Tiểu Mễ ngồi xổm bên ngoài phòng họp, đầu cúi thấp, ngón tay vễ tròn tròn trên mặt đất, giống nưh một cô nhóc làm chuyện gì sai vậy. Vì không thể làm gì được Lý Khắc, cô đành ở bên ngoài đợi.
Lẫm Lạc nhìn thấy Tiểu Mễ ngồi bức tưởng, người mặc quần áo vệ sinh, có thể nghĩ ra cô đã diễn những trò gì. Nhớ tới lời cô vừa nói hắn thật không thể tưởng tượng nổi, cô vì cái gì mà muốn kết hôn, cô không phải không thích hắn tới gần sao? Luôn gọi hắn là đồ khốn sao.
Đi đến trước mặt cô, bàn tay to cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đưa cô đi.
“Thích Lẫm Lạc tiên sinh? Cuộc họp kết thúc rồi sao?” Tiểu Mễ đơn giản không biết, cũng không có ý thức được ánh mắt của người khác, hoàn toàn tồn tại trong thế giới của hai người, giông như toàn bộ thế giới cùng cô và hắn không có quan hệ.
Hăn kéo cô, từng người trong phòng họp nối đuôi nhau đi ra, thấy được cảnh này trợn mắt há mồm.
“Tổng giám đốc kéo cô ta đi rồi?”
“Người làm vệ sinh a, thật sự không biết xấu hổ.”
” Đúng vậy, đúng vậy.”
Lý Khắc nghe không vui, mở miệng nói: “Cô ấy là tiểu thư nhà chúng tôi, cin mọi người để ý lời nói một chút.”
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Lý Khắc.
“Tiểu Thư nhà các người??? Có quan hệ thế nào với Tổng giám đốc đây?”
“Đúng a, vì cái gì mà nói muốn kết hôn đây?”
“Không cần hỏi, rất nhanh sẽ rõ ràng thôi.” Lý Khắc không muốn giải thích nhiều. Kì thật hắn đã sớm biết thiếu gia đối với tiểu thư là nhất kiên chung tình, không biết tiểu thư có nhìn ra được không? Tiểu Mễ bị kéo vào phòng làm việc của hắn, hắn khóa cửa lại. Rồi đặt lưng cô dưa vào cửa, ánh mắt hắn thâm thúy nhìn cô, hai người nhìn nhau hồi lâu.
“Thích Lẫm Lạc tiên sinh, em có lời muốn nói với anh.” Ánh mắt hắn nhìn cô trực diện, sắc bén, Tiểu Mễ có chút không được tự nhiên, mở miệng nói.
“A? Có phải muốn cùng anh kết hôn đúng không?” Lẫm Lạc cười yếu ớt, hắn đã vừa nghe được rồi, nhưng hành vi này làm hắn không thể lí giải được.
“Anh đã nghe được rồi? Vậy anh có muốn kết hôn với em không?” Mặt không đỏ không nóng, giống như lấy hôn nhân ra làm trò đùa.
“Anh muốn biết nguyên nhân?” Xem cô không hề khẩn trương không hề thẹn thùng, cái này khiến cho hắn không vui, cô không phải vì thích hắn mới kết hôn.
“Ông nội có một tâm nguyện duy nhất là nhìn thấy chúng ta kết hôn, em nhất định phải thực hiện tâm nguyện của ông nội, anh đáp ứng em được không?” Hai tay cô nắm lại, đáng thương cầu xin hắn đồng ý.
“Ý của em là muốn cho ông nhìn thấy, một cuộc kết hôn giả?” Thì ra là thế, tốt, cái gì giả sẽ thành thật hết, cô vô ý vậy đừng trách hắn vô tình.
“Đúng, đúng, anh đồng ý với em được không? Chỉ sợ ông nội…” Tiểu Mễ nói xong, không khỏi đau thương.
Lẫm Lạc nhìn thấy Tiểu Mễ ngồi bức tưởng, người mặc quần áo vệ sinh, có thể nghĩ ra cô đã diễn những trò gì. Nhớ tới lời cô vừa nói hắn thật không thể tưởng tượng nổi, cô vì cái gì mà muốn kết hôn, cô không phải không thích hắn tới gần sao? Luôn gọi hắn là đồ khốn sao.
Đi đến trước mặt cô, bàn tay to cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, đưa cô đi.
“Thích Lẫm Lạc tiên sinh? Cuộc họp kết thúc rồi sao?” Tiểu Mễ đơn giản không biết, cũng không có ý thức được ánh mắt của người khác, hoàn toàn tồn tại trong thế giới của hai người, giông như toàn bộ thế giới cùng cô và hắn không có quan hệ.
Hăn kéo cô, từng người trong phòng họp nối đuôi nhau đi ra, thấy được cảnh này trợn mắt há mồm.
“Tổng giám đốc kéo cô ta đi rồi?”
“Người làm vệ sinh a, thật sự không biết xấu hổ.”
” Đúng vậy, đúng vậy.”
Lý Khắc nghe không vui, mở miệng nói: “Cô ấy là tiểu thư nhà chúng tôi, cin mọi người để ý lời nói một chút.”
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Lý Khắc.
“Tiểu Thư nhà các người??? Có quan hệ thế nào với Tổng giám đốc đây?”
“Đúng a, vì cái gì mà nói muốn kết hôn đây?”
“Không cần hỏi, rất nhanh sẽ rõ ràng thôi.” Lý Khắc không muốn giải thích nhiều. Kì thật hắn đã sớm biết thiếu gia đối với tiểu thư là nhất kiên chung tình, không biết tiểu thư có nhìn ra được không? Tiểu Mễ bị kéo vào phòng làm việc của hắn, hắn khóa cửa lại. Rồi đặt lưng cô dưa vào cửa, ánh mắt hắn thâm thúy nhìn cô, hai người nhìn nhau hồi lâu.
“Thích Lẫm Lạc tiên sinh, em có lời muốn nói với anh.” Ánh mắt hắn nhìn cô trực diện, sắc bén, Tiểu Mễ có chút không được tự nhiên, mở miệng nói.
“A? Có phải muốn cùng anh kết hôn đúng không?” Lẫm Lạc cười yếu ớt, hắn đã vừa nghe được rồi, nhưng hành vi này làm hắn không thể lí giải được.
“Anh đã nghe được rồi? Vậy anh có muốn kết hôn với em không?” Mặt không đỏ không nóng, giống như lấy hôn nhân ra làm trò đùa.
“Anh muốn biết nguyên nhân?” Xem cô không hề khẩn trương không hề thẹn thùng, cái này khiến cho hắn không vui, cô không phải vì thích hắn mới kết hôn.
“Ông nội có một tâm nguyện duy nhất là nhìn thấy chúng ta kết hôn, em nhất định phải thực hiện tâm nguyện của ông nội, anh đáp ứng em được không?” Hai tay cô nắm lại, đáng thương cầu xin hắn đồng ý.
“Ý của em là muốn cho ông nhìn thấy, một cuộc kết hôn giả?” Thì ra là thế, tốt, cái gì giả sẽ thành thật hết, cô vô ý vậy đừng trách hắn vô tình.
“Đúng, đúng, anh đồng ý với em được không? Chỉ sợ ông nội…” Tiểu Mễ nói xong, không khỏi đau thương.
Danh sách chương