Mồi lửa thành công!

Tiến vào giai đoạn khống chế lửa.

Lúc này, Triệu Phong đột nhiên trở nên kích động và khẩn trương.

Cũng may hắn đã mở ra lực lượng của mắt trái, tiến vào trong giao diện thị giác siêu cấp, mặc dù lò lửa trắng rất nóng, thế nhưng tâm tình của hắn vẫn vững vàng tỉnh táo.

Lực lượng của mắt trái khiến khả năng khống chế trở nên nhạy cảm. Chính xác và ổn định hơn.

Bởi vậy, mặc dù khâu “khống chế lửa” là phức tạp nhất, nhưng Triệu Phong lại không xuất hiện bất kỳ chi tiết sai lầm nào, trừ phi có chỗ nào mà chính bản thân hắn vẫn không hiểu thấu.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ...

Đây không phải lần đầu Triệu Phong luyện đan, nhưng không ngờ thời gian lần này lại kéo dài như vậy.

Lúc trước, trọng phòng luyện đan của Thảo Mộc Đường, hắn đều chỉ luyện chế một vài đan dược cấp thấp, chỉ dùng cho thế tục, nhưng ở Tông môn này, tất cá đều không có tác dụng.

Lần này Tẩy Tủy Đan mà hắn luyện chế đã đạt tới cấp bậc Bán linh đan, đây chính là đan được có đẳng cấp cao nhất mà hắn luyện chế sau khi tiếp xúc với đan đạo.

Bốn canh giờ qua đi, khâu khống chế lửa đã đi vào giai đoạn cuối cùng.

Trên trán Triệu Phong xuất hiện mồ hôi hột, thời gian cần thiết để luyện chế Bán linh đan so với những đan dược mà lúc trước hắn tu luyện thì lâu hơn rất nhiều.

Nên biết, bốn canh giờ gần như đã là cực hạn nội kình để hắn có thể khống chế lửa.

Cho tới năm canh giờ, khâu khống chế lửa đã hoàn thành.

Triệu Phong gần như kiệt sức, vô lực ngồi xuống đất, ngưng tụ một chút Quy Nguyên nội kình còn lại, cách không vỗ ra một cái.

Phành...

Lò đan dược mở ra, từ bên trong bay ra bốn năm viên đan dược lớn bằng đầu ngón cái.

Triệu Phong khẽ vươn tay, thu lấy năm viên Tẩy Tủy Đan vào trong tay.

Mỗi lần luyện đan xuất hiện bao nhiên viên đều có liên quan đến số lượng tài liệu bỏ vào. Tài liệu mà Triệu Phong bỏ vào, tối đa chỉ có thể luyện chế được năm viên.

Bây giờ, vấn đề mấu chốt chính là xác xuất thành phẩm.

- Một viên tốt, một viên bình thường... Ba viên còn lại, một phế đan, hai viên phẩm chất kém.

Triệu Phong quét mắt qua một lượt, liền nắm rõ xác xuất thành phẩm.

Xác xuất thành phẩm là 40%.

Nên biết lúc trước, khi hắn ở trong phòng luyện đan thử tay nghề, phần lớn xác xuất đều là 100%, ít nhất cũng là 80%.

Đương nhiên, Triệu Phong biết rằng, xác xuất thành phẩm của việc luyện đan có liên quan tới đẳng cấp đan dược, tu vi và kỹ nghệ của kẻ luyện chế.

Nếu như để Luyện Đan Sư cấp bậc như Quan lão ra tay, xác xuất thành phẩm của Tẩy Tủy Đan chắc chắn sẽ là 100%. Bởi vì đẳng cấp của Tây Tủy Đan đối với ông ta mà nói quá thật quá thấp, chưa đáng nhắc tới.

Đồng dạng, Tẩy Tủy Đan đối với tụ vi cửu trọng cố Thể Cánh của Triệu Phong mà nói lại là chăng khác gì “khiêu chiến vượt cấp”.

Dựa theo lẽ thường, muốn luyện chế Bán linh đan, cần phải có tu vi Nửa bước Thoát Phàm Cảnh thì mới có đủ điều kiện.

Triệu Phong ỷ vào Quy Nguyên Khí Quyết của mình có nội kình hùng hậu, hơn nữa lại có khả năng nắm bắt chính xác, ít lãng phí lực lượng, mới dám làm trái thường thức.

Có thể thấy được, chỉ bằng vào điểm này cũng đủ khiến cho những Luyện Đan Sư trong Thảo Mộc Đường kia phải sợ hãi thán phục rồi.

- Hai viên Tẩy Tủy Đan, giá trị mười khối nguyên tinh thạch thứ phẩm.

Triệu Phong tính toán một chút, ánh mắt liền sáng lên.

Cho dù xác xuất thành phẩm của đan dược không cao, thế nhưng hắn vẫn “lợi nhuận”.

Bởi vì chỗ tài liệu để luyện chế mấy viên Tẩy Tủy Đan này, đại khái tốn chừng bốn khối nguyên tinh thạch thứ phẩm.

Chỗ tài liệu còn lại là dùng để luyện chế “Hiểu Nguyệt Hồi Khí Đan”.

Triệu Phong cũng không tùy tiện ra tay, một là hắn cho rằng xác xuất thành phẩm hơi thấp, hai là hắn cảm giác kinh nghiệm và kỹ nghệ của mình tại phương diện luyện đan còn chưa đủ.

Trong ngày hôm đó, hắn lấy Đan Điển Thánh Quyển mà trước khi đi, Quan lão đã đưa cho hắn ra xem.

Triệu Phong không nói hai lời, liền khắc sâu toàn bộ nội dung của Đan Điển Thánh Quyển vào trong đầu.

Sau đó, hắn mới bắt đầu chậm rãi thể ngộ...

Trong quá trình thể ngộ, Triệu Phong tiếp xúc với nội dung luyện đan tương đối sâu, những chú thích trong quyển sách này cũng khiến cho kinh nghiệm của Triệu Phong tăng lên rất nhiều.

Triệu Phong thể ngộ một lượt toàn bộ Đan Điển Thánh Quyển, lập tức thu được rất nhiều cảm ngộ.

Hắn không khỏi cảm khái, nếu như mình sớm thể ngộ Đan Điển Thánh Quyển, vừa rồi luyện chế Tẩy Tủy Đan chắc chắn sẽ tốt hơn, cũng sẽ không mạo hiểm như vậy.

Cho đến tận khuya, Triệu Phong mới thu hồi Đan Điển Thánh Quyển.

Bắt đầu từ ngày mai, hắn phải đến Tông Vụ Đường để đi theo Trương lão học trận pháp.

Trước đó, Triệu Phong nhắm mắt lại, bắt đầu thể ngộ “Huyễn Ngư Đồ” mà mình đã gác lại trong đầu từ rất lâu.

Huyễn Ngư Đồ là thứ mà Triệu Phong thu được từ của thứ ba trong lúc khảo hạch nhập môn.

Trước đây, Triệu Phong cũng không lĩnh ngộ “Huyễn Ngư Đồ” nhiều lắm.

Một là vì trọng điểm của hắn chính là “Tứ Phong thức”, hai là hắn cảm thấy “Huyễn Ngư Đồ” này mặc dù áo nghĩa cao thâm, nhưng dường như có quan hệ với trận pháp, không quan hệ tới võ đạo bao nhiêu.

Đêm nay có thời gian rảnh rồi tìm hiểu, Triệu Phong phát hiện “Huyễn Ngư Đồ” cũng không phải đơn giản như mình tưởng tượng.

Quả thật là vậy, áo nghĩa biến hóa bên trong “Huyễn Ngư Đồ” có liên quan với trận pháp.

Thế nhưng, sau khi Triệu Phong cảm ngộ một phen, liền phát hiện một ít biến hóa trong đó, phảng phất như tất cả đều tuân theo một quy luật tự nhiên trong thiên địa.

Số cá thay đổi, màu sắc đan xen, nước biển gợn sóng, ánh nắng trái xuống,...

Đủ loại cảnh vật biến hóa, khiến cho người ta cảm thấy giống như áo giác hư thật bất định, đủ loại hình ánh giả dối, lừa gạt con mắt thế nhân.

Lần trước Triệu Phong có thể đếm được số cá và màu sắc của chúng, đều nhờ năng lực của mắt trái.

Mắt trái của hắn phảng phất như có một loại năng lực trời sinh, có thể “bài trừ” hình ảnh giả dối, độ chính xác và độ nhạy bén thông suốt cực kỳ mạnh mẽ, cho nên Triệu Phong mới có thể thành công một hơi tiến thẳng tới biến hóa thứ bảy của Huyễn NgưĐồ.

Thế nhưng, có thể đếm rõ số cá cũng không có nghĩa là Triệu Phong có thể lĩnh ngộ được ý cảnh thật sự trong đó, chỉ chứng mình răng hắn không bị “ảo giác” mà trận đồ biến hóa ra lừa gạt mà thôi.

- Biến hóa, biến số, hư thật, ảo giác...

Triệu Phong từ trong Huyễn Ngư Đồ ngộ ra chút gì đó.

Đêm về khuya, hắn đã cơ bản lĩnh ngộ được ý cảnh ẩn chứa trong hai loại biến hóa đầu tiên của Huyễn Ngư Đồ.

Hắn phát hiện, ý cảnh của “Huyễn Ngư Đồ” hoàn toàn có thể ứng dụng trên võ học, khiến cho công kích, bộ pháp, và tất cả động tác của hắn đều tràn ngập biến số, hư thật khó định, thậm chí còn có thể sinh ra “ảo giác” trong mắt địch nhân.

- Lợi hại!

Triệu Phong thử qua đôi chút, liền cảm thấy những sở học như Điểm Tinh chỉ. Yên Ba Vô Anh Bộ và các loại chiêu thức khác đều phảng phất có sức sống, biến số vô cùng, không còn câu nệ trong chiêu thức nguyên bản nữa.

Chỉ thử qua một phen, Điểm Tinh chỉ và Yên Ba Vô Ảnh Bộ của Triệu Phong đều vượt qua gông cùm xiềng xích vốn có của võ học, tràn ngập một loại biến hóa linh tính, đạt tới cảnh giới “siêu viên mãn”.

Cái gọi là “cảnh giới siêu viên mãn”, đó là chỉ trình độ của nó đã vượt qua gông cùm xiềng xích vốn có của công pháp, đạt tới cảnh giới cực cao, giống như người sáng tạo ra công pháp còn cao hơn.

Sáng ngày hôm sau, Triệu Phong rời giường, tới Tông Vụ Đường báo danh.

Tông Vụ Đường là một cơ cấu tương đối phức tạp, chưởng quản toàn bộ trận pháp trong Tông môn, kể cá một số việc lặt vặt hậu cần trong đó.

Trong Tông Vụ Đường, Triệu Phong nhìn thấy một “người quen”, chính là “Tiêu Vẫn” đến từ gia tộc ẩn thế lánh đời số một Tương Vân quốc.

Lúc Tiêu Vẫn vừa mới tiến vào sơn môn, tu vi đã là cửu trọng cố Thể Cảnh, hoàn toàn vượt qua tất cả những nhân vật mới nhập môn khác.

Hiện tại hơn nửa tháng trôi qua, Tiêu Vẫn đã đạt tới cấp độ nửa bước Thoát Phàm Cảnh, vẫn dẫn đầu như cũ.

Triệu Phong biết, Tiêu Vẫn đến từ gia tộc ẩn thế lánh đời số một của bổn quốc, chắc chắn có quan hệ trong Tông môn, hơn nữa tư chất cũng không tệ, các loại ưu thế đều hơn xa những người mới nhập môn khác.

- Triệu sư đệ gần đây rất thoái mái, được Quan lão coi trọng, lại được công chúa Vân Hương Mộng ưu ái, quả thật khiến người ta hâm mộ đó!

Tiêu Vẫn chủ động bắt chuyện, trong giọng nói có chút vị chưa ghen ghét.

Triệu Phong nhạy cảm nhìn thấy trong mắt hắn có một tia ghen ghét và không phục.

Lúc vừa mới tiến vào Tông môn, Tiêu Vẫn cũng tương đối gần gũi với Vân Hương Mộng

Hai người này hiển nhiên chính là trai tài gái sắc, một người đến từ gia tộc ẩn thế lánh đời số một bổn quốc, mà người còn lại cũng chính là công chúa của bổn quốc.

Nhưng kể từ khi Triệu Phong lập uy trong ngoại môn, trở thành đệ tử nội môn dự khuyết, còn được Quan lão trọng dụng công chúa Vân Hương Mộng càng ngày càng gân gũi với hắn hơn, thậm chí còn gần gũi hơn cả Tiêu Vẫn.

- Nếu nói ở sống ở ngoại môn thoái mái thì cũng không thể bằng được Tiêu sư huynh, có lẽ không bao lâu nữa thì huynh sẽ có thể tiến vào nội môn rồi.

Triệu Phong khiêm tốn, câu nói tiếp theo cũng nhằm mục đích thăm dò.

Lợi nói của hắn vừa vặn chạm trúng “chỗ ngứa” trong lòng đối phương Tiêu Vẫn liền âm thầm cảm thấy tự đắc.

- Ha ha, xem như nhận hảo ý của ngươi. Chẳng qua, trước khi tiến vào nội môn, Tiêu mỗ cũng muốn “chiếu cố” những kẻ nổi bật trong hàng ngũ “đệ tử nội môn dự khuyết”. Triệu sư đệ ngươi xếp hạng mười ba cũng là đối tượng mà ta rất muốn giao thủ đấy.

Tiêu Vẫn khẽ cười một tiếng, sau khi nói xong liền rời đi.

Khiêu chiến ta sao? Triệu Phong âm thầm lắc đầu, cũng không có để việc này trong lòng.

Mặc dù hắn biết rõ, mấy ngày trước Tiêu Vẫn đã tiến vào hàng ngũ đệ tử nội môn dự khuyết, còn xếp hạng mười sáu.

Tu vi đột phá cửu trọng Ngân Bích Quyết đột phá tầng thứ chín, thực lực tổng thể của Triệu Phong e rằng không chỉ tăng một lần, hơn nữa còn có sự trợ giúp của Huyễn Ngư Đồ, Triệu Phong đã không còn cùng một cấp độ với mười ngày trước nữa.

Tiến vào khu vực trọng địa của Tông Vụ Đường, Triệu Phong liền bắt gặp vị Phó đường chủ Trương lão.

- Vãn bối Triệu Phong bái kiến Trương tiền bối.

Triệu Phong không dám lãnh đạm

Bất luận là Quan lão hay là Trương lão, người nào cũng đều là cao nhân của Tông môn, cấp bậc không biết cao hơn hắn bao nhiêu lần.

Trương lão mặc một bộ đồ trắng mỉm cười đánh giá Triệu Phong

- Ở đây có vài cuốn sách, “Trận Pháp Nhập Môn”, “Cơ sở Tứ Thập Cửu Trận Sơ Giải”, “Kiếm Trận Thập Nhị Pháp”...

Trương lão vung tay lên, ném cho Triệu Phong bảy tám quyển sách.

Đợi sau khi Triệu Phong tiếp nhận lấy những quyển sách này, Trương lão cười nói:

- Bây giờ ngươi hãy ghi nhớ đi.

Triệu Phong sững sờ, ghi nhớ bây giờ?

Thế nhưng điều này cũng không làm khó được hắn, thời gian uống cạn nửa chung trà trôi qua, hắn đã ghi nhớ toàn bộ những quyển sách này.

- Đã nhìn qua là không quên, quả nhiên là vậy!

Trương lão bày ra bộ dạng “quả nhiên không ngoài dự liệu”.

Ông ta làm sao biết mình có năng lực nhìn qua là không quên, chẳng lẽ Quan lão đã nói cho ông ta biết?

Trong ánh mắt tràn đầy nghi vấn và mê hoặc của Triệu Phong, Trương lão mỉm cười nói:

- Năng lực “nhìn qua là không quên” của ngươi, lão hủ tự nhiên đã nhận ra lúc lần đầu gặp mặt. Biến hóa của Huyễn Ngư Đồ vô cùng phức tạp, càng về sau thì biến hóa càng nhiều, một lần tới mấy chục con cá, màu sắc phức tạp. Ngươi có thể trong thời gian ngắn như vậy thành công qua cửa, không có trí nhớ siêu cường thì không thể nào hoàn thành nổi.

Triệu Phong nghe vậy thì không thể không bội phục.

- Không có gì kỳ quái, cũng không phải chỉ có mình ngươi là có năng lực đã nhìn qua là không quên.

Trương lão lạnh nhạt nói.

- Chẳng lẽ... Trương lão tiền bối ngài...

Triệu Phong cảm thấy có chút ngoài dự liệu.

- Đúng vậy, đây chính là thiên phú trời sinh của ta, sách bình thường, chỉ cần xem hai ba lượt là có thể ghi nhớ. Chẳng qua so với ngươi thì vẫn kém rất xa.

Trương lão vốn có chút tự đắc, sau đó lại cay đắng lắc đầu.

Thế gian này có không ít thiên tài thiên phú dị bẩm, “đã nhìn qua là không quên” chính là một loại năng lực trong đó.

Thế nhưng bất luận là Bắc Mặc hay là Trương lão trước mặt đều có năng lực này, nhưng nếu so với Triệu Phong thì vẫn chênh lệch quá nhiều.

Cùng trong ngày hôm đó, Trương lão chỉ dẫn và giảng giải cho Triệu Phong một vài lý luận trụ cột cùng với phương hướng đại khái tại phương diện trận pháp.

Triệu Phong cảm thấy thu được lợi ích không nhỏ, trận pháp so với luyện đan càng phức tạp hơn, lý luận cũng mênh mông rộng lớn vô cùng.

Trước khi đi.

Trương lão còn mỉm cười có chút hàm súc, nói:

- Chỉ cần ngươi có thể trong bảy ngày lĩnh ngộ được bảy bộ sách “Trận Pháp Nhập Môn” mà ta vừa đưa cho ngươi, lão phu sẽ cho phép ngươi sử dụng “Quy Nguyên trận” ở dưới “đầm Thiên Diệp” của bổn Tông Linh dịch bên trong đầm này có hiệu quả lột xác thân thể, hơn nữa cũng rất có ích cho việc luyện thể.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện