Giang Tứ đi theo Bạc Hoài và Bạch Ngộ vào phòng quan sát của Cục quản lý quỷ dị.
Giang Tứ đã nhìn thấy dáng vẻ Cố Mậu Sinh sắp quỷ hóa, nhưng khi nhìn lại lần nữa vẫn cảm thấy kinh hồn táng đảm, dáng vẻ chỉ còn da bọc xương này quá đáng sợ, nếu như là con người bình thường thì tuyệt đối không thể nào còn sống.
"Tình huống thế nào?" Mục Vi hỏi nhân viên phụ trách kiểm tra.
Sắc mặt của người nọ thay đổi thất thường, đưa kết quả kiểm tra cho Mục Vi để hắn tự mình xem.
Mục Vi nhìn thoáng qua, cũng rất vô cùng khiếp sợ, "Sao có thể? Rõ ràng ông ấy đã đạt đến giai đoạn bốn, kết quả kiểm tra đo lường của giá trị quỷ lực đã là 5000 rồi, làm sao có thể đột nhiên xuống thấp như vậy?! Thời kỳ đầu giai đoạn một, giá trị quỷ lực là 2...... Đùa kiểu gì vậy! Chẳng lẽ máy đo lường bị hỏng rồi?"
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ lặng lẽ lui về phía sau một bước, cẩn thận quan sát Cố Mậu Sinh trên giường, âm u trong lòng càng ngày càng lớn, nếu Cố Mậu Sinh tỉnh lại, ông ấy nhất định sẽ nói ra bí mật của cậu, chỉ cần ông không tỉnh lại nữa, có phải sẽ không có ai biết bí mật của cậu không? Bạc Hoài cũng nhíu mày khi nhìn báo cáo kết quả kiểm tra, điều này quả thực rất khác thường, nếu không phải máy kiểm tra đo lường có vấn đề thì chính là hạt giống quỷ của Cố Mậu Sinh có vấn đề. Nhưng chuyện gì đã xảy ra với một hạt giống quỷ đã sắp quỷ hóa thành công, rốt cuộc tao ngộ gì mới khiến nó không thể không nghĩ đến việc từ bỏ mọi thứ và bắt đầu lại từ đầu, sẽ không phải là do bị ám ảnh bởi quá trình trưởng thành đúng không?
Bạc Hoài chỉ do dự vài giây thì đã đưa ra quyết định, "Hạt giống quỷ của ông ấy quả thực rất khác thường, nếu có thể nghiên cứu ra nguyên nhân khiến hạt giống quỷ phát triển ngược, nói không chừng có thể tìm ra phương pháp cứu sống Người trấn quỷ. Cố Mậu Sinh là tư liệu sống quan trọng để nghiên cứu, Bạch Ngộ cậu tự mình đi một chuyến, hộ tống Cố Mậu Sinh đến Tổng Cục quản lý quỷ dị ở Long Thị."
Mục Vi vô cùng kích động, nếu bí mật tăng trưởng ngược có thể được mở khóa, điều đó cũng có nghĩa là những Người trấn quỷ sẽ không cần lúc nào cũng lo lắng giá trị trưởng thành quá cao rồi bị quỷ hóa nữa, bọn họ sẽ giống như Linh Giả, có thể vận dụng quỷ lực mà không cần kiêng nể gì, cũng không sợ đoản mệnh.
"Tôi phái một đội hộ tống trợ lý Bạch đi tới đó."
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ nhìn Cố Mậu Sinh được khiêng ra khỏi phòng quan sát, chuẩn bị đưa lên xe đưa đi Long thị, trong lòng cậu không ổn chút nào.
Có cần phải gấp gáp như vậy không? Sao không chờ tới sáng rồi hãy đi? Cho cậu một cơ hội xuống tay đi chứ! Hiện thực tàn nhẫn từ chối cậu, tên tiểu nhân lòng dạ âm u mới vừa ngoi đầu lên, còn chưa kịp hành động thì đã bị bóp chết từ trong nôi rồi.
Giang Tứ trơ mắt nhìn Cố Mậu Sinh được nâng đi, liên tục há miệng ra, mà cho dù có há miệng ra cũng không dám lên tiếng, Bạc Hoài đang đứng bên cạnh cậu, chỉ cần cậu có hơi động đậy chút xíu thôi là Bạc Hoài có thể lập tức phát hiện.
Mấy chiếc xe phóng đi, Giang Tứ bần thần đứng bên đường, linh hồn đã rời đi theo đoàn xe.
Bạc Hoài xoay người thì thấy dáng vẻ thâm cừu đại hận cùng vẻ mặt khổ sở của Giang Tứ, "Sao vậy?"
Giang Tứ vội vàng che giấu, sợ Bạc Hoài nhìn ra tâm tư đen tối của cậu, "Tôi, tôi mới vừa nhớ tới một việc...... Mục Vi, trước kia chúng ta gặp thi thể nữ ở trường học, nó sinh ra một đứa nhỏ anh có biết không?"
Mọi người có mặt: "......"
Thi thể nữ sinh sinh con mà cậu hỏi đội trưởng Mục của chúng tôi là có ý gì? Đứa nhỏ lại không phải của đội trưởng Mục, hắn có cần nhất định phải biết không?
Sắc mặt Bạc Hoài trầm xuống, "Thi thể nữ sinh con?"
Giang Tứ liên tục gật đầu, "Thi thể nữ đó trước khi nhảy lầu đã mang thai, tối nay tôi nhìn thấy thi thể nữ đó, trên người nó có một quỷ anh, quỷ anh kia như là có công năng copy paste vậy, có thể biến thành thật nhiều quỷ anh, tôi đã nhìn thấy mười mấy con như vậy, lúc này mà điều người ra khỏi Cục quản lý quỷ dị có phải không tốt lắm không? Lỡ đâu bởi vì không đủ nhân thủ mà xảy ra chuyện......"
"Cậu cảm thấy nhân viên hậu cần có thể thực sự tạo ra ảnh hưởng gì đến quỷ anh sao?" Bạc Hoài hỏi lại một câu.
Giang Tứ: "......"
Kế hoạch giữ lại thất bại, quả nhiên không thể ngăn cản Cố Mậu Sinh rời khỏi Thanh thị.
Nhân viên hậu cần: "......"
Thực xin lỗi, bọn họ không thể, đối mặt với quỷ anh bọn họ chỉ có thể trốn thôi.
Vẻ mặt Mục Vi ngưng trọng, "Lần trước vây công nó, cũng không nhìn thấy quỷ anh nào, hẳn là hai ngày này mới vừa sinh ra, nhưng những quỷ anh đó bây giờ đang ở đâu?"
Giang Tứ:...... Ở trong cánh tay trái của cậu, nhưng cậu không thể nói.
Giang Tứ: "Những quỷ anh được phục chế ra cũng không mạnh lắm, bị anh bạn nhỏ trong tay tôi tiêu diệt toàn bộ rồi."
Mục Vi thở phào nhẹ nhõm, "Cũng còn may, nếu như nó chạy thoát thì không biết sẽ làm hại bao nhiêu người nữa."
Giang Tứ: "Tốt cái gì? Thiếu đi có mười mấy con, nói không chừng còn có thể tạo ra mấy chục con nữa."
Huống chi cô gái đó hiện giờ không còn là thi quỷ nữa, nó đã thăng cấp lên thành mẹ, hiện tại là Quỷ Mẫu, hơn nữa giá trị quỷ lực từ 2000 trực tiếp lên 5000, phụ nữ đã mạnh mẽ không gì bằng, bây giờ làm mẹ rồi chỉ có thể hơn thế, như vậy còn tốt sao?
Mục Vi: "......"
Thật xin lỗi, trách hắn quá yếu, thật sự không có biện pháp nào với thi thể nữ kia.
Bạc Hoài nói: "Hãy chú ý chặt chẽ hướng đi của thi thể nữ và quỷ anh, trước khi Linh Giả xử lý chuyện này tới, nếu có bất cứ vấn đề gì thì có thể nói tôi biết."
Linh Giả tiếp nhận nhiệm vụ sẽ đạt được giá trị cống hiến, điều này rất quan trọng đối với Linh Giả và Người trấn quỷ trong biên chế như bọn họ, giá trị cống hiến có thể đổi lấy linh vật và quỷ vật, phần lớn mấy thứ này đến đến từ Quỷ Dị Tràng hoặc từ con quỷ, rất nhiều thứ trong số đó không thể mua được bằng tiền, chỉ có thể đổi bằng giá trị cống hiến.
Bạc Hoài sẽ không nhúng tay vào nhiệm vụ của người khác, nhưng trước khi Linh Giả đến, hắn thân là Linh Giả, không thể nhìn Thanh thị xảy ra chuyện mà mặc kệ được.
Hiện giờ tần suất xảy ra những chuyện quỷ dị thường xuyên hơn, nhân lực Linh Giả và Người trấn quỷ thiếu trầm trọng, không đến cấp bậc nhất định thì sẽ không mời được Linh Giả, cho dù nộp đơn cũng phải xếp hàng, Bạc Hoài đã mở miệng, Mục Vi đương nhiên vô cùng cảm kích.
Bạc Hoài nói: "Đi thôi, tôi đưa cậu trở về."
Giang Tứ: "......"
Nếu không thể xoay chuyển cục diện, thì bây giờ điều nên làm nhất chính là tăng cường sức mạnh cho bản thân, chỉ cần cậu đủ mạnh thì người khác sẽ không có biện pháp làm gì cậu, cậu muốn đi cứu mẹ, bây giờ cậu còn quá yếu, mà sức mạnh của con quỷ giam cầm kia lại quá mạnh.
Giang Tứ nhìn tay phải của mình, biết rõ giá trị tinh thần của mình quá thấp, chưa nói đến hạn chế của việc vẽ linh hồn thú cưng, ngay cả phòng ngự Linh Văn rõ ràng rất mạnh cũng bị giá trị tinh thần của cậu kéo chân sau, như vậy không được, cậu cần phải tăng giá trị tinh thần lên, tìm được Cỏ Linh Minh, vẽ ra linh hồn thú cưng mạnh mẽ hơn, không tin là không thể giết được con quỷ đó!
Cậu đã biết cách để giải khóa Quỷ Thể, nhưng lại không biết làm sao để nâng cao giá trị tinh thần, lần cuối giá trị tinh thần tăng lên là ở nơi biên giới, nói cách khác, ở nơi biên giới chẳng những có quỷ khí mà còn có năng lượng để tăng giá trị tinh thần lên, có phải cậu cần đi đến nơi biên giới một chuyến nữa không?
Nếu chưa ổn định thì đừng nghĩ đến việc xuống nơi biên giới, nhưng Bạch Ngộ đã từng nói, có ba nơi Quỷ Dị Tràng đã ổn định, có một chỗ trên nền tảng lập quốc của Đại Triều, có lẽ cậu cần tới đó một chuyến.
"Đã trễ thế này rồi, tại sao lại ra ngoài một mình?" Bạc Hoài tự mình lái xe, chủ động bắt chuyện.
Giang Tứ không muốn trả lời vấn đề này, cậu nên nói cái gì bây giờ? Chẳng lẽ là nói ra ngoài kiếm ăn sao? Cậu sợ không muốn chết đâu.
Cậu không muốn nói dối, ngoại trừ lãng phí tế bào não để lấy cớ, còn phải lấp liếm hết lần này đến lần khác, không chừng đến lúc nào đó bị vạch trần, vị trưởng quan này sẽ luôn hỏi cậu những câu buộc cậu phải nói dối.
"Nếu không muốn nói thì có thể không cần phải nói, mỗi người đều có bí mật, tôi cũng không có sở thích nhất định phải khai quật bí mật của người khác."
Bạc Hoài nói: "Thế nhưng chuyện về Linh Văn, chúng ta vẫn cần phải nói, chuyện này có liên quan đến việc bố trí phòng ngự của Đại Triều, trước mắt chỉ có tôi cùng Bạch Ngộ biết...... Đương nhiên, cậu gây ra động tĩnh lớn như vậy ở Phồn thị, nói không chừng cậu đã bị người khác theo dõi."
"Tạm thời tôi không báo cáo chuyện Linh Văn, muốn cho cậu một chút thời gian, nếu tôi báo cáo, vì sự an toàn của cậu và Linh Văn, cậu sẽ lập tức được bảo vệ, có khả năng muốn tự do đi ra ngoài sẽ không dễ dàng, cho nên tôi hy vọng có thể suy nghĩ thật kỹ về lời đề nghị của tôi."
Từ quyết định dứt khoát của Bạc Hoài khi đưa Cố Mậu Sinh đến Long thị, Giang Tứ có thể nhìn ra được hắn sẽ không ngần ngại làm bất cứ việc gì để có lợi cho đất nước và nhân dân. Nhưng Bạc Hoài đã nhìn thấy Linh Văn trên cánh tay phải của cậu, nhưng cũng không dẫn cậu đi mà ngược lại dặn cậu phải cẩn thận rồi thả cậu ra, điều này dường như không phù hợp với hành vi của trưởng quan Bạc.
Giang Tứ không rõ, cũng thẳng thắn hỏi ra.
"Một mặt là ngày hôm đó tôi rất vội, mặt khác......" Bạc Hoài thừa dịp đèn đỏ, nhìn về phía cậu bạn nhỏ ngồi ở ghế phụ, "Mặt khác tôi muốn chờ cậu tự nguyện trao đổi, Linh Văn nằm trong tay cậu, sẽ chỉ có sức mạnh đối với mình cậu, nhưng nếu đặt vào tay nước Đại Triều, nó sẽ có sức mạnh đối với vô số người."
"Tôi không có ý định ép buộc cậu, Linh Văn là thứ mà cậu liều mạng đem ra từ Quỷ Dị Tràng, tôi không thể làm bất cứ điều gì bằng vũ lực, tôi chỉ có thể yêu cầu Cục quản lý quỷ dị Thanh thị theo dõi sít sao hướng đi của Quỷ Dị Tràng, đồng thời cũng chú ý vấn đề an toàn của cậu, chờ tôi trở lại rồi tìm cậu nói chuyện, hiển nhiên bọn họ đã làm rất không tốt, ngay cả việc cậu chạy tới Phồn thị cũng không biết."
Đây chính là nguyên nhân vì sao giá trị của hạt giống quỷ cao hơn Người trấn quỷ, những Người trấn quỷ đều hình thành ngoài ý muốn, không thể kiểm soát được nghề nghiệp, tuổi tác và tính cách ban đầu của họ, bất kể điều kiện của họ như thế nào, nếu trong tâm họ có ác niệm thì họ càng nguy hiểm hơn nhiều so với người bình thường, mượn quỷ lực để hại người đã phiền toái, sau khi chết bị quỷ hóa cũng phiền toái hơn.
Nhưng hạt giống quỷ lại khác, phía chính phủ có thể lựa chọn những người phù hợp hơn để trở thành Người trấn quỷ, như vậy thì cho dù là tính phục tùng, tính kỷ luật, hay tư cách cá nhân cũng như thể chất đều có thể đảm báo được, giống như hạt giống quỷ trên người Cố Mậu Sinh, tác dụng của nó khi gieo vào người ông chắc chắn sẽ không bằng khi gieo vào người đã trải qua tầng tầng lớp lớp giám sát để đảm bảo an toàn hơn.
Mỗi người đền có tư tâm, người bình thường đột nhiên có được sức mạnh, quyền lực và tiền tài thì khả năng sẽ bị lạc cao hơn những người được huấn luyện đặc biệt.
Sự hình thành của Linh Giả thì không thể kiểm soát, ít nhất thì phương pháp hình thành Người trấn quỷ còn có phương hướng, tuy rằng cái phương hướng này rất mạo hiểm, nhưng vì nước Đại Triều và sự an toàn của nhân dân, cần phải có ai đó chấp nhận sự mạo hiểm này.
Hạt giống quỷ hiếm có, người thích hợp để trở thành người mang hạt giống quỷ cũng khó có được, hiện giờ vẫn là Người trấn quỷ được hình thành ngoài ý muốn có tỷ lệ cao hơn, nhân tố không xác định trên người bọn họ rất nhiều, nhưng để đối phó với quỷ dị thì không thể thiếu sức mạnh của bọn họ, chỉ có thể cố gắng hết sức để phối hợp và hướng dẫn từ mọi phía.
"Nhưng anh chưa cho Cố Mậu Sinh cơ hội lựa chọn, làm sao anh biết ông ấy sẽ tự nguyện đưa tới Long thị để trở thành tư liệu sống chứ?" Hiển nhiên đối với việc Bạc Hoài đưa Cố Mậu Sinh đến Long Thị, Giang Tứ vẫn còn canh cánh trong lòng.
Khi tới Tổng Cục quản lý quỷ dị ở Long thị, Giang Tứ tin chắc rằng, cho dù cuối cùng Cố Mậu Sinh có tự nguyện nói ra bí mật của cậu hay không cũng thì sẽ bị hỏi, cậu tin rằng Tổng Cục quản lý quỷ dị có thủ đoạn như vậy.
Nếu chỉ là bại lộ tay trái có thể hấp thụ sức mạnh quỷ lực trên người Người trấn quỷ, hơn nữa là hấp thu từ căn nguyên, vậy năng lực của cậu có khả năng sẽ được Tổng Cục quản lý quỷ dị coi trọng và trọng dụng, nhưng vấn đề là Cố Mậu Sinh đã nhìn thấy quỷ khí phun trào từ miệng vết thương, luồng khí đó hóa hình nuốt chửng tóc quỷ, vậy thì điều này sẽ có ý nghĩa khác, tại sao trong cơ thể cậu lại có quỷ khí? Có thể có quỷ khí trong cơ thể con người sao? Câu hỏi liệu cậu có phải là con người hay không sẽ được đào sâu và điều tra lại.
Bạc Hoài: "Ông ấy không cần phải lựa chọn, cho dù ông ta có đồng ý hay không thì cũng phải đi qua đó."
Giang Tứ: "Xem ra anh cũng không dân chủ như vậy."
Bạc Hoài: "Giá trị trưởng thành của ông ta đã đạt đến giai đoạn bốn, dựa theo lẽ thường thì ông ta sẽ được đưa về tổng cục để giám sát viên giám sát, bọn họ đã rời khỏi Thanh thị, nhưng hai người giám sát đến đón ông ta đột nhiên mất liên lạc, Cố Mậu Sinh lại xuất hiện ở Thanh thị, rất có thể hai giám sát viên đã bị sát hại, bọn họ đều là Người trấn quỷ, nếu như đã chết thì sẽ thả hai con quỷ ra, cho dù là như thế nào thì Cố Mậu Sinh cũng không có cái quyền tự do lựa chọn."
Bạc Hoài dừng xe ở dưới lầu nhà Giang Tứ, Giang Tứ vẫn chưa xuống xe.
Bạc Hoài kiên nhẫn chờ đợi, hy vọng có thể nghe được đáp án mình muốn.
Thật ra Giang Tứ cũng biết rõ, nếu Linh Văn quan trọng như vậy, cho dù cậu có muốn hay không thì cuối cùng cũng phải giao ra, vậy thì sao không chủ động nộp lên, vậy sẽ có thể thương lượng giá tốt với cấp trên.
Giang Tứ nói: "Trưởng quan Bạc có biết cách nào để tăng giá trị tinh thần của mình không?"
"Muốn tăng giá trị tinh thần rất khó. Cậu có biết Linh Giả được hình thành như thế nào không?" Bạc Hoài hỏi lại.
Hiển nhiên, Giang Tứ không biết, chuyện cậu không biết có rất nhiều.
Bạc Hoài nói: "Sương mù quỷ dị mang đến quỷ dị, đồng thời cũng mang đến Linh Giả. Cho đến nay sương mù quỷ dị đã xuất hiện hai lần, lần đầu tiên là vào 18 năm trước, lần thứ hai chính là cách đây không lâu, cũng là cơ hội để cậu trở thành Linh Giả."
"Nghiên cứu phát hiện ra rằng trong vòng một tiếng sau khi làn sương mù quỷ dị bùng phát, trong làn sương đó ẩn chứa một loại năng lượng đặc biệt, thời gian càng trôi qua thì năng lượng đó càng loãng đi, cho đến khi nó hoàn toàn biến mất vào một tiếng sau. Các nhà nghiên cứu gọi loại năng lượng đặc biệt đó là 'linh lượng', khoảng thời gian chứa linh lượng đó được gọi là 'linh điểm', linh điểm tổng cộng được chia thành sáu giai đoạn, thời gian thu được linh lượng càng sớm thì tư chất sẽ càng tốt, càng về sau sẽ càng cao, giá trị tinh thần ban đầu sẽ càng cao hơn."
"Linh lượng sẽ tiến vào cơ thể con người khi họ bị thương nặng và cận kề với cái chết, chuyển hóa hoàn toàn thịt, máu, cơ, xương và da, chữa lành các vết thương trên cơ thể. Sự thức tỉnh đầu tiên về giá trị tinh thần rất quan trọng, bởi vì có khả năng đây là cơ hội duy nhất để có được giá trị tinh thần, hoàn cảnh sống của chúng ta không có linh lượng, giá trị tinh thần không thể tăng một cách tự nhiên, giá trị tinh thần lúc đầu chúng ta có được bao nhiêu sẽ có thể là số lượng mà chúng ta sử dụng cho cả sau này."
Giang Tứ nghi hoặc nói, "Nếu như đã biết điều kiện hình thành Linh Giả rồi, vậy thì nếu như mắc kẹt trong giai đọa linh điểm đó thì có thể tạo ra Linh Giả không?"
Bạc Hoài: "Trước mắt thì không thể làm được, linh lượng có mục tiêu lựa chọn của chính mình, người già, người bệnh, người hấp hối không nằm trong vòng lựa chọn của linh lượng, rất khó nắm bắt được mức độ bị thương nặng hoặc cận kề cái chết, khi đến điểm mấu chốt của sinh tử, hoặc là chết, hoặc là trở thành Linh Giả, xác suất tử vong gần như là trăm phần trăm."
"Nếu xác suất thành công của việc tạo ra Linh Giả cũng cao như Người trấn quỷ thì cũng đáng để thử một lần, đáng tiếc còn xa lắm mới có thể, cho đến nay vẫn chưa có ai giải mã được phép tắc tuyển chọn của linh lực, hơn nữa gần chết cũng sẽ không thực sự chết, nếu là chết thật, vậy có khả năng không phải là Linh Giả, mà là quỷ dị, không ai sẽ ngu ngốc đến mức cho rằng quỷ nhà mình quá ít, chế tạo ra thêm một con để tìm rắc rối."
Giang Tứ: "......"
Nói cách khác, hiện tại cậu biến thành cái dạng này, là do cậu đã chết trong quá trình trở thành Linh Giả, lúc này mới biến thành Linh Giả với một Quỷ Thể sao?
Cậu quả nhiên là dị nhân mà, tầng da Linh Giả này dù như thế nào cũng phải che đậy thật kín.
Điện thoại vệ tinh của Bạc Hoài đột nhiên vang lên, khi điện thoại vệ tinh được sử dụng thì có nghĩa là điện thoại di động thông thường không thể dùng được, chỉ có thể dùng điện thoại vệ tinh để liên lạc với thể giới bên ngoài.
Bạc Hoài lập tức đè xuống mọi biểu cảm, đường cong sườn mặt sắc sảo trở nên sắc bén uy nghiêm, hắn bắt máy điện thoại vệ tinh, càng nghe càng nhíu mày thật chặt, "Người sao rồi? Thương vong như thế nào?...... Cố Mậu Sinh đâu?"
Giang Tứ vừa nghe đến tên Cố Mậu Sinh thì lập tức vểnh tai lên, mà điện thoại vệ tinh cách âm quá tốt, Giang Tứ không nghe được gì cả.
"Kéo dài thời gian, tôi lập tức tới đó." Bạc Hoài cúp máy, khởi động xe, "Đoàn xe chở Cố Mậu Sinh bị tấn công, tất cả bọn họ đều bị mắc kẹt trong Quỷ Vực không thoát ra được, tôi phải lập tức tới đó, cậu......"
"Tôi có thể cùng qua đó xem được không?" Liên quan đến Cố Mậu Sinh, cho dù sống hay chết thì Giang Tứ đều phải tự mình xác nhận mới có thể yên tâm. Huống chi có Quỷ Vực cũng tương đương với việc có quỷ khí, bây giờ cậu còn đang mắc nợ nè, mặc dù có thể chịu đựng nhưng vẫn rất đói!
Bạc Hoài nhanh chóng quay đầu xe, chạy tới nơi xảy ra vụ việc.
*
Trong Quỷ Vực tối om không một chút ánh sáng, sau khi Bạch Ngộ phát hiện ra điều bất thường thì lập tức yêu cầu tài xế dừng xe, tắt đèn xe đi, ngay cả nguồn sáng trong xe cũng tắt, bọn họ tựa như rơi vào một vũng mực.
Nhân viên hậu cần trong xe vô cùng khẩn trương, gây đây bọn họ vẫn thường xuyên làm nhiệm vụ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp Quỷ Vực trong truyền thuyết, điều tệ hơn chính là, lần đầu tiên gặp được đã bị mắc kẹt trong Quỷ Vực rồi.
Họ đã từng nghe đồng nghiệp của mình nói, một con quỷ đủ mạnh mẽ sẽ tạo ra một Quỷ Vực cho bản thân, bị mắc kẹt trong Quỷ Vực, cho dù là Người trấn quỷ thì cũng lành ít dữ nhiều, càng không nói đến những người bình thường như bọn họ.
Sau khi gia nhập vào Cục quản lý quỷ dị, mặc dù đã chuẩn bị tốt cho việc hy sinh bất cứ lúc nào, nhưng khi sự việc xảy ra trước mặt thì vẫn vô cùng sợ hãi. Tất cả nhân viên hậu cần đều nhìn về phía Bạch Ngộ, hắn là Người trấn quỷ duy nhất trong đoàn xe, cảnh tượng quỷ dị vừa rồi vẫn còn rõ ràng trong mắt họ.
Đoàn xe vẫn đang di chuyển bình thường, ngoại trừ trời quá tối thì không có gì bất thường khác, thế nhưng Bạch Ngộ đột nhiên hô một tiếng "Dừng xe", tài xế đạp phanh theo bản năng, sau đó bọn họ nhìn thấy chiếc xe đi phía trước mình đột nhiên tan biến như một làn khói, nhìn chiếc xe phía sau, cũng không thấy bóng dáng đâu.
Bọn họ cứ như đã tiến vào một vùng đất chân không, ngoại trừ bóng tối vô tận thì không có bất cứ một âm thanh nào, đột nhiên "Bùm" một tiếng, có thứ gì đó đập vào nóc xe, khiến mọi người trong giật cả mình.
Bạch Ngộ nhanh chóng quyết định, kêu tài xế dừng xe tắt máy tắt đèn, đừng phát ra bất cứ thanh âm nào, nhưng điều này vẫn không thể ngăn cản những sự việc quỷ dị phát sinh, trên nóc xe liên tiếp truyền đến những tiếng "Bùm bùm", mỗi một tiếng vang lên cứ như đang đập vào mỗi trái tim.
Bạch Ngộ thân là Người trấn quỷ, muốn nhìn thấy đồ vật ở Quỷ Vực cũng là một chuyện cực kỳ khó khăn, trừ khi khoảng cách rất gần, nếu không thì quỷ vật ở đâu hắn cũng không nhìn thấy.
Quỷ Vực chính là sân nhà của quỷ, trừ phi Quỷ Vực bị trấn áp thì mới có cơ hội chiến thắng, Bạch Ngộ trong nhóm Người trấn quỷ cũng không tính là yếu, nhưng hắn cũng không dám kiêu ngạo đến mức dám chống lại quỷ sở hữu Quỷ Vực, một con quỷ có thể tạo ra Quỷ Vực, cấp bậc tuyệt đối phải là Lệ Quỷ, một mình đấu với lệ quỷ, Bạch Ngộ còn có thể miễn cưỡng ứng phó, nhưng một lệ quỷ có Quỷ Vực, Bạch Ngộ không dám bất cẩn.
Bạch Ngộ gọi điện thoại vệ tinh cho đội trưởng Bạc, bọn họ tổng cộng có tới ba chiếc xe, Bạch Ngộ đi chung xe với Cố Mậu Sinh, nhưng hai chiếc xe còn lại đều mất tích, Bạch Ngộ muốn đối phó với lệ quỷ cũng gặp khó khăn, càng miễn bàn đến việc cứu những người này.
Đội trưởng Bạc nói hắn kéo dài thời gian chờ anh ấy tới, thế nhưng đang trong Quỷ Vực, quyền chủ động hoàn toàn không nằm trong tay Bạch Ngộ. Vừa mới cúp điện thoại vệ tinh đã nghe thấy một tiếng thét thê lương kêu thảm thiết, rồi có người trong xe kêu lên, "Là giọng của Đại Tráng......"
Giọng nói đè xuống đến cực thấp, nhưng Bạch Ngộ vẫn nghe được, hắn nhanh chóng đưa ra lựa chọn, không thể trơ mắt nhìn người trên hai chiếc xe bị giết, hắn lấy từ trong túi ra một chiếc huy chương có kích thước bằng đồng xu, đưa cho một nhân viên hậu cần.
"Các cậu ở trong xe, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được xuống xe, cầm lấy chiếc huy chương này, vào thời khắc mấu chốt hãy ném vào quỷ vật, nó có thể cứu các cậu một mạng."
Các Linh Giả đều có huy chương Linh Giả, đó là do Cục quản lý quỷ dị thống nhất ban hành, huy chương Linh Giả ngoại trừ tượng trưng cho thân phận mà còn là một thứ bảo mệnh, vào thời khắc sống chết, nó có thể cứu Linh Giả một mạng.
Bạch Ngộ không phải Linh Giả, nhưng đội trưởng của hắn là Linh Giả, vì an toàn của bọn họ mà Bạc Hoài đã dùng giá trị cống hiến của chính mình đổi lấy một ít tư liệu, tự mình làm huy chương cho những đội viên Người trấn quỷ, giữ để cứu mạng, chỉ là khi Người trấn quỷ sự dụng huy chương cũng phải vô cùng cẩn thận, trên huy chương có khắc Linh Văn, một khi nổ tung, Người trấn quỷ bị cuốn vào trong đó cũng sẽ bị thương tổn.
Bạch Ngộ đưa huy chương cho bọn họ, chỉ hy vọng người trong xe này mang theo Cố Mậu Sinh, cùng nhau sống sót.
Bạch Ngộ nói xong, kéo cửa xe đi ra ngoài, hắn lui lại nhìn về phía nóc xe, trên đó không có thứ gì cả, chẳng lẽ là ảo giác do quỷ vật tạo ra sao? Không đợi Bạch Ngộ suy nghĩ thì chiếc xe hắn mới ngồi cũng biến mất, chỉ để lại một mình Bạch Ngộ đứng trong bóng tối.
Bạch Ngộ đã sớm đoán được sẽ có kết quả như vậy, hắn không đuổi theo tiếng thét thảm thiết vừa rồi, quỷ vật sẽ không để hắn thuận lợi đi tới bên kia, mà mục đích mà hắn xuống xe cũng không phải là tìm bọn họ, mà là vì hấp dẫn quỷ vật.
Bên trong Quỷ Vực thông thường chỉ có một con quỷ thống trị, chỉ cần dụ con quỷ này tới gần hắn, vậy thì những người trên ba chiếc xe sẽ an toàn, hắn là Người trấn quỷ, có phương pháp để tự bảo vệ mình, luôn có thể trì hoãn để đội trưởng Bạc tới đây.
Bạch Ngộ đi trong bóng tối, quần áo của hắn trở nên ẩm ướt, ngọn tóc bắt đầu nhỏ nước, làn da trở nên tái nhợt sưng tấy, tựa như một cái xác chết trôi mới từ trong hồ vớt ra, toàn thân trên dưới không ngừng chảy nước ra ngoài, trên mắt đất nơi hắn đi qua để lại vệt nước trong vắt, đây là một phương pháp phòng ngự của hắn: Trang phục nước, có thể ngăn cản đòn tấn công của quỷ.
Những vệt nước trên mặt đất có thể giúp hắn xác định phương hướng, để không đến mức đi vòng quanh tại chỗ, Bạch Ngộ biết, hắn vẫn đang đi về phía trước, trong bóng đêm mơ hồ thấy một cái bóng đen, Bạch Ngộ đi qua đó, phát hiện một chiếc xe bị lật ở bên đường, thân xe đã hoàn toàn biến dạng, như thể đã bị một đòn tấn công phá hư.
Chiếc xe này Bạch Ngộ quá quen thuộc, hắn ngày ngày nhìn thấy trong Tổng cục quản lý quỷ dị, tại sao xe của tổng cục lại ở đây, không cần nói cũng biết.
Bạch Ngộ đi qua, xuyên qua khe hở bị đè ép nhìn vào bên trong, hắn nhìn thấy một thi thể bị tàn phá mắc kẹt trong xe, thi thể dường như bị xé toạc một cách thô bạo, máu thịt ở bụng và ngực đều bị lôi ra đập nát, giống như có thứ gì đó đang vùng vẫy thoát ra khỏi cơ thể.
Bạch Ngộ đã xác định, người chết hẳn là một trong hai giám sát viên, từ miệng vết thương này thì có lẽ là do quỷ gây ra, con quỷ từ trong cơ thể của giám sát viên này đã thoát ra ngoài. Trong xe chỉ có một thi thể, người còn lại không thấy đâu, Bạch Ngộ đã tìm thấy tay chân gãy trong bụi cỏ gần đó.
Cả hai giám sát viên đều đã bị giết.
Giá trị trưởng thành quỷ vật của giám sát viên sẽ bị kiểm soát chặt chẽ, không có khả năng đạt đến giai đoạn bốn, cho nên con quỷ rời khỏi cơ thể bọn họ không phải là quỷ hóa tự nhiên, mà là sau khi bị giết thì con quỷ sẽ thoát khỏi cơ thể, bằng không cũng sẽ không lưu lại những thi thể như vậy.
Hiện tại Bạch Ngộ không có thời gian để thu thập thi thể, hắn đang trong tình thế vô cùng nguy hiểm, hai con quỷ đã rời khỏi cơ thể hai giám sát viên không biết đã đi đâu, nếu như đã rời đi thì nguy hiểm bên phía Bạch Ngộ sẽ giảm đi rất nhiều, trong trường hợp hai con quỷ này chưa rời đi, vẫn còn ở trong Quỷ Vực này, như vậy có khả năng trong Quỷ Vực không chỉ có một con quỷ, mà là ba con!
Bạch Ngộ mới vừa đứng lên thì trang phục nước trên người đã dao động kịch liệt, hắn đã bị tấn công!
Bạch Ngộ nhanh chóng xoay người, lại đối diện với một đôi mắt màu xám trắng!
Con quỷ trước mặt mặc một chiếc váy cưới dính đầy máu, nửa bên má của nó đã biến mất, máu đen loãng chảy ra từ miệng vết thương tối om, cô dâu quỷ vươn tay ra, giống như muốn chạm vào gương mặt sưng to tái nhợt của Bạch Ngộ, găng tay trắng đã bị dính đầy máu, rỉ xuống từng giọt.
Bạch Ngộ muốn lui về phía sau, đột nhiên sắc mặt thay đổi, hắn không cử động được, hắn bị năng lực của cô dâu quỷ hạn chế!
Bạch Ngộ xác định, cô dâu quỷ này quỷ vật thoát ra từ trên người giám sát viên, hắn từng nghe người ta đàm luận ở tổng cục, có người đạt được ưu ái của cô dâu quỷ, mỗi lần sử dụng năng lực của quỷ đều rất cay mắt, cũng rất buồn cười, tưởng tượng đến việc một người đàn ông lực lưỡng cao 1 mét 8 đeo voan che mặt, mang bao tay dài đến khuỷu để chiến đấu thì không thể nhịn cười được.
Lúc trước chuyện này được nhân viên coi là đề tài nói chuyện, bị Bạch Ngộ nghe được, không ngờ hôm nay hắn chưa nhìn thấy chàng trai lực lưỡng đội voan đeo bao tay đâu, lại thấy được bản tôn của cô dâu quỷ. Quỷ tồn tại trong cơ thể của con người, quỷ lực mà chúng có thể phát huy ra rất hạn chế, nhưng một khi thoát ra khỏi cơ thể thì sức mạnh đó rất đáng sợ.
Nhưng Bạch Ngộ không cho rằng cô dâu quỷ sẽ có năng lực tạo ra Quỷ Vực mà không có nguyên do, nếu không thì giám sát viên có trong người hạt giống cô dâu quỷ cũng sẽ có năng lực tạo ra Quỷ Vực, thế nhưng không có, nếu có được năng lực này thì hắn đã sớm thành danh, mà không phải được mọi người biết đến với lý do "Được cô dâu quỷ ưu ái".
Hơi nước trên người Bạch Ngộ bốc hơi, hắn không thể di chuyển, nhưng quỷ lực lại không bị hạn chế, hơi nước giống như gông xiềng quấn lấy cô dâu quỷ, kéo nó về phía sau, cô dâu quỷ bị gông xiềng hơi nước đó kéo về phía sau từng bước một, chờ đến khi nó rời xa Bạch Ngộ, hạn chế của Bạch Ngộ được dỡ bỏ là hắn có thể di chuyển.
Bạch Ngộ nhanh chóng kéo dài khoảng cách với cô dâu quỷ, khống chế gông xiềng hơi nước thít chắt lấy cổ của nó, muốn treo cổ nó lên, nhưng cô dâu quỷ lại chậm rãi giơ tay lên nắm lấy xiềng xích hơi nước trên cổ, Bạch Ngộ bỗng nhiên phát hiện quỷ lực của hắn đã bị chặn lại, gông xiềng hơi nước mất kiểm soát, tiêu tán trong bóng đêm.
Bạch Ngộ: "???"
Bạch Ngộ nhìn chằm chằm đôi găng tay dính đầy máu trên tay cô dâu quỷ, đột nhiên ý thức được, đôi găng tay đó có thể là Quỷ Khí! Một Quỷ Khí có thể chặn được quỷ lực!
Các đòn tấn công vật lý thông thường không thể tác động vào quỷ, nhưng Quỷ Khí lại có thể, một Quỷ Khí mạnh mẽ có thể có giá trị hơn cả một Người trấn quỷ.
Điều kiện hình thành Quỷ Khí vô cùng khắc nghiệt, số lượng thưa thớt, đôi găng tay trước kia của cô dâu quỷ không phải là Quỷ Khí, nếu không cũng sẽ không biến thành hạt giống quỷ, rất có khả năng là sau khi cô dâu quỷ bò ra khỏi cơ thể của giám sát viên, gặp chuyện gì đó mới dẫn tới việc đôi găng tay biến thành Quỷ Khí.
Giang Tứ đã nhìn thấy dáng vẻ Cố Mậu Sinh sắp quỷ hóa, nhưng khi nhìn lại lần nữa vẫn cảm thấy kinh hồn táng đảm, dáng vẻ chỉ còn da bọc xương này quá đáng sợ, nếu như là con người bình thường thì tuyệt đối không thể nào còn sống.
"Tình huống thế nào?" Mục Vi hỏi nhân viên phụ trách kiểm tra.
Sắc mặt của người nọ thay đổi thất thường, đưa kết quả kiểm tra cho Mục Vi để hắn tự mình xem.
Mục Vi nhìn thoáng qua, cũng rất vô cùng khiếp sợ, "Sao có thể? Rõ ràng ông ấy đã đạt đến giai đoạn bốn, kết quả kiểm tra đo lường của giá trị quỷ lực đã là 5000 rồi, làm sao có thể đột nhiên xuống thấp như vậy?! Thời kỳ đầu giai đoạn một, giá trị quỷ lực là 2...... Đùa kiểu gì vậy! Chẳng lẽ máy đo lường bị hỏng rồi?"
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ lặng lẽ lui về phía sau một bước, cẩn thận quan sát Cố Mậu Sinh trên giường, âm u trong lòng càng ngày càng lớn, nếu Cố Mậu Sinh tỉnh lại, ông ấy nhất định sẽ nói ra bí mật của cậu, chỉ cần ông không tỉnh lại nữa, có phải sẽ không có ai biết bí mật của cậu không? Bạc Hoài cũng nhíu mày khi nhìn báo cáo kết quả kiểm tra, điều này quả thực rất khác thường, nếu không phải máy kiểm tra đo lường có vấn đề thì chính là hạt giống quỷ của Cố Mậu Sinh có vấn đề. Nhưng chuyện gì đã xảy ra với một hạt giống quỷ đã sắp quỷ hóa thành công, rốt cuộc tao ngộ gì mới khiến nó không thể không nghĩ đến việc từ bỏ mọi thứ và bắt đầu lại từ đầu, sẽ không phải là do bị ám ảnh bởi quá trình trưởng thành đúng không?
Bạc Hoài chỉ do dự vài giây thì đã đưa ra quyết định, "Hạt giống quỷ của ông ấy quả thực rất khác thường, nếu có thể nghiên cứu ra nguyên nhân khiến hạt giống quỷ phát triển ngược, nói không chừng có thể tìm ra phương pháp cứu sống Người trấn quỷ. Cố Mậu Sinh là tư liệu sống quan trọng để nghiên cứu, Bạch Ngộ cậu tự mình đi một chuyến, hộ tống Cố Mậu Sinh đến Tổng Cục quản lý quỷ dị ở Long Thị."
Mục Vi vô cùng kích động, nếu bí mật tăng trưởng ngược có thể được mở khóa, điều đó cũng có nghĩa là những Người trấn quỷ sẽ không cần lúc nào cũng lo lắng giá trị trưởng thành quá cao rồi bị quỷ hóa nữa, bọn họ sẽ giống như Linh Giả, có thể vận dụng quỷ lực mà không cần kiêng nể gì, cũng không sợ đoản mệnh.
"Tôi phái một đội hộ tống trợ lý Bạch đi tới đó."
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ nhìn Cố Mậu Sinh được khiêng ra khỏi phòng quan sát, chuẩn bị đưa lên xe đưa đi Long thị, trong lòng cậu không ổn chút nào.
Có cần phải gấp gáp như vậy không? Sao không chờ tới sáng rồi hãy đi? Cho cậu một cơ hội xuống tay đi chứ! Hiện thực tàn nhẫn từ chối cậu, tên tiểu nhân lòng dạ âm u mới vừa ngoi đầu lên, còn chưa kịp hành động thì đã bị bóp chết từ trong nôi rồi.
Giang Tứ trơ mắt nhìn Cố Mậu Sinh được nâng đi, liên tục há miệng ra, mà cho dù có há miệng ra cũng không dám lên tiếng, Bạc Hoài đang đứng bên cạnh cậu, chỉ cần cậu có hơi động đậy chút xíu thôi là Bạc Hoài có thể lập tức phát hiện.
Mấy chiếc xe phóng đi, Giang Tứ bần thần đứng bên đường, linh hồn đã rời đi theo đoàn xe.
Bạc Hoài xoay người thì thấy dáng vẻ thâm cừu đại hận cùng vẻ mặt khổ sở của Giang Tứ, "Sao vậy?"
Giang Tứ vội vàng che giấu, sợ Bạc Hoài nhìn ra tâm tư đen tối của cậu, "Tôi, tôi mới vừa nhớ tới một việc...... Mục Vi, trước kia chúng ta gặp thi thể nữ ở trường học, nó sinh ra một đứa nhỏ anh có biết không?"
Mọi người có mặt: "......"
Thi thể nữ sinh sinh con mà cậu hỏi đội trưởng Mục của chúng tôi là có ý gì? Đứa nhỏ lại không phải của đội trưởng Mục, hắn có cần nhất định phải biết không?
Sắc mặt Bạc Hoài trầm xuống, "Thi thể nữ sinh con?"
Giang Tứ liên tục gật đầu, "Thi thể nữ đó trước khi nhảy lầu đã mang thai, tối nay tôi nhìn thấy thi thể nữ đó, trên người nó có một quỷ anh, quỷ anh kia như là có công năng copy paste vậy, có thể biến thành thật nhiều quỷ anh, tôi đã nhìn thấy mười mấy con như vậy, lúc này mà điều người ra khỏi Cục quản lý quỷ dị có phải không tốt lắm không? Lỡ đâu bởi vì không đủ nhân thủ mà xảy ra chuyện......"
"Cậu cảm thấy nhân viên hậu cần có thể thực sự tạo ra ảnh hưởng gì đến quỷ anh sao?" Bạc Hoài hỏi lại một câu.
Giang Tứ: "......"
Kế hoạch giữ lại thất bại, quả nhiên không thể ngăn cản Cố Mậu Sinh rời khỏi Thanh thị.
Nhân viên hậu cần: "......"
Thực xin lỗi, bọn họ không thể, đối mặt với quỷ anh bọn họ chỉ có thể trốn thôi.
Vẻ mặt Mục Vi ngưng trọng, "Lần trước vây công nó, cũng không nhìn thấy quỷ anh nào, hẳn là hai ngày này mới vừa sinh ra, nhưng những quỷ anh đó bây giờ đang ở đâu?"
Giang Tứ:...... Ở trong cánh tay trái của cậu, nhưng cậu không thể nói.
Giang Tứ: "Những quỷ anh được phục chế ra cũng không mạnh lắm, bị anh bạn nhỏ trong tay tôi tiêu diệt toàn bộ rồi."
Mục Vi thở phào nhẹ nhõm, "Cũng còn may, nếu như nó chạy thoát thì không biết sẽ làm hại bao nhiêu người nữa."
Giang Tứ: "Tốt cái gì? Thiếu đi có mười mấy con, nói không chừng còn có thể tạo ra mấy chục con nữa."
Huống chi cô gái đó hiện giờ không còn là thi quỷ nữa, nó đã thăng cấp lên thành mẹ, hiện tại là Quỷ Mẫu, hơn nữa giá trị quỷ lực từ 2000 trực tiếp lên 5000, phụ nữ đã mạnh mẽ không gì bằng, bây giờ làm mẹ rồi chỉ có thể hơn thế, như vậy còn tốt sao?
Mục Vi: "......"
Thật xin lỗi, trách hắn quá yếu, thật sự không có biện pháp nào với thi thể nữ kia.
Bạc Hoài nói: "Hãy chú ý chặt chẽ hướng đi của thi thể nữ và quỷ anh, trước khi Linh Giả xử lý chuyện này tới, nếu có bất cứ vấn đề gì thì có thể nói tôi biết."
Linh Giả tiếp nhận nhiệm vụ sẽ đạt được giá trị cống hiến, điều này rất quan trọng đối với Linh Giả và Người trấn quỷ trong biên chế như bọn họ, giá trị cống hiến có thể đổi lấy linh vật và quỷ vật, phần lớn mấy thứ này đến đến từ Quỷ Dị Tràng hoặc từ con quỷ, rất nhiều thứ trong số đó không thể mua được bằng tiền, chỉ có thể đổi bằng giá trị cống hiến.
Bạc Hoài sẽ không nhúng tay vào nhiệm vụ của người khác, nhưng trước khi Linh Giả đến, hắn thân là Linh Giả, không thể nhìn Thanh thị xảy ra chuyện mà mặc kệ được.
Hiện giờ tần suất xảy ra những chuyện quỷ dị thường xuyên hơn, nhân lực Linh Giả và Người trấn quỷ thiếu trầm trọng, không đến cấp bậc nhất định thì sẽ không mời được Linh Giả, cho dù nộp đơn cũng phải xếp hàng, Bạc Hoài đã mở miệng, Mục Vi đương nhiên vô cùng cảm kích.
Bạc Hoài nói: "Đi thôi, tôi đưa cậu trở về."
Giang Tứ: "......"
Nếu không thể xoay chuyển cục diện, thì bây giờ điều nên làm nhất chính là tăng cường sức mạnh cho bản thân, chỉ cần cậu đủ mạnh thì người khác sẽ không có biện pháp làm gì cậu, cậu muốn đi cứu mẹ, bây giờ cậu còn quá yếu, mà sức mạnh của con quỷ giam cầm kia lại quá mạnh.
Giang Tứ nhìn tay phải của mình, biết rõ giá trị tinh thần của mình quá thấp, chưa nói đến hạn chế của việc vẽ linh hồn thú cưng, ngay cả phòng ngự Linh Văn rõ ràng rất mạnh cũng bị giá trị tinh thần của cậu kéo chân sau, như vậy không được, cậu cần phải tăng giá trị tinh thần lên, tìm được Cỏ Linh Minh, vẽ ra linh hồn thú cưng mạnh mẽ hơn, không tin là không thể giết được con quỷ đó!
Cậu đã biết cách để giải khóa Quỷ Thể, nhưng lại không biết làm sao để nâng cao giá trị tinh thần, lần cuối giá trị tinh thần tăng lên là ở nơi biên giới, nói cách khác, ở nơi biên giới chẳng những có quỷ khí mà còn có năng lượng để tăng giá trị tinh thần lên, có phải cậu cần đi đến nơi biên giới một chuyến nữa không?
Nếu chưa ổn định thì đừng nghĩ đến việc xuống nơi biên giới, nhưng Bạch Ngộ đã từng nói, có ba nơi Quỷ Dị Tràng đã ổn định, có một chỗ trên nền tảng lập quốc của Đại Triều, có lẽ cậu cần tới đó một chuyến.
"Đã trễ thế này rồi, tại sao lại ra ngoài một mình?" Bạc Hoài tự mình lái xe, chủ động bắt chuyện.
Giang Tứ không muốn trả lời vấn đề này, cậu nên nói cái gì bây giờ? Chẳng lẽ là nói ra ngoài kiếm ăn sao? Cậu sợ không muốn chết đâu.
Cậu không muốn nói dối, ngoại trừ lãng phí tế bào não để lấy cớ, còn phải lấp liếm hết lần này đến lần khác, không chừng đến lúc nào đó bị vạch trần, vị trưởng quan này sẽ luôn hỏi cậu những câu buộc cậu phải nói dối.
"Nếu không muốn nói thì có thể không cần phải nói, mỗi người đều có bí mật, tôi cũng không có sở thích nhất định phải khai quật bí mật của người khác."
Bạc Hoài nói: "Thế nhưng chuyện về Linh Văn, chúng ta vẫn cần phải nói, chuyện này có liên quan đến việc bố trí phòng ngự của Đại Triều, trước mắt chỉ có tôi cùng Bạch Ngộ biết...... Đương nhiên, cậu gây ra động tĩnh lớn như vậy ở Phồn thị, nói không chừng cậu đã bị người khác theo dõi."
"Tạm thời tôi không báo cáo chuyện Linh Văn, muốn cho cậu một chút thời gian, nếu tôi báo cáo, vì sự an toàn của cậu và Linh Văn, cậu sẽ lập tức được bảo vệ, có khả năng muốn tự do đi ra ngoài sẽ không dễ dàng, cho nên tôi hy vọng có thể suy nghĩ thật kỹ về lời đề nghị của tôi."
Từ quyết định dứt khoát của Bạc Hoài khi đưa Cố Mậu Sinh đến Long thị, Giang Tứ có thể nhìn ra được hắn sẽ không ngần ngại làm bất cứ việc gì để có lợi cho đất nước và nhân dân. Nhưng Bạc Hoài đã nhìn thấy Linh Văn trên cánh tay phải của cậu, nhưng cũng không dẫn cậu đi mà ngược lại dặn cậu phải cẩn thận rồi thả cậu ra, điều này dường như không phù hợp với hành vi của trưởng quan Bạc.
Giang Tứ không rõ, cũng thẳng thắn hỏi ra.
"Một mặt là ngày hôm đó tôi rất vội, mặt khác......" Bạc Hoài thừa dịp đèn đỏ, nhìn về phía cậu bạn nhỏ ngồi ở ghế phụ, "Mặt khác tôi muốn chờ cậu tự nguyện trao đổi, Linh Văn nằm trong tay cậu, sẽ chỉ có sức mạnh đối với mình cậu, nhưng nếu đặt vào tay nước Đại Triều, nó sẽ có sức mạnh đối với vô số người."
"Tôi không có ý định ép buộc cậu, Linh Văn là thứ mà cậu liều mạng đem ra từ Quỷ Dị Tràng, tôi không thể làm bất cứ điều gì bằng vũ lực, tôi chỉ có thể yêu cầu Cục quản lý quỷ dị Thanh thị theo dõi sít sao hướng đi của Quỷ Dị Tràng, đồng thời cũng chú ý vấn đề an toàn của cậu, chờ tôi trở lại rồi tìm cậu nói chuyện, hiển nhiên bọn họ đã làm rất không tốt, ngay cả việc cậu chạy tới Phồn thị cũng không biết."
Đây chính là nguyên nhân vì sao giá trị của hạt giống quỷ cao hơn Người trấn quỷ, những Người trấn quỷ đều hình thành ngoài ý muốn, không thể kiểm soát được nghề nghiệp, tuổi tác và tính cách ban đầu của họ, bất kể điều kiện của họ như thế nào, nếu trong tâm họ có ác niệm thì họ càng nguy hiểm hơn nhiều so với người bình thường, mượn quỷ lực để hại người đã phiền toái, sau khi chết bị quỷ hóa cũng phiền toái hơn.
Nhưng hạt giống quỷ lại khác, phía chính phủ có thể lựa chọn những người phù hợp hơn để trở thành Người trấn quỷ, như vậy thì cho dù là tính phục tùng, tính kỷ luật, hay tư cách cá nhân cũng như thể chất đều có thể đảm báo được, giống như hạt giống quỷ trên người Cố Mậu Sinh, tác dụng của nó khi gieo vào người ông chắc chắn sẽ không bằng khi gieo vào người đã trải qua tầng tầng lớp lớp giám sát để đảm bảo an toàn hơn.
Mỗi người đền có tư tâm, người bình thường đột nhiên có được sức mạnh, quyền lực và tiền tài thì khả năng sẽ bị lạc cao hơn những người được huấn luyện đặc biệt.
Sự hình thành của Linh Giả thì không thể kiểm soát, ít nhất thì phương pháp hình thành Người trấn quỷ còn có phương hướng, tuy rằng cái phương hướng này rất mạo hiểm, nhưng vì nước Đại Triều và sự an toàn của nhân dân, cần phải có ai đó chấp nhận sự mạo hiểm này.
Hạt giống quỷ hiếm có, người thích hợp để trở thành người mang hạt giống quỷ cũng khó có được, hiện giờ vẫn là Người trấn quỷ được hình thành ngoài ý muốn có tỷ lệ cao hơn, nhân tố không xác định trên người bọn họ rất nhiều, nhưng để đối phó với quỷ dị thì không thể thiếu sức mạnh của bọn họ, chỉ có thể cố gắng hết sức để phối hợp và hướng dẫn từ mọi phía.
"Nhưng anh chưa cho Cố Mậu Sinh cơ hội lựa chọn, làm sao anh biết ông ấy sẽ tự nguyện đưa tới Long thị để trở thành tư liệu sống chứ?" Hiển nhiên đối với việc Bạc Hoài đưa Cố Mậu Sinh đến Long Thị, Giang Tứ vẫn còn canh cánh trong lòng.
Khi tới Tổng Cục quản lý quỷ dị ở Long thị, Giang Tứ tin chắc rằng, cho dù cuối cùng Cố Mậu Sinh có tự nguyện nói ra bí mật của cậu hay không cũng thì sẽ bị hỏi, cậu tin rằng Tổng Cục quản lý quỷ dị có thủ đoạn như vậy.
Nếu chỉ là bại lộ tay trái có thể hấp thụ sức mạnh quỷ lực trên người Người trấn quỷ, hơn nữa là hấp thu từ căn nguyên, vậy năng lực của cậu có khả năng sẽ được Tổng Cục quản lý quỷ dị coi trọng và trọng dụng, nhưng vấn đề là Cố Mậu Sinh đã nhìn thấy quỷ khí phun trào từ miệng vết thương, luồng khí đó hóa hình nuốt chửng tóc quỷ, vậy thì điều này sẽ có ý nghĩa khác, tại sao trong cơ thể cậu lại có quỷ khí? Có thể có quỷ khí trong cơ thể con người sao? Câu hỏi liệu cậu có phải là con người hay không sẽ được đào sâu và điều tra lại.
Bạc Hoài: "Ông ấy không cần phải lựa chọn, cho dù ông ta có đồng ý hay không thì cũng phải đi qua đó."
Giang Tứ: "Xem ra anh cũng không dân chủ như vậy."
Bạc Hoài: "Giá trị trưởng thành của ông ta đã đạt đến giai đoạn bốn, dựa theo lẽ thường thì ông ta sẽ được đưa về tổng cục để giám sát viên giám sát, bọn họ đã rời khỏi Thanh thị, nhưng hai người giám sát đến đón ông ta đột nhiên mất liên lạc, Cố Mậu Sinh lại xuất hiện ở Thanh thị, rất có thể hai giám sát viên đã bị sát hại, bọn họ đều là Người trấn quỷ, nếu như đã chết thì sẽ thả hai con quỷ ra, cho dù là như thế nào thì Cố Mậu Sinh cũng không có cái quyền tự do lựa chọn."
Bạc Hoài dừng xe ở dưới lầu nhà Giang Tứ, Giang Tứ vẫn chưa xuống xe.
Bạc Hoài kiên nhẫn chờ đợi, hy vọng có thể nghe được đáp án mình muốn.
Thật ra Giang Tứ cũng biết rõ, nếu Linh Văn quan trọng như vậy, cho dù cậu có muốn hay không thì cuối cùng cũng phải giao ra, vậy thì sao không chủ động nộp lên, vậy sẽ có thể thương lượng giá tốt với cấp trên.
Giang Tứ nói: "Trưởng quan Bạc có biết cách nào để tăng giá trị tinh thần của mình không?"
"Muốn tăng giá trị tinh thần rất khó. Cậu có biết Linh Giả được hình thành như thế nào không?" Bạc Hoài hỏi lại.
Hiển nhiên, Giang Tứ không biết, chuyện cậu không biết có rất nhiều.
Bạc Hoài nói: "Sương mù quỷ dị mang đến quỷ dị, đồng thời cũng mang đến Linh Giả. Cho đến nay sương mù quỷ dị đã xuất hiện hai lần, lần đầu tiên là vào 18 năm trước, lần thứ hai chính là cách đây không lâu, cũng là cơ hội để cậu trở thành Linh Giả."
"Nghiên cứu phát hiện ra rằng trong vòng một tiếng sau khi làn sương mù quỷ dị bùng phát, trong làn sương đó ẩn chứa một loại năng lượng đặc biệt, thời gian càng trôi qua thì năng lượng đó càng loãng đi, cho đến khi nó hoàn toàn biến mất vào một tiếng sau. Các nhà nghiên cứu gọi loại năng lượng đặc biệt đó là 'linh lượng', khoảng thời gian chứa linh lượng đó được gọi là 'linh điểm', linh điểm tổng cộng được chia thành sáu giai đoạn, thời gian thu được linh lượng càng sớm thì tư chất sẽ càng tốt, càng về sau sẽ càng cao, giá trị tinh thần ban đầu sẽ càng cao hơn."
"Linh lượng sẽ tiến vào cơ thể con người khi họ bị thương nặng và cận kề với cái chết, chuyển hóa hoàn toàn thịt, máu, cơ, xương và da, chữa lành các vết thương trên cơ thể. Sự thức tỉnh đầu tiên về giá trị tinh thần rất quan trọng, bởi vì có khả năng đây là cơ hội duy nhất để có được giá trị tinh thần, hoàn cảnh sống của chúng ta không có linh lượng, giá trị tinh thần không thể tăng một cách tự nhiên, giá trị tinh thần lúc đầu chúng ta có được bao nhiêu sẽ có thể là số lượng mà chúng ta sử dụng cho cả sau này."
Giang Tứ nghi hoặc nói, "Nếu như đã biết điều kiện hình thành Linh Giả rồi, vậy thì nếu như mắc kẹt trong giai đọa linh điểm đó thì có thể tạo ra Linh Giả không?"
Bạc Hoài: "Trước mắt thì không thể làm được, linh lượng có mục tiêu lựa chọn của chính mình, người già, người bệnh, người hấp hối không nằm trong vòng lựa chọn của linh lượng, rất khó nắm bắt được mức độ bị thương nặng hoặc cận kề cái chết, khi đến điểm mấu chốt của sinh tử, hoặc là chết, hoặc là trở thành Linh Giả, xác suất tử vong gần như là trăm phần trăm."
"Nếu xác suất thành công của việc tạo ra Linh Giả cũng cao như Người trấn quỷ thì cũng đáng để thử một lần, đáng tiếc còn xa lắm mới có thể, cho đến nay vẫn chưa có ai giải mã được phép tắc tuyển chọn của linh lực, hơn nữa gần chết cũng sẽ không thực sự chết, nếu là chết thật, vậy có khả năng không phải là Linh Giả, mà là quỷ dị, không ai sẽ ngu ngốc đến mức cho rằng quỷ nhà mình quá ít, chế tạo ra thêm một con để tìm rắc rối."
Giang Tứ: "......"
Nói cách khác, hiện tại cậu biến thành cái dạng này, là do cậu đã chết trong quá trình trở thành Linh Giả, lúc này mới biến thành Linh Giả với một Quỷ Thể sao?
Cậu quả nhiên là dị nhân mà, tầng da Linh Giả này dù như thế nào cũng phải che đậy thật kín.
Điện thoại vệ tinh của Bạc Hoài đột nhiên vang lên, khi điện thoại vệ tinh được sử dụng thì có nghĩa là điện thoại di động thông thường không thể dùng được, chỉ có thể dùng điện thoại vệ tinh để liên lạc với thể giới bên ngoài.
Bạc Hoài lập tức đè xuống mọi biểu cảm, đường cong sườn mặt sắc sảo trở nên sắc bén uy nghiêm, hắn bắt máy điện thoại vệ tinh, càng nghe càng nhíu mày thật chặt, "Người sao rồi? Thương vong như thế nào?...... Cố Mậu Sinh đâu?"
Giang Tứ vừa nghe đến tên Cố Mậu Sinh thì lập tức vểnh tai lên, mà điện thoại vệ tinh cách âm quá tốt, Giang Tứ không nghe được gì cả.
"Kéo dài thời gian, tôi lập tức tới đó." Bạc Hoài cúp máy, khởi động xe, "Đoàn xe chở Cố Mậu Sinh bị tấn công, tất cả bọn họ đều bị mắc kẹt trong Quỷ Vực không thoát ra được, tôi phải lập tức tới đó, cậu......"
"Tôi có thể cùng qua đó xem được không?" Liên quan đến Cố Mậu Sinh, cho dù sống hay chết thì Giang Tứ đều phải tự mình xác nhận mới có thể yên tâm. Huống chi có Quỷ Vực cũng tương đương với việc có quỷ khí, bây giờ cậu còn đang mắc nợ nè, mặc dù có thể chịu đựng nhưng vẫn rất đói!
Bạc Hoài nhanh chóng quay đầu xe, chạy tới nơi xảy ra vụ việc.
*
Trong Quỷ Vực tối om không một chút ánh sáng, sau khi Bạch Ngộ phát hiện ra điều bất thường thì lập tức yêu cầu tài xế dừng xe, tắt đèn xe đi, ngay cả nguồn sáng trong xe cũng tắt, bọn họ tựa như rơi vào một vũng mực.
Nhân viên hậu cần trong xe vô cùng khẩn trương, gây đây bọn họ vẫn thường xuyên làm nhiệm vụ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên gặp Quỷ Vực trong truyền thuyết, điều tệ hơn chính là, lần đầu tiên gặp được đã bị mắc kẹt trong Quỷ Vực rồi.
Họ đã từng nghe đồng nghiệp của mình nói, một con quỷ đủ mạnh mẽ sẽ tạo ra một Quỷ Vực cho bản thân, bị mắc kẹt trong Quỷ Vực, cho dù là Người trấn quỷ thì cũng lành ít dữ nhiều, càng không nói đến những người bình thường như bọn họ.
Sau khi gia nhập vào Cục quản lý quỷ dị, mặc dù đã chuẩn bị tốt cho việc hy sinh bất cứ lúc nào, nhưng khi sự việc xảy ra trước mặt thì vẫn vô cùng sợ hãi. Tất cả nhân viên hậu cần đều nhìn về phía Bạch Ngộ, hắn là Người trấn quỷ duy nhất trong đoàn xe, cảnh tượng quỷ dị vừa rồi vẫn còn rõ ràng trong mắt họ.
Đoàn xe vẫn đang di chuyển bình thường, ngoại trừ trời quá tối thì không có gì bất thường khác, thế nhưng Bạch Ngộ đột nhiên hô một tiếng "Dừng xe", tài xế đạp phanh theo bản năng, sau đó bọn họ nhìn thấy chiếc xe đi phía trước mình đột nhiên tan biến như một làn khói, nhìn chiếc xe phía sau, cũng không thấy bóng dáng đâu.
Bọn họ cứ như đã tiến vào một vùng đất chân không, ngoại trừ bóng tối vô tận thì không có bất cứ một âm thanh nào, đột nhiên "Bùm" một tiếng, có thứ gì đó đập vào nóc xe, khiến mọi người trong giật cả mình.
Bạch Ngộ nhanh chóng quyết định, kêu tài xế dừng xe tắt máy tắt đèn, đừng phát ra bất cứ thanh âm nào, nhưng điều này vẫn không thể ngăn cản những sự việc quỷ dị phát sinh, trên nóc xe liên tiếp truyền đến những tiếng "Bùm bùm", mỗi một tiếng vang lên cứ như đang đập vào mỗi trái tim.
Bạch Ngộ thân là Người trấn quỷ, muốn nhìn thấy đồ vật ở Quỷ Vực cũng là một chuyện cực kỳ khó khăn, trừ khi khoảng cách rất gần, nếu không thì quỷ vật ở đâu hắn cũng không nhìn thấy.
Quỷ Vực chính là sân nhà của quỷ, trừ phi Quỷ Vực bị trấn áp thì mới có cơ hội chiến thắng, Bạch Ngộ trong nhóm Người trấn quỷ cũng không tính là yếu, nhưng hắn cũng không dám kiêu ngạo đến mức dám chống lại quỷ sở hữu Quỷ Vực, một con quỷ có thể tạo ra Quỷ Vực, cấp bậc tuyệt đối phải là Lệ Quỷ, một mình đấu với lệ quỷ, Bạch Ngộ còn có thể miễn cưỡng ứng phó, nhưng một lệ quỷ có Quỷ Vực, Bạch Ngộ không dám bất cẩn.
Bạch Ngộ gọi điện thoại vệ tinh cho đội trưởng Bạc, bọn họ tổng cộng có tới ba chiếc xe, Bạch Ngộ đi chung xe với Cố Mậu Sinh, nhưng hai chiếc xe còn lại đều mất tích, Bạch Ngộ muốn đối phó với lệ quỷ cũng gặp khó khăn, càng miễn bàn đến việc cứu những người này.
Đội trưởng Bạc nói hắn kéo dài thời gian chờ anh ấy tới, thế nhưng đang trong Quỷ Vực, quyền chủ động hoàn toàn không nằm trong tay Bạch Ngộ. Vừa mới cúp điện thoại vệ tinh đã nghe thấy một tiếng thét thê lương kêu thảm thiết, rồi có người trong xe kêu lên, "Là giọng của Đại Tráng......"
Giọng nói đè xuống đến cực thấp, nhưng Bạch Ngộ vẫn nghe được, hắn nhanh chóng đưa ra lựa chọn, không thể trơ mắt nhìn người trên hai chiếc xe bị giết, hắn lấy từ trong túi ra một chiếc huy chương có kích thước bằng đồng xu, đưa cho một nhân viên hậu cần.
"Các cậu ở trong xe, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng không được xuống xe, cầm lấy chiếc huy chương này, vào thời khắc mấu chốt hãy ném vào quỷ vật, nó có thể cứu các cậu một mạng."
Các Linh Giả đều có huy chương Linh Giả, đó là do Cục quản lý quỷ dị thống nhất ban hành, huy chương Linh Giả ngoại trừ tượng trưng cho thân phận mà còn là một thứ bảo mệnh, vào thời khắc sống chết, nó có thể cứu Linh Giả một mạng.
Bạch Ngộ không phải Linh Giả, nhưng đội trưởng của hắn là Linh Giả, vì an toàn của bọn họ mà Bạc Hoài đã dùng giá trị cống hiến của chính mình đổi lấy một ít tư liệu, tự mình làm huy chương cho những đội viên Người trấn quỷ, giữ để cứu mạng, chỉ là khi Người trấn quỷ sự dụng huy chương cũng phải vô cùng cẩn thận, trên huy chương có khắc Linh Văn, một khi nổ tung, Người trấn quỷ bị cuốn vào trong đó cũng sẽ bị thương tổn.
Bạch Ngộ đưa huy chương cho bọn họ, chỉ hy vọng người trong xe này mang theo Cố Mậu Sinh, cùng nhau sống sót.
Bạch Ngộ nói xong, kéo cửa xe đi ra ngoài, hắn lui lại nhìn về phía nóc xe, trên đó không có thứ gì cả, chẳng lẽ là ảo giác do quỷ vật tạo ra sao? Không đợi Bạch Ngộ suy nghĩ thì chiếc xe hắn mới ngồi cũng biến mất, chỉ để lại một mình Bạch Ngộ đứng trong bóng tối.
Bạch Ngộ đã sớm đoán được sẽ có kết quả như vậy, hắn không đuổi theo tiếng thét thảm thiết vừa rồi, quỷ vật sẽ không để hắn thuận lợi đi tới bên kia, mà mục đích mà hắn xuống xe cũng không phải là tìm bọn họ, mà là vì hấp dẫn quỷ vật.
Bên trong Quỷ Vực thông thường chỉ có một con quỷ thống trị, chỉ cần dụ con quỷ này tới gần hắn, vậy thì những người trên ba chiếc xe sẽ an toàn, hắn là Người trấn quỷ, có phương pháp để tự bảo vệ mình, luôn có thể trì hoãn để đội trưởng Bạc tới đây.
Bạch Ngộ đi trong bóng tối, quần áo của hắn trở nên ẩm ướt, ngọn tóc bắt đầu nhỏ nước, làn da trở nên tái nhợt sưng tấy, tựa như một cái xác chết trôi mới từ trong hồ vớt ra, toàn thân trên dưới không ngừng chảy nước ra ngoài, trên mắt đất nơi hắn đi qua để lại vệt nước trong vắt, đây là một phương pháp phòng ngự của hắn: Trang phục nước, có thể ngăn cản đòn tấn công của quỷ.
Những vệt nước trên mặt đất có thể giúp hắn xác định phương hướng, để không đến mức đi vòng quanh tại chỗ, Bạch Ngộ biết, hắn vẫn đang đi về phía trước, trong bóng đêm mơ hồ thấy một cái bóng đen, Bạch Ngộ đi qua đó, phát hiện một chiếc xe bị lật ở bên đường, thân xe đã hoàn toàn biến dạng, như thể đã bị một đòn tấn công phá hư.
Chiếc xe này Bạch Ngộ quá quen thuộc, hắn ngày ngày nhìn thấy trong Tổng cục quản lý quỷ dị, tại sao xe của tổng cục lại ở đây, không cần nói cũng biết.
Bạch Ngộ đi qua, xuyên qua khe hở bị đè ép nhìn vào bên trong, hắn nhìn thấy một thi thể bị tàn phá mắc kẹt trong xe, thi thể dường như bị xé toạc một cách thô bạo, máu thịt ở bụng và ngực đều bị lôi ra đập nát, giống như có thứ gì đó đang vùng vẫy thoát ra khỏi cơ thể.
Bạch Ngộ đã xác định, người chết hẳn là một trong hai giám sát viên, từ miệng vết thương này thì có lẽ là do quỷ gây ra, con quỷ từ trong cơ thể của giám sát viên này đã thoát ra ngoài. Trong xe chỉ có một thi thể, người còn lại không thấy đâu, Bạch Ngộ đã tìm thấy tay chân gãy trong bụi cỏ gần đó.
Cả hai giám sát viên đều đã bị giết.
Giá trị trưởng thành quỷ vật của giám sát viên sẽ bị kiểm soát chặt chẽ, không có khả năng đạt đến giai đoạn bốn, cho nên con quỷ rời khỏi cơ thể bọn họ không phải là quỷ hóa tự nhiên, mà là sau khi bị giết thì con quỷ sẽ thoát khỏi cơ thể, bằng không cũng sẽ không lưu lại những thi thể như vậy.
Hiện tại Bạch Ngộ không có thời gian để thu thập thi thể, hắn đang trong tình thế vô cùng nguy hiểm, hai con quỷ đã rời khỏi cơ thể hai giám sát viên không biết đã đi đâu, nếu như đã rời đi thì nguy hiểm bên phía Bạch Ngộ sẽ giảm đi rất nhiều, trong trường hợp hai con quỷ này chưa rời đi, vẫn còn ở trong Quỷ Vực này, như vậy có khả năng trong Quỷ Vực không chỉ có một con quỷ, mà là ba con!
Bạch Ngộ mới vừa đứng lên thì trang phục nước trên người đã dao động kịch liệt, hắn đã bị tấn công!
Bạch Ngộ nhanh chóng xoay người, lại đối diện với một đôi mắt màu xám trắng!
Con quỷ trước mặt mặc một chiếc váy cưới dính đầy máu, nửa bên má của nó đã biến mất, máu đen loãng chảy ra từ miệng vết thương tối om, cô dâu quỷ vươn tay ra, giống như muốn chạm vào gương mặt sưng to tái nhợt của Bạch Ngộ, găng tay trắng đã bị dính đầy máu, rỉ xuống từng giọt.
Bạch Ngộ muốn lui về phía sau, đột nhiên sắc mặt thay đổi, hắn không cử động được, hắn bị năng lực của cô dâu quỷ hạn chế!
Bạch Ngộ xác định, cô dâu quỷ này quỷ vật thoát ra từ trên người giám sát viên, hắn từng nghe người ta đàm luận ở tổng cục, có người đạt được ưu ái của cô dâu quỷ, mỗi lần sử dụng năng lực của quỷ đều rất cay mắt, cũng rất buồn cười, tưởng tượng đến việc một người đàn ông lực lưỡng cao 1 mét 8 đeo voan che mặt, mang bao tay dài đến khuỷu để chiến đấu thì không thể nhịn cười được.
Lúc trước chuyện này được nhân viên coi là đề tài nói chuyện, bị Bạch Ngộ nghe được, không ngờ hôm nay hắn chưa nhìn thấy chàng trai lực lưỡng đội voan đeo bao tay đâu, lại thấy được bản tôn của cô dâu quỷ. Quỷ tồn tại trong cơ thể của con người, quỷ lực mà chúng có thể phát huy ra rất hạn chế, nhưng một khi thoát ra khỏi cơ thể thì sức mạnh đó rất đáng sợ.
Nhưng Bạch Ngộ không cho rằng cô dâu quỷ sẽ có năng lực tạo ra Quỷ Vực mà không có nguyên do, nếu không thì giám sát viên có trong người hạt giống cô dâu quỷ cũng sẽ có năng lực tạo ra Quỷ Vực, thế nhưng không có, nếu có được năng lực này thì hắn đã sớm thành danh, mà không phải được mọi người biết đến với lý do "Được cô dâu quỷ ưu ái".
Hơi nước trên người Bạch Ngộ bốc hơi, hắn không thể di chuyển, nhưng quỷ lực lại không bị hạn chế, hơi nước giống như gông xiềng quấn lấy cô dâu quỷ, kéo nó về phía sau, cô dâu quỷ bị gông xiềng hơi nước đó kéo về phía sau từng bước một, chờ đến khi nó rời xa Bạch Ngộ, hạn chế của Bạch Ngộ được dỡ bỏ là hắn có thể di chuyển.
Bạch Ngộ nhanh chóng kéo dài khoảng cách với cô dâu quỷ, khống chế gông xiềng hơi nước thít chắt lấy cổ của nó, muốn treo cổ nó lên, nhưng cô dâu quỷ lại chậm rãi giơ tay lên nắm lấy xiềng xích hơi nước trên cổ, Bạch Ngộ bỗng nhiên phát hiện quỷ lực của hắn đã bị chặn lại, gông xiềng hơi nước mất kiểm soát, tiêu tán trong bóng đêm.
Bạch Ngộ: "???"
Bạch Ngộ nhìn chằm chằm đôi găng tay dính đầy máu trên tay cô dâu quỷ, đột nhiên ý thức được, đôi găng tay đó có thể là Quỷ Khí! Một Quỷ Khí có thể chặn được quỷ lực!
Các đòn tấn công vật lý thông thường không thể tác động vào quỷ, nhưng Quỷ Khí lại có thể, một Quỷ Khí mạnh mẽ có thể có giá trị hơn cả một Người trấn quỷ.
Điều kiện hình thành Quỷ Khí vô cùng khắc nghiệt, số lượng thưa thớt, đôi găng tay trước kia của cô dâu quỷ không phải là Quỷ Khí, nếu không cũng sẽ không biến thành hạt giống quỷ, rất có khả năng là sau khi cô dâu quỷ bò ra khỏi cơ thể của giám sát viên, gặp chuyện gì đó mới dẫn tới việc đôi găng tay biến thành Quỷ Khí.
Danh sách chương