Lê Vĩ đến từ xã hội hiện đại nên cũng là người sống thực tế.
Vùi đầu vào tu luyện là có mục đích và truy cầu rõ ràng.
Hắn chẳng cần bận tâm cái gọi là hành hiệp trượng nghĩa hay giải cứu thế giới gì gì đó, cái hắn muốn đơn giản chỉ là thực lực, danh tiếng và mỹ nữ.
Hiện tại thực lực và danh tiếng chưa thấy đâu nhưng con đường với mỹ nữ xem như bị đứt đoạn.
Làm sao có thể bình tĩnh? Lê Vĩ nghiến răng nghiến lợi, trong lòng đem bà nương giáo chủ mắng cho máu chó đầy đầu.
“Ép ta uống Dương Tình Đan khác nào thiến ta? Mà một nam nhân bị thiến còn sống có nghĩa lý gì?”
Hắn chán chường nằm trên mặt đất, ngay cả hai đại mỹ nhân bên cạnh là Tần Thuỷ Dao và Hắc Phù cũng chẳng thèm liếc nhìn các nàng dù chỉ một lần.
Hoa đẹp không hái được thì ngắm làm gì? Chỉ càng thêm sầu khổ.
Thấy hắn gần như mất đi tinh thần, Tần Thuỷ Dao trong trẻo lên tiếng: “Là ai cho ngươi uống Dương Tình Đan?”
“Thê tử của ta.” Lê Vĩ thuận miệng đáp.
“Vậy chứng tỏ nàng ta rất để ý và quan tâm đến ngươi, không muốn ngươi lạm dụng thiên phú Âm Dương của mình mà sa ngã vào nữ sắc.” Tần Thuỷ Dao nói:
“Hơn nữa Dương Tình Đan không phải không có cách giải quyết.”
“Cách gì?” Lê Vĩ nhảy dựng lên, trong mắt hiện ra ánh sáng của hy vọng, về phần cái gọi là để ý và quan tâm bị hắn ném ra sau ót.
“Như ta đã nói, Dương Tình Đan và Âm Tình Đan được luyện từ Âm Dương Tình Cổ Trùng, Dương Tình Cổ Trùng đang ở trong cơ thể ngươi nên chỉ cần loại bỏ nó đi là được.” Tần Thuỷ Dao trả lời:
“Nhưng khi đó vị thê tử kia của ngươi sẽ cảm ứng được.”
“Chuyện đó tính sau, khôi phục bản lĩnh nam nhân trước mới là chính đạo.” Lê Vĩ hưng phấn nói:
“Nhờ tỷ tỷ giúp ta đem Dương Tình Cổ Trùng đuổi đi!”
“Ta không có biện pháp.” Tần Thuỷ Dao kiên nhẫn giải thích:
“Muốn loại bỏ Dương Tình Cổ Trùng thì ngươi phải có được Ngũ Phẩm Đan Dược – Thải Trùng Đan, loại đan dược này chẳng những có tác dụng đào thải Dương Tình Cổ Trùng, mà bất cứ loại cổ trùng nào đẳng cấp dưới Hoá Thần trốn trong cơ thể người đều sẽ bị nó loại bỏ.”
“Thải Trùng Đan?!” Lê Vĩ lẩm bẩm, ghi nhớ thật kỹ loại đan dược này.
Được lắm, mục tiêu kế tiếp của hắn sẽ là tu luyện để có thể sở hữu Thải Trùng Đan.
Còn nước còn tát, còn mạng là còn làm lại được, dù sao cũng chưa thật sự bị thiến.
“Chít, cố gắng!” Tiểu Bối mãnh liệt cổ vũ hắn, hai mắt nó tràn ngập tự tin.
Ọt.
Bụng nhỏ của Tiểu Bối bất chợt kêu lên, hiển nhiên nó đã đói bụng.
Lê Vĩ cười haha, một lần nữa lấy lại tinh thần, lấy ra thịt của con cá lớn lần trước bắt đầu chế biến.
Hắn cũng muốn có gì đó bỏ bụng.
Nhìn thấy tên này từ trạng thái chán chường ngay lập tức trở nên phấn khởi sau khi nhìn thấy hy vọng, ánh mắt Tần Thuỷ Dao loé lên một tia dị sắc.
Không sợ người tầm thường, chỉ sợ kẻ chấp nhận buông xuôi, không biết cố gắng vượt qua khốn cảnh.
Kẻ này xem ra có tiềm năng phát triển.
“Đại sư tỷ, kế tiếp ta phải làm gì?” Hắc Phù mặc lại y phục khẩn trương hỏi.
Tên nam nhân kia không thể đụng vào nàng, nàng sợ mình không còn giá trị sẽ bị Tần Thuỷ Dao làm thịt.
Đừng thấy Tần Thuỷ Dao ưu nhã đoan trang như tiên tử mà lầm tưởng.
Khí chất và vẻ ngoài không quyết định bản tính con người.
Tần Thuỷ Dao chính là đệ tử của Thiên Tà Giáo Chủ, ở Man Di Chi Địa cũng là hung danh hiển hách, tuy chưa nói là chuyện ác nào cũng làm nhưng chắc chắn không phải người lương thiện gì.
Rất nhiều nam nhân bị vẻ bề ngoài của nàng mà tưởng bở, kết cục đều vô cùng thê thảm.
“Kể từ giờ ngươi sẽ là thị nữ của ta, cứ tiếp tục tu luyện và phát triển.” Tần Thuỷ Dao thản nhiên nói:
“Chờ Dương Tình Cổ Trùng bị đuổi đi, Nguyên Âm Tố Linh Thân của ngươi tạm thời giữ lại cho đến ngày đó.”
“Đa tạ đại sư tỷ.” Hắc Phù thật tâm cảm kích nói.
Nàng biết Tần Thuỷ Dao cho mình thành thị nữ không phải là hạ thấp mình, mà đây chính là một con bài giữ mạng có thể bảo vệ mình.
Bởi lẽ nàng là đồ đệ của tội nhân, tội lỗi quá nặng, chắc chắn sẽ bị vô số kẻ nhắm vào, có ý đồ bất thiện, đặc biệt là những kẻ trước đây ngấp nghé nàng nhưng không dám ra tay.
Nhưng nếu nàng làm thị nữ của Tần Thuỷ Dao thì khác, ngay cả Nhị Trưởng Lão cũng phải nể mặt mà buông tha cho nàng, những người khác càng không dám, sợ đắc tội Tần Thuỷ Dao.
Nghĩ đến đây, Hắc Phù hiếu kỳ nhìn Lê Vĩ, thầm nghĩ nam nhân này rốt cuộc có quan hệ gì với Tần Thuỷ Dao, thế mà được đối phương ưu ái như vậy?
“Ngươi có thể đi rồi, sau này Hồ Lô Sơn sẽ là nơi tu luyện của hắn, chuyện này là tuyệt mật.” Tần Thuỷ Dao lạnh nhạt nói.
“Nô tỳ cáo lui.” Hắc Phù thở dài một tiếng.
Vận mệnh vốn là khó lường như thế.
Nàng đã từng là đệ tử của đại trưởng lão, thế hệ hậu bối xuất chúng của Thiên Tà Giáo, tuy rằng không thể sánh bằng Tần Thuỷ Dao nhưng bối phận xem như ngang hàng, Tần Thuỷ Dao gặp nàng cũng phải gọi sư muội.
Chỉ vì hành vi sai lầm của Cốt Giang mà nàng xém chút bị giết, bây giờ mạng vẫn còn nhưng thân phận đã khác xưa quá nhiều, đãi ngộ trong giáo cũng sẽ hạ thấp xuống.
Bất quá đối với Hắc Phù, đây cũng là một loại giải thoát.
Với trí tuệ của mình, nàng đương nhiên hiểu lý do thật sự Cốt Giang thu mình làm đồ đệ.
So với tiện nghi lão già đáng ghê tởm như thế, nam nhân thần bí kia có vẻ khá hơn một chút...
Tại địa phương như Hỗn Vực, có thể còn sống đã là một loại may mắn.
Trong lòng suy nghĩ đủ chuyện, Hắc Phù mang theo vật dụng của mình, thả người rời khỏi Hồ Lô Sơn.
...
Nhìn theo bóng lưng uyển chuyển, kiều đồn vểnh cao và đôi chân dài miên mang kia dần khuất xa, Lê Vĩ vẫn còn tiếc nuối.
Đáng ghét, lẽ ra Hắc Phù đã là nữ nhân của hắn.
Đem “lần đầu tiên” của mình cho một mỹ nhân quyến rũ như vậy, còn được song tu hưởng lợi từ thể chất của nàng, đối với hắn cũng là chuyện tuyệt vời.
Đáng tiếc, những giấc mộng đẹp thường bị thực tế tàn khốc vô tình tàn phá.
“Xem ra ngươi đã không thích hợp tu luyện song tu chi đạo.” Thanh âm trong trẻo của Tần Thuỷ Dao vang lên bên tai.
“Nhờ tỷ tỷ chỉ cho đệ một con đường sáng.” Lê Vĩ nghiêm nghị nói:
“Đệ muốn đột phá Hoá Thần, tìm được Thải Trùng Đan để giải quyết khốn cảnh hiện thời.”
Tần Thuỷ Dao không lập tức trả lời, mà hỏi hắn:
“Ngươi hiểu gì về Thiên Tà Giáo?”
Lê Vĩ suy nghĩ một phen, cẩn thận đáp lời: “Thiên Tà Giáo là thế lực ở Hỗn Vực, nơi này cá lớn nuốt cá bé, sức mạnh chính là thứ đại diện cho quyền lực và thân phận.”
“Đó chỉ là những điều cơ bản mà ai cũng biết, ta muốn nói là tình huống cụ thể.” Tần Thuỷ Dao nhíu mày.
“Đệ không biết gì cả.” Lê Vĩ thành thật.
Nói đùa sao? Hắn vừa bị bắt đến, trước đó ngay cả tên của Thiên Tà Giáo còn chưa từng nghe qua, chuyện bất lợi cứ liên tục kéo đến còn chưa kịp lấy lại tinh thần, nào có thể hiểu được gì?
“Vậy để ta cho ngươi rõ ràng.” Tần Thuỷ Dao ung dung nói:
“Thiên Tà Giáo là một trong ba thế lực mạnh nhất tại Hỗn Vực, sánh ngang chỉ có Tinh Vân Các và Tội Thành.”
“Một trong ba thế lực mạnh nhất.” Lê Vĩ hít sâu một hơi, không ngờ uy thế của Thiên Tà Giáo lại lớn đến vậy.
“Thiên Tà Giáo, Tội Thành và Tinh Vân Các luôn đối nghịch nhau, đệ tử gặp mặt là chém giết không từ thủ đoạn, ngươi phải cẩn thận.” Tần Thuỷ Dao nói tiếp:
“Về phần hệ thống nội bộ Thiên Tà Giáo từ thấp đến cao lần lượt là tam thập lục các, thập bát đường, cửu sơn.”
“Đứng đầu tam thập lục các là 36 vị các chủ, đứng đầu thập bát đường là 18 vị đường chủ, đứng đầu cửu sơn là 9 vị trưởng lão, tất cả đều chịu sự thống trị của Giáo Chủ.”
“Với thiên phú của ngươi, lẽ ra có thể vào Âm Dương Đường tu luyện, dưới trướng của Âm Dương Đường lần lượt là Hợp Hoan Các và Song Tu Các.”
“Khoan đã!” Lê Vĩ hiếu kỳ hỏi: “Hợp Hoan và Song Tu có gì khác biệt?”
“Nghe qua thì không có gì khác nhưng cách vận hành lại khác.” Tần Thuỷ Dao giải đáp:
“Hợp Hoan Các hoạt động mạnh tại nội tông, là nơi bồi dưỡng đệ tử nổi bật cho Âm Dương Đường, bọn hắn nam nữ ngày đêm hợp hoan, cùng nhau tu luyện, thái bổ âm dương và tiến bộ, kẻ nào có thiên phú vượt trội sẽ được Âm Dương Đường tuyển chọn thu làm đồ đệ.”
“Song Tu Các thì phụ trách đối ngoại nhiều hơn, chủ yếu là bồi dưỡng ra lô đỉnh tuyệt hảo để buôn bán cho cường giả, cung cấp cho các kỷ viện, thanh lâu, chợ đen, phòng đấu giá...giá cả của những lô đỉnh này rất cao, thông thường chỉ nhân vật cấp Nguyên Anh trở lên mới đủ khả năng thu mua, mang về tài phú cho Âm Dương Đường.”
“Thì ra là thế.” Lê Vĩ xem như đã hiểu.
Nếu không có Dương Tình Đan làm mình tạm thời bị liệt, mình có thể vào Âm Dương Đường, sau đó lựa chọn các lô đỉnh thích hợp để song tu, còn gì tuyệt vời hơn?
Tần Thuỷ Dao nói đến đây cũng chau mày, vấn đề của Lê Vĩ khá là nan giải.
Thiên Tà Giáo chỉ có Âm Dương Đường là hợp với hắn nhất, kết quả hắn không thể tu luyện theo kiểu cách của Âm Dương Đường.
Còn bản thân nàng lại không tu Âm Dương, muốn dạy cho hắn cũng không biết nên dạy cái gì.
Sư phụ giao nhiệm vụ này cho nàng thật là một thử thách không nhỏ.
Thấy Tần Thuỷ Dao lâm vào suy tư, Lê Vĩ đút cá cho Tiểu Bối ăn, không làm phiền đến nàng.
“Thôi được rồi.” Tần Thuỷ Dao hạ quyết định:
“Nếu ngươi không hợp với Âm Dương Đường thì không cần vào, trước mắt cứ như một đệ tử bình thường của Thiên Tà Giáo, đi làm nhiệm vụ và thu về tài nguyên, phát triển theo tự nhiên.”
Nói xong nàng đem hai khối lệnh bài ném ra cho hắn, giới thiệu:
“Hai thứ này một là lệnh bài thân phận đệ tử, một là lệnh bài truyền tống trở về đỉnh Hồ Lô Sơn, việc ngươi ở nơi này là bí mật tuyệt đối, nhớ chưa?”
“Đã hiểu thưa tỷ tỷ.” Lê Vĩ cảm tạ nói.
“Từ giờ ta cũng sẽ ở tại bên cạnh, gặp thắc mắc gì cứ tìm ta.” Tần Thuỷ Dao tiến vào bên trong cung điện.
Cung điện của Cốt Giang có rất nhiều phòng, Tần Thuỷ Dao tuỳ tiện tìm một căn.
Lê Vĩ đi theo đánh giá một phen, cũng chọn ngay căn phòng ở bên cạnh nàng.
Tần Thuỷ Dao là người được thê tử giáo chủ cử đến, chắc chắn sẽ không hại hắn, ở gần chỗ của nàng hắn mới có thể an tâm.
“Linh khí tại nơi này thật tuyệt vời.”
Nằm xuống giường nệm, hắn thoải mái thở dài một hơi.
Hồ Lô Sơn là ngọn núi của đại trưởng lão Cốt Giang, không cần phải nói hoàn cảnh của nó tuyệt vời đến mức nào, chỉ riêng cường độ linh khí đã khiến Linh Thụ trong đan điền của hắn vô cùng hưng phấn, hấp thụ tích trữ thoả thích.
Linh khí trôi nổi khắp nơi không thua gì tắm mình trong biển linh thạch.
Chỉ cần được ở nơi này, ưu thế của hắn đã vượt qua phần lớn đệ tử Thiên Tà Giáo.
Đối với việc không thể gia nhập Âm Dương Đường, Lê Vĩ cũng chẳng có gì tiếc nuối.
Bởi lẽ hắn có cầu thang thần bí, chỉ cần tu vi thăng tiến, cầu thang lại mở ra Mệnh Cách mạnh hơn cho hắn.
Chưa kể hắn còn Thấu Mệnh Nhãn, Thái Cực Bào cũng như Âm Dương Khí Quyết.
Cái hắn cần là một hoàn cảnh để trưởng thành, mà hiện tại Thiên Tà Giáo chính là nơi đó.
“Chít, chít...” Tiểu Bối vui sướng tắm trong một cái bồn nước trong phòng, thoả thích bơi lội, căng phòng cái bụng.
Bỗng nhiên Lê Vĩ phát hiện xung quanh nó có từng luồng gió xoáy.
“Hả?” Hắn giật mình tiến đến, kinh dị nói:
“Tiểu Bối, ngươi lĩnh ngộ Phong Thuộc Tính từ khi nào vậy?”
“Chít?!” Tiểu Bối nghe vậy cũng kinh ngạc, sau đó thử nâng lên móng vuốt nhỏ.
Vèo.
Thuỷ và Phong hai loại thuộc tính dung hợp với nhau, tạo thành một vòng xoáy nước bay lơ lửng trên không trung.
“Chít, không biết nha.” Tiểu Bối ngây thơ vô số tội đáp:
“Trước đó ăn vào cái viên tròn tròn trong bụng tên đáng ghét kia liền ngất đi.”
“Tên đáng ghét?” Lê Vĩ ánh mắt loé lên:
“Là Xuân Phong Đạo Nhân.”
Hắn nhớ đến Tiểu Bối sở hữu đại mệnh cách Nguyên Tố Kỳ Tài, có được khả năng lĩnh ngộ năm loại nguyên tố.
Vậy xem ra nó đã ăn thứ gì đó của Xuân Phong Đạo Nhân, từ đó sở hữu được Phong Thuộc Tính của lão.
“Haha, Tiểu Bối so với ta còn lợi hại hơn.” Lê Vĩ sung sướng cười khen, xoa xoa cái đầu nhỏ của nó.
Kẽo kẹt.
Tần Thuỷ Dao đẩy cửa bước vào, đưa cho hắn hai quyển trục nói:
“Mặc dù ta không có thứ gì phù hợp với ngươi, nhưng có thứ hợp với sủng vật của ngươi.”
Lê Vĩ nhận lấy hai quyển trục, mở ra liền thấy:
“Công pháp Hải Khiếu Kinh.”
“Thân pháp Ngự Phong Bộ.”
Trong đó Hải Khiếu Kinh là công pháp kết hợp tu luyện giữa Thuỷ và Phong hai loại thuộc tính, tạo ra biển cả cuồn cuộn gào thét trong đan điền, gia tăng tốc độ tu luyện cũng như sức mạnh công kích.
Còn Ngự Phong Bộ là thân pháp đạp gió mà đi, tốc độ vô cùng nhanh chóng, thậm chí bay lên không trung trong thời gian ngắn mà không cần đạt đến Nguyên Anh.
Hiển nhiên với tầm mắt của Tần Thuỷ Dao, nàng ta thừa sức nhìn ra năng lực của Tiểu Bối nên đã chu đáo chọn công pháp và thân pháp cho nó.
Dù sao thì Tiểu Bối là sủng vật của Lê Vĩ, nó càng mạnh thì càng thuận lợi để Lê Vĩ tiến bộ, giúp nàng hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao phó.
“Quá đáng gờm.” Lê Vĩ kích động hướng Tần Thuỷ Dao nói:
“Đa tạ tỷ tỷ chiếu cố, Tiểu Bối mau đến cảm tạ!”
“Chít chít chít.” Tiểu Bối vui sướng nhảy nhót, liên tục hướng về Tần Thuỷ Dao cúi đầu.
“Không cần cảm kích ta, nên nhớ tất cả đều là giáo chủ ban cho ngươi.” Tần Thuỷ Dao ung dung nói, sau đó xoay người rời đi.
“Đến đây Tiểu Bối, ta dạy ngươi tu luyện.” Lê Vĩ kéo Tiểu Bối ra khỏi bồn tắm.
Từ trước đến nay Tiểu Bối đều chiến đấu theo bản năng, có được công pháp thích hợp chắc chắn sẽ càng lợi hại.
“Ta đọc khẩu quyết và hướng dẫn, ngươi làm theo.” Hắn nghiêm túc nói.
“Chít, được.” Tiểu Bối ngoan ngoãn.
Lê Vĩ lật ra Hải Khiếu Kinh, bắt đầu đọc lấy công pháp rồi thông qua ý niệm truyền tải cho Tiểu Bối.
Nó không biết đọc chữ nên chỉ có cách thông qua mối liên kết tâm linh giữa khế ước với Lê Vĩ mà vận chuyển công pháp theo hướng dẫn của hắn.
Thời gian dần trôi, một người một thú đắm chìm vào tu luyện...
Tần Thuỷ Dao đứng ngoài cửa cảm nhận tình huống bên trong, mỉm cười gật đầu:
“Không tệ.”
...
Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3
Mời đăng ký kênh YT để nghe truyện audio.
AkayTruyen
Ủng hộ cho tác giả có thêm động lực.
Xin chân thành cảm ơn <3
Vùi đầu vào tu luyện là có mục đích và truy cầu rõ ràng.
Hắn chẳng cần bận tâm cái gọi là hành hiệp trượng nghĩa hay giải cứu thế giới gì gì đó, cái hắn muốn đơn giản chỉ là thực lực, danh tiếng và mỹ nữ.
Hiện tại thực lực và danh tiếng chưa thấy đâu nhưng con đường với mỹ nữ xem như bị đứt đoạn.
Làm sao có thể bình tĩnh? Lê Vĩ nghiến răng nghiến lợi, trong lòng đem bà nương giáo chủ mắng cho máu chó đầy đầu.
“Ép ta uống Dương Tình Đan khác nào thiến ta? Mà một nam nhân bị thiến còn sống có nghĩa lý gì?”
Hắn chán chường nằm trên mặt đất, ngay cả hai đại mỹ nhân bên cạnh là Tần Thuỷ Dao và Hắc Phù cũng chẳng thèm liếc nhìn các nàng dù chỉ một lần.
Hoa đẹp không hái được thì ngắm làm gì? Chỉ càng thêm sầu khổ.
Thấy hắn gần như mất đi tinh thần, Tần Thuỷ Dao trong trẻo lên tiếng: “Là ai cho ngươi uống Dương Tình Đan?”
“Thê tử của ta.” Lê Vĩ thuận miệng đáp.
“Vậy chứng tỏ nàng ta rất để ý và quan tâm đến ngươi, không muốn ngươi lạm dụng thiên phú Âm Dương của mình mà sa ngã vào nữ sắc.” Tần Thuỷ Dao nói:
“Hơn nữa Dương Tình Đan không phải không có cách giải quyết.”
“Cách gì?” Lê Vĩ nhảy dựng lên, trong mắt hiện ra ánh sáng của hy vọng, về phần cái gọi là để ý và quan tâm bị hắn ném ra sau ót.
“Như ta đã nói, Dương Tình Đan và Âm Tình Đan được luyện từ Âm Dương Tình Cổ Trùng, Dương Tình Cổ Trùng đang ở trong cơ thể ngươi nên chỉ cần loại bỏ nó đi là được.” Tần Thuỷ Dao trả lời:
“Nhưng khi đó vị thê tử kia của ngươi sẽ cảm ứng được.”
“Chuyện đó tính sau, khôi phục bản lĩnh nam nhân trước mới là chính đạo.” Lê Vĩ hưng phấn nói:
“Nhờ tỷ tỷ giúp ta đem Dương Tình Cổ Trùng đuổi đi!”
“Ta không có biện pháp.” Tần Thuỷ Dao kiên nhẫn giải thích:
“Muốn loại bỏ Dương Tình Cổ Trùng thì ngươi phải có được Ngũ Phẩm Đan Dược – Thải Trùng Đan, loại đan dược này chẳng những có tác dụng đào thải Dương Tình Cổ Trùng, mà bất cứ loại cổ trùng nào đẳng cấp dưới Hoá Thần trốn trong cơ thể người đều sẽ bị nó loại bỏ.”
“Thải Trùng Đan?!” Lê Vĩ lẩm bẩm, ghi nhớ thật kỹ loại đan dược này.
Được lắm, mục tiêu kế tiếp của hắn sẽ là tu luyện để có thể sở hữu Thải Trùng Đan.
Còn nước còn tát, còn mạng là còn làm lại được, dù sao cũng chưa thật sự bị thiến.
“Chít, cố gắng!” Tiểu Bối mãnh liệt cổ vũ hắn, hai mắt nó tràn ngập tự tin.
Ọt.
Bụng nhỏ của Tiểu Bối bất chợt kêu lên, hiển nhiên nó đã đói bụng.
Lê Vĩ cười haha, một lần nữa lấy lại tinh thần, lấy ra thịt của con cá lớn lần trước bắt đầu chế biến.
Hắn cũng muốn có gì đó bỏ bụng.
Nhìn thấy tên này từ trạng thái chán chường ngay lập tức trở nên phấn khởi sau khi nhìn thấy hy vọng, ánh mắt Tần Thuỷ Dao loé lên một tia dị sắc.
Không sợ người tầm thường, chỉ sợ kẻ chấp nhận buông xuôi, không biết cố gắng vượt qua khốn cảnh.
Kẻ này xem ra có tiềm năng phát triển.
“Đại sư tỷ, kế tiếp ta phải làm gì?” Hắc Phù mặc lại y phục khẩn trương hỏi.
Tên nam nhân kia không thể đụng vào nàng, nàng sợ mình không còn giá trị sẽ bị Tần Thuỷ Dao làm thịt.
Đừng thấy Tần Thuỷ Dao ưu nhã đoan trang như tiên tử mà lầm tưởng.
Khí chất và vẻ ngoài không quyết định bản tính con người.
Tần Thuỷ Dao chính là đệ tử của Thiên Tà Giáo Chủ, ở Man Di Chi Địa cũng là hung danh hiển hách, tuy chưa nói là chuyện ác nào cũng làm nhưng chắc chắn không phải người lương thiện gì.
Rất nhiều nam nhân bị vẻ bề ngoài của nàng mà tưởng bở, kết cục đều vô cùng thê thảm.
“Kể từ giờ ngươi sẽ là thị nữ của ta, cứ tiếp tục tu luyện và phát triển.” Tần Thuỷ Dao thản nhiên nói:
“Chờ Dương Tình Cổ Trùng bị đuổi đi, Nguyên Âm Tố Linh Thân của ngươi tạm thời giữ lại cho đến ngày đó.”
“Đa tạ đại sư tỷ.” Hắc Phù thật tâm cảm kích nói.
Nàng biết Tần Thuỷ Dao cho mình thành thị nữ không phải là hạ thấp mình, mà đây chính là một con bài giữ mạng có thể bảo vệ mình.
Bởi lẽ nàng là đồ đệ của tội nhân, tội lỗi quá nặng, chắc chắn sẽ bị vô số kẻ nhắm vào, có ý đồ bất thiện, đặc biệt là những kẻ trước đây ngấp nghé nàng nhưng không dám ra tay.
Nhưng nếu nàng làm thị nữ của Tần Thuỷ Dao thì khác, ngay cả Nhị Trưởng Lão cũng phải nể mặt mà buông tha cho nàng, những người khác càng không dám, sợ đắc tội Tần Thuỷ Dao.
Nghĩ đến đây, Hắc Phù hiếu kỳ nhìn Lê Vĩ, thầm nghĩ nam nhân này rốt cuộc có quan hệ gì với Tần Thuỷ Dao, thế mà được đối phương ưu ái như vậy?
“Ngươi có thể đi rồi, sau này Hồ Lô Sơn sẽ là nơi tu luyện của hắn, chuyện này là tuyệt mật.” Tần Thuỷ Dao lạnh nhạt nói.
“Nô tỳ cáo lui.” Hắc Phù thở dài một tiếng.
Vận mệnh vốn là khó lường như thế.
Nàng đã từng là đệ tử của đại trưởng lão, thế hệ hậu bối xuất chúng của Thiên Tà Giáo, tuy rằng không thể sánh bằng Tần Thuỷ Dao nhưng bối phận xem như ngang hàng, Tần Thuỷ Dao gặp nàng cũng phải gọi sư muội.
Chỉ vì hành vi sai lầm của Cốt Giang mà nàng xém chút bị giết, bây giờ mạng vẫn còn nhưng thân phận đã khác xưa quá nhiều, đãi ngộ trong giáo cũng sẽ hạ thấp xuống.
Bất quá đối với Hắc Phù, đây cũng là một loại giải thoát.
Với trí tuệ của mình, nàng đương nhiên hiểu lý do thật sự Cốt Giang thu mình làm đồ đệ.
So với tiện nghi lão già đáng ghê tởm như thế, nam nhân thần bí kia có vẻ khá hơn một chút...
Tại địa phương như Hỗn Vực, có thể còn sống đã là một loại may mắn.
Trong lòng suy nghĩ đủ chuyện, Hắc Phù mang theo vật dụng của mình, thả người rời khỏi Hồ Lô Sơn.
...
Nhìn theo bóng lưng uyển chuyển, kiều đồn vểnh cao và đôi chân dài miên mang kia dần khuất xa, Lê Vĩ vẫn còn tiếc nuối.
Đáng ghét, lẽ ra Hắc Phù đã là nữ nhân của hắn.
Đem “lần đầu tiên” của mình cho một mỹ nhân quyến rũ như vậy, còn được song tu hưởng lợi từ thể chất của nàng, đối với hắn cũng là chuyện tuyệt vời.
Đáng tiếc, những giấc mộng đẹp thường bị thực tế tàn khốc vô tình tàn phá.
“Xem ra ngươi đã không thích hợp tu luyện song tu chi đạo.” Thanh âm trong trẻo của Tần Thuỷ Dao vang lên bên tai.
“Nhờ tỷ tỷ chỉ cho đệ một con đường sáng.” Lê Vĩ nghiêm nghị nói:
“Đệ muốn đột phá Hoá Thần, tìm được Thải Trùng Đan để giải quyết khốn cảnh hiện thời.”
Tần Thuỷ Dao không lập tức trả lời, mà hỏi hắn:
“Ngươi hiểu gì về Thiên Tà Giáo?”
Lê Vĩ suy nghĩ một phen, cẩn thận đáp lời: “Thiên Tà Giáo là thế lực ở Hỗn Vực, nơi này cá lớn nuốt cá bé, sức mạnh chính là thứ đại diện cho quyền lực và thân phận.”
“Đó chỉ là những điều cơ bản mà ai cũng biết, ta muốn nói là tình huống cụ thể.” Tần Thuỷ Dao nhíu mày.
“Đệ không biết gì cả.” Lê Vĩ thành thật.
Nói đùa sao? Hắn vừa bị bắt đến, trước đó ngay cả tên của Thiên Tà Giáo còn chưa từng nghe qua, chuyện bất lợi cứ liên tục kéo đến còn chưa kịp lấy lại tinh thần, nào có thể hiểu được gì?
“Vậy để ta cho ngươi rõ ràng.” Tần Thuỷ Dao ung dung nói:
“Thiên Tà Giáo là một trong ba thế lực mạnh nhất tại Hỗn Vực, sánh ngang chỉ có Tinh Vân Các và Tội Thành.”
“Một trong ba thế lực mạnh nhất.” Lê Vĩ hít sâu một hơi, không ngờ uy thế của Thiên Tà Giáo lại lớn đến vậy.
“Thiên Tà Giáo, Tội Thành và Tinh Vân Các luôn đối nghịch nhau, đệ tử gặp mặt là chém giết không từ thủ đoạn, ngươi phải cẩn thận.” Tần Thuỷ Dao nói tiếp:
“Về phần hệ thống nội bộ Thiên Tà Giáo từ thấp đến cao lần lượt là tam thập lục các, thập bát đường, cửu sơn.”
“Đứng đầu tam thập lục các là 36 vị các chủ, đứng đầu thập bát đường là 18 vị đường chủ, đứng đầu cửu sơn là 9 vị trưởng lão, tất cả đều chịu sự thống trị của Giáo Chủ.”
“Với thiên phú của ngươi, lẽ ra có thể vào Âm Dương Đường tu luyện, dưới trướng của Âm Dương Đường lần lượt là Hợp Hoan Các và Song Tu Các.”
“Khoan đã!” Lê Vĩ hiếu kỳ hỏi: “Hợp Hoan và Song Tu có gì khác biệt?”
“Nghe qua thì không có gì khác nhưng cách vận hành lại khác.” Tần Thuỷ Dao giải đáp:
“Hợp Hoan Các hoạt động mạnh tại nội tông, là nơi bồi dưỡng đệ tử nổi bật cho Âm Dương Đường, bọn hắn nam nữ ngày đêm hợp hoan, cùng nhau tu luyện, thái bổ âm dương và tiến bộ, kẻ nào có thiên phú vượt trội sẽ được Âm Dương Đường tuyển chọn thu làm đồ đệ.”
“Song Tu Các thì phụ trách đối ngoại nhiều hơn, chủ yếu là bồi dưỡng ra lô đỉnh tuyệt hảo để buôn bán cho cường giả, cung cấp cho các kỷ viện, thanh lâu, chợ đen, phòng đấu giá...giá cả của những lô đỉnh này rất cao, thông thường chỉ nhân vật cấp Nguyên Anh trở lên mới đủ khả năng thu mua, mang về tài phú cho Âm Dương Đường.”
“Thì ra là thế.” Lê Vĩ xem như đã hiểu.
Nếu không có Dương Tình Đan làm mình tạm thời bị liệt, mình có thể vào Âm Dương Đường, sau đó lựa chọn các lô đỉnh thích hợp để song tu, còn gì tuyệt vời hơn?
Tần Thuỷ Dao nói đến đây cũng chau mày, vấn đề của Lê Vĩ khá là nan giải.
Thiên Tà Giáo chỉ có Âm Dương Đường là hợp với hắn nhất, kết quả hắn không thể tu luyện theo kiểu cách của Âm Dương Đường.
Còn bản thân nàng lại không tu Âm Dương, muốn dạy cho hắn cũng không biết nên dạy cái gì.
Sư phụ giao nhiệm vụ này cho nàng thật là một thử thách không nhỏ.
Thấy Tần Thuỷ Dao lâm vào suy tư, Lê Vĩ đút cá cho Tiểu Bối ăn, không làm phiền đến nàng.
“Thôi được rồi.” Tần Thuỷ Dao hạ quyết định:
“Nếu ngươi không hợp với Âm Dương Đường thì không cần vào, trước mắt cứ như một đệ tử bình thường của Thiên Tà Giáo, đi làm nhiệm vụ và thu về tài nguyên, phát triển theo tự nhiên.”
Nói xong nàng đem hai khối lệnh bài ném ra cho hắn, giới thiệu:
“Hai thứ này một là lệnh bài thân phận đệ tử, một là lệnh bài truyền tống trở về đỉnh Hồ Lô Sơn, việc ngươi ở nơi này là bí mật tuyệt đối, nhớ chưa?”
“Đã hiểu thưa tỷ tỷ.” Lê Vĩ cảm tạ nói.
“Từ giờ ta cũng sẽ ở tại bên cạnh, gặp thắc mắc gì cứ tìm ta.” Tần Thuỷ Dao tiến vào bên trong cung điện.
Cung điện của Cốt Giang có rất nhiều phòng, Tần Thuỷ Dao tuỳ tiện tìm một căn.
Lê Vĩ đi theo đánh giá một phen, cũng chọn ngay căn phòng ở bên cạnh nàng.
Tần Thuỷ Dao là người được thê tử giáo chủ cử đến, chắc chắn sẽ không hại hắn, ở gần chỗ của nàng hắn mới có thể an tâm.
“Linh khí tại nơi này thật tuyệt vời.”
Nằm xuống giường nệm, hắn thoải mái thở dài một hơi.
Hồ Lô Sơn là ngọn núi của đại trưởng lão Cốt Giang, không cần phải nói hoàn cảnh của nó tuyệt vời đến mức nào, chỉ riêng cường độ linh khí đã khiến Linh Thụ trong đan điền của hắn vô cùng hưng phấn, hấp thụ tích trữ thoả thích.
Linh khí trôi nổi khắp nơi không thua gì tắm mình trong biển linh thạch.
Chỉ cần được ở nơi này, ưu thế của hắn đã vượt qua phần lớn đệ tử Thiên Tà Giáo.
Đối với việc không thể gia nhập Âm Dương Đường, Lê Vĩ cũng chẳng có gì tiếc nuối.
Bởi lẽ hắn có cầu thang thần bí, chỉ cần tu vi thăng tiến, cầu thang lại mở ra Mệnh Cách mạnh hơn cho hắn.
Chưa kể hắn còn Thấu Mệnh Nhãn, Thái Cực Bào cũng như Âm Dương Khí Quyết.
Cái hắn cần là một hoàn cảnh để trưởng thành, mà hiện tại Thiên Tà Giáo chính là nơi đó.
“Chít, chít...” Tiểu Bối vui sướng tắm trong một cái bồn nước trong phòng, thoả thích bơi lội, căng phòng cái bụng.
Bỗng nhiên Lê Vĩ phát hiện xung quanh nó có từng luồng gió xoáy.
“Hả?” Hắn giật mình tiến đến, kinh dị nói:
“Tiểu Bối, ngươi lĩnh ngộ Phong Thuộc Tính từ khi nào vậy?”
“Chít?!” Tiểu Bối nghe vậy cũng kinh ngạc, sau đó thử nâng lên móng vuốt nhỏ.
Vèo.
Thuỷ và Phong hai loại thuộc tính dung hợp với nhau, tạo thành một vòng xoáy nước bay lơ lửng trên không trung.
“Chít, không biết nha.” Tiểu Bối ngây thơ vô số tội đáp:
“Trước đó ăn vào cái viên tròn tròn trong bụng tên đáng ghét kia liền ngất đi.”
“Tên đáng ghét?” Lê Vĩ ánh mắt loé lên:
“Là Xuân Phong Đạo Nhân.”
Hắn nhớ đến Tiểu Bối sở hữu đại mệnh cách Nguyên Tố Kỳ Tài, có được khả năng lĩnh ngộ năm loại nguyên tố.
Vậy xem ra nó đã ăn thứ gì đó của Xuân Phong Đạo Nhân, từ đó sở hữu được Phong Thuộc Tính của lão.
“Haha, Tiểu Bối so với ta còn lợi hại hơn.” Lê Vĩ sung sướng cười khen, xoa xoa cái đầu nhỏ của nó.
Kẽo kẹt.
Tần Thuỷ Dao đẩy cửa bước vào, đưa cho hắn hai quyển trục nói:
“Mặc dù ta không có thứ gì phù hợp với ngươi, nhưng có thứ hợp với sủng vật của ngươi.”
Lê Vĩ nhận lấy hai quyển trục, mở ra liền thấy:
“Công pháp Hải Khiếu Kinh.”
“Thân pháp Ngự Phong Bộ.”
Trong đó Hải Khiếu Kinh là công pháp kết hợp tu luyện giữa Thuỷ và Phong hai loại thuộc tính, tạo ra biển cả cuồn cuộn gào thét trong đan điền, gia tăng tốc độ tu luyện cũng như sức mạnh công kích.
Còn Ngự Phong Bộ là thân pháp đạp gió mà đi, tốc độ vô cùng nhanh chóng, thậm chí bay lên không trung trong thời gian ngắn mà không cần đạt đến Nguyên Anh.
Hiển nhiên với tầm mắt của Tần Thuỷ Dao, nàng ta thừa sức nhìn ra năng lực của Tiểu Bối nên đã chu đáo chọn công pháp và thân pháp cho nó.
Dù sao thì Tiểu Bối là sủng vật của Lê Vĩ, nó càng mạnh thì càng thuận lợi để Lê Vĩ tiến bộ, giúp nàng hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao phó.
“Quá đáng gờm.” Lê Vĩ kích động hướng Tần Thuỷ Dao nói:
“Đa tạ tỷ tỷ chiếu cố, Tiểu Bối mau đến cảm tạ!”
“Chít chít chít.” Tiểu Bối vui sướng nhảy nhót, liên tục hướng về Tần Thuỷ Dao cúi đầu.
“Không cần cảm kích ta, nên nhớ tất cả đều là giáo chủ ban cho ngươi.” Tần Thuỷ Dao ung dung nói, sau đó xoay người rời đi.
“Đến đây Tiểu Bối, ta dạy ngươi tu luyện.” Lê Vĩ kéo Tiểu Bối ra khỏi bồn tắm.
Từ trước đến nay Tiểu Bối đều chiến đấu theo bản năng, có được công pháp thích hợp chắc chắn sẽ càng lợi hại.
“Ta đọc khẩu quyết và hướng dẫn, ngươi làm theo.” Hắn nghiêm túc nói.
“Chít, được.” Tiểu Bối ngoan ngoãn.
Lê Vĩ lật ra Hải Khiếu Kinh, bắt đầu đọc lấy công pháp rồi thông qua ý niệm truyền tải cho Tiểu Bối.
Nó không biết đọc chữ nên chỉ có cách thông qua mối liên kết tâm linh giữa khế ước với Lê Vĩ mà vận chuyển công pháp theo hướng dẫn của hắn.
Thời gian dần trôi, một người một thú đắm chìm vào tu luyện...
Tần Thuỷ Dao đứng ngoài cửa cảm nhận tình huống bên trong, mỉm cười gật đầu:
“Không tệ.”
...
Chúc cả nhà chiều vui vẻ <3
Mời đăng ký kênh YT để nghe truyện audio.
AkayTruyen
Ủng hộ cho tác giả có thêm động lực.
Xin chân thành cảm ơn <3
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương