Chương 149

Người đàn ông nhận chi phiếu, nghiêm túc gật đầu: “Tổng giám đốc Lục, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ nghe theo mệnh lệnh của ngài.”

Đỗ Quốc Khôn lúc này đã sợ đến mức đầu đầy mồ hôi.

Đột nhiên Lục Kiến Thành đưa tay ra, nhanh chóng nắm lấy cổ tay người đàn ông, sau đó mạnh mẽ ném anh ta qua vai.

Tiếng gào khóc thảm thiết của người đàn ông lập tức vang vọng khắp phòng.

“Cái này là hậu quả vì anh đã giữ cô ấy lại.”

“Đều cút đi cho tôi.”

Nam Khuê ở trên xe vẫn luôn chờ đợi trong sự lo lắng.

Lúc thấy Lục Kiến Thành đi tới, cô nhẹ nhàng thở ra, sau đó đi nhanh qua.

“Xử lý thế nào rồi?” Nam Khuê sốt ruột hỏi.

Ai ngờ Lục Kiến Thành đột nhiên dừng bước, đưa tay chỉ mặt mình.

Nam Khuê sững sờ nhìn một lúc lâu vẫn chưa kịp phản ứng.

Lâm Tiêu ở bên cạnh đen tối nhắc nhở: “Thiếu phu nhân có phải nên thể hiện thành ý một chút không?”

Nam Khuê nhìn Lục Kiến Thành, lập tức hiểu vấn đề.

Vì vậy nên anh muốn cô hôn anh sao?

Nam Khuê lập tức đỏ mặt.

Tuy bây giờ là ở hầm gửi xe, nhưng dù sao cũng là ban ngày, cô không có dũng khí đó.

Cô cắn môi, dáng vẻ giống một con mèo nhỏ đang làm nũng.

Ánh mắt lạnh lùng của Lục Kiến Thành đảo qua Lâm Tiêu, khẽ hừ một tiếng.

Lâm Tiêu lập tức hiểu ý, vừa xoay người vừa nói với vệ sĩ: “Xoay người qua chỗ khác, mọi người xoay hết sang chỗ khác đi.”

Nam Khuê nghe xong càng thẹn thùng hơn.

Cô nhanh chóng tiến lên, kiễng mũi chân rồi nhẹ nhàng hôn một cái lên mặt Lục Kiến Thành.

Sau đó nhanh chóng lùi lại.

Lục Kiến Thành cười cười, đã thỏa mãn.

“Bây giờ có thể nói được rồi chứ?” Nam Khuê đỏ mặt nói.

Lục Kiến Thành dắt cô lên xe, hai người cùng ngồi ở ghế sau.

Lâm Tiêu lái xe phía trước, xe nhanh chóng chạy trên đường, Lục Kiến Thành nói: “Cho ông ta tiền, đồng thời cảnh cáo ông ta sau này không được đánh bạc, nếu không chặt đứt tay ông ta.”

Nam Khuê nghe xong thì yên lặng.

“Giận sao?”

“Cũng không phải.” Nam Khuê lắc đầu: “Chỉ là cảm thấy rất bi ai.”

“Từ nhỏ em đã hâm mộ những người có cha mẹ yêu thương, có gia đình ấm áp hạnh phúc vì đó là những thứ em chưa từng có, em chưa từng có hy vọng xa vời ông ta sẽ thương yêu em, cũng không hy vọng ông ta kiếm tiền để em có một cuộc sống giàu có, em chỉ hy vọng ông ta có thể ổn định như những người cha khác, chăm chỉ, tiến về phía trước, kiếm tiền bằng chính đôi tay của mình.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện