Lục Mộng Thần trở về dưới đài, các sư huynh của hắn đều sáp lại, cười hì hì chúc mừng hắn. Lý Ngọc Nhân vỗ nhẹ lên vai Mộng Thần, mỉm cười nói: "Tiểu sư đệ, đệ thật là đáng phục! Huynh cũng giống như đệ, cũng đạt đến tầng thứ bảy của Tinh Tiên thần công, nhưng huynh thủy chung vẫn không có cách nào lĩnh ngộ được chiêu kiếm Thiên Địa Vô Cực đó. Tiểu sư đệ nha, đệ thật sự là niềm kiêu hãnh của Mộng Thần phong chúng ta, à không, phải là niềm kiêu hãnh của cả Phong Phần Tông mới đúng!"
Vẻ mặt của Lục Mộng Thần thoạt xanh thoạt đỏ, xấu hổ cười nói: "Hì hì, đâu có, đại sư huynh, đều là do cơ duyên xảo hợp mà thôi." Vừa nói, ánh mắt của hắn xuyên qua đám người, tìm đến thân ảnh thanh tú của Diệu Nhiên. Cũng vừa đúng lúc nàng quay nhìn sang bên này, mục quang hai người chạm nhau, Diệu Nhiên chỉ cảm thấy nhịp tim đập loạn một trận, một cảm giác mơ hồ dâng tràn.
Diệu Thủy từ đằng sau khẽ đẩy Diệu Nhiên, nói: "Sư tỷ, tỷ phải lên đài rồi. Trận đấu giữa tỷ với Bạch Lạc Sinh sẽ bắt đầu liền bây giờ đấy."
Diệu Nhiên như chợt bừng tỉnh, khuôn mặt thoáng đỏ hồng, vội vã tung người bay lên lôi đài. Nàng cố định thần lại, rút Kim Cương thần kiếm ra, thi lễ với Bạch Lạc Sinh, rồi nhẹ nhàng cười nói: "Diệu Nhiên xin ra mắt Bạch sư huynh."
Bạch Lạc Sinh rất có phong độ của một thân sĩ, vội hoàn lễ, rồi nói: "Diệu Nhiên sư muội, bất tất phải khách khí. Khi tỷ đấu xin đừng lưu tình, để trận đọ sức của chúng ta được lâm ly thống khoái. Ha ha!"
Diệu Nhiên nhẹ gật đầu. Hai người lập tức thủ thế, phát ra khí thế cường đại, đối chọi với nhau.
nl.Diệu Nhiên sớm đã quan sát các trận tỷ đấu của Bạch Lạc Sinh, Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp thần kỳ đó, khi được phối hợp với Phong Thần kiếm pháp thì quả thật là huyền diệu vô cùng, khiến toàn bộ lực công kích được tăng cường rất nhiều. Nếu nàng chỉ sử dụng Phong Thần kiếm pháp, tất sẽ bại dưới tay Bạch Lạc Sinh, xem ra chỉ còn cách dùng Đại Lực Kim Cương kiếm pháp.kien
Trong lòng Bạch Lạc Sinh cũng mười phần cẩn thận, gã đã thấy qua một thức Đại Lực Kim Cương kiếm pháp mà Diệu Nhiên dùng để chiến thắng Phương Lạc sư đệ, cho dù Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp của hắn quỷ thần khó lường, nhưng đối diện với Kim Cương kiếm pháp không gì so bì được này, thì tỷ lệ né tránh thành công tương đối nhỏ. Trừ phi trước khi Diệu Nhiên thi triển Đại Lực Kim Cương kiếm pháp, gã có thể giành tấn công trước, nắm lấy quyền chủ động, đưa Diệu Nhiên vào thế bị động, như vậy gã mới có cơ hội chiến thắng.
Nghĩ đến đây, thân thể của Bạch Lạc Sinh bắt đầu di động. Trên khắp lôi đài, đột nhiên xuất hiện vài chục thân ảnh của Bạch Lạc Sinh, có thân ảnh di động nhanh, có thân ảnh di động chậm, có thân ảnh như mây trôi, có thân ảnh lại giống hoa rơi, thân thể biến hóa khôn lường, trong khoảnh khắc đã ở mọi nơi, không phân biệt rõ đâu là thật, đâu là giả. Vô số thân ảnh bỗng nhiên cùng cao giọng hô: "Phổ…Chiếu…Vạn…Vật!"
Mỗi bóng người đều phát ra kim sắc quang mang mãnh liệt, tụ tập trong không gian đã không còn bất cứ khe hở nào trên lôi đài, như hải triều lan tới mọi góc cạnh.
Diệu Nhiên ngưng thần tĩnh khí, Kim Cương thần kiếm trong tay liền khua lên, bỗng chốc cũng là một thức Phổ Chiếu Vạn Vật, một vòng sáng màu vàng hình bầu dục ở bên người đột nhiên bắn ra, thế như có thể phá vỡ mọi thứ, những kiếm quang công đến của Bạch Lạc Sinh hoàn toàn bị đánh ngược trở về, hơn nữa kiếm quang hình tròn vẫn không ngừng mở rộng.
Bạch Lạc Sinh thầm kinh hãi, gã bước theo Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp, thân hình chân thực lách ra phía sau Diệu Nhiên, rồi đánh ra một thức Thanh Phong Từ Lai không có bất kỳ âm thanh nào vào người nàng.
Diệu Nhiên tập trung tinh thần, trong lòng liền truyền lại cảm giác có nguy hiểm ở sau lưng. Nàng không quay đầu lại, chỉ sử ra một thức Húc Nhật Đông Thăng, lập tức liền có chín thái dương to lớn từ mũi kiếm bay vọt ra, vừa đúng lúc chạm vào chiêu Thanh Phong Từ Lai của Bạch Lạc Sinh.
Hai loại kiếm quyết âm dương mãnh liệt tiếp xúc với nhau liền lặng lẽ tan biến một cách vô thanh vô tức.
Bạch Lạc Sinh vừa thấy chiêu này thất bại, lập tức toàn lực phát động bộ pháp, trong chớp mắt, tất cả những bóng hư ảnh không ngừng chuyển động, nhìn không rõ đâu là thực đâu là hư.
Thiên Nhất chân nhân chăn chú quan sát đến mọi biến hóa trong trận, không khỏi gật đầu nói: "Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp này có tất cả là chín tầng cảnh giới, xem ra Bạch Lạc Sinh cũng đã đạt đến tầng thứ năm. Mỗi lần đạt đến một tầng bộ pháp mới, thì người luyện sẽ được gia tăng năng lực tấn công của một thực thể. Hiện tại Bạch Lạc Sinh vẫn chỉ phát huy đến tầng bộ pháp thứ nhất để thăm dò, xem ra đằng sau còn có tiềm lực ẩn tàng chưa thi triển ra."
Minh Hà chân nhân lộ ra vẻ tươi cười, điềm đạm nói: "Chưởng môn sư huynh đúng là mắt sáng như đuốc! Chúng ta hãy cứ chờ xem, hy vọng Lạc Sinh sẽ không khiến chúng ta thất vọng, và cũng hy vọng Diệu Nhiên có thể phát huy hết thực lực mạnh mẽ nhất."
Thần Yên chân nhân chỉ cười cười, mà không nói gì. Trong lòng bà hiểu rõ, tam thức của Đại Lực Kim Cương kiếm pháp rốt cuộc mạnh mẽ như thế nào, trận tỷ đấu này, Diệu Nhiên khẳng định sẽ giành thắng lợi không còn nghi ngờ gì nữa.
Lục Mộng Thần chú ý tỉ mỉ tình hình trên trường đấu, trong lòng hồi tưởng mô phỏng lại những chiêu thức mà hai người vừa sử dùng, rồi không ngừng suy nghĩ cách đối phó. Hắn càng lúc càng phát hiện, thực lực của Diệu Nhiên sư tỷ quả là quá mạnh, hiện giờ nàng còn chưa sử dụng Đại Lực Kim Cương kiếm pháp, nếu dùng tới thì Bạch Lạc Sinh sẽ bị bại nhanh chóng.
Rốt cuộc thì chiêu khởi thủ thức của Mộng Thần kiếm pháp là Mộng Chi Sơ Thủy có thể chiến thắng Đại Lực Kim Cương kiếm pháp hay không? Điều này vẫn chưa biết được.
Ở dưới đài chợt truyền đến một trận kinh hô. Hóa ra Bạch Lạc Sinh đã thi triển tầng thứ ba của Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp, giữa vô số hư ảnh dường như có ba thân hình là thực thể của Bạch Lạc Sinh, cùng phát ra một chiêu Húc Nhật Đông Thăng, mỗi thân hình đều vẫy ra sáu thái dương, cộng lại là mười tám vầng thái dương. Mười tám vầng thái dương này tỏa ra kim quang chói mắt, xen lẫn giữa vô vàn những thái dương hư ảo, không ngừng xoay tròn, gào rít đánh về phía Diệu Nhiên.
Một chiêu lợi hại này không khác gì với việc có ba Bạch Lạc Sinh đồng thời cùng tấn công Diệu Nhiên.
Đối mặt với những vầng thái dương sáng rực đang cuồn cuộn ập đến từ khắp nơi, cùng với những hào quang chói mắt đó làm Diệu Nhiên không mở mắt ra được.
Diệu Nhiên đã chuẩn bị phát động Đại Lực Kim Cương kiếm pháp. Một loại bá khí uy nghiêm trong nháy mắt từ trong thân thể thình lình bộc phát, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy thần sắc quyết chí tiến lên, sức mạnh vô địch phá vỡ mọi thứ.
Diệu Nhiên thoáng chốc đã biến thành một viên hổ tướng uy mãnh!
Thiên hạ mênh mông.
Mục hạ vô nhân, bốn phương tám hướng duy ngã độc tôn!
Bá Khí Tung Hoành Trảm!
Một khí thế không gì sánh kịp, dưới sự huy động của Kim Cương thần kiếm, chặt chẽ ép sát đến Bạch Lạc Sinh, khiến động tác của gã trở nên chậm chạp. Một đạo kim sắc cự kiếm dài mấy chục thước lại xuất hiện, từ trên đánh xuống, nhanh như thiểm điện chém vào vô số vầng thái dương do Bạch Lạc Sinh đánh ra.
Những người quan chiến ở dưới đài đều kinh hô một trận, thần kiếm ấy quả thực kinh nhân!
Kim sắc cự kiếm giống như một chiến thần, đánh ra là không gì đỡ nổi, bách chiến bách thắng. Lúc này, những vầng thái dương kia giống như những miếng đậu hũ, toàn bộ đều bị chém nát. Kình khí và quang mang phân tán bắn ra khắp xung quanh, không ngừng đánh vào cấm chế màu xanh nhạt của lôi đài, phát ra những tiếng ầm ầm không ngớt.
nl.Mắt thấy thế công của Diệu Nhiên sắp đánh vào người Bạch Lạc Sinh, vào thời khắc mấu chốt này, gã vội toàn lực phát động bộ pháp đến tầng thứ năm, tức thì lại huyễn hóa ra vài thân ảnh, tránh đòn tấn công ấy.
Kim Cương thần kiếm kích trúng lôi đài, giữa những tiếng ầm vang lại xuất hiện một khe nứt sâu đến bảy tám thước.kien
Trong lúc di động, Bạch Lạc Sinh hít một hơi lạnh, quả thực là Kim Cương kiếm pháp có sức mạnh phá vỡ mọi thứ, nếu ngạnh tiếp, thì cái mạng nhỏ của mình khẳng định là chẳng còn. Xem ra, mình chỉ có cách sử dụng thực lực mạnh nhất mà thôi. Nghĩ đến đây, gã đề thăng tầng thứ năm của bộ pháp đến mức cực hạn, rồi đánh một thức Đại Tuyết Phân Phi, năm thực thể đột ngột phát ra vô số hoa tuyết màu trắng, dường như từ khắp nơi ập tới Diệu Nhiên.
Một chiêu này tựa như có năm Bạch Lạc Sinh cùng thi triển Đại Tuyết Phân Phi, uy lực gia tăng gấp năm lần. Diệu Nhiên có thể tiếp được hay không?
Khí thế uy mãnh tỏa ra từ trên người Diệu Nhiên càng mạnh, trong ánh mắt tràn đầy bá khí không gì sánh bằng, tà áo dài tung bay phần phật. Kim Cương thần kiếm trong tay bỗng nhiên lớn gấp bội, gương mặt của Diệu Nhiên trắng như tuyết, trầm giọng quát: "Kim Cương Phích Lịch Trảm!"
Kim Cương Phích Lịch Trảm! Đại Lực Kim Cương kiếm pháp đệ nhị thức, bá đoạt thiên hạ, sức mạnh vô địch.
Lốp bốp! Lốp bốp!
Từng trận âm thanh quái dị vang lên, thân kiếm to lớn của Kim Cương thần kiếm đột nhiên biến thành màu ám kim, hoa văn hình rồng trên mặt phảng phất như có linh tính, chuyển động lên xuống. Diệu Nhiên giơ nghiêng Kim Cương thần kiếm lên, quét ra một vòng cung kỳ dị, toàn bộ lôi đài đều bị vòng cung này vây vào trong.
Một vòng sóng ánh sáng kim sắc cực lớn từ trên Kim Cương thần kiếm đột ngột phát ra, giống như làn sóng dữ có thể hủy diệt mọi thứ mà nó chạm phải, từ trung tâm mạnh mẽ lan ra ngoài.
Toàn bộ không gian đều bị phong kín, mãn thiên hoa tuyết vừa chạm vào làn sóng ánh sáng kim sắc đều ào ào rơi xuống.
A! Bạch Lạc Sinh kinh hô một tiếng, sóng ánh sáng kim sắc nhanh chóng lan rộng, xông về phía gã. Đã không còn cách nào khác, chỉ còn né tránh. Bạch Lạc Sinh phát huy bộ pháp đến cực hạn, trong chốc lát, trên lôi đài tràn ngập những bóng thân ảnh của gã.
Kim Cương Phích Lịch Trảm quả thực quá bá đạo, cho dù Phong Thần Hồi Vũ bộ pháp của Bạch Lạc Sinh huyền diệu như thế, nhưng vẫn liên tiếp bị đánh trúng. "Hự" một tiếng, Bạch Lạc Sinh phun ra một ngụm máu tươi, quỵ xuống sàn đài. Dư lực của sóng ánh sáng kim sắc chưa mất, vẫn đánh mạnh vào cấm chế của lôi đài, lập tức khiến cho cả lôi đài đều rung chuyển vài lần, suýt nữa là đã bị xuyên thấu.
Thiên Nhất chân nhân u ám than: "Kiếm pháp thật là bá đạo!" Minh Hà chân nhân cấp tốc lao đến bên cạnh Bạch Lạc Sinh, truyền vào vài đạo chân nguyên, ổn định lại thương thế cho gã rồi cho đám đệ tử khiêng xuống.
Dù rằng liên tục có đệ tử thụ thương nhưng Thiên Nhất chân nhân vẫn khá cao hứng, rốt cuộc Phong Thần Tông trải qua sự bồi dưỡng mấy trăm năm nay chung quy đã sản sinh ra mấy đệ tử kiệt xuất! Ông ngẩng đầu lên, lướt nhìn một lượt, rồi cao giọng tuyên bố: "Trận thi đấu này Diệu Nhiên đã thắng! Tạm thời nghỉ ngơi một hôm, ngày kia sẽ cử hành trận chung kết! Do Lục Mộng Thần đến từ Mộng Thần Phong giao đấu với Diệu Nhiên của Hành Thủy Phong."
Thiên Phong chân nhân và Thần Yên chân nhân nghe thấy lời này, không khỏi đưa mắt nhìn nhau khẽ mỉm cười, sau đó lại chiếu mục quang lên người đệ tử của mình. Hai người hiểu rõ, trận chung kết ngày kia chắc chắn sẽ là một trận chiến kinh thiên động địa, thần kinh quỷ khốc!