Chứng tê liệt khi ngủ là một tình trạng tạm thời khi bạn thức dậy saugiấc ngủ không thể di chuyển hoặc nói chuyện và Ôn Tần Khê nghĩ rằngmình đang gặp phải hiện tượng này khi đột nhiên thức dậy với cảm giác bị co thắt và bất động.
Bị kích động, Ôn Tần Khê cố gắng nhấc người lên nhưng không thể vì một luồng nhiệt nóng như kim châm quét qua nách y.
"Chết tiệt!" y chửi thề nhưng giật mình khi nhận ra mình thực sự có thể nói.
Trước khi y bị tê liệt khi ngủ, y không thể di chuyển hay nói được.
Không nghi ngờ gì nữa, y bối rối quay đầu sang một bên chỉ để tìm lý do tại sao y không thể di chuyển.
Hai chi của Khước Nhiên Triết quấn quanh người y như một con bạch tuộc đang quấn lấy y như một con sâu bướm đang siết chặt bữa tiệc sắp diễn ra của nó.
Chán nản, Ôn Tần Khê không thể ngủ lại được nên để giết thời gian, y quyết định tán gẫu với những người trong phòng trò chơi.
Ít nhất nó cũng có tác dụng đánh lạc hướng khỏi khuôn mặt đẹp trai điềmtĩnh của Khước Nhiên Triết đang nằm trên cùng một chiếc gối với y.
'Jolie, khởi tạo mật mã kênh liên lạc Khuocnhientrietlamottenkhon,' Ôn Tần Khê bất động nói trong đầu.
Ngay khi kênh liên lạc mở ra, tâm trí y tràn ngập hình ảnh hai người đàn ông cãi nhau vì một điều gì đó thật ngu ngốc.
"Thằng khốn này đã ăn hết bánh quy của tôi. Cậu có biết ai đã cho tôi nhữngthứ này không?" Hắc Bảo, người bình thường thụ động hét lên.
Ngay cả khi bạn lấy thức ăn mà cậu ấy sắp cho vào miệng, cậu ấy cũng không bao giờ tức giận.
Cứ nói, cho dù Hạ Bạch có bắt nạt cậu ấy như thế nào, cậu ấy cũng sẽ không phàn nàn gì, nhưng hôm nay cậu ấy lại vì bánh quy mà nổi điên.
Hạ Bạch đang ngồi trên chiếc ghế xoay văn phòng uể oải nhai chiếc bánh quy cuối cùng với nụ cười gian trá.
"Tôi biết thì sao? Bảo cô ấy nướng hai mẻ vào lần sau đi. Cô ấy không biếtlà có hai thiên tài đẹp trai trong đội trừ khi cô ấy thích bạn và cốtình loại trừ tôi. Chờ đã... đó có phải là bánh quy tỏ tình không?" HạBạch nói với phần cuối cùng với sự quan tâm không thành thật.
Hắc Bảo tức giận đến mức có thể lật bàn vài lần.
"Vậy nếu cô ấy thích tôi thì sao? Cô ấy xinh đẹp và tốt bụng, cô ấy thíchtôi thì có gì sai? Cậu....cậu đúng là một thằng khốn nạn!" cậu ấy hétlên nguyền rủa con quỷ vừa ăn hết bánh quy của mình.
Ôn Tần Khê cảm thấy cơn đau đầu ập đến nên y quyết định chen vào nói, 'Các cậu à-,' trước khi cả hai người họ thô lỗ ngắt lời y.
"CÁI GÌ!" Hạ Bạch và Hắc Bảo nhìn vào màn hình nói.
Ôn Tần Khê, "....." Những kẻ lừa đảo thực sự dám hét vào mặt y. 'Bọn mi là lũ nhóc vô lễ. Bọn mi vẫn dám ăn trong phòng trò chơi! Cái bánh quychết tiệt đó có gì đặc biệt mà bây phải bất kính với ông tổ này.Yo-________,' phần còn lại không được nghe thấy khi Hạ Bạch trắng trợntắt kênh liên lạc.
Hai người nhìn nhau một giây, Hắc Báo hỏi: "Lần này cậu ấy thật sự tức giận rồi phải không?" vẻ trầm ngâm.
"Ân." Hạ Bạch đáp, cảm thấy dưới đầu ngón tay trống rỗng hộp bánh quy đột nhiên nóng lên.
Cậu đưa hộp bánh quy cho Hắc Bảo trước khi nói: "Đừng nhận bánh quy từ cô ấy nữa, chúng hơi mặn.”
“Đại ca à” Hắc Báo vẻ mặt khó hiểu nhận lấy hộp thiếc từ trong tay cậu, “Cậu còn biết làm mì ăn liền sao?”
Hạ Bạch vừa liếc qua màn hình vừa nói: "Vì cậu, tôi sẽ học hỏi, hơn nữatôi cảm thấy mình có thể làm tốt hơn cô ấy. Cô ấy thậm chí còn khôngnghiên cứu, nếu không sẽ biết cậu không thích bánh quy gừng. Nếu Tôi làcô ấy tôi sẽ làm cho cậu vài chiếc bánh hạnh nhân," với giọng điệu tựnhiên như thể biết món bánh quy yêu thích của Hắc Bảo chẳng là gì cả.
Hắc Bảo đã chết lặng khi nghe điều này nhưng nhanh chóng thư giãn khi cậuấy nhớ rằng một trong những chuyến đi chơi sau giờ làm việc của họ là đi ăn cùng nhau nên không có gì ngạc nhiên khi Hạ Bạch biết món bánh quyyêu thích của cậu ấy.
Cậu đang định bảo Hạ Bạch đừng bận tâm nữa, Hạ Bạch đã tắt kênh liên lạc, lại gặp phải cái này, '- khốn nạn. Bâynghĩ ta sẽ không phạt bây sao? Lão tử sẽ dạy cho bây cách cơ_______,'khiến Hạ Bạch phải tắt tiếng Ôn Tần Khê một lần nữa.
Hắc Bảo, "..."
Hạ Bạch, "....."
“Tôi đoán cậu ấy vẫn chưa nguội, chúng ta hãy cho cậu ấy một lúc nào đó,”Hắc Bảo nói, đi đến túi của mình trước khi nhét hộp bánh quy đã gây rađám cháy dữ dội này vào túi của mình.
Xa mặt cách lòng.
Ôn Tần Khê thực sự có một cầu chì ngắn và hét lên trong mười lăm phút liên tục.
Jolie đang quanh quẩn xung quanh không thể chịu đựng được nữa, ước gì nó cóđôi tai để có thể chặn tiếng la hét bằng vài nút bịt tai.
Ôn Tần Khê nhanh chóng bình tĩnh lại và mọi thứ trở lại bình thường khi họ tiếp tục trò chuyện tán gẫu.
"Ôn Tần Khê, em trai của cậu hôm nay đến thăm cậu. Tôi đã nói với anh ấyrằng anh ấy có thể đến thăm bạn sau khi thông quan của anh ấy được phêduyệt. Anh ấy sẽ có thể vào tuần sau," Hạ Bạch nói, bóp một quả bóngchống căng thẳng hình Hello Kitty cho Hắc Bảo giờ cũng thấy buồn cười.Một người đàn ông trưởng thành cầm quả bóng chống căng thẳng Hello Kitty dễ thương, món quà từ em gái của anh ấy.
Nghe vậy, Ôn Tần Khêđang định cảm ơn anh ta nhưng đột nhiên có một tia cảm hứng và cố gắngtìm hiểu phản ứng của người khác đối với những gì Khước Nhiên Triết nóivới anh ta trước đó. Anh ấy trả lời rằng, 'Cảm ơn Hạ Bạch vì điều này.Đây là lý do tại sao tôi thích bạn,' trong khi lắng nghe kỹ để nghe câutrả lời của anh ấy. Anh ước mình có thể nhìn thấy khuôn mặt của anh tađể đánh giá phản ứng của anh ta nhưng chỉ có thể dựa vào những thay đổinhỏ trong giọng nói của anh ta.
"Ta cũng thích ngươi." Hạ Bạch ngữ khí bình tĩnh như không hề bối rối nói.
'Hừ,' Ôn Tần Khê nói, nhưng anh ta vẫn chưa hài lòng với nghiên cứu của mình, vì vậy anh ta nói điều tương tự với Hắc Bảo, 'Bảo Bảo tôi thích bạn.'
"Ôi thật ngọt ngào, tôi cũng thích bạn," Hắc Bảo ham chơi nói.
Hạ Bạch không ngờ lại lườm anh một cái nói: “Anh không cần phải kích độngnhư vậy,” sau đó quay mặt lại với quả cầu chống căng thẳng trong tay.
Hệ thống, "..." trong khi xem một cảnh như vậy đã nghĩ, 'Chết tiệt lũchuột trong phòng thí nghiệm với các EQ dư thừa. Họ biết gì?'
***
Hài lòng với nghiên cứu của mình, Ôn Tần Khê đang ngái ngủ cúp máy với tâm trạng thoải mái.
Các chàng trai có thể nói điều đó với nhau mà không có ý định kỳ quặc.
Khi lớn lên, hầu hết bạn bè của y đều là những người quen qua mạng mà y đã gặp một hoặc hai lần.
Y hầu như không có bất kỳ tương tác thể chất nào nên thiếu kinh nghiệm khi nói đến ranh giới như vậy giữa những người bạn.
"Thấy ngài suy nghĩ quá nhiều rồi đấy. Tôi có thể không phải là con ngườinhưng tôi hiểu rất rõ về cảm xúc của con người. Hãy tập trung vào việcgiúp Khước Nhiên Triết vượt qua thế giới này, chứ không phải nhữngchuyện vặt vãnh này," hệ thống nói với hy vọng Ôn Tần Khê sẽ mua thứnhảm nhí của nó và trục xuất bất kỳ nghi ngờ.
'Nghiêm túc mà nói, tôi có vẻ như đã suy nghĩ quá nhiều? Tôi đã từng nói điều đó với bạn bè của mình mọi lúc, vậy tại sao tôi lại phải suy nghĩ quá nhiều về nó',Ôn Tần Khê nói dối qua kẽ răng.
Y không muốn có vẻ lạc hậu hoặc lỗi thời.
Bị kích động, Ôn Tần Khê cố gắng nhấc người lên nhưng không thể vì một luồng nhiệt nóng như kim châm quét qua nách y.
"Chết tiệt!" y chửi thề nhưng giật mình khi nhận ra mình thực sự có thể nói.
Trước khi y bị tê liệt khi ngủ, y không thể di chuyển hay nói được.
Không nghi ngờ gì nữa, y bối rối quay đầu sang một bên chỉ để tìm lý do tại sao y không thể di chuyển.
Hai chi của Khước Nhiên Triết quấn quanh người y như một con bạch tuộc đang quấn lấy y như một con sâu bướm đang siết chặt bữa tiệc sắp diễn ra của nó.
Chán nản, Ôn Tần Khê không thể ngủ lại được nên để giết thời gian, y quyết định tán gẫu với những người trong phòng trò chơi.
Ít nhất nó cũng có tác dụng đánh lạc hướng khỏi khuôn mặt đẹp trai điềmtĩnh của Khước Nhiên Triết đang nằm trên cùng một chiếc gối với y.
'Jolie, khởi tạo mật mã kênh liên lạc Khuocnhientrietlamottenkhon,' Ôn Tần Khê bất động nói trong đầu.
Ngay khi kênh liên lạc mở ra, tâm trí y tràn ngập hình ảnh hai người đàn ông cãi nhau vì một điều gì đó thật ngu ngốc.
"Thằng khốn này đã ăn hết bánh quy của tôi. Cậu có biết ai đã cho tôi nhữngthứ này không?" Hắc Bảo, người bình thường thụ động hét lên.
Ngay cả khi bạn lấy thức ăn mà cậu ấy sắp cho vào miệng, cậu ấy cũng không bao giờ tức giận.
Cứ nói, cho dù Hạ Bạch có bắt nạt cậu ấy như thế nào, cậu ấy cũng sẽ không phàn nàn gì, nhưng hôm nay cậu ấy lại vì bánh quy mà nổi điên.
Hạ Bạch đang ngồi trên chiếc ghế xoay văn phòng uể oải nhai chiếc bánh quy cuối cùng với nụ cười gian trá.
"Tôi biết thì sao? Bảo cô ấy nướng hai mẻ vào lần sau đi. Cô ấy không biếtlà có hai thiên tài đẹp trai trong đội trừ khi cô ấy thích bạn và cốtình loại trừ tôi. Chờ đã... đó có phải là bánh quy tỏ tình không?" HạBạch nói với phần cuối cùng với sự quan tâm không thành thật.
Hắc Bảo tức giận đến mức có thể lật bàn vài lần.
"Vậy nếu cô ấy thích tôi thì sao? Cô ấy xinh đẹp và tốt bụng, cô ấy thíchtôi thì có gì sai? Cậu....cậu đúng là một thằng khốn nạn!" cậu ấy hétlên nguyền rủa con quỷ vừa ăn hết bánh quy của mình.
Ôn Tần Khê cảm thấy cơn đau đầu ập đến nên y quyết định chen vào nói, 'Các cậu à-,' trước khi cả hai người họ thô lỗ ngắt lời y.
"CÁI GÌ!" Hạ Bạch và Hắc Bảo nhìn vào màn hình nói.
Ôn Tần Khê, "....." Những kẻ lừa đảo thực sự dám hét vào mặt y. 'Bọn mi là lũ nhóc vô lễ. Bọn mi vẫn dám ăn trong phòng trò chơi! Cái bánh quychết tiệt đó có gì đặc biệt mà bây phải bất kính với ông tổ này.Yo-________,' phần còn lại không được nghe thấy khi Hạ Bạch trắng trợntắt kênh liên lạc.
Hai người nhìn nhau một giây, Hắc Báo hỏi: "Lần này cậu ấy thật sự tức giận rồi phải không?" vẻ trầm ngâm.
"Ân." Hạ Bạch đáp, cảm thấy dưới đầu ngón tay trống rỗng hộp bánh quy đột nhiên nóng lên.
Cậu đưa hộp bánh quy cho Hắc Bảo trước khi nói: "Đừng nhận bánh quy từ cô ấy nữa, chúng hơi mặn.”
“Đại ca à” Hắc Báo vẻ mặt khó hiểu nhận lấy hộp thiếc từ trong tay cậu, “Cậu còn biết làm mì ăn liền sao?”
Hạ Bạch vừa liếc qua màn hình vừa nói: "Vì cậu, tôi sẽ học hỏi, hơn nữatôi cảm thấy mình có thể làm tốt hơn cô ấy. Cô ấy thậm chí còn khôngnghiên cứu, nếu không sẽ biết cậu không thích bánh quy gừng. Nếu Tôi làcô ấy tôi sẽ làm cho cậu vài chiếc bánh hạnh nhân," với giọng điệu tựnhiên như thể biết món bánh quy yêu thích của Hắc Bảo chẳng là gì cả.
Hắc Bảo đã chết lặng khi nghe điều này nhưng nhanh chóng thư giãn khi cậuấy nhớ rằng một trong những chuyến đi chơi sau giờ làm việc của họ là đi ăn cùng nhau nên không có gì ngạc nhiên khi Hạ Bạch biết món bánh quyyêu thích của cậu ấy.
Cậu đang định bảo Hạ Bạch đừng bận tâm nữa, Hạ Bạch đã tắt kênh liên lạc, lại gặp phải cái này, '- khốn nạn. Bâynghĩ ta sẽ không phạt bây sao? Lão tử sẽ dạy cho bây cách cơ_______,'khiến Hạ Bạch phải tắt tiếng Ôn Tần Khê một lần nữa.
Hắc Bảo, "..."
Hạ Bạch, "....."
“Tôi đoán cậu ấy vẫn chưa nguội, chúng ta hãy cho cậu ấy một lúc nào đó,”Hắc Bảo nói, đi đến túi của mình trước khi nhét hộp bánh quy đã gây rađám cháy dữ dội này vào túi của mình.
Xa mặt cách lòng.
Ôn Tần Khê thực sự có một cầu chì ngắn và hét lên trong mười lăm phút liên tục.
Jolie đang quanh quẩn xung quanh không thể chịu đựng được nữa, ước gì nó cóđôi tai để có thể chặn tiếng la hét bằng vài nút bịt tai.
Ôn Tần Khê nhanh chóng bình tĩnh lại và mọi thứ trở lại bình thường khi họ tiếp tục trò chuyện tán gẫu.
"Ôn Tần Khê, em trai của cậu hôm nay đến thăm cậu. Tôi đã nói với anh ấyrằng anh ấy có thể đến thăm bạn sau khi thông quan của anh ấy được phêduyệt. Anh ấy sẽ có thể vào tuần sau," Hạ Bạch nói, bóp một quả bóngchống căng thẳng hình Hello Kitty cho Hắc Bảo giờ cũng thấy buồn cười.Một người đàn ông trưởng thành cầm quả bóng chống căng thẳng Hello Kitty dễ thương, món quà từ em gái của anh ấy.
Nghe vậy, Ôn Tần Khêđang định cảm ơn anh ta nhưng đột nhiên có một tia cảm hứng và cố gắngtìm hiểu phản ứng của người khác đối với những gì Khước Nhiên Triết nóivới anh ta trước đó. Anh ấy trả lời rằng, 'Cảm ơn Hạ Bạch vì điều này.Đây là lý do tại sao tôi thích bạn,' trong khi lắng nghe kỹ để nghe câutrả lời của anh ấy. Anh ước mình có thể nhìn thấy khuôn mặt của anh tađể đánh giá phản ứng của anh ta nhưng chỉ có thể dựa vào những thay đổinhỏ trong giọng nói của anh ta.
"Ta cũng thích ngươi." Hạ Bạch ngữ khí bình tĩnh như không hề bối rối nói.
'Hừ,' Ôn Tần Khê nói, nhưng anh ta vẫn chưa hài lòng với nghiên cứu của mình, vì vậy anh ta nói điều tương tự với Hắc Bảo, 'Bảo Bảo tôi thích bạn.'
"Ôi thật ngọt ngào, tôi cũng thích bạn," Hắc Bảo ham chơi nói.
Hạ Bạch không ngờ lại lườm anh một cái nói: “Anh không cần phải kích độngnhư vậy,” sau đó quay mặt lại với quả cầu chống căng thẳng trong tay.
Hệ thống, "..." trong khi xem một cảnh như vậy đã nghĩ, 'Chết tiệt lũchuột trong phòng thí nghiệm với các EQ dư thừa. Họ biết gì?'
***
Hài lòng với nghiên cứu của mình, Ôn Tần Khê đang ngái ngủ cúp máy với tâm trạng thoải mái.
Các chàng trai có thể nói điều đó với nhau mà không có ý định kỳ quặc.
Khi lớn lên, hầu hết bạn bè của y đều là những người quen qua mạng mà y đã gặp một hoặc hai lần.
Y hầu như không có bất kỳ tương tác thể chất nào nên thiếu kinh nghiệm khi nói đến ranh giới như vậy giữa những người bạn.
"Thấy ngài suy nghĩ quá nhiều rồi đấy. Tôi có thể không phải là con ngườinhưng tôi hiểu rất rõ về cảm xúc của con người. Hãy tập trung vào việcgiúp Khước Nhiên Triết vượt qua thế giới này, chứ không phải nhữngchuyện vặt vãnh này," hệ thống nói với hy vọng Ôn Tần Khê sẽ mua thứnhảm nhí của nó và trục xuất bất kỳ nghi ngờ.
'Nghiêm túc mà nói, tôi có vẻ như đã suy nghĩ quá nhiều? Tôi đã từng nói điều đó với bạn bè của mình mọi lúc, vậy tại sao tôi lại phải suy nghĩ quá nhiều về nó',Ôn Tần Khê nói dối qua kẽ răng.
Y không muốn có vẻ lạc hậu hoặc lỗi thời.
Danh sách chương