Sáng ra thức dậy Ý Hàm cảm thấy hạ thân của mình đau quá đi, thật sự thì bây giờ cô chẳng thể động đậy mạnh nữa rồi.

Mục Hàn vẫn còn ngủ, cô đưa mắt nhìn anh một hồi lâu rồi sau đó sờ lên đầu của anh .

" Sao em lại sờ đầu của anh "Mục Hàn nắm lấy cánh tay của cô .

Cũng may là không có để lại sẹo và di chứng gì cả. .

" Anh còn đau không. "

Hết rồi" Mục Hàn liền lắc đầu. ..

" Em nghe nói khi trở về thì anh bị sốt em thật sự rất lo cho anh "

"Ừm."

" Hải My nói anh đã nấu cháo cho em ăn. "

" Ừm có ngon không, anh lần đầu tiên nấu đẩy. "

" Rất ngon."

" Vậy xem ra anh cũng rất có năng khiếu ."

"Ừm.".

Em có mua áo sơ mi cho anh, anh nhớ mặc đó. "

"Ưm."

" Lát nữa anh có đi làm không ."

" Không có ở nhà với em. "

" Cũng được, anh đi công tác chắc là mệt lắm rồi, hôm nay ở nhà em nấu cơm cho anh "

" Em đi không nổi mà đòi nấu cơm "

" Ờ em quên mất "

" Mấy cái đó của để cho người khác làm em bây giờ chỉ cần ở yên 1 chỗ mà thôi ". ..

" Anh em muốn đi tắm, người em hơi khó chịu "

" Ừ, để anh " Sau đó thì Mục Hàn liền bế Ý Hàm vào trong nhà tắm .. ..

" Để anh pha nước,bây giờ trời đang lạnh lắm ."

Ừm "..

Ý Hàm thật sự rất hạnh phúc khi anh ấy suy nghĩ như vậy .

Chừng 1 tiếng sau thì 2 người mới đi ra khỏi nhà tắm Mục Hàn mặc váy vào cho Ý Hàm rồi sau đó đi mở cửa sổ cho thoáng .

" Em ngồi ở đây đi, anh xuống dưới nhà lấy đồ ăn ."

"Ừm. "...

Mục Hàn đi xuống dưới lầu lấy bữa sáng .

" Cậu chủ bữa sáng của cậu "

" Ừm."

" À cậu chủ hôm trước có người đến tìm Ý Hàm đấy "

" Là con trai hay con gái. "

" Là con gái nghe nói là em họ gì đấy, nhưng mà tôi thấy cô ta hơi gian."

" Ừ được rồi "..

Sau đó thì anh cũng xoay người đi lên lầu .

" Đồ ăn sáng đây"

Cảm ơn anh "

" À Ý Hàm anh nghe nói có cô gái nào đến tìm em hả. "

" Ừm là Ngô Sơ con gái của dì Ngô Anh " ..

"Đến đây đòi tiền em à ." Ý Hàm cũng đành nói thật cho anh biết luôn .

" Sau anh biết. "

" Ngô Anh lúc trước cũng thế mà,cho nên anh suy đoán mà thôi. "

" Đúng vậy ...

" Thôi bỏ qua chuyện của bọn họ đi em ăn sáng đi rồi lên giường nằm cho khoẻ. "

"Ừm." ..

Buổi sáng của anh bây giờ đã không còn tẻ nhạt nữa thay vào đó là có Ý Hàm ở bên cạnh .

" Em uống sữa đi."

" Vâng.".

Sau khi ăn xong thì Mục Hàn liền bế Ý Hàm lên giường nằm.

" Anh đi đâu vậy, không ở lại đây sao."

" Anh ra ngoài xử lý chút việc " .

' Anh đi cẩn thận. "

" Tưởng anh đi đến hắc bang hả, không có đâu. "

"Ừm."

Mục Hàn thay quần áo xong thì cũng rời khỏi nhà .

Mục Hàn tự mình lái xe đi, cụ thể là đi đến cửa hàng kim cương. ..

" Cổ thiểu, xin chào anh ."

" Anh mua nhẫn cho mình hay là cho bạn gái " .

" Tôi muốn mua nhẫn cầu hôn "

" Vậy thì anh xem mấy mẫu này đi "

" Được rồi, để tôi tự xem .".

Nhiều thật đấy, nhưng anh phải chọn cái độc nhất vô nhị cho Ý Hàm mới được .

" Cô lấy mẫu giới hạn cho tôi đi ."

" Vâng."

" Cổ thiếu mẫu này là phiên bảng giới hạn mẫu này đắc nhất của tiệm chúng tôi. "

" Được, vậy lấy cho tôi cặp này. "

"Vâng."

Nhân viên sao đó cũng đóng gói lại cho anh ..

" Quẹt thẻ."

" Dạ được. "

Cổ thiếu gia đúng là thần tài may mắn ở đây mà .

Mục Hàn vừa mới ra xe thì đã có điện thoại rồi,là mẹ của anh gọi đến.

[ Alo con nghe đây mẹ. ..

[ Mục Hàn con có bạn gái chưa,còn không thì đi coi mắt cho mẹ ]

[ Có rồi,con chuẩn bị cầu hôn cô ấy .]

[ Có thật không đó con không được lừa mẹ đâu .] Hạ Lan không tin vào tai của mình nữa rồi, cứ ngỡ là mình bị lãng tai không đấy.

[ Con nói thật mà,con vừa mới mua nhẫn cưới xong ]

[ Mẹ à mẹ có quan trọng thân thể của người ta không. .]..

[ Ý của con là sao đây, nói rõ cho mẹ nghe ]

[ Ba mẹ của cô ấy mất rồi, bây giờ chỉ có 1 mình .]

[ Có người chấp nhận con là mẹ mừng lắm rồi, nào con nói xem cô gái đó là ai. ]

[ Là Ý Hàm .]

[ Ý Hàm là người giúp việc của nhà mình đúng không ]

[ Ừm là cô ấy .]

[ Tốt,mẹ rất thích con bé, người gì đâu vừa hiền lành vừa xinh đẹp, con may mắn lắm đấy. ]

[Con cứ tưởng mẹ không thích cô ấy .]

[ Không, mẹ rất thích con bé .]

[ Mục Hàn mau mau tổ chức đám cưới đi,con lớn tuổi lắm rồi nếu chậm trễ thì sẽ không đẹp trai nữa .]

[ Mẹ à mẹ có cần nói thẳng ra như vậy không. ]

[ồ bộ mẹ nói sai sao con lớn hơn Ý Hàm tận 1 con giáp đấy .

[ Con biết rồi, mẹ đừng có nói vấn đề tuổi tác nữa .

[ Được, được mẹ không nói nữa. ]

[À mẹ đừng có nói chuyện sinh con với cô ấy,con sợ Ý Hàm áp lực ]

[ ừm,con có vợ là mẹ mừng lắm rồi, về sau đã có người chăm sóc. ].

Mục Hàn tức quá cho nên anh đành tắt điện thoại luôn, nói chung thì mọi chuyện cũng khá là êm đẹp rồi, anh không cần phải lo chuyện mẹ chồng và con dâu nữa rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện