Edit: Cải Trắng
" Người giết những đứa trẻ này, rồi phanh thây chúng, đồng phạm của Silvia, cũng là một người phụ nữ. "
" Anh nói, đồng phạm của hung thủ cũng là một người phụ nữ? " Pháp y cảm thấy tò mò, hỏi.
" Anh mau nhìn trạng thái tử vong của nạn nhân đi. Những nạn nhân trông nhỏ người thì phần xương lưỡi bị gãy, điều này chứng minh rằng họ đã bị siết tới chết, mà những người có thân hình cao lớn thì hoàn toàn không có dấu hiệu đó, hơn nữa tôi nhớ tới sự kiện một nạn nhân bị trúng độc trước đó. Tôi hoàn toàn có lý do tin rằng những nạn nhân có thân hình cao lớn trong vụ này đã bị giết bằng thuốc độc. "
" Còn nữa, thủ pháp phanh thây của hung thủ không tốt, điều này chứng minh sức lực của hung thủ không đủ lớn. Nó cũng giống như khi Silvia thực hiện hành vi ngược đãi đối với những đứa trẻ có thân hình cao lớn, cô ta đã trói chặt chúng lại, vì cô ta hiểu rõ nếu không làm thế thì mình không đủ sức để chế ngự chúng. "
Trì Trừng nói qua một chút về suy đoán của mình với vị pháp y kia. Căn cứ theo lời Trì Trừng nói, vị pháp y kia cũng cẩn thận xem xét lại một lần nữa, cuối cùng, hắn cũng đồng ý với suy đoán của anh.
" Xem ra, đồng phạm của Silvia rất có khả năng là phụ nữ. Nếu không phải phụ nữ thì đó cũng là một người đàn ông không cao, sức lực cũng không lớn. Vì sức lực không lớn nên lúc phanh thây mới để lại trên phần xương nhiều vết chém như thế này. "
Phân tích đơn giản xong, Trì Trừng cùng vị pháp y kia tiếp tục đem những phần xương vụn còn lại xếp thành một khung xương hoàn chỉnh. Hai người cùng nhau làm quả nhiên đã đẩy tiến độ lên khá nhanh, ngay lúc phần xương cuối cùng được đặt xuống, Trì Trừng lại rơi vào trầm tư.
" Những thi thể này thật là kỳ lạ. " Vị pháp y kia không nhịn được mà lẩm bẩm nói một câu.
Nhìn tám thi thể đang bày ra trước mặt, Trì Trừng hiểu rõ tại sao vị pháp y kia lại nói như thế.
Mỗi một thi thể đều bị lấy đi một bộ phận. Người là xương sọ, người là ở trên cơ thể, người thì là phần xương ở tứ chi, điều này giống như là có người cố ý lấy đi những bộ phận này, lấy đi để hoàn thành một cơ thể hoàn chỉnh nào đó.
" Trì tiên sinh, anh nghĩ xem, tại sao hung thủ lại phải phanh thây thi thể nạn nhân ra? "
" Phanh thây có thể giúp hung thủ giấu được thi thể kỹ hơn, nhưng nó lại không có chút tác dụng nào trong vụ án lần này của chúng ta. Những thi thể này đều được phát hiện ở dưới sàn nhà của Silvia, giấu thi thể ở dưới sàn nhà, đáng lẽ ra những thi thể này không cần phanh thây. "
" Hơn nữa, ở đây có một điểm rất kỳ lạ. Trong tám thi thể ở đây, nạn nhân mới bị sát hại gần đây nhất ngược lại lại là người bị phanh thây ít nhất. Nạn nhân chỉ bị chặt bỏ một bên tay. Điều này chứng tỏ rằng hung thủ không phải là một người có dục vọng muốn phanh thây, bởi vì sự tàn nhẫn khi phanh thây của cô ta đang dần dần được giảm xuống. Tôi cảm thấy, cô ta làm những điều này chỉ là đang thỏa mãn cái đam mê sưu tầm cổ quái của mình, điều này cũng có thể giải thích tại sao trên mỗi thi thể đều bị mất đi một bộ phận. "
" Sao hung thủ lại muốn thu thập những bộ phận cơ thể của nạn nhân? Hơn nữa, các bộ phận này còn là các bộ phận khác nhau trên cơ thể người, chẳng lẽ... " Vị pháp y kia đang nói tới những phần xương bị thiếu, bỗng nhiên trong đầu hắn nảy ra một ý nghĩ rất đáng sợ, đáng sợ tới nỗi chính hắn cũng không dám nói ra.
" Tôi cảm thấy ý nghĩ của anh không sai đâu, hung thủ đang muốn thu thập những bộ phận cơ thể người, để tự tạo ra một cơ thể "người" hoàn chỉnh. "
Trì Trừng nói luôn phần sau mà vị pháp y kia chưa nói ra. Anh vừa nói xong, vị pháp y kia lập tức nhíu mày, tỏ vẻ chán ghét, trước mắt thì đây là vụ án biến thái nhất mà hắn gặp qua.
Hai người nói chuyện không được bao lâu thì ở trong cục cảnh sát truyền ra tin tức đã bắt giữ thành công được kẻ tình nghi. Trì Trừng biết chắc chắn tên Sam Schweiger đã được áp giải tới đây, cho nên anh tiếp tục rời khỏi nhà xác, đi điều tra chân tướng vụ việc.
Ở bên ngoài phòng thẩm vấn, Trì Trừng thấy Chúc An Sinh, trong tay cô là một tập tài liệu.
" Trì Trừng, anh đến rồi. Bọn em đã bắt được Sam Schweiger, anh có muốn cùng vào thẩm vấn anh ta không? " Nói xong, Chúc An Sinh đem tập tài liệu trong tay mình cho Trì Trừng: " Đây là những bức ảnh bọn em đã chụp được ở nhà Sam Schweiger, đều là những đồ vật khả nghi. "
Trì Trừng nhận lấy phần tài liệu đó, anh tùy ý lật giở xem vài lần, sau đó anh nói với Chúc An Sinh: " An Sinh, trước đó anh đã nhờ phía cục cảnh sát điều qua các mối quan hệ của Silvia rồi, bây giờ anh cần em đi điều tra cho anh về một người phụ nữ có mối quan hệ thân thiết với Silvia, và cả những người đàn ông Silvia quen chỉ cao khoảng 1m7. "
" Vì sao? " Chúc An Sinh nói, cô đưa mắt nhìn Sam Schweiger đang ngồi trong phòng thẩm vấn. Không phải cô đã bắt được hung thủ rồi sao? " Anh nghĩ là chúng ta đã bắt sai người rồi, bởi vì anh vừa phát hiện được thêm một số chứng cứ. Những chứng cứ đó đều chứng minh rằng hung thủ là một người sức lực không đủ lớn, mà em cảm thấy người đang ngồi trong phòng thẩm vấn kia có sức lực không lớn sao? "
Chúc An Sinh nhớ lại lúc bọn họ ập tới bắt Sam Schweiger. Khi đó, hắn chống cự rất kịch liệt, hai người cảnh sát bắt lấy hắn thiếu chút nữa thì không giữ được hắn, hiển nhiên, hắn không phải là người sức lực không lớn mà Trì Trừng nhắc tới.
" Được, vậy em đi đây. "
Ngay sau đó, Chúc An Sinh lập tức rời đi. Trì Trừng thì cầm theo phần tài liệu cô mới đưa đi vào phòng thẩm vấn, trong phòng thẩm vấn này, ngoại trừ Sam Schweiger ra thì vẫn còn một người cảnh sát nữa.
Sắc mặt người cảnh sát điều tra này khá ủ ê, lúc thấy Trì Trừng bước vào, cậu ta mới khôi phục lại chút tinh thần.
" Trì Trừng tiên sinh, anh tới đây thật là đúng lúc, từ nãy tới giờ người này không chịu nhận tội, anh có biện pháp nào không? "
Trì Trừng gật đầu, sau đó anh ra hiệu cho người cảnh sát điều tra đó im lặng. Anh ngồi xuống đối diện Sam Schweiger.
Khi ngồi, chiều cao của Sam Schweiger không chênh lệch lắm so với Trì Trừng, cho nên anh đoán Sam Schweiger cũng cao khoảng 1m8. Tóc của hắn có màu nâu sáng, hơi xoăn. Nếu không phải lúc này hắn mang bộ dáng tức giận, khó coi thì Trì Trừng hắn cũng là một người đàn ông anh tuấn đấy.
" Tôi không phạm tội, dựa vào cái gì mà mấy người bắt tôi! "
Trì Trừng vừa mới ngồi xuống, Sam Schweiger đã rống lên đầy tức giận.
" Đầu tiên, làm phiền cậu im lặng một chút, dù cậu có lớn tiếng nói đi chăng nữa thì tình cảnh bây giờ cũng không thay đổi. Chúng tôi bắt cậu lại là có nguyên nhân, không lẽ cậu không đoán được nguyên nhân đó là gì sao? " Trì Trừng nói.
" Làm sao tôi biết được. Đột nhiên mấy người vọt tới, sau đó thì tôi được đưa tới chỗ này. " Hiển nhiên, Sam Schweiger vẫn còn rất tức giận.
" Được rồi, vậy tôi nhắc cho cậu nhớ, cậu có quen Silvia không? Cậu đừng vội phủ nhận. Tôi đã nói rồi, chúng tôi bắt cậu là có nguyên nhân, ở trong nhà Silvia chúng tôi phát hiện ra danh thiếp của cậu. "
Cái tên "Silvia" này giống như một cây châm, nó nhanh chóng chọc thủng sự tức giận của Sam Schweiger.
Nhìn thấy Sam Schweiger trở nên uể oải, Trì Trừng đã biết hắn có quen Silvia, hơn nữa hắn còn biết một số chuyện khác.
" Cậu quen Silvia, đúng không? Giờ thì cậu mau nói hết mọi chuyện ra đi, biết đâu nó có thể trả lại công đạo cho cậu. "
Sam Schweiger một lúc lâu, sau đó hắn nói, nghe giọng giống như đã bỏ cuộc: " Cô ấy vẫn phạm sai lầm, đúng không? "
Trì Trừng vừa tiến hành việc thẩm vấn Sam Schweiger vừa lật xem những tấm ảnh chụp mình đang cầm, nhưng mà Sam Schweiger đã nói một câu khiến anh phải dừng động tác tay lại.
" Cậu biết cô ta sẽ phạm sai lầm, cậu biết cô ta có sở thích "yêu trẻ em"*? "
(*): Ở đây thì có thể hiểu rõ hơn là ngược đãi trẻ em.
" Ở trên mạng tôi có mấy tài khoản giả, sau đó tôi dùng nó để dụ dỗ những người như Silvia, rồi tôi sẽ khuyên bảo bọn họ, đó cũng là lý do vì sao Silvia lại có danh thiếp của tôi. "
"Rầm!!"
Một bàn tay to đập rầm một cái lên bàn, Trì Trừng bị hành động này của người cảnh sát điều tra làm cho giật mình.
" Mẹ nó, mày đang trêu tao à? Chính mày là người đã quấy rối một cậu thanh niên khác, bây giờ sao mày lại biến thành một người lương thiện rồi. "
Sam Schweiger cúi đầu. Trì Trừng ho khan hai tiếng, anh ngăn không cho người cảnh sát điều tra đang tức giận này có hành động nào khác, đồng thời anh mang ra một tấm ảnh chụp có hình ống tiêm.
" Cậu hút thuốc phiện? " Trì Trừng hỏi.
Sam Schweiger không nói gì, hắn chỉ lắc đầu.
" Cậu có bệnh gì sao? " Trì Trừng vẫn tiếp tục hỏi.
Sam Schweiger vẫn im lặng. Đột nhiên, Trì Trừng nghĩ tới lời nói vừa rồi, anh nhìn Sam Schweiger, cái suy đoán này của anh thực sự rất đáng sợ.
" Có phải cậu đã sử dụng hóa chất thiến*? "
(*)Hóa chất thiến: Tên tiếng Anh là "Chemical castration", là loại thuốc thiến qua kích thích tình dục, hay được dùng để giảm ham muốn và hoạt động tình dục.
Trì Trừng vừa nói ra những lời này, Sam Schweiger càng cúi đầu xuống thấp hơn, đồng thời người cảnh sát điều tra vừa rồi còn đang rất tức giận cũng á khẩu, bởi vì cậu ta cũng biết hóa chất thiến đó có nghĩa là gì.
" Tôi nhớ là cậu đã từng có hành vi quấy rối một cậu thanh niên, sau đó cậu lại đánh cho cậu ta một trận tơi bời, vì sao? "
Sau khi phát hiện ra Sam Schweiger đã sử dụng hóa chất thiến, đột nhiên Trì Trừng lại nghĩ tới chuyện này, anh cảm thấy hai sự việc này có phần mâu thuẫn với nhau.
" Thằng nhãi kia lúc đó đã 17 tuổi, còn tôi chỉ mới 22 tuổi. Sau khi bọn tôi phát sinh quan hệ, cậu ta đã uy hiếp tôi, uy hiếp tôi là cậu ta sẽ đi tố cáo tôi với tội danh cưỡng hiếp, cậu ta muốn tôi cho cậu ta tiền. Tôi không đồng ý. Sau đó, cậu ta thực sự đi tố cáo tôi, nói rằng tôi quấy rối, cho nên tôi đã đánh cậu ta, điều này có vấn đề gì không? "
Sam Schweiger nói như đang lên án, hắn gần như quát lên với Trì Trừng, nói xong câu cuối cùng, hắn cũng không nhịn được mà khóc.
" Nhưng đúng là cậu có sở thích "yêu trẻ em", đúng không? " Trì Trừng lại hỏi.
" Ban đầu, tôi không quá chú ý tới việc này. Nhưng sau đó tôi lại phát hiện ra mình có những dấu hiệu như vậy, tôi cảm thấy sợ hãi, tôi không muốn làm những chuyện như vậy. Cho nên, ở trên mạng, tôi bắt đầu khuyên những người có sở thích giống tôi đừng tự tạo áp lực cho mình, vì thế mà tôi quen được Silvia. Rồi gần đây tôi phát hiện ra người tôi đang khuyên bảo về sau vẫn phạm tội, tôi quyết định tự cắt đứt khả năng phạm tội của mình, tôi không muốn trở thành người như vậy. "
Sam Schweiger kêu lên một cách đầy đau khổ, Trì Trừng cũng phát hiện ra sắc mặt người cảnh sát điều tra bên cạnh để lộ ra vẻ áy náy. Đúng lúc này, Chúc An Sinh cũng tới gõ cửa phòng thẩm vấn.
" Cậu rất dũng cảm, hy vọng cậu có thể tiếp tục duy trì sự thiện lương của mình. "
Trì Trừng nói lời cuối cùng với Sam Schweiger, sau đó, anh đi ra khỏi phòng thẩm vấn.
Ở bên ngoài phòng thẩm vấn, Trì Trừng kể cho Chúc An Sinh nghe câu chuyện về Sam Schweiger.
" Hóa ra là thế. " Chúc An Sinh nói, bất giác cảm thấy hơi xấu hổ.
" Chuyện này cũng không trách em được. Giờ chỉ có thể nói, thế giới này đúng là quá rộng lớn, cũng không phải ai cũng có thể thấy rõ toàn bộ chân tướng. Nhưng có một loại người không thể tha thứ, đó chính là kẻ đã phạm tội mà còn giả vờ như mình là người vô tội. Trên thế giới này, không có hành vi phạm tội nào có thể lấp liếm cho qua. Cho nên, việc quan trọng nhất bây giờ của chúng ta là đem tên hung thủ còn lại ra công lý. "
" Đúng! " Qua lời nhắc nhở của Trì Trừng, Chúc An Sinh mới nhớ ra chuyện cấp bách bây giờ của bọn họ: " Em đã đi hỏi thăm mấy người cảnh sát đó về các mối quan hệ của Silvia rồi, những mối quan hệ của cô ta vô cùng đơn giản, cô ta cũng không quen người đàn ông nào có thân hình thấp bé, nhưng em vẫn tìm được một người khả nghi. "
" Ai? "
" Carla Addams, là chị của Silvia Addams. "
" Điều đáng chú ý là, cô ấy là một giáo viên môn hóa học. "
" Người giết những đứa trẻ này, rồi phanh thây chúng, đồng phạm của Silvia, cũng là một người phụ nữ. "
" Anh nói, đồng phạm của hung thủ cũng là một người phụ nữ? " Pháp y cảm thấy tò mò, hỏi.
" Anh mau nhìn trạng thái tử vong của nạn nhân đi. Những nạn nhân trông nhỏ người thì phần xương lưỡi bị gãy, điều này chứng minh rằng họ đã bị siết tới chết, mà những người có thân hình cao lớn thì hoàn toàn không có dấu hiệu đó, hơn nữa tôi nhớ tới sự kiện một nạn nhân bị trúng độc trước đó. Tôi hoàn toàn có lý do tin rằng những nạn nhân có thân hình cao lớn trong vụ này đã bị giết bằng thuốc độc. "
" Còn nữa, thủ pháp phanh thây của hung thủ không tốt, điều này chứng minh sức lực của hung thủ không đủ lớn. Nó cũng giống như khi Silvia thực hiện hành vi ngược đãi đối với những đứa trẻ có thân hình cao lớn, cô ta đã trói chặt chúng lại, vì cô ta hiểu rõ nếu không làm thế thì mình không đủ sức để chế ngự chúng. "
Trì Trừng nói qua một chút về suy đoán của mình với vị pháp y kia. Căn cứ theo lời Trì Trừng nói, vị pháp y kia cũng cẩn thận xem xét lại một lần nữa, cuối cùng, hắn cũng đồng ý với suy đoán của anh.
" Xem ra, đồng phạm của Silvia rất có khả năng là phụ nữ. Nếu không phải phụ nữ thì đó cũng là một người đàn ông không cao, sức lực cũng không lớn. Vì sức lực không lớn nên lúc phanh thây mới để lại trên phần xương nhiều vết chém như thế này. "
Phân tích đơn giản xong, Trì Trừng cùng vị pháp y kia tiếp tục đem những phần xương vụn còn lại xếp thành một khung xương hoàn chỉnh. Hai người cùng nhau làm quả nhiên đã đẩy tiến độ lên khá nhanh, ngay lúc phần xương cuối cùng được đặt xuống, Trì Trừng lại rơi vào trầm tư.
" Những thi thể này thật là kỳ lạ. " Vị pháp y kia không nhịn được mà lẩm bẩm nói một câu.
Nhìn tám thi thể đang bày ra trước mặt, Trì Trừng hiểu rõ tại sao vị pháp y kia lại nói như thế.
Mỗi một thi thể đều bị lấy đi một bộ phận. Người là xương sọ, người là ở trên cơ thể, người thì là phần xương ở tứ chi, điều này giống như là có người cố ý lấy đi những bộ phận này, lấy đi để hoàn thành một cơ thể hoàn chỉnh nào đó.
" Trì tiên sinh, anh nghĩ xem, tại sao hung thủ lại phải phanh thây thi thể nạn nhân ra? "
" Phanh thây có thể giúp hung thủ giấu được thi thể kỹ hơn, nhưng nó lại không có chút tác dụng nào trong vụ án lần này của chúng ta. Những thi thể này đều được phát hiện ở dưới sàn nhà của Silvia, giấu thi thể ở dưới sàn nhà, đáng lẽ ra những thi thể này không cần phanh thây. "
" Hơn nữa, ở đây có một điểm rất kỳ lạ. Trong tám thi thể ở đây, nạn nhân mới bị sát hại gần đây nhất ngược lại lại là người bị phanh thây ít nhất. Nạn nhân chỉ bị chặt bỏ một bên tay. Điều này chứng tỏ rằng hung thủ không phải là một người có dục vọng muốn phanh thây, bởi vì sự tàn nhẫn khi phanh thây của cô ta đang dần dần được giảm xuống. Tôi cảm thấy, cô ta làm những điều này chỉ là đang thỏa mãn cái đam mê sưu tầm cổ quái của mình, điều này cũng có thể giải thích tại sao trên mỗi thi thể đều bị mất đi một bộ phận. "
" Sao hung thủ lại muốn thu thập những bộ phận cơ thể của nạn nhân? Hơn nữa, các bộ phận này còn là các bộ phận khác nhau trên cơ thể người, chẳng lẽ... " Vị pháp y kia đang nói tới những phần xương bị thiếu, bỗng nhiên trong đầu hắn nảy ra một ý nghĩ rất đáng sợ, đáng sợ tới nỗi chính hắn cũng không dám nói ra.
" Tôi cảm thấy ý nghĩ của anh không sai đâu, hung thủ đang muốn thu thập những bộ phận cơ thể người, để tự tạo ra một cơ thể "người" hoàn chỉnh. "
Trì Trừng nói luôn phần sau mà vị pháp y kia chưa nói ra. Anh vừa nói xong, vị pháp y kia lập tức nhíu mày, tỏ vẻ chán ghét, trước mắt thì đây là vụ án biến thái nhất mà hắn gặp qua.
Hai người nói chuyện không được bao lâu thì ở trong cục cảnh sát truyền ra tin tức đã bắt giữ thành công được kẻ tình nghi. Trì Trừng biết chắc chắn tên Sam Schweiger đã được áp giải tới đây, cho nên anh tiếp tục rời khỏi nhà xác, đi điều tra chân tướng vụ việc.
Ở bên ngoài phòng thẩm vấn, Trì Trừng thấy Chúc An Sinh, trong tay cô là một tập tài liệu.
" Trì Trừng, anh đến rồi. Bọn em đã bắt được Sam Schweiger, anh có muốn cùng vào thẩm vấn anh ta không? " Nói xong, Chúc An Sinh đem tập tài liệu trong tay mình cho Trì Trừng: " Đây là những bức ảnh bọn em đã chụp được ở nhà Sam Schweiger, đều là những đồ vật khả nghi. "
Trì Trừng nhận lấy phần tài liệu đó, anh tùy ý lật giở xem vài lần, sau đó anh nói với Chúc An Sinh: " An Sinh, trước đó anh đã nhờ phía cục cảnh sát điều qua các mối quan hệ của Silvia rồi, bây giờ anh cần em đi điều tra cho anh về một người phụ nữ có mối quan hệ thân thiết với Silvia, và cả những người đàn ông Silvia quen chỉ cao khoảng 1m7. "
" Vì sao? " Chúc An Sinh nói, cô đưa mắt nhìn Sam Schweiger đang ngồi trong phòng thẩm vấn. Không phải cô đã bắt được hung thủ rồi sao? " Anh nghĩ là chúng ta đã bắt sai người rồi, bởi vì anh vừa phát hiện được thêm một số chứng cứ. Những chứng cứ đó đều chứng minh rằng hung thủ là một người sức lực không đủ lớn, mà em cảm thấy người đang ngồi trong phòng thẩm vấn kia có sức lực không lớn sao? "
Chúc An Sinh nhớ lại lúc bọn họ ập tới bắt Sam Schweiger. Khi đó, hắn chống cự rất kịch liệt, hai người cảnh sát bắt lấy hắn thiếu chút nữa thì không giữ được hắn, hiển nhiên, hắn không phải là người sức lực không lớn mà Trì Trừng nhắc tới.
" Được, vậy em đi đây. "
Ngay sau đó, Chúc An Sinh lập tức rời đi. Trì Trừng thì cầm theo phần tài liệu cô mới đưa đi vào phòng thẩm vấn, trong phòng thẩm vấn này, ngoại trừ Sam Schweiger ra thì vẫn còn một người cảnh sát nữa.
Sắc mặt người cảnh sát điều tra này khá ủ ê, lúc thấy Trì Trừng bước vào, cậu ta mới khôi phục lại chút tinh thần.
" Trì Trừng tiên sinh, anh tới đây thật là đúng lúc, từ nãy tới giờ người này không chịu nhận tội, anh có biện pháp nào không? "
Trì Trừng gật đầu, sau đó anh ra hiệu cho người cảnh sát điều tra đó im lặng. Anh ngồi xuống đối diện Sam Schweiger.
Khi ngồi, chiều cao của Sam Schweiger không chênh lệch lắm so với Trì Trừng, cho nên anh đoán Sam Schweiger cũng cao khoảng 1m8. Tóc của hắn có màu nâu sáng, hơi xoăn. Nếu không phải lúc này hắn mang bộ dáng tức giận, khó coi thì Trì Trừng hắn cũng là một người đàn ông anh tuấn đấy.
" Tôi không phạm tội, dựa vào cái gì mà mấy người bắt tôi! "
Trì Trừng vừa mới ngồi xuống, Sam Schweiger đã rống lên đầy tức giận.
" Đầu tiên, làm phiền cậu im lặng một chút, dù cậu có lớn tiếng nói đi chăng nữa thì tình cảnh bây giờ cũng không thay đổi. Chúng tôi bắt cậu lại là có nguyên nhân, không lẽ cậu không đoán được nguyên nhân đó là gì sao? " Trì Trừng nói.
" Làm sao tôi biết được. Đột nhiên mấy người vọt tới, sau đó thì tôi được đưa tới chỗ này. " Hiển nhiên, Sam Schweiger vẫn còn rất tức giận.
" Được rồi, vậy tôi nhắc cho cậu nhớ, cậu có quen Silvia không? Cậu đừng vội phủ nhận. Tôi đã nói rồi, chúng tôi bắt cậu là có nguyên nhân, ở trong nhà Silvia chúng tôi phát hiện ra danh thiếp của cậu. "
Cái tên "Silvia" này giống như một cây châm, nó nhanh chóng chọc thủng sự tức giận của Sam Schweiger.
Nhìn thấy Sam Schweiger trở nên uể oải, Trì Trừng đã biết hắn có quen Silvia, hơn nữa hắn còn biết một số chuyện khác.
" Cậu quen Silvia, đúng không? Giờ thì cậu mau nói hết mọi chuyện ra đi, biết đâu nó có thể trả lại công đạo cho cậu. "
Sam Schweiger một lúc lâu, sau đó hắn nói, nghe giọng giống như đã bỏ cuộc: " Cô ấy vẫn phạm sai lầm, đúng không? "
Trì Trừng vừa tiến hành việc thẩm vấn Sam Schweiger vừa lật xem những tấm ảnh chụp mình đang cầm, nhưng mà Sam Schweiger đã nói một câu khiến anh phải dừng động tác tay lại.
" Cậu biết cô ta sẽ phạm sai lầm, cậu biết cô ta có sở thích "yêu trẻ em"*? "
(*): Ở đây thì có thể hiểu rõ hơn là ngược đãi trẻ em.
" Ở trên mạng tôi có mấy tài khoản giả, sau đó tôi dùng nó để dụ dỗ những người như Silvia, rồi tôi sẽ khuyên bảo bọn họ, đó cũng là lý do vì sao Silvia lại có danh thiếp của tôi. "
"Rầm!!"
Một bàn tay to đập rầm một cái lên bàn, Trì Trừng bị hành động này của người cảnh sát điều tra làm cho giật mình.
" Mẹ nó, mày đang trêu tao à? Chính mày là người đã quấy rối một cậu thanh niên khác, bây giờ sao mày lại biến thành một người lương thiện rồi. "
Sam Schweiger cúi đầu. Trì Trừng ho khan hai tiếng, anh ngăn không cho người cảnh sát điều tra đang tức giận này có hành động nào khác, đồng thời anh mang ra một tấm ảnh chụp có hình ống tiêm.
" Cậu hút thuốc phiện? " Trì Trừng hỏi.
Sam Schweiger không nói gì, hắn chỉ lắc đầu.
" Cậu có bệnh gì sao? " Trì Trừng vẫn tiếp tục hỏi.
Sam Schweiger vẫn im lặng. Đột nhiên, Trì Trừng nghĩ tới lời nói vừa rồi, anh nhìn Sam Schweiger, cái suy đoán này của anh thực sự rất đáng sợ.
" Có phải cậu đã sử dụng hóa chất thiến*? "
(*)Hóa chất thiến: Tên tiếng Anh là "Chemical castration", là loại thuốc thiến qua kích thích tình dục, hay được dùng để giảm ham muốn và hoạt động tình dục.
Trì Trừng vừa nói ra những lời này, Sam Schweiger càng cúi đầu xuống thấp hơn, đồng thời người cảnh sát điều tra vừa rồi còn đang rất tức giận cũng á khẩu, bởi vì cậu ta cũng biết hóa chất thiến đó có nghĩa là gì.
" Tôi nhớ là cậu đã từng có hành vi quấy rối một cậu thanh niên, sau đó cậu lại đánh cho cậu ta một trận tơi bời, vì sao? "
Sau khi phát hiện ra Sam Schweiger đã sử dụng hóa chất thiến, đột nhiên Trì Trừng lại nghĩ tới chuyện này, anh cảm thấy hai sự việc này có phần mâu thuẫn với nhau.
" Thằng nhãi kia lúc đó đã 17 tuổi, còn tôi chỉ mới 22 tuổi. Sau khi bọn tôi phát sinh quan hệ, cậu ta đã uy hiếp tôi, uy hiếp tôi là cậu ta sẽ đi tố cáo tôi với tội danh cưỡng hiếp, cậu ta muốn tôi cho cậu ta tiền. Tôi không đồng ý. Sau đó, cậu ta thực sự đi tố cáo tôi, nói rằng tôi quấy rối, cho nên tôi đã đánh cậu ta, điều này có vấn đề gì không? "
Sam Schweiger nói như đang lên án, hắn gần như quát lên với Trì Trừng, nói xong câu cuối cùng, hắn cũng không nhịn được mà khóc.
" Nhưng đúng là cậu có sở thích "yêu trẻ em", đúng không? " Trì Trừng lại hỏi.
" Ban đầu, tôi không quá chú ý tới việc này. Nhưng sau đó tôi lại phát hiện ra mình có những dấu hiệu như vậy, tôi cảm thấy sợ hãi, tôi không muốn làm những chuyện như vậy. Cho nên, ở trên mạng, tôi bắt đầu khuyên những người có sở thích giống tôi đừng tự tạo áp lực cho mình, vì thế mà tôi quen được Silvia. Rồi gần đây tôi phát hiện ra người tôi đang khuyên bảo về sau vẫn phạm tội, tôi quyết định tự cắt đứt khả năng phạm tội của mình, tôi không muốn trở thành người như vậy. "
Sam Schweiger kêu lên một cách đầy đau khổ, Trì Trừng cũng phát hiện ra sắc mặt người cảnh sát điều tra bên cạnh để lộ ra vẻ áy náy. Đúng lúc này, Chúc An Sinh cũng tới gõ cửa phòng thẩm vấn.
" Cậu rất dũng cảm, hy vọng cậu có thể tiếp tục duy trì sự thiện lương của mình. "
Trì Trừng nói lời cuối cùng với Sam Schweiger, sau đó, anh đi ra khỏi phòng thẩm vấn.
Ở bên ngoài phòng thẩm vấn, Trì Trừng kể cho Chúc An Sinh nghe câu chuyện về Sam Schweiger.
" Hóa ra là thế. " Chúc An Sinh nói, bất giác cảm thấy hơi xấu hổ.
" Chuyện này cũng không trách em được. Giờ chỉ có thể nói, thế giới này đúng là quá rộng lớn, cũng không phải ai cũng có thể thấy rõ toàn bộ chân tướng. Nhưng có một loại người không thể tha thứ, đó chính là kẻ đã phạm tội mà còn giả vờ như mình là người vô tội. Trên thế giới này, không có hành vi phạm tội nào có thể lấp liếm cho qua. Cho nên, việc quan trọng nhất bây giờ của chúng ta là đem tên hung thủ còn lại ra công lý. "
" Đúng! " Qua lời nhắc nhở của Trì Trừng, Chúc An Sinh mới nhớ ra chuyện cấp bách bây giờ của bọn họ: " Em đã đi hỏi thăm mấy người cảnh sát đó về các mối quan hệ của Silvia rồi, những mối quan hệ của cô ta vô cùng đơn giản, cô ta cũng không quen người đàn ông nào có thân hình thấp bé, nhưng em vẫn tìm được một người khả nghi. "
" Ai? "
" Carla Addams, là chị của Silvia Addams. "
" Điều đáng chú ý là, cô ấy là một giáo viên môn hóa học. "
Danh sách chương