hạo Kiện tôi thấy anh nên bỏ nghề kinh doanh đi làm nghề bác sĩ là tốt nhất lúc đó tha hồ người cho anh hành hạ " .



Mục Hạo Kiện sau khi băng bó vết thương cho Giai Kì xong anh vuốt nhẹ đôi lông mày đang cau lại của cô rồi mới để ý đến Ngân Thiếu lạnh nhạt nói : " Tôi làm bác sĩ thì anh cũng chẳng có cơ hôi trở thành bác sĩ giỏi . "



" Anh ... " Ngân Thiếu nửa ngày không nói nổi đành ậm ừ làm mặt dỗi nói , " tốt coi như tôi kết bạn nhầm người . "



Mục Hạo Kiện không nhìn Ngân Thiếu nữa anh chuyển tầm mắt qua bên Trịnh Văn đôi môi mím lại một lúc sau mới hỏi : " có phải nên nói rồi hay không . "



Từ lúc vào bệnh viện đến giờ anh luôn thấy trong mắt Trịnh Văn là sự lo lắng xen lẫn bất an anh liền biết Giai Kỳ không đơn giản chỉ là bị thương ở ngay tay nên liền gọi Ngân Thiếu đến . Trịnh Văn nở nụ cười nhạt chân phải chéo lên đùi trái thong dong đáp lại ánh mắt sắc bén của Mục Hạo Kiện chậm rãi nói , " Đúng là không có gì qua được mắt anh , đúng tôi lo Giai Kỳ sẽ vì anh mà gặp nguy hiểm " .



Đôi mày liễu khẽ cau lại , đôi đồng tử đen láy khẽ co rút nhìn chằm chằm đối tượng trước mặt nhẫn nhịn không lên tiếng hỏi vội chờ đối phương tiếp tục nói . Trịnh Văn thôi cười hơi nhường người lên trước định rút thuốc thì bị Ngân Thiếu ngăn cản :



" Ngươi nên nhớ đây là bệnh viện không phải Tập Đoàn Trịnh Thị " .



Anh lại quăng điếu thuốc đi nhìn Ngân Thiếu hỏi : " Một bệnh nhân có hội chứng sợ máu sẽ như thế nào ? "



Ngân Thiếu bất giác nhíu mày nói : " nhẹ thì sẽ bị ám ảnh dẫn đến trầm cảm , nặng thì tâm thần phân liệt . " Nói tới đây anh liền run mình nhìn Mục Hạo Kiện hỏi , " Không lẽ vợ cậu mắc hội chứng sợ máu ? " .

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện