" Lão đại sao giờ này người còn tới công ty ? " Doãn Tư Mỹ từ thang máy đi ra ngạc nhiên khi nhìn thấy lão đại của mình tối rồi còn đến công ty làm việc . Mục Hạo Kiện vẫn bình tĩnh như không có việc gì xảy ra , trước đó anh nổi trận lôi đình với Giai Kỳ về việc cô chỉ quan tâm tới Tiểu Bảo Bảo mà bỏ mặc anh nên bị cô đuổi ra khỏi phòng không cho anh ngủ cùng nữa , cô nói " chồng không biết yêu thương Bảo Bảo gì hết " không một hai lời nữa cô thế là ném gối khóc bù loa lên đòi đuổi anh đi cho bằng được . Khẽ thở dài anh nhìn Doãn Tư Mỹ hỏi ngược lại , " Còn cậu tới đây làm gì ? " , Doãn Tư Mỹ sờ mũi đỏ mặt nói : " Tôi tới đưa cơm cho tình yêu của tôi chứ sao , lão đại người cứ bắt tình yêu của tôi tăng ca hoài như vậy đâu được hai chúng tôi còn phải hâm nóng tình cảm nữa chứ . " Mục Hạo Kiện khẽ ngoáy lỗ tai bộ mặt không quan tâm liếc mắt nói , " Không phải hai người đã ngay tại công ty thân thiết rồi sao " . Doãn Tư Mỹ như bị đoán trúng tim đen khẽ ho nhẹ cũng theo chân Mục Hạo Kiện lên văn phòng . 



" Nói " . Mục Hạo Kiện dựa người vào ghế tay không ngừng xoay bút tĩnh lặng phun ra một chữ duy nhất . 



Doãn Tư Mỹ thôi không cợt nhả nữa anh nhanh chóng bình tĩnh lạnh lùng báo cáo công việc : " Lão đại quả thật như anh đoán con cáo già đó thật sự có một khu vườn hoa dùng để che giấu ma túy nhưng quả thực rất khó để có thể thâm nhập sâu vào được , thế lực đằng sau ông ta không thể động tới . " 



Mục Hạo Kiện mở nụ cười nhẹ như có như không nói : " Cậu nghĩ Hà Phụng Thiếu có lai lịch như thế nào . " 



" Cái này theo như tôi được biết ông ta là anh họ của Hàn Duẫn Long , không lẽ ... " Doãn Tư Mỹ như nhận ra được điều không tưởng tượng được bật thốt lên hỏi , " Hàn Duẫn Long là bộ trưởng kinh tế lại đi bao che ông ta sao , như vậy đây không phải là một điểm yếu chí mạng cho địa vị ông ta hay sao ? " .



" Sai , Hàn Duẫn Long chỉ mượn tay lão ta để đối phó một người . " Mục Hạo Kiện đứng dậy đi lại đầu tủ lấy ra một chai rượu vang Winecellar ra đổ vào ly khẽ nhấp một ngụm nhìn dòng rượu đỏ sẫm như máu nói . 



" Là chúng ta sao ? "Doãn Tư Mỹ khẽ nhíu mày nói , rồi cẩn thận suy nghĩ nói tiếp : " Lão già Hà Phụng Thiếu là muốn chiếm vụ hợp tác của ta và Hoắc tiên sinh ? " .



Mục Hạo Kiện không trả lời chỉ nhẹ nhếch môi đi lại phía cửa sổ được kéo dài sát đất ngắm nhìn cảnh vật thành phố đêm khuya , dưới ánh trăng mờ ảo càng khiến Mục Hạo Kiện thêm phần tà mị , " xem ra ông ta rất coi trọng mối làm ăn này . " 



" Lão đại có cần ra tay không . " 



" Không cần , muốn câu cá thì phải chờ cá tự mình mắc câu chính mình như vậy chúng ta mới được một con cá to béo . " 



" Vậy bên Hoắc tiên sinh chúng ta có cần thông báo không ? " 



" Cậu nghĩ Hoắc Tử Mặc là con người thế nào ? " 



Mục Hạo Kiện khẽ cong môi , nụ cười của anh vừa tà mị vừa lạnh đến thấu xương nhấp một ngụm rượu , nhìn làn rượu đung đưa trước ánh trăng vừa quyến rũ vừa bí hiểm , anh lạnh nhạt nói : " Muốn hợp tác với hắn ta thì phải như ủ rượu càng ủ lâu rượu càng ngon nhưng  chỉ mở nắp lâu rượu sẽ bay đi mùi vị tự nhiên của nó , Hoắc Tử Mặc là vậy càng tính kế lâu dài với hắn , càng nhanh chóng được hưởng thụ cái chết chậm rãi nhất  nhưng càng cố gắng hợp tác với hắn thì lại sớm đi gặp Diêm Vương  " .



[ Hoắc Tử Mặc nhân vật trong truyện Đại Ma Vương , Xin Đừng Yêu Tôi ] .



Nói xong dòng rượu từ ly anh chậm rãi bị chảy xuống sàn nhà tạo thành một vũng đỏ tươi như máu , Doãn Tư Mỹ khẽ cười nhạt , " xem ra lão già này tính sai đường rồi " . 



" Không " Mục Hạo Kiện phản lại câu nói của Doãn Tư Mỹ , chậm rãi lại ghế ngồi bắt chéo tay lên bàn âm trầm nói , " Lão ta đang đi đúng đường . " 



" Vậy sao lão đại còn để lão ta hợp tác với Hoắc tiên sinh nếu hợp tác thành công vậy chúng ta sẽ bị thua lỗ nặng " Doãn Tư Mỹ mờ mịt hỏi lại anh càng ngày càng không hiểu rốt cuộc lão đại anh định muốn làm gì .



" Việc này cậu còn suy đoán sao ? Hợp tác hay không không phải nên để Hoắc tiên sinh tự quyết định , giống như một màn đánh cờ không đến phút cuối cùng làm sao biết ai thắng  . " Vân Hải từ phía cửa đi lại nhàn nhạt trả lời hộ Mục Hạo Kiện trên tay cầm không ít văn kiện . Vân Hải mang tính cách trầm ổn không vội vàng như Doãn Tư Mỹ và cũng là người hiểu ý Mục Hạo Kiện nhất , Vân Hải từ từ đi lại để một đống văn kiện lên bàn giống như việc tổng giám đốc đột ngột tăng ca không khiến anh ngạc nhiên gì cả . Doãn Tư Mỹ thấy Vân Hải vào không còn dáng vẻ bình tĩnh nữa anh ta liền trở nên cợt nhả chạy đến Vân Hải trêu chọc , " Vân Hải sao ngươi giờ mới tới . " 



" Doãn phó , xin tự trọng " Vân Hải mặt đầy ghét bỏ đẩy bàn tay của Doãn Tư Mỹ ra rồi đi lại báo cáo , " Mục tổng hạng mục của Trình thị vẫn đang chờ ngài trả lời . " 



" Hửm ? Trình Thị cái tên mặt baby Trịnh Văn kia sao,  hắn với chị dâu nhỏ hình như là bạn thanh mai trúc mã thì phải ? " Doãn Tư Mỹ vuốt ve cằm lẩm bẩm .



" Thanh mai trúc mã ? Thật sao . " Đáy mắt Mục Hạo Kiện xét lên tia lạnh lẽo khuôn mặt trở nên đen lại âm trầm hỏi , vẻ mặt này khiến Doãn Tư Mỹ khẽ run mình một cái ,  anh sao lại quen mất lão đại nhà anh cùng Trình Văn là hai đối thủ một mất một còn trong thương trường mà , và lão đại lại vốn là một xưởng giấm chua nữa , nhưng có cần mới nghe liền có thể hay không nổi cơn ghen lên . Màn ghen này thực sự không nói nổi lời nào nữa rồi , Doãn Tư Mỹ khẽ nuốt nước miếng trong đầu không ngừng nghỉ cách đánh bài chuồn sao an toàn nhất . 









Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện