Vũ Minh nhanh chóng đưa Lux rời khỏi khu nhà này, bên ngoài tìm một chiếc xe bay, hắn lập tức kéo nàng leo lên đạp ga rời đi.
“Đại thúc, lái chập 1 chút, ta hơi chóng mặt”. Lux ngồi bên tay lái, gương mặt có hơi nhợt nhạt nói.
“Không có thời gian, nhịn một chút đi”. Vũ Minh trầm giọng nói.
“Không được, ta muốn nôn”.
Vũ Minh cau chặt lông mày, xem ra nàng thể chất cũng không ra sao, vừa rồi vụ nổ tuy không làm nàng bị thương, nhưng cũng đem Lux chấn động choáng. Hắn nhìn quanh một chút, thấy một cái túi hắn liền ném cho nàng.
“Nhịn không được thì nôn vào đây. Phía sau rất nhanh liền sẽ bị người đuổi giết. Không thể chậm xuống được”.
Chạy thêm được chưa đầy 10 phút, Vũ Minh liền phát hiện phía sau có mười mấy cái phi thuyền cùng xe bay đuổi theo.
“Bám chắc, ta muốn tăng tốc”.
Nói xong, không chờ Lux phản ứng, hắn liền lập tức khởi động toàn bộ công suất. Chiếc xe trong nháy mắt lao đi với vận tốc hơn 300km/h, phía sau phi thuyền cùng xe bay thấy vậy cũng tăng tốc lên.
Không những thế, trên bầu trời phi thuyền, từng cái bắt đầu xuất ra vũ khí.
Vũ Minh thông qua kính chiêu hậu có thể nhìn thấy được lít nha lít nhít đạn bay tới.
“Đám điên này”. Vũ Minh tức giận quát một câu. Bên dưới nhưng là khu dân cư, đám người này lại vì giết bọn họ mà làm ra điên cuồng như thế hành động.
Mà Vũ Minh không biết rằng, đám người này đều cũng không phải là do một người điều khiển. Thực tế trong cái đám sát thủ lần này chia làm 2 phái. Một bên là muốn bắt Lux, bên còn lại muốn giết nàng. Mà không nghi ngờ giờ, những người này là muốn giết cả hai người bọn hắn.
Vũ Minh bắt đầu điều khiển xe bay né tránh đạn bay tới. Tuy nhiên chiếc xe này tính năng thực sự quá rác rưởi, đuổi xe nhất thời bị bắn ra một cái lỗ thủng.
Mà lúc này, Vũ Minh đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại, hắn không chút do dự quay đầu lại nhìn, chỉ thấy phía sau có 1 chiếc tên lửa đang leo tới với vận tốc cực kỳ nhanh.
“Nguy! Nhảy xe”.
Hắn ngay lập tức ôm lấy Lux, một chân đạp vào cửa xe sau đó nhảy ra ngoài. Mà cũng ngay lúc này, tên lửa cũng lao tới chiếc xe.
Oanh.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Vũ Minh mở ra phòng hộ chân nguyên đem hắn và Lux bao lấy. Vụ nổ làm 2 người họ văng ra thêm vài chục mét. Vũ Minh lúc này cũng không định giấu diếm cái gì, trực tiếp tại trên không trung phi hành, đem Lux ông ngang hông bay đi.
Chỉ là chưa được 1 cây số, hắn liền thấy được vẻ mặt tái nhợt của nàng.
Đáng chết. Làm sao lại quên vấn đề này.
Hắn lúc này mới nhớ tới, Lux thân thể thật sự quá yếu, muốn dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi đây, tỷ lệ gần như bằng không. Bởi vì Lux sẽ bị sinh sinh lực cản không khí xé thành mảnh vụn.
Tuy nhiên hắn có thể dùng chân nguyên lực bao lấy nàng, giúp nàng không bị thương tổn gì. Nhưng là như thế đồng nghĩa với việc làm giảm tốc độ xuống. Làm như vậy chẳng khác nào thành tấm bia di động cho đám người kia tập bán.
“Điên rồi sao? Người nào bắn ra tên lửa?”. Trên chiến hạm, tên chỉ huy gầm thét quát lớn.
“Ta… ta bấm nhầm. Thật xin lỗi”.
“Ngươi là học bao lâu khóa phi hành? Hai nút riêng biệt cũng có thể nhầm lẫn? Dạ Ảnh chết thì thôi, cô ta chết thì chúng ta làm thế nào? Mẹ kiếp! May mắn nàng không sao, nếu không ta nhất định đem ngươi lột da, đem ngươi từng khối thịt nhai sống”. Tên chỉ huy tức điên nói.
“Bình tĩnh một chút, chẳng phải không có chuyện gì sao? Dạ Ảnh cùng người kia hiện tại đều phải hạ xuống. Đến lúc đó trực tiếp bắt lại là được. Đừng quên trong đám người kia cũng có võ giả, Dạ Ảnh không là vấn đề”. Tên bên cạnh tên chỉ hủy cười nói.
“Tốt nhất là như thế. Đám phế vật này, thành sự không có, bại sự có thừa”.
Nghe thế, tên kia ánh mắt lóe lên sự lạnh lẽo cùng âm độc. Khóe môi khẽ nhếch lên thầm nghĩ: Chờ đó, ngươi rất nhanh liền không còn phách lối được như vậy.
Vũ Minh ôm Lux nhanh chóng hạ xuống, phía sau xe bay cùng phi thuyền cũng thả dần tốc độ, chậm rãi hạ xuống. Vũ Minh cũng tranh thủ thời gian này trốn ra được vài trăm mét.
Chỉ là còn chưa kịp thở một hơi, thông qua thần thức hắn liền phát hiện một số lớn người đang dùng tốc độ khá nhanh lao tới chỗ này. Hắn lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cả trăm người đang mặc trên người phi hành trang bị bay theo sau.
Vũ Minh nhất thời liền đau răng.
Khốn kiếp, sớm biết liền không nên nhận cái nhiệm vụ chết tiệt này.
Tức giận thầm mắng 1 câu, hắn vội vã ôm lấy Lux tiếp tục chạy. Hắn mục tiêu chính là phía trước đại lộ. Chỉ cần tìm một cái hầm ngầm để xe công cộng trốn xuống, đám người này trang bị phi hành xem như phế bảo. Phi thuyền cũng chỉ có thể bay trên bầu trời, đến lúc đó hắn hảo hảo đem đám người này giết cái hả giận.
“Đứng lại đó, đừng chạy”.
“Nhanh lên, mục tiêu đang chạy trốn về phía đại lộ hướng Nam, khoảng cách 200 mét”.
“Khai hỏa”.
Ầm ầm ầm! Đám lính đánh thuê báo thoáng cái vị trí, sau đó liền lập tức hướng về phía Vũ Minh 2 người nã súng.
Tuy nhiên ôm theo Lux, nhưng so với ngồi trên xe bay, Vũ Minh lúc này phản ứng có thể nhanh hơn rất nhiều. Thông qua cảm giác, hắn nhẹ nhàng né tránh toàn bộ đạn bay tới.
Chỉ là đáng thương những người đi đường, nhiều người còn chưa kịp phát hiện chuyện gì liền bị bắn thành cái sàng. Khắp nơi chạy tán loạn.
Vèo vèo!
Hai phát tên lửa mini từ phi hành trang bị của đám lính đánh thuê bay ra, Vũ Minh nhanh chóng nấp tránh né.
Ầm ầm!
Ngay tại vị trí vừa rồi của Vũ Minh liền nổ ra hai cái động lớn.
Nhìn thấy chiếc cầu cao hơn 5 mét phía trước, Vũ Minh nở ra nụ cười lạnh lùng. Đã muốn chơi, vậy ta cùng các ngươi chơi.
Chạy tới phía dưới cầu, Vũ Minh dừng lại 1 chút.
“Thế nào? Đại thúc, ngươi bị thương rồi?”. Thấy Vũ Minh dừng lại, Lux lo lắng hỏi.
“Ngậm miệng!”.
Vũ Minh quát 1 tiếng, từ không gian trang bị lấy ra một sợi dây, sau đó kêu Lux ôm chặt lấy người hắn, rồi dùng dây cố định lại, hắn cần đôi tay để đánh trả đám người kia.
Lux ngoan ngoãn giống như 1 con cún nhỏ nằm trên lưng Vũ Minh, cũng không có tức giận hay biểu hiện gì. Nàng biết Vũ Minh lúc này không thể phân tâm. Nói không cảm động là giả, có người vì mình làm nhiều như thế ai sẽ không cảm động?.
Lux cũng vậy, nàng tuy nhiên ác miệng 1 chút, nhưng cũng biết mình là gò bó đối với hắn. Nếu không phải Vũ Minh nhận nhiệm vụ bảo hộ nàng, hắn cũng không cần quấn vào cái vòng phân tranh này.
Nàng không ngốc, ngược lại rất thông minh. Cho nên có thể đoán được rất nhiều thứ.
Vũ Minh lúc này mới không quản nàng thế nào, từ trong không gian trang bị lấy ra hai viên lựu đạn, đây là thứ hắn lấy từ Victor, vốn nghĩ rằng chỉ là phòng hờ, không nghĩ tới hiện tại liền muốn sử dụng.
Khoe môi khẽ nhếch lên, trong nháy mắt, Vũ Minh chạy tới phía trước, bàn tay ném lên bầu trời hai viên lựu đạn.
Oanh!
Mà ngay lúc đó, đám lính đánh thuê kia cũng bay tới. Chỉ là thấy hai viên lựu đạn bay lên, chưa kịp phản ứng gì liền bị nổ cái không thấy trời đất. Chỉ trong nháy mắt liền chết đi gần chục người.
Vũ Minh cũng không có dừng lại, hắn mục tiêu là phía trước cái hầm để xe kia. Không mất bao lâu, hắn liền cùng Lux lao vào bên trong.
“Ha ha, tên ngu ngốc này, không biết đó là ngõ cụt sao?”.
“Cẩn thận một chút, hắn là võ giả”.
“Vậy thì thế nào? Chúng ta cũng không phải không có võ giả. Ta nói có đúng không? Tiêu Thần?”.
“Ngươi nói nhảm nhiều lắm”. Tiêu Thần lạnh lùng đáp 1 tiếng, sau đó hướng về phía hầm để xe đi tới.
Trốn vào hầm để xe. Vũ Minh lúc này bất chợt dừng lại, ánh mắt hịp lại nhìn về phía sau.
“Có chuyện gì sao?”.
“Có khí tức võ giả”. Vũ Minh trầm giọng nói.
“Vậy… vậy…”.
Vũ Minh nhìn quanh một chút, nhìn về phía căn phòng bảo vệ kia. Có vẻ như chỗ này có thể chống đỡ được một chút. Hắn liền đem Lux nhét vào trong phòng, trầm giọng nói.
“Nhớ kỹ, bất kể có chuyện gì cũng không được mở cửa, cũng đừng phát ra tiếng động. Hiểu được sao?”.
“Đại thức, ngươi đây là…”.
“Câm miệng. Nghe theo ta nói làm, đừng để ta phân tâm. Tên võ giả kia đến thực lực rất mạnh, ta không có thời gian chiếu cố ngươi”.
“Ta hiểu được!”. Lux mím môi gật đầu đáp.
Đem cửa phòng đóng chặt lại, Vũ Minh quay người, sau đó nhanh chóng đem toàn bộ bóng đèn nơi này đều phá hủy, sau đó nấp vào bên cạnh cửa ra vào chờ đợi.
Mà hắn không biết, lúc này, tại một nơi khác trên Thiên Vân tinh cầu, có một số lớn vũ trang quân đội đang được triệu tập lại, nhìn qua quân kỷ rất cao, trang bị cũng rất tân tiến. Sau khi tập hợp, họ cũng đang hướng về phía bên này.
“Đại thúc, lái chập 1 chút, ta hơi chóng mặt”. Lux ngồi bên tay lái, gương mặt có hơi nhợt nhạt nói.
“Không có thời gian, nhịn một chút đi”. Vũ Minh trầm giọng nói.
“Không được, ta muốn nôn”.
Vũ Minh cau chặt lông mày, xem ra nàng thể chất cũng không ra sao, vừa rồi vụ nổ tuy không làm nàng bị thương, nhưng cũng đem Lux chấn động choáng. Hắn nhìn quanh một chút, thấy một cái túi hắn liền ném cho nàng.
“Nhịn không được thì nôn vào đây. Phía sau rất nhanh liền sẽ bị người đuổi giết. Không thể chậm xuống được”.
Chạy thêm được chưa đầy 10 phút, Vũ Minh liền phát hiện phía sau có mười mấy cái phi thuyền cùng xe bay đuổi theo.
“Bám chắc, ta muốn tăng tốc”.
Nói xong, không chờ Lux phản ứng, hắn liền lập tức khởi động toàn bộ công suất. Chiếc xe trong nháy mắt lao đi với vận tốc hơn 300km/h, phía sau phi thuyền cùng xe bay thấy vậy cũng tăng tốc lên.
Không những thế, trên bầu trời phi thuyền, từng cái bắt đầu xuất ra vũ khí.
Vũ Minh thông qua kính chiêu hậu có thể nhìn thấy được lít nha lít nhít đạn bay tới.
“Đám điên này”. Vũ Minh tức giận quát một câu. Bên dưới nhưng là khu dân cư, đám người này lại vì giết bọn họ mà làm ra điên cuồng như thế hành động.
Mà Vũ Minh không biết rằng, đám người này đều cũng không phải là do một người điều khiển. Thực tế trong cái đám sát thủ lần này chia làm 2 phái. Một bên là muốn bắt Lux, bên còn lại muốn giết nàng. Mà không nghi ngờ giờ, những người này là muốn giết cả hai người bọn hắn.
Vũ Minh bắt đầu điều khiển xe bay né tránh đạn bay tới. Tuy nhiên chiếc xe này tính năng thực sự quá rác rưởi, đuổi xe nhất thời bị bắn ra một cái lỗ thủng.
Mà lúc này, Vũ Minh đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại, hắn không chút do dự quay đầu lại nhìn, chỉ thấy phía sau có 1 chiếc tên lửa đang leo tới với vận tốc cực kỳ nhanh.
“Nguy! Nhảy xe”.
Hắn ngay lập tức ôm lấy Lux, một chân đạp vào cửa xe sau đó nhảy ra ngoài. Mà cũng ngay lúc này, tên lửa cũng lao tới chiếc xe.
Oanh.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Vũ Minh mở ra phòng hộ chân nguyên đem hắn và Lux bao lấy. Vụ nổ làm 2 người họ văng ra thêm vài chục mét. Vũ Minh lúc này cũng không định giấu diếm cái gì, trực tiếp tại trên không trung phi hành, đem Lux ông ngang hông bay đi.
Chỉ là chưa được 1 cây số, hắn liền thấy được vẻ mặt tái nhợt của nàng.
Đáng chết. Làm sao lại quên vấn đề này.
Hắn lúc này mới nhớ tới, Lux thân thể thật sự quá yếu, muốn dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi đây, tỷ lệ gần như bằng không. Bởi vì Lux sẽ bị sinh sinh lực cản không khí xé thành mảnh vụn.
Tuy nhiên hắn có thể dùng chân nguyên lực bao lấy nàng, giúp nàng không bị thương tổn gì. Nhưng là như thế đồng nghĩa với việc làm giảm tốc độ xuống. Làm như vậy chẳng khác nào thành tấm bia di động cho đám người kia tập bán.
“Điên rồi sao? Người nào bắn ra tên lửa?”. Trên chiến hạm, tên chỉ huy gầm thét quát lớn.
“Ta… ta bấm nhầm. Thật xin lỗi”.
“Ngươi là học bao lâu khóa phi hành? Hai nút riêng biệt cũng có thể nhầm lẫn? Dạ Ảnh chết thì thôi, cô ta chết thì chúng ta làm thế nào? Mẹ kiếp! May mắn nàng không sao, nếu không ta nhất định đem ngươi lột da, đem ngươi từng khối thịt nhai sống”. Tên chỉ huy tức điên nói.
“Bình tĩnh một chút, chẳng phải không có chuyện gì sao? Dạ Ảnh cùng người kia hiện tại đều phải hạ xuống. Đến lúc đó trực tiếp bắt lại là được. Đừng quên trong đám người kia cũng có võ giả, Dạ Ảnh không là vấn đề”. Tên bên cạnh tên chỉ hủy cười nói.
“Tốt nhất là như thế. Đám phế vật này, thành sự không có, bại sự có thừa”.
Nghe thế, tên kia ánh mắt lóe lên sự lạnh lẽo cùng âm độc. Khóe môi khẽ nhếch lên thầm nghĩ: Chờ đó, ngươi rất nhanh liền không còn phách lối được như vậy.
Vũ Minh ôm Lux nhanh chóng hạ xuống, phía sau xe bay cùng phi thuyền cũng thả dần tốc độ, chậm rãi hạ xuống. Vũ Minh cũng tranh thủ thời gian này trốn ra được vài trăm mét.
Chỉ là còn chưa kịp thở một hơi, thông qua thần thức hắn liền phát hiện một số lớn người đang dùng tốc độ khá nhanh lao tới chỗ này. Hắn lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cả trăm người đang mặc trên người phi hành trang bị bay theo sau.
Vũ Minh nhất thời liền đau răng.
Khốn kiếp, sớm biết liền không nên nhận cái nhiệm vụ chết tiệt này.
Tức giận thầm mắng 1 câu, hắn vội vã ôm lấy Lux tiếp tục chạy. Hắn mục tiêu chính là phía trước đại lộ. Chỉ cần tìm một cái hầm ngầm để xe công cộng trốn xuống, đám người này trang bị phi hành xem như phế bảo. Phi thuyền cũng chỉ có thể bay trên bầu trời, đến lúc đó hắn hảo hảo đem đám người này giết cái hả giận.
“Đứng lại đó, đừng chạy”.
“Nhanh lên, mục tiêu đang chạy trốn về phía đại lộ hướng Nam, khoảng cách 200 mét”.
“Khai hỏa”.
Ầm ầm ầm! Đám lính đánh thuê báo thoáng cái vị trí, sau đó liền lập tức hướng về phía Vũ Minh 2 người nã súng.
Tuy nhiên ôm theo Lux, nhưng so với ngồi trên xe bay, Vũ Minh lúc này phản ứng có thể nhanh hơn rất nhiều. Thông qua cảm giác, hắn nhẹ nhàng né tránh toàn bộ đạn bay tới.
Chỉ là đáng thương những người đi đường, nhiều người còn chưa kịp phát hiện chuyện gì liền bị bắn thành cái sàng. Khắp nơi chạy tán loạn.
Vèo vèo!
Hai phát tên lửa mini từ phi hành trang bị của đám lính đánh thuê bay ra, Vũ Minh nhanh chóng nấp tránh né.
Ầm ầm!
Ngay tại vị trí vừa rồi của Vũ Minh liền nổ ra hai cái động lớn.
Nhìn thấy chiếc cầu cao hơn 5 mét phía trước, Vũ Minh nở ra nụ cười lạnh lùng. Đã muốn chơi, vậy ta cùng các ngươi chơi.
Chạy tới phía dưới cầu, Vũ Minh dừng lại 1 chút.
“Thế nào? Đại thúc, ngươi bị thương rồi?”. Thấy Vũ Minh dừng lại, Lux lo lắng hỏi.
“Ngậm miệng!”.
Vũ Minh quát 1 tiếng, từ không gian trang bị lấy ra một sợi dây, sau đó kêu Lux ôm chặt lấy người hắn, rồi dùng dây cố định lại, hắn cần đôi tay để đánh trả đám người kia.
Lux ngoan ngoãn giống như 1 con cún nhỏ nằm trên lưng Vũ Minh, cũng không có tức giận hay biểu hiện gì. Nàng biết Vũ Minh lúc này không thể phân tâm. Nói không cảm động là giả, có người vì mình làm nhiều như thế ai sẽ không cảm động?.
Lux cũng vậy, nàng tuy nhiên ác miệng 1 chút, nhưng cũng biết mình là gò bó đối với hắn. Nếu không phải Vũ Minh nhận nhiệm vụ bảo hộ nàng, hắn cũng không cần quấn vào cái vòng phân tranh này.
Nàng không ngốc, ngược lại rất thông minh. Cho nên có thể đoán được rất nhiều thứ.
Vũ Minh lúc này mới không quản nàng thế nào, từ trong không gian trang bị lấy ra hai viên lựu đạn, đây là thứ hắn lấy từ Victor, vốn nghĩ rằng chỉ là phòng hờ, không nghĩ tới hiện tại liền muốn sử dụng.
Khoe môi khẽ nhếch lên, trong nháy mắt, Vũ Minh chạy tới phía trước, bàn tay ném lên bầu trời hai viên lựu đạn.
Oanh!
Mà ngay lúc đó, đám lính đánh thuê kia cũng bay tới. Chỉ là thấy hai viên lựu đạn bay lên, chưa kịp phản ứng gì liền bị nổ cái không thấy trời đất. Chỉ trong nháy mắt liền chết đi gần chục người.
Vũ Minh cũng không có dừng lại, hắn mục tiêu là phía trước cái hầm để xe kia. Không mất bao lâu, hắn liền cùng Lux lao vào bên trong.
“Ha ha, tên ngu ngốc này, không biết đó là ngõ cụt sao?”.
“Cẩn thận một chút, hắn là võ giả”.
“Vậy thì thế nào? Chúng ta cũng không phải không có võ giả. Ta nói có đúng không? Tiêu Thần?”.
“Ngươi nói nhảm nhiều lắm”. Tiêu Thần lạnh lùng đáp 1 tiếng, sau đó hướng về phía hầm để xe đi tới.
Trốn vào hầm để xe. Vũ Minh lúc này bất chợt dừng lại, ánh mắt hịp lại nhìn về phía sau.
“Có chuyện gì sao?”.
“Có khí tức võ giả”. Vũ Minh trầm giọng nói.
“Vậy… vậy…”.
Vũ Minh nhìn quanh một chút, nhìn về phía căn phòng bảo vệ kia. Có vẻ như chỗ này có thể chống đỡ được một chút. Hắn liền đem Lux nhét vào trong phòng, trầm giọng nói.
“Nhớ kỹ, bất kể có chuyện gì cũng không được mở cửa, cũng đừng phát ra tiếng động. Hiểu được sao?”.
“Đại thức, ngươi đây là…”.
“Câm miệng. Nghe theo ta nói làm, đừng để ta phân tâm. Tên võ giả kia đến thực lực rất mạnh, ta không có thời gian chiếu cố ngươi”.
“Ta hiểu được!”. Lux mím môi gật đầu đáp.
Đem cửa phòng đóng chặt lại, Vũ Minh quay người, sau đó nhanh chóng đem toàn bộ bóng đèn nơi này đều phá hủy, sau đó nấp vào bên cạnh cửa ra vào chờ đợi.
Mà hắn không biết, lúc này, tại một nơi khác trên Thiên Vân tinh cầu, có một số lớn vũ trang quân đội đang được triệu tập lại, nhìn qua quân kỷ rất cao, trang bị cũng rất tân tiến. Sau khi tập hợp, họ cũng đang hướng về phía bên này.
Danh sách chương