Sau khi tình cảm mãnh liệt chậm rãi tiêu tán, ngọt ngào cũng theo đó trôi mất, bản tính tham lam khiến lòng bắt đầu đau âm ỉ, ta hoảng sợ nghĩ đến tương lai nếu không có Tô Vãn, ta phải làm sao bây giờ? Bởi vì ta biết rõ ràng, người có thể cho ta có được cảm giác sóng gió gian nguy, ngoại trừ Tô Vãn thì không còn bất kì ai nữa, trước kia không có, sau này cũng sẽ không có.

Cái này gọi là vui quá hóa buồn, ta nghĩ vậy.

“Cậu đang nghĩ gì?”

Tô Vãn cả người không mặc gì ôm ta, nhẹ giọng hỏi.

Ta không trả lời, ta sợ cảm xúc của mình sẽ lây sang nàng.

“Có phải cậu hối hận hay không?”

Tô Vãn lại hỏi.

Ta giật mình nhìn Tô Vãn, vẻ mặt Tô Vãn giống như mắc lỗi, lòng ta lập tức đau nhói, đau đến thiếu chút nữa rơi lệ. Cánh tay vòng qua eo nàng, dùng lực ôm chặt nàng lại:

“Sao lại nghĩ như vậy?”

“Bởi vì mình hối hận.”

Tô Vãn nói.

“Hối hận vì đã đưa ra ý kiến ngu ngốc, để cho tên đàn ông chết tiệt kia có được cậu.”

Ta lại giật mình:

“Cậu để bụng sao?”

Nam nhân thường chú trọng đến trinh tiết của người yêu mình, nữ nhân thích nữ nhân sợ là cũng có đi. Ta nhất thời có chút mất mác, cảm giác thật khó nói, thật lòng tuy rằng ta cùng với bạn trai cũ đã chia tay nhưng mà ta cũng không hối hận vì đã quen hắn, dù sao có thể đi đến bước đó thì lòng ta cũng chuẩn bị kỹ càng rồi.

Tô Vãn lập tức hôn lên môi ta, dây dưa một lúc lâu sau mới nói:

“Mình là ghen tị, mình ghen tị với hắn vì từng có được thể xác lẫn tinh thần của cậu, hắn chỉ hơn mình ở chỗ hắn là nam nhân, còn mình là nữ nhân.”

Ta nghe được giọng nàng có chút bất đắc dĩ, đành phải nói:

“Tất cả là quá khứ rồi, nếu so ra, cậu quen bạn trai nhiều như vậy, mình chẳng phải là ghen đến phát điên sao?”

Thậm chí còn có bạn gái! Nghĩ đến chuyện đó, trong lòng quả nhiên chua xót, bất quá cảm giác này rất nhanh biến mất, giờ phút này được ôm Tô Vãn làm ta cảm thấy thật vui sướng cùng thỏa mãn.

“Huống hồ lúc đó cậu còn chưa thích mình, sao lại ghen tị?”

Ta cười bổ sung.

Tô Vãn muốn nói lại thôi, cuối cùng chọn cách im lặng.

Bầu không khí đang tốt đẹp chỉ vì mấy câu mà trầm xuống, đây không phải cái mà ta muốn, nghĩ ngợi một hồi, tiến đến bên tai Tô Vãn nói nhỏ:

“Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên của mình, nhưng đây là lần đầu tiên mình có cảm giác cao trào, cậu khiến mình cảm nhận được sự sung sướng thật sự khi làm nữ nhân.”

Ta đỏ mặt nghĩ mình thật vô liêm sỉ.

Qủa nhiên vẻ mặt Tô Vãn trở nên nhu hòa lên, ngón tay trượt từ đầu gối của ta lên đùi, ta lập tức hiểu được ý đồ của nàng, theo bản năng khép chân lại. Cảm giác vừa rồi thật sự quá mạnh mẽ, ta không dám chắc mình còn có thể chịu đựng thêm một lần nữa, trong lòng đồng thời dấy lên dục vọng, hơn nữa càng ngày càng mãnh liệt, ta khát vọng có được Tô Vãn, khẩn trương, triệt để, ta muốn làm cho Tô Vãn điên cuồng vì ta, giống như ta vừa điên cuồng vì nàng.

Tô Vãn vì bị ta cự tuyệt mà không vừa lòng nhìn ta, có thể do thấy được dục vọng lộ liễu trong mắt ta, nhất thời mất hồn đi nơi nào.

Ta chỉ thấy miệng lưỡi khô khan, muốn nói nhưng lại không thể mở miệng, khó khăn nuốt xuống, mới đứt quãng nói:

“Tô Vãn, mình. . . Mình muốn cậu.”

Nếu bây giờ đưa cho ta gương soi, ta thề sẽ nhìn thấy trong gương một khuôn mặt nóng đỏ đến mức có thể luộc chín con tôm to.

Tô Vãn mặt vốn đã đỏ nay lại càng đỏ bừng hơn, ánh mắt dịu dàng trở nên thâm thúy, ướt át như hồ nước, sau đó giương khóe miệng đáp:

“Được.”

Nàng luôn luôn hiểu ý người khác như vậy.

Tim ta lập tức đập như điên, tay bởi vì kích động mà run rẩy, vội vàng bấu chặt drap giường, hít sâu một hơi. Sau khi ổn định lại cảm xúc, ta hoán đổi vị trí với Tô Vãn, đem nàng đặt dưới thân.

Ta tỉ mỉ ngắm nhìn ngũ quan của Tô Vãn, cảm giác kì dị một lần nữa nổi lên. Chưa bao giờ ta nghĩ hai chúng ta sẽ có ngày hôm nay, cho nhau thể xác, cho nhau tấm lòng, những khái niệm truyền thống trong lúc đó hoàn toàn bị đảo lộn.

Rốt cục ta đã biết được cảm giác yêu một người là như thế nào, giờ phút này ta muốn có được nàng, muốn hôn lên từng tấc da thịt của nàng, muốn chiếm giữ lấy địa phương thần bí mềm mại nhất trên người nàng, ta thậm chí còn được voi đòi tiên hi vọng trong lòng Tô Vãn chỉ có duy nhất một mình ta. Khoảng thời gian ngắn như thế không làm ta thỏa mãn, cái ta mong muốn chính là cả ngày lẫn đêm đều được ở bên cạnh nàng.

“Cậu đẹp quá!”

Đây là ta cảm thán từ sâu trong nội tâm, nét đẹp khiến ta nảy sinh cảm xúc sùng bái, không dám khinh suất.

Tô Vãn nở nụ cười rực rỡ như một đóa sen, xinh đẹp thuần khiết. Thế nhưng vừa mở miệng thì bao nhiêu cái thuần khiết liền mất sạch, Tô Vãn nói:

“Cậu còn định để mình chờ bao lâu?”

Ta nghĩ mặt ta chắc hẳn đã đỏ như máu, kỳ thật trong lòng ta chưa có kế hoạch gì cả, đây là lần đầu ta chiếm vị trí chủ động, ta không biết mình có thể mang đến cảm giác sung sướng cho Tô Vãn hay không. Ta luôn là như vậy, trước khi làm chuyện gì đều luôn đắn đo không ngừng.

Khi ta nói “Mình không có kinh nghiệm, có gì không đúng cậu nhớ nói mình biết” xong, lập tức cảm thấy mình thật thất bại.

Tô Vãn cười ha ha, ôm lấy mặt ta nói:

“Dương Thần, cậu đáng yêu quá.”

Sau đó thu hồi nụ cười, nghiêm chỉnh gật đầu:

“Được.”

Ta lúng túng nhắm thật chuẩn vị trí đôi môi đỏ mọng của Tô Vãn, nhắm mắt hôn lên, nhiệt khí lại một lần nữa trào dâng.

Nụ hôn của ta lúc nhẹ lúc mạnh không có kĩ thuật, ta không thể không quan sát phản ứng của Tô Vãn để mà phán đoán. Chân mày Tô Vãn lúc thì nhíu lại, khi thì giãn ra, miệng không ngừng phát ra âm thanh ‘ưm ưm’, ta giống như nhận được sự khích lệ lập tức ở trên người nàng làm càn, mỗi lúc lại chiếm đóng một vùng đất mới, trong lòng vô cùng hồ hởi cùng tự hào. Cảm giác lúc chủ động và lúc bị động thật là khác nhau, khiến cho Tô Vãn bởi vì ta mà ẩm ướt, ta liền nảy sinh một loại khoái cảm muốn chinh phục, càng lúc càng quấn quít say mê thân thể nàng, muốn ngừng mà không được.

Khi ta tiến vào nơi thần bí của nàng, tay thế nhưng không có tiền đồ trở nên run rẩy, ta chỉ thoáng nhìn liền ngượng ngùng xoay đầu sang hướng khác. . . Trong lòng thầm rung động, hóa ra là như vậy, thật đẹp.

Ta nghĩ Tô Vãn khẳng định đã bị ta giày vò tra tấn đến điên rồi, nàng hơi hơi hé mắt nhìn ta, ánh mắt lộ vẻ mơ màng, không nói gì, hết thảy đều thể hiện qua đôi mắt.

Ta ngây người khi thấy Tô Vãn như vậy, Tô Vãn sau khi động tình thật sự rất xinh đẹp, ta cảm nhận được khát vọng sâu trong nội tâm nàng, có lẽ ta đã biết cách khiến cho nàng khoái hoạt rồi.

Ta còn nghĩ sẽ không thành công, ai ngờ lại thuận lợi như vậy, ta không có cách nào miêu tả chính xác được cảm giác khi tiến vào trong Tô Vãn, mới mẻ, hưng phấn, khát khao không ngừng. Hơi thở của ta và cơ thể của nàng cùng nhau run rẩy , ta hôn lên vành tai Tô Vãn, thì thầm bên tai nàng, ta muốn bày tỏ lòng mình cho nàng nhưng không biết phải diễn đạt như thế nào, vào lúc Tô Vãn đang kịch liệt run rẩy, ta thốt lên:

“Tô Vãn, mình yêu cậu.”

Đêm đã khuya, mọi thứ chìm trong tĩnh lặng, chỉ có một nữ nhân chẳng ngại nề hà thổ lộ tình yêu với một nữ nhân khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện