Tại phòng của lão cửu, thập.
Lão nhị:
_ Phải không đó, cổng tinh thần tổ hợp của tiểu đội ngươi cũng cầm về.
Lão thập:
_ Là ta sợ nó bị phủ bụi, đem theo để vệ sinh với bảo dưỡng định kì.
_ Ngoài không gian làm gì có bụi. - Lão nhị liếc nửa con mắt. - Tiền thuê phòng của ngươi chắc là thấp nhất rồi nhỉ.
Lão tứ:
_ Huân chương, bằng khen, cúp của tiểu đội ngươi cũng cầm về, ý, có gì không đúng.
Lột ra miếng giấy dán đè trên tấm bằng khen, chỗ tên người được nhận, lão tứ khinh bỉ:
_ Giờ ta mới biết lão cửu ngươi cùng cấp với đội trưởng, chẳng hay ngươi vô địch đơn chiến của quân đoàn lúc nào mà ta không biết. Cần ta kêu đội trưởng luận bàn với ngươi không.
_ Đó là trang bị để tán gái, ngươi có hiểu không, mấy em thích đống danh hiệu này lắm, trăm lời hót không bằng một tấm huy chương, chính là cái mỹ nữ gạ anh hùng.
Lão cửu tính giật lại đống đồ từ tay lão tứ nhưng đã muộn, bắt đầu từ bây giờ nó sẽ là vũ khí kiếm lão bà của lão tứ. Chuyên dùng để đánh trận đầu, gạo nấu thành cơm.
_ Hả, hả, hả. Trời ơi.
Mọi người nhìn qua, lão lục như gặp ma, té dựa vào thành bàn ly tách lăn đổ bể tay chỉ chỉ không nói lên lời.
Lão tứ, nhị nhìn qua, mồm miệng há hốc, lao tới chỗ đầu giường, cầm ra một cái áo giáp sáng lóng lánh màu hoàng kim. Hết nhìn áo giáp rồi nhìn qua hai lão cửu thập, cũng là không nói nên lời.
Lão thập gãi gãi đầu:
_ Hàng giả đó, ta nhờ bạn học sửa lại giùm, chỉ là sơn màu mới thôi. Định dùng trong dạ hội hóa trang. Ê ê, trả đây.
Vẫn là lão tứ nhanh tay. Đám huynh đệ như được khai sáng rôm rả hỏi địa chỉ của người chế tác hàng giả.
Đúng lúc này thì nhận được tin nhắn, tiểu tử kia mời chiến trong zone s. Sau một hồi giành giật cuối cùng đành phải để lão thập ra trận, nếu không thì y không chịu đưa thông tin người làm hàng giả.
50 trận đấu, mỗi trận 500 tinh thần tệ, có con số nhân đạo này là vì bọn họ cần ra đường bình yên khi trời mưa.
Lần này tới phiên lão thập oán hận đám anh em tốt, một lũ ngụy báo tin tức. Thân thủ tên này phải thuộc hàng võ sư, võ sĩ cái đầu bọn hắn.
Giống như lúc trước, hai người bọn họ không dùng tới năng lượng hay vũ khí, chỉ so đấu quyền pháp. Nếu là trong thế giới thật chắc lão thập đã bắt đầu đổ mồ hôi hột rồi.
Là đội viên của tiểu đội tinh anh, trực thuộc quân đoàn cận chiến. Vũ kĩ của lão thập không thể kém được, đồng ý khi diễn luyện hoặc thực chiến đều sử dụng thiết bị cơ giới, nhưng cây cao là nhờ gốc, kĩ năng chiến đấu tay không của y luôn được tôi luyện nâng cao theo thời gian. 18 bài quyền cơ sở, 108 thức cận chiến, 72 thực cận chiến quyền, 300 động tác thể dục...từ huấn luyện của học viện đến quân đội, lão thập đều nhuần nhuyễn. Vậy mà lúc này vẫn có cảm giác ăn không tiêu.
Chiêu thức của tiểu tử này đơn giản, nhưng tốc độ ra đòn với phản ứng cực nhanh, thời gian biến chiêu cũng giản lượt cực hạn, lại vô cùng chính xác không có huyễn chiêu hay động tác nào thừa.
Lão thập có cảm giác mình đang đánh với cái máy, tỉ mỉ tới từng li. Nhịp độ lão thập đang dùng cũng đã là cao nhất của y, vậy mà chỉ vừa bằng với tiểu tử này. Trong đối chiến tay chân, nếu hai người đều cùng nắm được nhịp độ của trận đấu, chính là ngang tài ngang sức.
Lão thập tuy có lợi thế hơn về kinh nghiệm và chiêu số, nhưng cũng phải vô cùng cẩn thận lúc ra đòn quyết định mỗi cuối trận, tốc độ bằng nhau lúc biến chiêu mà sơ hở một chút là bị phản đòn ngay. Kinh nghiệm chính là thứ giúp lão thập nắm được thời cơ chính xác.
Nhưng đối thủ càng về sau càng khó nhằn, tiến bộ rõ nhất là ở bộ pháp hạ thân. Luôn giữ được khoảng cách cận chiến hợp lý, bước chân lung tung nhưng hiệu quả, khiến lão thập khó tranh thủ được không gian hai bên cánh. Trực diện đã đòn đối đòn như nhau, lão thập phải kiếm đòn quyết định bằng điểm nốc ao cơ bản ở phía mạn, đó là màng tang, mé cổ, xương sườn phía trên hông.
Hai chục trận đầu còn được, nhưng càng về sau lão thập càng khó kiếm ăn, chính là bị bắt bài. Thậm chí đối phương còn bắt chước ra đòn giống nhau cùng lúc ngược phía với lão thập.
Lúc này lão thập không dám khinh thường coi đối phương là tay mơ nữa. Đã có sự coi trọng thực sự dành cho đối thủ. Lão thập bắt đầu tung hết sức,lộ ra năng lực cận chiến thực sự của mình. Chính là nhu quyền, mà lưu phái lão thập sử dụng ở đây, cũng là cái lão thập tinh thông nhất: nhu ảnh quyền.
Nền tảng của nhu quyền, mà ai cũng biết chính là lấy nhu thắng cương. Nhưng cái đơn giản đó là tinh hoa của vô số cái phức tạp, nhu ảnh quyền chính là một trong số đó.
Nắm đấm của lão thập bung ra, xòe thành bàn tay năm ngón, không xuất chiêu theo đường thẳng mà lấy quỹ tích cong mềm mại làm chính. Cử động chân không lấy búng bật đầu gối làm chính, mà chuyển động nhiều hơn ở phần cổ chân, mũi giày xoay tròn. Trận đấu bắt đầu diễn ra theo chiều hướng khác.
Vương Lang say máu như gà chọi, lao vào đấm đá điên cuồng, trong những trận đấu này Vương Lang chính là sảng khoái. Mấy trăm ngàn lần bị ăn hành trong zone z, không phải là vô ích.
Đòn của đối thủ xuất ra nhanh hơn tốc độ bay của thanh nhọn,nhưng chỉ đến từ một phía, Vương Lang có thể chống cự được. Một đòn rồi một đòn, dù là nhiều đòn cùng lúc, hắn vẫn có thể thấy rõ, dùng động tác ngắn nhất, đơn giản nhất để kháng lại.
Vương Lang đã thấm nhuần hơn cảnh giới vô chiêu, không cần phải gượng ép, cứ để chiêu thức phát ra tự nhiên. Dù không nắm được nhịp điệu của đối thủ, nhưng sẽ không đến nổi phải ăn đòn một phía như lúc trước.
Vương Lang say máu chứ không say đòn, hắn luôn giữ cái đầu tỉnh. Dần dần Vương Lang bỗng có cảm giác hòa hợp, cảm giác này rất khó nói ra, giống như sự giao nhau giữa vô chiêu và hữu chiêu. Tựa như Vương Lang phân làm hai, một người quan sát tính toán để ra đòn, một người nhắm mắt im lặng cảm nhận tất cả, tìm một nhịp rung không đúng để biến thành thời cơ.
Đó là lúc Vương Lang nắm được khoảng khắc biến chiêu đổi hướng tấn công của đối thủ. Chỉ tiếc là phản ứng của hắn vẫn là chậm hơn một nhịp.
Khi Vương Lang bắt đầu tìm ra cách để tranh thủ thời cơ cho mình, thì đối thủ có chuyển biến mới.
Nắm đấm của Vương Lang chỉ cần chạm vào một phần đầu ngón tay của đối thủ, là ngay lập tức bị quấn lấy, khiến Vương Lang có cảm giác như mình đấm vào khoảng không, mất hết lực.
Kế tiếp đối thủ chỉ cần khẽ nhích mu,má, khớp hay đầu ngón tay.. là cả cánh tay của Vương Lang bị bật ra xa. Vương Lang thông minh, hắn biết lực bật ra này là đến từ lực đấm ra của mình. Không gian phòng thủ của Vương Lang xuất hiện lỗ hổng, bàn tay của đối thủ thì ở ngay trước mặt hắn.
Vương Lang định lui lại thì phát hiện phần dưới cũng bị khống chế. Chân phải hắn nhấc lên thì bị chân trái đối thủ đè xuống, như bị keo dính chặt vào mặt sàn. Hắn dùng sức đá chân phải lên, vừa hở ra một chút thì đầu mũi chân trái của đối thủ dìu ngón chân của hắn xuống rồi trượt lên phía cổ chân, dậm xuống. Chân phải Vương Lang lại dính vào mặt sàn.
Vương Lang tung cú đá chân trái vào bắp vế chân trái của đối thủ, định giải phóng cho chân phải. Không ngờ đối thủ nhón gót chân lên, đòn đè thành đòn quét.
Vương Lang mất chân trụ, ngã xuống. Đúng lúc đó thì mu bàn tay đối thủ đánh vào cằm Vương Lang. Hắn mất ý thức, trận đấu kết thúc.
Hơn hai mươi trận đấu, đây là lần đầu tiên Vương Lang bị thua ở một đòn chính diện, đây không phải đòn bất ngờ, đối thủ đã có tính toán trước. Nếu là bẫy thì cái bẫy này, trình độ của hắn không thể nào thoát được. Vương Lang biết mình vừa thấy cái gì.
Một chuỗi chiêu thức, được kết hợp hoàn hảo, để tạo thành đòn tấn công hiệu quả,đó chính là tuyệt chiêu. Đối thủ đã mang tuyệt chiêu của mình ra, ở trình độ ngang bằng, đối phó với tuyệt chiêu, chỉ có hai cách, hoặc là tìm ra cách phá chiêu,hoặc là đem tuyệt chiêu khác đối phó.
Vương Lang biết đối thủ đã sử dụng nhu quyền, bài nhu quyền cơ bản trong zone z, hắn chỉ mới thực hiện được 60 %, chưa đủ thấu hiểu để tìm ra cách phá chiêu.
Vương Lang hiện không có tuyệt chiêu gì, nhất là trong mô phỏng công bằng của zone s.
Nhưng Vương Lang có một thứ, khiến hắn có ưu thế ở bất cứ đâu, bất cứ mảng không gian nào. Đó là bộ não của hắn, khả năng phân tích và trí thông minh đã giúp hắn tìm ra phương án đối phó, mà tạm thời có hiệu quả nhất.
Vương Lang gọi là mô phỏng chiêu thức của đối thủ.
Người xem gọi là bắt chước.
Lão thập và đám huynh đệ gọi là chơi bẩn.
Lão thập như đang chiến đấu với chính mình trong gương. Hắn làm gì thì đối phương làm cái đó. Xòe bàn tay đếm ngón tay, lắc chân múa vòng đủ cả, qua trọng là đối phương sao chép rất nhanh, y ra chiêu tay trái thì đối phương ra chiêu tay phải. Chiêu đụng chiêu, hai bàn tay nắm lấy nhau, tay kia thì xoay xoay chân thì múa múa. Thêm chút nhạc thiếu nhi là thành tiết mục văn nghệ bé khỏe bé ngoan.
Lấy nhu thắng cương thì ít nhất cần đối phương ra cương cái đã,hai người cùng nhu thì giống đang đóng cảnh nóng trong đam mỹ, nhìn sao cũng thấy khó coi.
Lão thập chuyển qua cường công thì tên kia cũng công cường, đổi nhịp hay biến chiêu đều xê xích với y, cứ thế này hoài hết thời gian sẽ thành hòa, 500 tinh thần tệ không phải là con số nhỏ, lão thập ra quyết định dứt khoát, đúng với khí phách của một chiến binh chuẩn mực.
Ngươi chơi bẩn thì đừng trách ta chơi gian.
Lão thập âm thầm vận dụng năng lượng cơ bản. Không phải là tạo vòng bảo vệ hay tấn công, mà là dùng năng lượng để nội kích cơ thể, đây gọi là nghệ thuật chiến đấu, không phải ăn gian.
Nội kích cơ thể là kĩ thuật chiến đấu bật cao của cơ giới sĩ, cơ bản là năng lượng lấy ra từ vùng chứa, không đưa ra bên ngoài, mà thu hết vào bên trong ở mức tế bào của cơ thể, gần giống với cách hình thành huyệt năng lượng của võ sư.
Tế bào, cơ bắp được gia cố bằng năng lượng sẽ được tiến hóa tạm thời, mọi năng lực vận động đều được kích thích. Nhanh hơn, mạnh hơn, chịu lực tốt hơn, phản xạ nhanh hơn.. Nói chung là giống như sài thuốc kích thích.
Nhưng cũng có tác dụng phụ, cơ thể mà cụ thể là tế bào sau khi được kích thích vượt quá sức vốn có, sẽ rơi vào trạng thái suy yếu, giống gồng tay nhiều quá thì sẽ bị đuối. Phải nghỉ ngơi hoặc dùng năng lượng sinh mệnh để phục hồi.
Mức kích thích tối đa mà tế bào có thể chịu được, cũng như tốc độ phục hồi tự nhiên sau kích thích. Là yếu tố quan trọng để phân cấp bậc chiến sĩ. Trình độ bạch ngân tinh anh như lão thập, có thể kích thích gấp 7, 8 lần, nếu là đội trưởng của y, tinh anh trong tinh, chắc khoảng mười mấy hai chục lần.
Zone s là nơi tuyệt vời nhất để luyện tập nội kích, vì không sợ quá trình suy yếu diễn ra, hiệu xuất đạt được trong zone s cũng tương đương trong thế giới thật, tất nhiên muốn đạt hiệu quả cao nhất thì trong thế giới thật cũng phải luyện tập để tăng cường tế bào tự nhiên, mà cơ bản nhất là tập tạ, tập thể lực.
Năng lượng của nội kích không phát ra bên ngoài, nên không tạo ra sóng dao động, sẽ không thể dùng năng lượng cảm giác để dò xét, tên trình độ thấp kia sẽ không thể biết được, chỉ có những người cùng hoặc cao hơn cấp, dựa vào tế bào cảm ứng mới xác định rõ được. Lão thập thanh thản lòng sáng như gương, ăn gian mà không bị phát hiện, chính là thực lực.
Lão thập là người có lương tâm, chỉ sử dụng nội kích ở mức thấp, tăng lên gấp đôi mà thôi. Như vậy là công bằng rồi, ai bảo tên nhóc kia chơi bẩn trước.
Trận đấu lại chuyển qua bước ngoặt mới, chính là một bên ăn hành ngập miệng.
Đối thủ của Vương Lang như lột xác, vẫn là cường công nhưng nhanh và mạnh gấp đôi. Vương Lang dùng hai tay để chắn đòn trực diện, cả người hắn như bị đánh bay ra phía sau, hai tay như bị phế, mất một lúc mới cử động được. Lúc này thì chiêu thức mới của đối thủ đã đến, trận đấu kết thúc trong 1 nốt nhạc.
Chỉ còn vài trận nữa là kết thúc chuỗi 50 trận, Vương Lang toàn bại. Lúc này Vương Lang không ngạnh kháng nữa, hắn hoàn toàn dựa vào tốc độ tối đa có thể đạt được, né đòn hoặc ra chiêu cầu may. Nắm đấm của hắn dù đánh trúng phần mềm của đối thủ, cũng giống như đấm trúng tấm sắt, tê rần. Chủ yếu là né tránh hoặc gạt đòn.
Lão thập tốt bụng, giữ tốc độ nhỉnh hơn Vương Lang một chút, ra đòn để Vương Lang tập né. Cũng cố nhẹ tay, chỉ phát lực tại đòn đánh cuối kết trận.
Y cũng rất ngạc nhiên, tốc độ cơ thể của tên tiểu tử kia luôn tăng lên qua mỗi trận, sự tiến bộ của tên kia cũng quá nhanh đi. Nếu không dùng nội kích, chắc chắn lúc này người thua sẽ là lão thập y. Đến nay y đã dùng tốc độ hơn gấp rưỡi bình thường để đối luyện. Chiêu cuối mới sài gấp đôi.
Trận cuối cùng, chiêu thức cuối cùng, Vương Lang như bị đốt cháy, hắn đã nhìn rõ góc độ ra chiêu của đối thủ, đã ra đòn chặn kịp lúc, chỉ tiếc là lực của hắn chưa đủ, bị đối thủ đánh bay.
Vương Lang hài lòng về những gì mình thu được sau 50 trận đấu. Nhiều nhất là tốc độ phản ứng và khả năng biến chiêu. Vương Lang tin mình sẽ có thành tích tốt hơn ở bài kiểm tra 1 và 2. Hắn cũng lờ mờ đoán được cách để làm bài kiểm tra số 3.
Lão thập mãn nguyện, 25 ngàn tinh thần tệ kiếm được với y chỉ là chuyện nhỏ. Quan trọng là phải tìm cách trở mặt để khỏi ăn chia với đám ruồi nhặng kia, có cần giải ngũ luôn không nhỉ. Hay y với lão cửu hợp tác, ra tay bất ngờ với tứ lục, rồi hợp nhau khống chế lão nhị, sau đó y lại ra đánh ngất lão cửu, vậy là mâm cơm này chỉ còn một mình y, được lắm, cứ vậy mà làm.
Mở mắt ra, mặt lão thập đen thui, lại có thêm hai ruồi trâu thất,bát sà tới. Trâu nhiều thì cỏ hết, bọn này thật đúng không có nghĩa khí mà.
Cũng may là lão nhất không tới, còn cứu được.
Chỗ này không an toàn, mọi người đồng lòng.
Một lát sau, một nam tử mặc đồ trắng, cầm quạt trắng đạp tung cửa phòng, mắt láo liên nhìn căn phòng trống, tay phe phẩy quạt:
_ Giỏi lắm, coi như các ngươi có chút môn đạo.
Lão nhị:
_ Phải không đó, cổng tinh thần tổ hợp của tiểu đội ngươi cũng cầm về.
Lão thập:
_ Là ta sợ nó bị phủ bụi, đem theo để vệ sinh với bảo dưỡng định kì.
_ Ngoài không gian làm gì có bụi. - Lão nhị liếc nửa con mắt. - Tiền thuê phòng của ngươi chắc là thấp nhất rồi nhỉ.
Lão tứ:
_ Huân chương, bằng khen, cúp của tiểu đội ngươi cũng cầm về, ý, có gì không đúng.
Lột ra miếng giấy dán đè trên tấm bằng khen, chỗ tên người được nhận, lão tứ khinh bỉ:
_ Giờ ta mới biết lão cửu ngươi cùng cấp với đội trưởng, chẳng hay ngươi vô địch đơn chiến của quân đoàn lúc nào mà ta không biết. Cần ta kêu đội trưởng luận bàn với ngươi không.
_ Đó là trang bị để tán gái, ngươi có hiểu không, mấy em thích đống danh hiệu này lắm, trăm lời hót không bằng một tấm huy chương, chính là cái mỹ nữ gạ anh hùng.
Lão cửu tính giật lại đống đồ từ tay lão tứ nhưng đã muộn, bắt đầu từ bây giờ nó sẽ là vũ khí kiếm lão bà của lão tứ. Chuyên dùng để đánh trận đầu, gạo nấu thành cơm.
_ Hả, hả, hả. Trời ơi.
Mọi người nhìn qua, lão lục như gặp ma, té dựa vào thành bàn ly tách lăn đổ bể tay chỉ chỉ không nói lên lời.
Lão tứ, nhị nhìn qua, mồm miệng há hốc, lao tới chỗ đầu giường, cầm ra một cái áo giáp sáng lóng lánh màu hoàng kim. Hết nhìn áo giáp rồi nhìn qua hai lão cửu thập, cũng là không nói nên lời.
Lão thập gãi gãi đầu:
_ Hàng giả đó, ta nhờ bạn học sửa lại giùm, chỉ là sơn màu mới thôi. Định dùng trong dạ hội hóa trang. Ê ê, trả đây.
Vẫn là lão tứ nhanh tay. Đám huynh đệ như được khai sáng rôm rả hỏi địa chỉ của người chế tác hàng giả.
Đúng lúc này thì nhận được tin nhắn, tiểu tử kia mời chiến trong zone s. Sau một hồi giành giật cuối cùng đành phải để lão thập ra trận, nếu không thì y không chịu đưa thông tin người làm hàng giả.
50 trận đấu, mỗi trận 500 tinh thần tệ, có con số nhân đạo này là vì bọn họ cần ra đường bình yên khi trời mưa.
Lần này tới phiên lão thập oán hận đám anh em tốt, một lũ ngụy báo tin tức. Thân thủ tên này phải thuộc hàng võ sư, võ sĩ cái đầu bọn hắn.
Giống như lúc trước, hai người bọn họ không dùng tới năng lượng hay vũ khí, chỉ so đấu quyền pháp. Nếu là trong thế giới thật chắc lão thập đã bắt đầu đổ mồ hôi hột rồi.
Là đội viên của tiểu đội tinh anh, trực thuộc quân đoàn cận chiến. Vũ kĩ của lão thập không thể kém được, đồng ý khi diễn luyện hoặc thực chiến đều sử dụng thiết bị cơ giới, nhưng cây cao là nhờ gốc, kĩ năng chiến đấu tay không của y luôn được tôi luyện nâng cao theo thời gian. 18 bài quyền cơ sở, 108 thức cận chiến, 72 thực cận chiến quyền, 300 động tác thể dục...từ huấn luyện của học viện đến quân đội, lão thập đều nhuần nhuyễn. Vậy mà lúc này vẫn có cảm giác ăn không tiêu.
Chiêu thức của tiểu tử này đơn giản, nhưng tốc độ ra đòn với phản ứng cực nhanh, thời gian biến chiêu cũng giản lượt cực hạn, lại vô cùng chính xác không có huyễn chiêu hay động tác nào thừa.
Lão thập có cảm giác mình đang đánh với cái máy, tỉ mỉ tới từng li. Nhịp độ lão thập đang dùng cũng đã là cao nhất của y, vậy mà chỉ vừa bằng với tiểu tử này. Trong đối chiến tay chân, nếu hai người đều cùng nắm được nhịp độ của trận đấu, chính là ngang tài ngang sức.
Lão thập tuy có lợi thế hơn về kinh nghiệm và chiêu số, nhưng cũng phải vô cùng cẩn thận lúc ra đòn quyết định mỗi cuối trận, tốc độ bằng nhau lúc biến chiêu mà sơ hở một chút là bị phản đòn ngay. Kinh nghiệm chính là thứ giúp lão thập nắm được thời cơ chính xác.
Nhưng đối thủ càng về sau càng khó nhằn, tiến bộ rõ nhất là ở bộ pháp hạ thân. Luôn giữ được khoảng cách cận chiến hợp lý, bước chân lung tung nhưng hiệu quả, khiến lão thập khó tranh thủ được không gian hai bên cánh. Trực diện đã đòn đối đòn như nhau, lão thập phải kiếm đòn quyết định bằng điểm nốc ao cơ bản ở phía mạn, đó là màng tang, mé cổ, xương sườn phía trên hông.
Hai chục trận đầu còn được, nhưng càng về sau lão thập càng khó kiếm ăn, chính là bị bắt bài. Thậm chí đối phương còn bắt chước ra đòn giống nhau cùng lúc ngược phía với lão thập.
Lúc này lão thập không dám khinh thường coi đối phương là tay mơ nữa. Đã có sự coi trọng thực sự dành cho đối thủ. Lão thập bắt đầu tung hết sức,lộ ra năng lực cận chiến thực sự của mình. Chính là nhu quyền, mà lưu phái lão thập sử dụng ở đây, cũng là cái lão thập tinh thông nhất: nhu ảnh quyền.
Nền tảng của nhu quyền, mà ai cũng biết chính là lấy nhu thắng cương. Nhưng cái đơn giản đó là tinh hoa của vô số cái phức tạp, nhu ảnh quyền chính là một trong số đó.
Nắm đấm của lão thập bung ra, xòe thành bàn tay năm ngón, không xuất chiêu theo đường thẳng mà lấy quỹ tích cong mềm mại làm chính. Cử động chân không lấy búng bật đầu gối làm chính, mà chuyển động nhiều hơn ở phần cổ chân, mũi giày xoay tròn. Trận đấu bắt đầu diễn ra theo chiều hướng khác.
Vương Lang say máu như gà chọi, lao vào đấm đá điên cuồng, trong những trận đấu này Vương Lang chính là sảng khoái. Mấy trăm ngàn lần bị ăn hành trong zone z, không phải là vô ích.
Đòn của đối thủ xuất ra nhanh hơn tốc độ bay của thanh nhọn,nhưng chỉ đến từ một phía, Vương Lang có thể chống cự được. Một đòn rồi một đòn, dù là nhiều đòn cùng lúc, hắn vẫn có thể thấy rõ, dùng động tác ngắn nhất, đơn giản nhất để kháng lại.
Vương Lang đã thấm nhuần hơn cảnh giới vô chiêu, không cần phải gượng ép, cứ để chiêu thức phát ra tự nhiên. Dù không nắm được nhịp điệu của đối thủ, nhưng sẽ không đến nổi phải ăn đòn một phía như lúc trước.
Vương Lang say máu chứ không say đòn, hắn luôn giữ cái đầu tỉnh. Dần dần Vương Lang bỗng có cảm giác hòa hợp, cảm giác này rất khó nói ra, giống như sự giao nhau giữa vô chiêu và hữu chiêu. Tựa như Vương Lang phân làm hai, một người quan sát tính toán để ra đòn, một người nhắm mắt im lặng cảm nhận tất cả, tìm một nhịp rung không đúng để biến thành thời cơ.
Đó là lúc Vương Lang nắm được khoảng khắc biến chiêu đổi hướng tấn công của đối thủ. Chỉ tiếc là phản ứng của hắn vẫn là chậm hơn một nhịp.
Khi Vương Lang bắt đầu tìm ra cách để tranh thủ thời cơ cho mình, thì đối thủ có chuyển biến mới.
Nắm đấm của Vương Lang chỉ cần chạm vào một phần đầu ngón tay của đối thủ, là ngay lập tức bị quấn lấy, khiến Vương Lang có cảm giác như mình đấm vào khoảng không, mất hết lực.
Kế tiếp đối thủ chỉ cần khẽ nhích mu,má, khớp hay đầu ngón tay.. là cả cánh tay của Vương Lang bị bật ra xa. Vương Lang thông minh, hắn biết lực bật ra này là đến từ lực đấm ra của mình. Không gian phòng thủ của Vương Lang xuất hiện lỗ hổng, bàn tay của đối thủ thì ở ngay trước mặt hắn.
Vương Lang định lui lại thì phát hiện phần dưới cũng bị khống chế. Chân phải hắn nhấc lên thì bị chân trái đối thủ đè xuống, như bị keo dính chặt vào mặt sàn. Hắn dùng sức đá chân phải lên, vừa hở ra một chút thì đầu mũi chân trái của đối thủ dìu ngón chân của hắn xuống rồi trượt lên phía cổ chân, dậm xuống. Chân phải Vương Lang lại dính vào mặt sàn.
Vương Lang tung cú đá chân trái vào bắp vế chân trái của đối thủ, định giải phóng cho chân phải. Không ngờ đối thủ nhón gót chân lên, đòn đè thành đòn quét.
Vương Lang mất chân trụ, ngã xuống. Đúng lúc đó thì mu bàn tay đối thủ đánh vào cằm Vương Lang. Hắn mất ý thức, trận đấu kết thúc.
Hơn hai mươi trận đấu, đây là lần đầu tiên Vương Lang bị thua ở một đòn chính diện, đây không phải đòn bất ngờ, đối thủ đã có tính toán trước. Nếu là bẫy thì cái bẫy này, trình độ của hắn không thể nào thoát được. Vương Lang biết mình vừa thấy cái gì.
Một chuỗi chiêu thức, được kết hợp hoàn hảo, để tạo thành đòn tấn công hiệu quả,đó chính là tuyệt chiêu. Đối thủ đã mang tuyệt chiêu của mình ra, ở trình độ ngang bằng, đối phó với tuyệt chiêu, chỉ có hai cách, hoặc là tìm ra cách phá chiêu,hoặc là đem tuyệt chiêu khác đối phó.
Vương Lang biết đối thủ đã sử dụng nhu quyền, bài nhu quyền cơ bản trong zone z, hắn chỉ mới thực hiện được 60 %, chưa đủ thấu hiểu để tìm ra cách phá chiêu.
Vương Lang hiện không có tuyệt chiêu gì, nhất là trong mô phỏng công bằng của zone s.
Nhưng Vương Lang có một thứ, khiến hắn có ưu thế ở bất cứ đâu, bất cứ mảng không gian nào. Đó là bộ não của hắn, khả năng phân tích và trí thông minh đã giúp hắn tìm ra phương án đối phó, mà tạm thời có hiệu quả nhất.
Vương Lang gọi là mô phỏng chiêu thức của đối thủ.
Người xem gọi là bắt chước.
Lão thập và đám huynh đệ gọi là chơi bẩn.
Lão thập như đang chiến đấu với chính mình trong gương. Hắn làm gì thì đối phương làm cái đó. Xòe bàn tay đếm ngón tay, lắc chân múa vòng đủ cả, qua trọng là đối phương sao chép rất nhanh, y ra chiêu tay trái thì đối phương ra chiêu tay phải. Chiêu đụng chiêu, hai bàn tay nắm lấy nhau, tay kia thì xoay xoay chân thì múa múa. Thêm chút nhạc thiếu nhi là thành tiết mục văn nghệ bé khỏe bé ngoan.
Lấy nhu thắng cương thì ít nhất cần đối phương ra cương cái đã,hai người cùng nhu thì giống đang đóng cảnh nóng trong đam mỹ, nhìn sao cũng thấy khó coi.
Lão thập chuyển qua cường công thì tên kia cũng công cường, đổi nhịp hay biến chiêu đều xê xích với y, cứ thế này hoài hết thời gian sẽ thành hòa, 500 tinh thần tệ không phải là con số nhỏ, lão thập ra quyết định dứt khoát, đúng với khí phách của một chiến binh chuẩn mực.
Ngươi chơi bẩn thì đừng trách ta chơi gian.
Lão thập âm thầm vận dụng năng lượng cơ bản. Không phải là tạo vòng bảo vệ hay tấn công, mà là dùng năng lượng để nội kích cơ thể, đây gọi là nghệ thuật chiến đấu, không phải ăn gian.
Nội kích cơ thể là kĩ thuật chiến đấu bật cao của cơ giới sĩ, cơ bản là năng lượng lấy ra từ vùng chứa, không đưa ra bên ngoài, mà thu hết vào bên trong ở mức tế bào của cơ thể, gần giống với cách hình thành huyệt năng lượng của võ sư.
Tế bào, cơ bắp được gia cố bằng năng lượng sẽ được tiến hóa tạm thời, mọi năng lực vận động đều được kích thích. Nhanh hơn, mạnh hơn, chịu lực tốt hơn, phản xạ nhanh hơn.. Nói chung là giống như sài thuốc kích thích.
Nhưng cũng có tác dụng phụ, cơ thể mà cụ thể là tế bào sau khi được kích thích vượt quá sức vốn có, sẽ rơi vào trạng thái suy yếu, giống gồng tay nhiều quá thì sẽ bị đuối. Phải nghỉ ngơi hoặc dùng năng lượng sinh mệnh để phục hồi.
Mức kích thích tối đa mà tế bào có thể chịu được, cũng như tốc độ phục hồi tự nhiên sau kích thích. Là yếu tố quan trọng để phân cấp bậc chiến sĩ. Trình độ bạch ngân tinh anh như lão thập, có thể kích thích gấp 7, 8 lần, nếu là đội trưởng của y, tinh anh trong tinh, chắc khoảng mười mấy hai chục lần.
Zone s là nơi tuyệt vời nhất để luyện tập nội kích, vì không sợ quá trình suy yếu diễn ra, hiệu xuất đạt được trong zone s cũng tương đương trong thế giới thật, tất nhiên muốn đạt hiệu quả cao nhất thì trong thế giới thật cũng phải luyện tập để tăng cường tế bào tự nhiên, mà cơ bản nhất là tập tạ, tập thể lực.
Năng lượng của nội kích không phát ra bên ngoài, nên không tạo ra sóng dao động, sẽ không thể dùng năng lượng cảm giác để dò xét, tên trình độ thấp kia sẽ không thể biết được, chỉ có những người cùng hoặc cao hơn cấp, dựa vào tế bào cảm ứng mới xác định rõ được. Lão thập thanh thản lòng sáng như gương, ăn gian mà không bị phát hiện, chính là thực lực.
Lão thập là người có lương tâm, chỉ sử dụng nội kích ở mức thấp, tăng lên gấp đôi mà thôi. Như vậy là công bằng rồi, ai bảo tên nhóc kia chơi bẩn trước.
Trận đấu lại chuyển qua bước ngoặt mới, chính là một bên ăn hành ngập miệng.
Đối thủ của Vương Lang như lột xác, vẫn là cường công nhưng nhanh và mạnh gấp đôi. Vương Lang dùng hai tay để chắn đòn trực diện, cả người hắn như bị đánh bay ra phía sau, hai tay như bị phế, mất một lúc mới cử động được. Lúc này thì chiêu thức mới của đối thủ đã đến, trận đấu kết thúc trong 1 nốt nhạc.
Chỉ còn vài trận nữa là kết thúc chuỗi 50 trận, Vương Lang toàn bại. Lúc này Vương Lang không ngạnh kháng nữa, hắn hoàn toàn dựa vào tốc độ tối đa có thể đạt được, né đòn hoặc ra chiêu cầu may. Nắm đấm của hắn dù đánh trúng phần mềm của đối thủ, cũng giống như đấm trúng tấm sắt, tê rần. Chủ yếu là né tránh hoặc gạt đòn.
Lão thập tốt bụng, giữ tốc độ nhỉnh hơn Vương Lang một chút, ra đòn để Vương Lang tập né. Cũng cố nhẹ tay, chỉ phát lực tại đòn đánh cuối kết trận.
Y cũng rất ngạc nhiên, tốc độ cơ thể của tên tiểu tử kia luôn tăng lên qua mỗi trận, sự tiến bộ của tên kia cũng quá nhanh đi. Nếu không dùng nội kích, chắc chắn lúc này người thua sẽ là lão thập y. Đến nay y đã dùng tốc độ hơn gấp rưỡi bình thường để đối luyện. Chiêu cuối mới sài gấp đôi.
Trận cuối cùng, chiêu thức cuối cùng, Vương Lang như bị đốt cháy, hắn đã nhìn rõ góc độ ra chiêu của đối thủ, đã ra đòn chặn kịp lúc, chỉ tiếc là lực của hắn chưa đủ, bị đối thủ đánh bay.
Vương Lang hài lòng về những gì mình thu được sau 50 trận đấu. Nhiều nhất là tốc độ phản ứng và khả năng biến chiêu. Vương Lang tin mình sẽ có thành tích tốt hơn ở bài kiểm tra 1 và 2. Hắn cũng lờ mờ đoán được cách để làm bài kiểm tra số 3.
Lão thập mãn nguyện, 25 ngàn tinh thần tệ kiếm được với y chỉ là chuyện nhỏ. Quan trọng là phải tìm cách trở mặt để khỏi ăn chia với đám ruồi nhặng kia, có cần giải ngũ luôn không nhỉ. Hay y với lão cửu hợp tác, ra tay bất ngờ với tứ lục, rồi hợp nhau khống chế lão nhị, sau đó y lại ra đánh ngất lão cửu, vậy là mâm cơm này chỉ còn một mình y, được lắm, cứ vậy mà làm.
Mở mắt ra, mặt lão thập đen thui, lại có thêm hai ruồi trâu thất,bát sà tới. Trâu nhiều thì cỏ hết, bọn này thật đúng không có nghĩa khí mà.
Cũng may là lão nhất không tới, còn cứu được.
Chỗ này không an toàn, mọi người đồng lòng.
Một lát sau, một nam tử mặc đồ trắng, cầm quạt trắng đạp tung cửa phòng, mắt láo liên nhìn căn phòng trống, tay phe phẩy quạt:
_ Giỏi lắm, coi như các ngươi có chút môn đạo.
Danh sách chương