Lúc này đây Mục Hàn liền liếc mắt nhìn vợ mình, có anh ở đây ấy vậy mà cô ấy lại khen Tô Vũ đẹp trai. ..

Cô ấy chỉ có thể khen anh mà thôi, chứ không được khen ngợi khác .

" Anh sao vậy ."

" Lát nữa em chết với anh, dám khen người khác đẹp trai "

Ý Hàm quên mất là Mục Hàn rất ghen tuông, nhưng đó là bạn thân của anh ấy cơ mà,bạn bè với nhau thì khen 1 chút cũng đâu có gì đâu.

Cô bắt đầu sợ con người của anh ấy rồi đấy .

'Chị Mô Yến chị đi vệ sinh với em được không."

" Được chứ ."

Sau đó thì 2 người con gái cũng rời khỏi phòng bao ở đây bây giờ chỉ còn có 3 người đàn ông mà thôi.

" Đi rồi, nhìn gì mà nhìn dữ vậy ." Lục Nghêu lên tiếng nhắc nhở Mục Hàn.

" Mày đúng là yêu thật rồi. "

" Ừm, yêu rất nhiều là đằng khác ."

" Ừ, kiểu người như Ý Hàm thật sự sẽ khiến cho đàn ông không kiềm lòng được đấy tất cả đàn ông trên đời điều muốn bảo vệ " .

" Lục Nghêu ý mày là sao đây mày có Mô Yến bên cạnh rồi đó. "

" Gì vậy cha nhạy cảm quá vậy ý của Lục Nghêu chính là nói về tính cách và ngoại hình của Ý Hàm thôi,chứ nó có ý gì đâu "

Nghe Tô Vũ nói thì Mục Hàn cũng đã hiểu ra :" ừ,như vậy thì được. " .

" Tại vì Ý Hàm giống như em bé vậy bề ngoài xinh xắn đáng yêu, cho nên ai nhìn vào cũng sẽ thích thôi, mày đó Mục Hàn nếu mày mà không biết trân trọng thì sẽ có người cướp mất đấy. " .

" Yên tâm đi,cô ấy sẽ mãi ở bên cạnh tao."

" Ừ như vậy thì tốt nghe nói là bữa hỗm mày đánh nhau với cái tên Dương Trạch gì đó à."

" Ừm hắn ta làm bác sĩ,là hàng xóm của cô ấy ."

"Ồ,đối thủ nặng ký đây rồi. " ...

" Nhưng mà bây giờ cô ấy đã là người của tao rồi, cho nên không cần phải lo nữa "

" Không lo luôn sao, người ta là hàng xóm lâu năm đấy chắc cũng đã thân thiết và hiểu nhau lắm rồi, mày cũng nên phòng thân là vừa nha chứ tao cũng hơi sợ bạn thân khác giới. "

" Tao không có ý gì, nhưng mà dù sao không gần gũi cũng sẽ tốt hơn.

" Ừ tao biết rồi. " ..Mục Hàn nâng ly rượu lên uống, anh tin tưởng Ý Hàm nhưng mà anh không tin Dương Trạch đâu,lần trước anh đã đến giản hoà với anh ta rồi, ấy vậy mà lại diễn vai nạn nhân với anh làm cho anh và Ý phải hiểu lầm với nhau ..

Đúng là lòng dạ khó đoán mà, chẳng hiểu sao Ý Hàm lại là hàng xóm của anh ta nữa chứ .

Bác sĩ mà thuộc dạng người gian xảo như thế sao, không biết khi khám bệnh thì anh ta có giở trò hay không nữa.

Ý Hàm và Mô Yến đu vào trong toilet rất lâu,1 phần là hai người họ phải đợi phòng,chứ phòng nào bây giờ cũng có người hết rồi.

" Mục Hàn lại ghen nữa hả. "

" Sao chị biết vậy " Ý Hàm ngây người hỏi lại .

" Lúc nãy thấy em khen Tô Vũ là chị đã nhận ra rồi,.."

" Vậy mà chị không ra dấu hiệu cho em gì hết, lúc nãy anh ấy đích thực là đã ghen ."

"Ghen cũng tốt mà có yêu thì mới có ghen chứ "

" Mệt lắm đó chị, mỗi lần anh ấy ghen là em phải đi dỗ dành ,y như trẻ con vậy ."

'Chị chưa từng thấy Mục Hàn như vậy đâu ,xem ra em chính là tình yêu của anh ấy rồi " .

" Vậy sao, trước kia anh ấy có ghen không."

" Trước kia yêu Phan Mạt thì không, cô ta cắm sừng luôn rồi cái này khiến cho Mục Hàn như phát điên lên luôn chứ ghen cái gì nữa." .

" Cô ta trách Mục Hàn vô tâm, không quan tâm đến cô ta, nhưng cô ta đâu biết là Mục Hàn phải gánh vác sự nghiệp của gia đình đâu khi ấy ba của Mục Hàn mất bạn thân thì bị người khác đâm chết, thử hỏi xem Mục Hàn có đau lòng và mệt mỏi hay không đây" .

" Nhiều chuyện ập đến như vậy sao ."

" Ừm rất nhiều chuyện xảy ra có những lúc Mục Hàn dường như muốn chết luôn đấy bác sĩ nói anh ấy bị stress. " ...

" Bây giờ có em bên cạnh thì chị mới thấy anh ấy cười, chứ trước giờ người đàn ông đó vẫn rất lạnh lùng. Tuy là cuộc sống có hơi phóng túng 1 chút, nhưng mà từ khi quen em dường như không có cô gái nào ve vãn nữa ."

" Vâng em biết rồi chị "

" Em phải yêu Mục Hàn nhiều vào đấy anh ấy xứng đáng được yêu ."

" Dạ, em rất yêu anh ấy " .

" Như vậy thì chị cũng an tâm rồi. "

" À nghe nói em nấu ăn ngon lắm đúng không, em có thể chỉ chị vài món được không. "

" Dạ được chứ khi nào chị rảnh thì cứ nói với em. "

" Vậy thì thứ 6 nha "

" Dạ được " Ý Hàm liền gật đầu đồng ý, tưởng chuyện gì khó chứ mấy chuyện này cô có thể giúp được.

Mô Yến thường ngày rất là bận bịu với công việc, cho nên cô thường ăn ngoài mà thôi chứ không có thời gian nấu ăn vả lại cô nấu cũng không có ngon cho nên rất là làm biếng. Cô và Lục Nghêu ở chung, nhưng đa số là ăn ngoài và đặt đồ ăn mà thôi, nhà cửa thì thuê nhân viên làm theo giờ ..

" Nghe nói Mục Hàn bây giờ ăn cơm nhà không hả ."

" Ừm,anh ấy hay ăn cơm nhà lắm, buổi tối bọn em sẽ ăn cùng nhau ."

" Nghe thấy ẩm áp quá vậy chị cũng muốn nấu cơm cho Lục Nghêu ǎn."

" Nấu ăn có khó quá không em ."

" Cũng dễ à chị,nấu vài lần thì sẽ quen thôi. " ..

" Ừm,chị nghe nói đàn ông thích ăn cơm gia đình lắm cho nên chị cũng muốn làm thử tuy Lục Nghêu không nói ra nhưng mà chị cũng biết được là anh ấy thích cảm giác của gia đình .

" Lục Nghêu anh ấy cũng rất thương chị, chắc là sợ chị cực đẩy "

" Ừm,chị nghĩ là vậy. ". . Mô Yến biết chứ mấy năm qua cô có thể

nhận ra mà, nhưng mà có lẽ với tính cách quá mạnh mẽ và tự lập cho nên cô chỉ thích ra ngoài làm việc mà thôi, nhưng mà bây giờ thì đã khác, cô muốn chăm lo cho gia đình nhỏ của mình hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện